NĂM THÁNG NGỌT NGÀO CỦA ANH VÀ EM

Edit: Ngân Nhi

Hôm sau, cả bọn ăn cơm trưa xong, chào tạm biệt nhau rồi ai về trường nấy.

Hạ Chi Tuyển đưa Cố Tư Ức đến dưới kí túc xá.

Nghĩ lại chuyện tối qua, Cố Tư Ức lại ngượng ngùng muốn hỏi anh, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.

Tối đó, Hạ Chi Tuyển ở trong phòng ngủ giả bộ bình thản ngồi đọc sách, bạn cùng phòng Trương Chương trở lại, cậu ta là một tay lão luyện trong chuyện tình trường.

Tranh thủ lúc chỉ có hai người, Hạ Chi Tuyển hỏi: “…Ra nhanh quá thì phải làm sao?”

Trương Chương sửng sốt, nghĩ đến chuyện dạo gần đây cậu bạn mình hay đi cùng em gái kia thì hiểu ra ngay, sau đó cười như điên.

Hạ Chi Tuyển mặt không đổi sắc nhìn cậu ta.

Cười đủ rồi, Trương Chương mới vỗ vai Hạ Chi Tuyển, hỏi: “Người anh em, lần đầu hả?”

Hạ Chi Tuyển không đáp, coi như là thừa nhận.

Trương Chương cười ranh mãnh: “Lần đầu của con trai, không thuận lợi cũng là điều bình thường thôi…”

Cậu ta nói tiếp: “Bạn gái cậu lại thuộc kiểu mỹ nữ trắng trẻo ngọt ngào thân hình có lồi có lõm như thế, nếu là tôi thì tôi cũng không nhịn nổi…”

Hạ Chi Tuyển thay đổi thái độ ngay, đứng bật dậy, mặt lạnh băng cùng ánh mắt sắc bén hướng thẳng vào cậu ta.

Trương Chương giật mình kinh sợ, ý thức được là mình đùa hơi quá, liền giải thích: “Tôi sai rồi tôi sai rồi, tôi nào dám YY bạn gái cậu chứ…Tuyệt đối không đâu!! Tôi đùa chút thôi mà, tôi thề không bao giờ nói như thế nữa.”

Để bù đắp, cậu ta lại nói: “Cứ thoải mái, thả lỏng tinh thần, lần đầu tiên ai cũng căng thẳng hết, lại không có kinh nghiệm nên đủ các chuyện ngoài ý muốn đều có thể xảy ra. Chuyện này giống như một môn học vậy, cần phải không ngừng nghiên cứu không ngừng trau dồi, ôn luyện nhiều lần, sau dần sẽ tìm ra được những cách phù hợp nhất cho cả hai.”

Hạ Chi Tuyển: “…”

anh xoay người, lười biếng dựa vào bàn, mở điện thoại ra xem, nhìn lại mấy cái ảnh chụp với Cố Tư Ức ở Trường Thành, chọn một tấm để thay avatar.

Tiếp đó lại chọn hết ảnh cô chụp một mình, tổng cộng có chín tấm, đăng lên vòng bạn bè, không có caption.

Chưa đầy một lát sau, đã có rất nhiều người like.

Rất ít khi mọi người thấy học thần đăng bài lên vòng bạn bè, lại còn để show ân ái nữa, không cầu kỳ hoa mỹ, một câu nói tình cảm cũng không viết ra.

Sau đó không lâu, Cố Tư Ức bình luận bên dưới: “anh có thể chọn ra một tấm, chỉnh màu rồi đăng lại không…[Ôm mặt].”

Cố Tư Ức hết nói nổi với anh.

Cả chín ảnh đều chưa qua chỉnh sửa, cũng không chọn lựa gì mà đăng hết lên.

Ảnh đẹp thì không nói làm gì, nhưng có tấm trông cô khó coi lắm…

Cố Tư Ức nghĩ lần đầu tiên mình xuất hiện trên vòng bạn bè của anh, chắc anh sẽ cho mọi người chiêm ngưỡng vẻ xinh đẹp và khí chất của bạn gái mình.

Nhưng mà thực tế thì…Có ảnh cô đang ăn kẹo hồ lô, có ảnh cô cúi đầu chơi game, có ảnh thì cười nhếch miệng, rồi là cười hở răng, trông ngốc ơi là ngốc…

Hu hu hu, mộng tưởng luôn tốt đẹp, mà thực tế thì lại rất phũ phàng!

Cố Tư Ức nhìn ảnh mà thấy vừa ngượng vừa giận, còn Hạ Chi Tuyển thì lại ngắm rất say sưa.

Các bạn học nhìn thấy liền ấn like, không quên khen ngợi.

“Đúng là trai tài gái sắc nha ~”

“Chị dâu xinh quá ~”

“Ngây thơ đáng yêu không ra vẻ, da trắng mặt xinh chân dài, học thần đúng là rất có mắt nhìn người!”

“Học thần người ta đang khoe bạn gái, tôi thì vẫn chỉ biết ngồi học thôi ~”



Cố Tư Ức không chịu nổi phải nhắn tin cho Hạ Chi Tuyển.

Ý trên Mặt Chữ: “Có mấy ảnh nhìn xấu lắm, anh xóa đi…”

X: “không xóa.”

Ý trên Mặt Chữ: “[Đánh] anh muốn để bạn gái anh bị mất mặt à?”

X: “không đâu, đẹp mà.”

Ý trên Mặt Chữ: “…Ảnh số ba nhìn mặt to lắm! Ảnh số năm góc chụp kỳ quá! Còn cả ảnh số bảy nữa, nhìn em cười biến dạng cả mặt kìa! Xin anh đó, anh xóa đi mà, em chọn mấy ảnh đẹp rồi chỉnh màu gửi cho anh đăng lại có được không?”

X: “…”

Suy nghĩ của con gái anh thật sự không hiểu nổi…

Ý trên Mặt Chữ: “Có được không hả? Được không anh? Được không?”

X: “Vậy em chọn ảnh đi rồi gửi lại anh.”

Cố Tư Ức vui vẻ chọn ảnh, lại chỉnh màu cho đẹp, mười mấy phút sau mới gửi lại cho anh đăng.

Hạ Chi Tuyển đăng lên vòng bạn bè với dòng chữ: Bạn gái nói ảnh như này mới đẹp.

Cố Tư Ức sau khi nhìn thấy thì gọi điện thẳng cho anh luôn.

“Gì thế?” anh cười nói.

“…Ghét anh lắm! Ảnh lúc trước vẫn không chịu xóa mà đã đăng luôn ảnh mới rồi, còn làm lộ ý đồ của em nữa!”

“không sao mà, em thích là được rồi.” anh nói nhẹ bẫng.

“Aaaa, em không muốn để ý đến anh nữa.” Cố Tư Ức không nói được anh, cúp máy luôn.

Ngay sau đó, Hạ Chi Tuyển gửi tin nhắn cho cô, là ảnh chụp màn hình của anh.

Cố Tư Ức bấm vào xem, thì ra bài đăng thứ hai kia chỉ có mỗi cô có thể nhìn thấy thôi.

anh lại cố tình trêu cô…

Ý trên Mặt Chữ: “…anh xấu lắm.”

X: “Hết cách rồi, mấy ảnh kia anh không muốn xóa ảnh nào hết, cái nào cũng đẹp.”

X: “Hiểu cho lòng anh đi mà.”

Ý trên Mặt Chữ: “anh mù quáng quá rồi đó…”

X: “anh cứ thích thế đấy, làm sao đây?”

Ý trên Mặt Chữ: “Được rồi, anh thắng [Hôn nhẹ] [Hôn nhẹ].”

Cố Tư Ức chẳng để tâm đến nữa, cái gì mà mặt to rồi cười biến dạng này nọ cũng kệ hết, dù sao thì anh cũng mù quáng thế rồi mà!

cô nhìn avatar mới đổi của anh, mỉm cười, sau đó cũng chọn một tấm ảnh chụp chung của hai người ở Trường Thành đặt làm avatar.

Nhìn vào cảm giác như avatar đôi vậy, cô cảm thấy rất hài lòng.

Chuyện tối hôm đó, Cố Tư Ức không dám nói với các bạn cùng phòng, trong lòng cô vẫn buồn bực không thôi.

Lúc bắt đầu có hơi đau, cảm nhận được sự động chạm của anh, thế rồi lại kết thúc, cũng không thấy máu…

Chuyện qua rồi nên cô cũng ngại không dám hỏi Hạ Chi Tuyển, liền tự search Baidu.

Sau khi tham khảo nhiều bài, cô rút ra hai điều:

Thứ nhất: không phải cô gái nào cũng ra máu ở lần đầu, vì có người có cơ địa đặc biệt.

Thứ hai: Nếu cái đó của bạn trai quá nhỏ, thì sẽ không có cảm giác rõ ràng…

Cố Tư Ức suy nghĩ…Có một buổi sáng cô đã vô tình nhìn thấy chỗ đó của anh, không hề nhỏ mà…

Nghĩ cả buổi cũng không tìm ra nguyên nhân, Cố Tư Ức quyết định không nghĩ nữa, lần sau thử lại thì biết.

Kết thúc tập quân sự, các sinh viên cùng lớp đã trở nên quen thân với nhau, giảng viên trong một tiết tự học đã tiến hành bầu ban cán sự của lớp.

Cố Tư Ức chỉ tranh cử chức ủy viên tổ chức hoạt động, cô bạn xinh xắn Đồng Dĩnh tranh cử chức lớp trưởng, bạn cùng phòng Trương Vi Lan tranh chức bí thư Đoàn.

Ba cô gái đều là những gương mặt xinh xắn nhất lớp, lại rất thân thiết với các bạn nữ, đám con trai thì ủng hộ nhiệt liệt, nên đều được chọn một cách rất thuận lợi.

Tranh cử ban cán sự lớp qua đi không bao lâu thì hội sinh viên lại bắt đầu chiêu mộ thành viên mới.

Cố Tư Ức căn cứ vào khả năng rèn luyện của mình, bừng bừng khí thế tham dự tranh cử vào hội sinh viên.

Nhưng đây là cạnh tranh giữa các sinh viên toàn trường với nhau, không thể làm đơn giản và tùy tiện như tranh cử ban cán sự lớp.

cô đã chuẩn bị xong bài thuyết trình của mình, chăm chỉ ở trong phòng ngủ luyện tập.

Hạ Chi Tuyển thấy cô hăng hái như vậy thì cũng động viên cô mấy câu, mặc dù anh không hứng thú với mấy hoạt động này lắm, nhưng không hề ảnh hưởng đến chuyện anh ủng hộ cô làm việc mình thích. cô vốn không thích học, cho nên cũng phải có chuyện gì đó để làm.

Đến ngày tranh cử, Cố Tư Ức mặc quần áo lịch sự gọn gàng, giây phút cô bước lên sân khấu diễn thuyết, bên dưới có rất nhiều sinh viên cầm điện thoại chụp ảnh.

Dựa vào khả năng phát huy xuất sắc của mình, cô đã thành công gia nhập hội sinh viên, trở thành trợ lý của hội.

Cố Tư Ức bận rộn với các hoạt động của trường lớp, Hạ Chi Tuyển thì miệt mài nghiên cứu học thuật.

Tuy mới lên năm hai, nhưng năng lực trời phú và vốn kiến thức rộng của anh đã làm cho giáo viên hướng dẫn rất coi trọng, đặc biệt cho anh tham gia vào hạng mục nghiên cứu của các sinh viên cao học.

Hạ Chi Tuyển lúc nào cũng bề bộn nhiều việc, nhưng chỉ cần có thời gian rảnh là anh sẽ đi tìm Cố Tư Ức.

Hay có thể nói là, tất cả thời gian rảnh của anh đều dành hết cho Cố Tư Ức.

Hai người ngày nào cũng tranh thủ chút ít thời gian để gặp nhau, vội vàng ăn với nhau một bữa cơm, nếu có nhiều thời gian hơn nữa thì đi dạo trong sân trường, hoặc đi ra ngoài một lúc.

Nửa tháng trôi qua trong nháy mắt, lễ Quốc Khánh đã đến.

Trịnh Bồi Bồi đã liên lạc từ trước với Cố Tư Ức, nói là Tô Hàn đã thu xếp ngày nghỉ, muốn ra nước ngoài nghỉ dưỡng với cô.

Trịnh Bồi Bồi liền rủ cả Cố Tư Ức và Hạ Chi Tuyển đi cùng, bốn người cùng nhau lên đường.

Sau khi nói lại với Hạ Chi Tuyển, anh rất vui vẻ đồng ý, thậm chí còn hào hứng hơn cả cô nữa.

Kỳ nghỉ dài bảy ngày, lại nghĩ dưỡng trên đảo, thời gian và không gian đều đã có, chuyện kia có thể từ từ tiến hành điều chỉnh lại rồi…

Bình luận

Truyện đang đọc