NAM CHÍNH LUÔN MUỐN ĐỘC CHẾT TÔI



Edit: Mị Mê Mều
Cuối cùng, Trần Thù Quan đã chạy đến.

Mọi người sốt sắng mà vây quanh anh, nhìn anh kiểm tra kết quả thuốc thử, xác nhận mỗi một giai đoạn số liệu một cách cẩn thận.

Trong phòng thí nghiệm lại không có lò sưởi, bên trong rất lạnh, Hứa Nguyện lau mồ hôi giữa trán, mắt không hề chớp, cả nháy cũng không nháy một cái.

Trần Thù Quan đứng dậy, đẩy đẩy mắt kính, gật đầu nhẹ hầu như không thể thấy.

Mọi người trao đổi ánh mắt với nhau, họ đều thấy được sự kích động khó nén trên mặt đối phương.

Hứa Nguyện cân nhắc một chút, lên tiếng hỏi: "Sếp ơi?"
Trần Thù Quan không không bị xung quanh ảnh hưởng chút nào, chỉ bình tĩnh tuyên bố: "Xác thực có thể dựa trên việc tạo ra các chất phản ứng tại chỗ.”

Phòng thí nghiệm lập tức nhốn nháo, thậm chí có mấy nghiên cứu sinh đánh bạo xúi giục Trần Thù Quan mời khách.

Trần Thù Quan đáp: "Các cậu chọn quán cơm đi, rồi thông báo trước cho tôi."
Dứt lời, anh cởi áo blouse trắng, trực tiếp rời khỏi phòng thí nghiệm.

Phản ứng của Trần Thù Quan hơi bình tĩnh quá mức, nhưng mọi người đã sớm tập mãi thành thói quen, huống chi hào quang trên người anh rất nhiều, đây chẳng qua là thêu hoa trên gấm mà thôi.

Nhưng bọn họ không cần phải khiêm tốn, Diệp Hân và hai đàn chị đi thang máy chạy đến phòng thí nghiệm ở mỗi tầng báo tin vui.

Không bao lâu sau, toàn bộ tòa nhà thí nghiệm đều biết được.

*Truyện được đăng trên Wattpad của kittenctump*
Buổi chiều hôm đó, đại học S thuận tiện lấy danh nghĩa của Trần Thù Quan công bố phương pháp tổng hợp chất hữu cơ mới.

Tòa nhà của học viện hóa chất bị phóng viên chuyên nghiệp đến phỏng vấn chen chật như nêm cối.

Người trong ngành tự biết ý nghĩa của phát hiện này, còn người bên ngoài xem náo nhiệt, chỉ cảm thấy thật trâu bò, thật lợi hại.

Đối với vị vượt xa đồng nghiệp thậm chí vượt cả người của mấy thế hệ trước, mọi người gần như không trông mong giáo sư Trần có thể thuyết phục hơn được nữa.

Weibo chính thức của đại học S cập nhật một weibo mới sau một thời gian dài.

Đại học S V: Nghe nói đây là quảng cáo tuyển sinh tốt nhất, tìm hiểu một chút về người đoạt giải Gairdner (1) trẻ nhất trong lịch sử, P.S: Chưa kết hôn.


(1) Canada Gairdner International Award: là một giải thưởng học thuật bắt đầu từ năm 1959, được trao hàng năm cho từ 3 tới 6 người có những phát hiện lỗi lạc hoặc có những đóng góp quan trọng vào Y học.

Giải này thường được coi như giải báo trước cho giải Nobel Sinh lý và Y khoa sẽ tới sau.

Hình đính kèm là bức ảnh lúc Trần Thù Quan làm mẫu thí nghiệm cho sinh viên hệ chính quy.

Bức ảnh hẳn là do sinh viên dưới bục giảng chụp trộm, người đàn ông chỉ lộ gò má, cầm cốc đong thí nghiệm trong tay, đứng trên bục giảng.

Anh mặc áo blouse trắng, gọng kính vàng che đậy ánh mắt thâm thúy, khuôn mặt trông cấm dục mà trầm tĩnh không thua minh tinh chút nào.

Bình luận dưới weibo, hầu như là nghiêng hẳn sang tiết tấu cư dân mạng liếm màn hình tập thể.

[Hãy gọi tôi là phong - không có tử: Tôi cắt trọng điểm xuống cho mọi người nè: Chỉ có ba chữ, chưa kết hôn.]
[Mang theo pháo cỡ nhỏ của bạn: Đằng trước năng lượng cao đó! Thanh máu đã cạn! Trừ chỉ số thông minh, ai cũng không thể cản tôi lên đại học S!]
[Adorable: Giáo sư là thần tiên gì vậy! Giá trị nhan sắc thế này không đi làm minh tinh thật đáng tiếc...]

[Mô hình nuôi trồng cua đồng: Lầu trên, chắc không phải tới khoe IQ đó chứ? Giải Gairdner có danh xưng là "Giải Nobel nhỏ", khoảng một phần tư người sau khi nhận giải này đều giành được "Giải Nobel".

Người như vậy mà cô nói không làm minh tinh thật đáng tiếc hả?!]
[Đố kị vẻ đẹp của tôi: Đang liếm màn hình điên cuồng...!nhân sinh hack game, chỉ có mình tôi ghen tị với vợ tương lai của anh ấy sao, chắc tổ tiên cô ấy cứu vớt dải ngân hà!]
...!
Trần Thù Quan treo trên bảng đề tài ròng rã một tuần.

Là một người mới tinh chiếm giữ đầu đề mấy ngày, ngoại trừ biết anh nắm giữ hai học vị tiến sĩ của đại học Oxford, từng nhậm chức ở phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley thánh địa khoa học, 27 tuổi về nước sau khi nhận được giải Gairdner ra thì mọi người sững sờ vì chẳng bới ra được gì khác nữa.

Lúc đầu, mọi người không để ý lắm, sau đó có người phục hồi tinh thần, quần chúng ăn dưa bắt đầu chấn động, bối cảnh của giáo sư bọn họ chỉ sợ là muốn nghịch thiên.

Hết chương 23.


Bình luận

Truyện đang đọc