NGÀY BÌNH THƯỜNG CỦA MIÊU BỆ HẠ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lộ trình chỉ khoảng mười mấy tiếng, đi từ sáng thì tối là đến, ấy thế nhưng Trì Hử và mèo Dao Quang đi mất 3 ngày liền. Đương nhiên, tất cả là do tấm bản đồ mỹ thực của pi sà. Một khi loài mèo đã có hứng thú, vậy thì nơi cần đến sẽ vô cùng nhiều, người ta thường gọi là – ham chơi tứ xứ non nơi!

Vì thế, dưới sự chỉ đạo của Dao Quang bệ hạ anh (tâm) minh (huyết) thần (dâng) võ (trào), phối kết hợp với Trì đại thiếu vô cùng chiều chuộng mèo cưng nhà mình, vào đêm trăng tròn giữa tháng bảy, một người một mèo vứt xe dưới lề đường rồi đi lên núi, không thể không thừa nhận, gan to vl!

Nguyên nhân là do, trong lúc Dao Quang bệ hạ lên mạng giết thời gian, có người đăng bài chia sẻ khám phá của mình: “Sau khi bần đạo bấm đốt ngón tay, tính ra được ngày 15/7 năm nay là vừa tròn 60 năm, trong ánh trăng sẽ ẩn chứa Đế Lưu Tương! Cả đời mới gặp được một lần, không thể bỏ lỡ! Bần đạo quyết định đêm 15 sẽ mang bé thỏ Hà Lan nhà mình ra cánh đồng lúa bát ngát để hấp thụ tinh hoa đất trời, xem xem bé thỏ nhà bần đạo có thể biến thành nữ yêu tinh để song tu hay không~”

Dưới bài đăng, có không ít người hưởng ứng.

“Triệu like! Đúng là đạo trưởng có khác, nhất ngữ kinh tỉnh mộng trung nhân (đánh thức người trong cõi mơ chỉ bằng một câu nói)! Tui cũng muốn cho Hương Hương đi nữa, đạo trưởng có tiện đường không, cho tui theo với? Đúng rồi, post ảnh Hương Hương nhà tui cho mọi người coi nè. Ẻm thành tinh rồi mọi người nhớ kêu ẻm là Hương phi nha~ [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]”

“Thím trên đúng là nhất đồ hách tỉnh mộng trung nhân (dọa sợ người trong cõi mơ chỉ bằng một bức ảnh)! Con mắt nào của thím cho rằng em nó có thể trở thành Hương phi hả? Không khéo ra Trư Bát Giới ấy chứ đùa! Yên lặng để mọi người thảo luận vấn đề ‘song tu’ với đạo trưởng xem nào!”

“Ha ha ha~ Mấy người đúng là ngu xuẩn, có biết công hiệu thực thụ của Đế Lưu Tương là gì không? ‘Rằm tháng 7 năm Canh Thân, trong ánh trăng ẩn chứa Đế Lưu Tương, giống như vô số quả trám sắc kim kết thành từng chuỗi từng chuỗi rơi xuống nhân gian, thực vật hấp thụ Đế Lưu Tương ắt sẽ thành tinh’. Có biết điều quan trọng nhất ở đây là gì không? Là thực vật! Người ta nói là thực vật biết chưa! Hahaha, thế mà tự xưng đạo trưởng như đúng rồi. Bần tăng chuẩn bị bưng chậu mẫu đơn của mình ra ban công phơi trăng đây, hy vọng sẽ ra một mẫu đơn tiên tử ahaha~ ”

“Lầu trên +1, tui quyết định sẽ mang đống cỏ lông heo đi phơi, nó thành tinh rồi mẹ tui sẽ không phải lo lắng chuyện trong nhà có muỗi nữa!”

“Lầu trên +2, tui cũng sẽ mang hoa hồng, phong lan, phong tín tử nhà tui ra phơi~ Giấc mộng một vườn tiên nữ sẽ trở thành sự thật!”

“Lầu trên +5, tui phải đi mua một chậu cúc vạn thọ ngay đây, hehehe, chắc chắn sẽ ra một bé thụ cực phẩm~”

“Lầu trên +8, hơ hơ hơ~ nhà tui có một chậu hoa đồng tiền, hoa đồng tiền, hoa đồng tiền, chuyện quan trọng phải nói 3 lần~”

“Lầu trên +9, nhà tui chỉ có xương rồng bà thui~”

“Xương rồng bà là cái mắm gì thế, thím nghĩ mình đang chơi Plant vs Zombie hả?”

“Tui muốn có hoàng tử anh đào, cậu bé quả đào, cậu bé dưa hấu, công chúa đậu Hà Lan~”

“Con lừa ngốc trên kia mới là đồ ngu! Cả nhà mi là đồ ngu! Bần đạo sao có thể không biết công hiệu của Đế Lưu Tương chứ! Cỏ cây hấp thụ Đế Lưu Tương có thể thành tinh, thế thì bé thỏ nhà tui chuyên ăn cỏ cớ gì lại không thể biến thành nàng thỏ đáng iu quyến rũ chứ!” (Lừa ngốc – cách gọi châm biếm với tăng sư)

“Đạo trưởng nói cũng có lý, vậy bắt về một con cá trắm cỏ có biến thành nàng tiên cá được không? Không thì tôi đi tìm một em hồ ly nhé, chắc vẫn kịp!”

“Xịt máu mũi! Hồ ly tinh mới là tuyệt sắc!”

“Ha ha~ Tiên thỏ, tiên cá với chả hồ ly tinh, lũ tiện nhân này, sao không ra vườn bắt luôn con gà mái mơ ấy!”

“Quả nhiên là trên đầu chữ sắc có một cây đao, nhân loại ngu xuẩn, rằm tháng bảy, tết Trung nguyên, ngày xá tội vong nhân, địa ngục mở cửa, bách quỷ dạ hành, tối đêm tối sờ không đóng cửa ở trong nhà lại còn muốn tìm nơi hoang vu cầu mong thú cưng thành tinh để song tu, gặp mấy con ma nữ mà song tu nhé!”

“Thím trên nói sai rồi, lũ háo sắc này cũng là quỷ (quỷ háo sắc) đồng loại với nhau nói không chừng còn có thể giao lưu học hỏi kinh nghiệm ấy chứ~”

Mèo Dao Quang lướt một loạt comment dưới bài post, trẫm và tự chủ cũng muốn tham dự!

Đương nhiên, điều Dao Quang bệ hạ quan tâm không phải là có thể thành tinh hay không, mà là dòng mô tả Đế Lưu Tương ‘giống như vô số quả trám sắc kim kết thành từng chuỗi từng chuỗi rơi xuống nhân gian’, nghe thôi đã thấy hấp dẫn rồi. Tự chủ nhà mình thật khó chiều, đặt mỗi cái chuông gió thủy tinh thôi mà cũng bị tịch thu quỹ riêng, Đế Lưu Tương nghe có vẻ đẹp hơn nhiều so với chuông gió thủy tinh đấy~ Còn chuyện gặp ma ấy hả, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu nha, cho nên đây không phải là vấn đề Dao Quang bệ hạ cần care nha!

Dưới ánh trăng sáng tỏ, mèo Dao Quang hóa thành mèo lớn oai phong, á nhầm, mãnh thú oai phong, ngẩng đầu gầm một tiếng vang vọng núi rừng, muông thú rúng động, một vùng núi non lặng ngắt như tờ.

Mặc dù biết rõ Dao Quang bệ hạ cố ý make color trước mặt mình, nhưng Trì Hử vẫn phải thừa nhận, cái kẻ đẹp mà nguy hiểm này quả thực khiến người ta vô cùng mê mẩn.

Pi sà rất hài lòng với phản ứng của tự chủ, cúi đầu xuống để Trì Hử trèo lên lưng, sau đó phi thẳng vào núi non trùng điệp phía trước.

Chạy đến một quả núi lẻ loi tương đối vuông vức, pi sà cõng tự chủ leo lên, chọn một mỏm đá bằng phẳng trên đỉnh núi làm căn cứ địa.

Núi non trùng điệp hiển hiện mơ hồ dưới ánh trăng bàng bạc, Trì Hử đứng trên đỉnh núi cao ngất tách biệt hẳn so với những cụm núi khác, ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng tròn vành vạnh trên trời, tựa hồ chỉ cần đưa tay là có thể với lấy.

Không cần Đế Lưu Tương cũng có thể thành tinh, Dao Quang bệ hạ ôm lấy tự chủ từ phía sau, để mặc ánh trăng trong trẻo chảy xuôi trên người.

Dao Quang bệ hạ hơi xoay người, lười biếng gác cằm lên vai tự chủ, “Không biết Đế Lưu Tương trong truyền thuyết ăn có ngon không”

Trì đại thiếu đương đắm chìm trong khung cảnh romantic, tức thì phải đối mặt với đồ mèo sát phong cảnh… Thôi được rồi, Trì đại thiếu yêu mèo yêu đến hết thuốc chữa, bất cứ khi nào bất cứ chủ đề nào cũng có thể thoải mái đàm đạo với mèo cưng, “Dao Quang bệ hạ à, ngài có chắc mèo ngoài hành tinh có thể ăn được thứ đó không đấy.”

Dao Quang bệ hạ khẽ cười, ngẩng đầu cắn cắn vành tai tự chủ, dáng vẻ rất chi là lưu manh, à nhầm, ngầu lòi. Chỉ cần trẫm thích, thứ gì mà chả ăn được~ (¬‿¬)

Kết quả là, Dao Quang bệ hạ ngầu lòi và Trì Hử vì nhiệt độ ban đêm xuống thấp mà bị Dao Quang bệ hạ ôm chặt từ phía sau, cùng ngồi trên mỏm đá nơi núi cao ngắm trăng sáng, ngắm hoài ngắm mãi ngắm đến hơn nửa đêm… Tất cả vẫn nguyên xi từ tối đến giờ, một con ma cũng ếu thấy!

Dao Quang bệ hạ vẫn luôn quẩn quanh với vấn đề Đế Lưu Tương ăn ngon hay không ngon: …

Trì Hử quay đầu hôn lên môi pi sà, “Dù không có Đế Lưu Tương thì đêm nay vẫn rất tuyệt.”

Có thể không tuyệt à, lễ xá tội vong nhân cũng thành cmn lễ tình nhân roài, hai người ở nơi rừng núi hoang vu ôm nhau ngắm trăng, tình thương mến thương, phát bánh free cho tất cả ma quỷ nào bay qua~

Bài post có nói Đế Lưu Tương không thể tồn tại ở nơi không khí ô nhiễm, chỉ những nơi vô cùng sạch sẽ mới có khả năng xuất hiện. Dao Quang bệ hạ quan sát bốn phía xung quanh, cảm thấy địa điểm mình chọn hoàn toàn phù hợp với yêu cầu, vậy mà có thấy Đế Lưu Tương xuất hiện đâu, hừ, tí nữa xuống xe trẫm sẽ đánh giá 1 sao cho chủ thớt, tính toán như lìn.

Cũng may bản thân có năng lực phục hồi, Dao Quang bệ hạ nhanh chóng “chữa trị” cho mình, ngả người về phía trước, cọ cọ hai má tự chủ: “Cho dù không có Đế Lưu Tương, tự chủ thân mến của ta, em cũng sẽ được ngắm nhìn màn đêm xinh đẹp nhất~”

Dứt lời, một ngọn lửa trắng bập bùng từ từ bay lên không trung, trong phút chốc phân chia thành hàng ngàn đốm lửa nhỏ tung bay giữa bầu trời đêm, tựa như cánh hoa bồ công anh lay trong gió, hoặc như tinh linh ngưng tụ từ ánh trăng…

Chơi với lửa có lẽ là bản năng từ trong bụng mẹ của Dao Quang bệ hạ, pi sà dễ dàng điều khiển những đốm lửa trắng bay xung quanh mỏm đá, sau đó dựa theo suy nghĩ của hắn, tụ lại thành một hình trái tim giữa trời. Dao Quang bệ hạ ấy mà, khả năng dùng lửa level max thì khả năng thả thính tự chủ cũng phải max level~ (¬‿¬)

Ngay khi ngọn lửa tản ra, pi sà đột ngột ngẩng đầu, lúc này, ánh trăng xung quanh bọn họ bỗng trở nên ngưng đọng, những chuỗi hạt vàng kim dần dần thành hình.

“Dao Quang bệ hạ, chúng ta thấy được Đế Lưu Tương rồi này.”

Dường như sợ làm ảnh hưởng đến cảnh tượng tuyệt trần trước mắt, tiếng nói của Trì Hử khẽ khàng tựa tiếng thở than.

Đúng như trong truyền thuyết, điều kiện xuất hiện Đế Lưu Tương không hề ngặt nghèo, chỉ cần xung quanh không có một xíu xiu bụi bẩn ô nhiễm là được. Yêu cầu này ở thời cổ đại thì chẳng có gì phải suy nghĩ, nhưng bây giờ đất chật người đông môi trường ô nhiễm nghiêm trọng, dù đã tích tròn một giáp (giáp ở đây là 60 năm), tại nơi vắng vẻ ít dấu chân người cũng khó có thể xuất hiện Đế Lưu Tương.

Đêm nay đã định sẵn tất cả mọi người đều phải chờ đợi trong vô vọng, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ. Dao Quang bệ hạ vì thả bả, khụ, vì lấy lòng tự chủ nhà mình mà thả lửa. Ngọn lửa màu trắng ấy vừa khéo lại là năng lượng thuần khiết nhất thế gian. Bởi sự xuất hiện của nó mà tình huống ngoại lệ đã xảy ra, Đế Lưu Tương – tinh hoa ngàn năm của ánh trăng thật sự xuất hiện.

Ngọn lửa màu trắng từ từ hạ xuống, nhưng không bay tự do như lúc trước mà kéo theo một chuỗi hạt vàng kim vê nặn từ những mảnh trăng vỡ nát lấp lánh như một bức rèm châu.

Dao Quang khống chế ngọn lửa mang ‘bức rèm châu’ xuống trước mặt, thò tay chọc. Hạt châu bị hắn đụng vào lập tức vỡ tan, dung nhập vào trong thân thể, không hề có phản ứng bài xích.

“Đây là Đế Lưu Tương?”

Dao Quang nhắm mắt cảm nhận, bên trong quả thực chứa đựng tinh hoa thuần khiết nhất của ánh trăng. So với năng lượng bên trong Đế Lưu Tương thì chút ít năng lượng mà hắn cố gắng phơi nắng phơi trăng gom góp mỗi ngày trong những năm tháng đầu óc u mê thực sự chẳng đáng là bao.

“Truyền thuyết bảo rằng cỏ cây hấp thụ Đế Lưu Tương có thể thành tinh, yêu quái có được nó cũng tương đương với hấp thụ tinh hoa ngàn năm của đất trời. Nói có vẻ hơi quá, nhưng không sao, miễn tốt là được rồi.”

Ngay sau đó, Dao Quang bệ hạ lợi dụng ngọn lửa dẫn dắt Đế Lưu Tương được chiết xuất từ ánh trăng bay xuống bao bọc lấy hai người.

____

* Thỏ Hà Lan:

Bình luận

Truyện đang đọc