Khương Dịch từ trước đến nay đều ít nói, hôm nay hiếm khi mới nói nhiều như vậy, Trì Yên nằm trong lòng anh, đặc biệt nghiêm túc lắng nghe.
Bên ngoài đêm đen như mực đè ép xuống, ngoài cửa hành lang tiếng người đi lại cũng bắt đầu giảm dần, Trì Yên ngáp một cái, đáy lòng mềm mại, giọng nói cũng trở nên ôn ôn nhuyễn nhuyễn: “Em muốn đi ngủ.”
“Mệt à?”
“Ân, ngày mai còn phải quay phim.”
Giọng anh càng thấp: “Yên Yên, em ngoan ngoãn một chút ——”
Trì Yên trong lòng khẽ động, duỗi tay bắt lấy cổ tay anh, sau đó chậm rì rì nắm lấy tay anh, "Đã mấy ngày rồi, cũng không thể để cả đoàn làm phim đợi một mình em được."
Cô nói rồi nâng nâng tay phải, “Dù sao mặt cũng không bị thương, trên vẫn có thể đeo kính được.”
Khương Dịch không phản đối nữa.
Dù sao có phản đối tiếp thì kết quả vẫn giống nhau cả thôi —— Trì Yên căn bản sẽ không nghe anh.
Cách nửa phút, Trì Yên nghe được tiếng anh thấp thấp đáp “Được”, cô hít một hơi, bị Khương Dịch ôm có chút nóng nhưng lại nghĩ lại, cọ cọ lên người ạn, giọng nói mềm mại, mắt nhắm nghiền lại, nói lời có chút không rõ ràng: "Anh ôm em ngủ."
Giường không lớn, nhưng hai người người vẫn miễn cưỡng có thể được.
Trì Yên ngủ hơi không thoải mái, nhưng lại cực kì ngon giấc
Do lúc chiều cô ngủ lâu như thế rồi, nên hôm sau cô dậy hơi sớm.
Cánh tay Khương Dịch vẫn ôm trên eo cô, hình như sợ cộm đau cô nên không dùng sức. Trì Yên dễ dàng kéo tay anh ra, nhẹ nhàng rời giường đi đánh răng rửa mặt.
Cảnh diễn của Trì Yên quả thật không còn nhiều lắm, đoạn quay sau cơ hồ đều là cảnh ngược nam 2 nữ 2, đạo diễn và biên kịch đái khái chắc cũng sợ bị người ta ném đá chết, thật sự không còn cách nào, chỉ có thể cắt cảnh nữ 2 đau khổ mà chết đi.
Cho nên đến đoạn nam số 2 ngoài ý muốn bị tai nạn xe cộ, Trì Yên sắm vai nữ số 2 ở trước giường bệnh của anh ta nhớ lại kí ức đã qua, sau cảnh đó cơ bản đã hết chuyện của Trì Yên luôn.
Càng đến đoạn sau, tình cảm nhân vật càng khó nắm bắt.
Đạo diễn đã tốt còn muốn tốt hơn, mỗi cảnh diễn cơ hồ đều phải mất 4, 5 lần mới qua được.
Sau đó một vòng, Trì Yên chỉ còn thiếu một cảnh cuối cùng mà thôi, ngắn ngủi chỉ 10s, nhưng chỉ xếp sau mỗi nam nữ chính
Cô chờ ở bên cạnh, vẫn ngồi xem Lục Chi Nhiên diễn vai nam chính và nữ chính diễn cảnh hôn, vì là cảnh thân mật cuối cùng nên yêu cầu cũng nghiêm khắc hơn một chút.
Động tác không đúng là phải quay lại, ánh mắt không đúng cũng phải quay lại.
Kĩ thuật diễn của Lục Chi Nhiên quả thật rất tốt, nhưng lần này lại bị nữ chính liên lụy, nên cảnh hôn cứ NG liên tục.
Đạo diễn tức giận mức gãi đầu.
Đại khái ông đang ở thời kì rụng tóc, lúc giơ tay chỉ vào nữ chính giảng cách diễn, Trì Yên dường như còn thấy mấy sợi tóc bị ông túm xuống ở khe tay.
Trạng thái của nữ chính không ổn, mặt lúc hôn rất gượng cứng, bộ dạng không nói lên lời.
Tất cả người trong đoàn phim đều bị trì hoãn, đến cuối cùng, vẫn không có tiến triển.
Tống Vũ vê viên anh đào đưa vào trong miệng Trì Yên, nhỏ giọng bát quái nói: “Yên Yên, lúc trước em đã nói với chị rồi, cô ta tuyệt đối đã qua phẩu thuật thẩm mỹ, chị xem, loại này ấy mà, vào thời khắc mấu chốt có thể nhìn ra, cả mặt đều cứng đờ.”
Cô nàng sắc mặt không đổi mà chỉ chỉ khóe môi nữ chính: "Chị xem, có phải cô ta nâng khóe môi không? Vừa rồi một cảnh cảm động như thế, vậy mà cả quá trình cô ta đều đang cười!"
Trì Yên bị cô nàng đút quả anh đào mà thiếu chút nữa bị nghẹn hạt ở cổ họng, cô nhanh chóng chạy ra phun hạt ra, "Được rồi, tốt nhất cứ ngồi xem diễn là được rồi."
Cô không giống Tống Vũ nhiều chuyện như vậy.
Chuyện đời tư của người khác cũng không muốn nói đến.
Trì Yên coi như đang xem diễn miễn phí, kết quả không ngờ ngắn ngủi có 10 phút, cô lại thành người diễn ỏ bên trong.
Thời gian cấp bách, căn bản không tìm được thế thân diễn cảnh hôn thích hợp.
Nhưng mà cảnh diễn này lại rất quan trọng, thật sự không thể cắt đi được, đạo diễn nhìn tới nhìn lui, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Trì Yên có thân hình cao sấp xỉ nữ chính.
Cũng không biết có phải bị giận lên hồ đồ không, lúc này ông nhìn mặt Trì Yên không hiểu sao lại thấy giống nữ chính thế.
Chỉ khác nhau ở chỗ, mặt Trì Yên nhìn qua tương đối tự nhiên.
Ông vẫy vẫy tay với Trì Yên, “Tiểu Trì, cô lại đây quay.”
Tống Vũ giật mình, kém mỗi treo mấy dấu hỏi chấm lên đỉnh đầu mà thôi.
Cái nồi đột nhiên không chút dấu hiệu nện trên đầu, Trì Yên so với Tống Vũ còn giật mình hơn nhiều.
“Đừng nhìn nữa, chính là cô, Tiểu Trì.” Đạo diễn đã bắt đầu thúc giục, “Lập tức lên quay, quay xong sớm thì về nhà ăn cơm sớm.”
Tất cả mọi người đều nhìn qua bên này.
Trì Yên lập tức trở thành mục tiêu chú ý của tất cả mọi người, cô đứng tại chỗ không nhúc nhích, vẫn là Tống Vũ chọc chọc cô, “Yên Yên, chị có quay không a?”
Lúc trước Trì Yên có quay một cảnh hôn với nam số 2.
Cô thật sự không quen, nhưng lại không muốn vì một cảnh thân mật trên màn ảnh mà NG, Ng càng nhiều, đồng nghĩa với việc quay lại càng nhiều.
Trì Yên một lần đều không muốn nghĩ tới.
Đối phương không phải Khương Dịch, đối với cô mà nói đều là một loại dày vò.
Cô còn nhớ rõ hôm đó còn mang một chai rượu riêng từ nhà đi, trước khi quay phải uống đến cạn đáy để lấy can đảm.
Quả nhiên dùng được, một lần liền qua.
Nhưng vấn đề hiện tại là…… cô không mang rượu.
Đợi mất vài giây hồi thần, Trì Yên đã tiến lên phía đạo diễn và Lục Chi Nhiên một bước.
Đạo diễn đơn giản thô bạo kéo cô đến đối diện Lục Chi Nhiên, trước là để đối diện tìm cảm giác đã.
Trì Yên ngẩng đầu, sau cùng anh đối diện mấy giây, lại quay đầu: “Đạo diễn, có thể đổi người không a?”
“Cái gì?”
Tống Vũ thay cô nói chuyện: “Đạo diễn, Yên Yên cô ấy thẹn thùng.”
Trì Yên gật đầu thật mạnh
Lục Chi Nhiên nghiêng đầu nhìn cô, ánh mât dịu dàng, rồi lại không chịu bỏ qua, dường như đang tự hỏi, những lời này là thật lòng sao.
“Đều là người trưởng thành cả, xấu hổ cái gì chứ a?”
Đạo diễn không để ở trong lòng, “Tôi còn nghe nói thời gian cô thích Chi Nhiên khá dài rồi!”
Lời này hình như còn có nghĩa khác, Trì Yên phản bác: “Là sùng bái.”
“Cùng một ý cả, hôn thần tượng còn thấy ngại ngùng sao?” Đạo diễn chạy đến một bên lấy một vật, “Cái này thì dễ thôi, uống rượu lấy can đảm, lần trước diễn cảnh hôn, tôi cũng thấy cô uống rượu.”
Bên cạnh bắt đầu có người cười.
Lúc mới bắt đầu còn cố tình nhịn xuống, sau khi cười vài tiếng lại dứt khoát cười ầm lên.
Bên ngoài sắc trời quả thật đã tối dần, Trì Yên thật sự không có biện pháp đùn đẩy nữa, dù sao kết quả đều như nhau cả, có ngại ngùng xoắn xít kéo dài nữa ngày còn không bằng thoải mái hào phóng đáp ứng cho xong.
Rượu vẫn phải uống.
Trì Yên uống hơn nửa chai rượu, đầu hơi choáng, bước chân cũng xiêu vẹo, đến Lục Chi Nhiên ở phía đối diện dường như cũng có mấy cái bóng chồng lên nhau.
Trì Yên dùng sức chớp chớp mắt, cô nhìn kịch bản, rất nhanh đã có nước mắt chảy ra, lăn xuống theo khóe mắt, từng hàng, từng hàng, thanh khiết sạch sẽ.
Cô diễn vào quá nhanh.
Đạo diễn vội nháy mắt với Lục Chi Nhiên, chạy đến bên kia vội nhìn chằm chằm vào máy quay phim.
Không biết trùng hợp hay cố tình, nữ chính và Trì Yên quả thật có điểm giống.
Trừ bỏ đôi mắt, những chỗ khác đều có chút giống.
Chẳng qua trước kia quay đều là lộ toàn mặt, không có ai chú ý đến, mà lần này nữ chủ nhắm mắt lại, bởi vậy, độ tương đồng đột nhiên lộ ra.
Như vậy càng tốt, hậu kỳ cũng không phải làm.
Đạo diễn nhìn chằm chằm camera cảm thấy rất mỹ mãn.
Toàn bộ đoàn phim đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, trừ bỏ Trì Yên.
Cô cũng không hoàn toàn say, cho nên lúc diễn cảnh hôn có chút kháng cự, mắt cô nhắn nghiền, khớp hàm cũng cắn chặt.
Thật vất vả đợi đến khi đạo diễn hô cut, Trì Yên lập tức quay đầu đi, Lục Chi Nhiên đỡ lấy cô, giọng ôn ôn nhuận nhuận mang theo nửa phần ý cười: “Trước kia rất ít khi quay cảnh hôn à?”
Dù sao người ta là nam thần, chỉ một câu như vậy, đã khiến Trì Yên hận không thể chui xuống đất.
Cô hơi lung lay một chút, Tống Vũ vội tiến lên tới đỡ cô, “Chị uống say thật đấy à?”
Trì Yên chỉ có thể nói theo cô: “Có chút.”
Đạo diễn thấy ánh mắt cô có chút mông lung, cũng cảm thấy hơi áy náy, vốn dĩ định nghỉ ngơi vài phút, thấy thế vội vàng đưa cảnh của Trì Yên lên trước.
Hơn mười giây màn ảnh, đến lời thoại cũng không có, hoàn toàn là dựa vào biểu cảm của ánh mắt mà diễn.
Trì Yên qua rất thuận lợi
Có thể do uống rượu vào nên cơn buồn ngủ lập tức ập đến.
Trì Yên không thể lái xe, Lục Chi Nhiên vốn dĩ muốn đưa cô về, nhưng như vậy không tránh được sẽ bị hiểu thành cái loại tin gì, Trì Yên cũng không muốn có scandal với ảnh đế, nên gọi Tống Vũ đưa cô về nhà.
Lúc về đến nhà, giữa dãy biệt thự tối tăm, chỉ có mấy cái đèn đường sán tỏ, ban đêm lại giống như có sương mù, mông lung.
Trì Yên nghĩ lại.
Hôm qua Khương Dịch đi công tác, lần này khá xa, còn phải vượt qua đại dương nào đó
Nhưng mà Trì Yên không giỏi địa lí, cụ thể là đại dương nào thì đã quên tiêu mất rồi.
Tống Vũ một đường đưa cô về, Trì Yên cảm thấy cơn say đã bị gió thổi tan không ít.
Bụng cô lúc này trống rỗng, sau khi vào nhà thì cầm lấy hộp sữa chua uống, vốn dĩ định căn thời gian gọi điện cho Khương Dịch, kết quả trước khi gạt số điện thoại kia thì lại có một dãy số khác gọi đến trước.
Khương Vận đi thẳng vào vấn đề: “Em và Lục Chi Nhiên sao lại thế này?”
Trì Yên thành thành thật thật trả lời, “Hôm nay em làm thế thân cho nữ chính ạ.”
Khương Vận: “Hôm nay có fan đến thăm Lục Chi Nhiên, chụp phải cảnh hai người diễn cảnh hôn phát ra rồi.”
Dừng một chút, chị lại nói: “Quả thực mà nói, là fans của hai người Lục Chi Nhiên và em, cũng chính là fans CP, còn là một nhóm mấy vạn fans CP.”
Khương Vận một bên nói một bên xem số liệu trên Weibo.
Số lượng like cùng share đã phá hàng vạn rồi_____ kì quái.
Rõ ràng Trì Yên và Lục Chi Nhiên còn chưa diễn qua vai tình nhân nào, sao lại tự nhiên có thể phi ra một đống fans CP thế này?
Khương Vận: “Trước kia em tiếp xúc nhiều với Lục Chi Nhiên à?”
“Không tính là nhiều ạ.”
Nhưng cũng không tính là ít.
Mấy tháng diễn cùng, tuy rằng vai diễn của hai người không có cảnh phối hợp gì, nhưng tiếp xúc với nhau là không thể thiếu được.
Huống chi nghe Tống bát quái nói, Lục Chi Nhiên dường như đặc biệt chú ý cô, chẳng qua trước kia Trì Yên vẫn luôn không để ở trong lòng.
Khương Vận đầu kia đã bắt đầu soát tên Trì Yên.
Hai chữ mới đánh ra, đề tài đầu tiên chính là cùng Lục Chi Nhiên, nhìn qua độ hot còn không hề thấp.
Với nam 2 thì chả có cái nhiệt nào, ngược lại lại cùng nam 1 ảnh đế tạo thành CP.
Khương Vận xem giao diện, trước dò hỏi ý tứ cô: “Em tính làm sao bây giờ?”
“…… Em không biết.”
Trì Yên thật sự không biết.
Nếu cô đơn phương đứng ra làm sáng tỏ, cũng chưa chắc đã có người tin.
CP có fans, khẳng định cũng chả thiếu người muốn mắng cô.
Quan trọng nhất chính là: Trì Yên một chút cũng không muốn xào CP cùng Lục Chi Nhiên.
“Tiểu Trì, hôm qua trước khi Tiểu Dịch đi công tác có dặn chị chăm sóc em cẩn thận, làm một chị gái phải chăm só em. ” Khương Vận đầu kai dừng vài giây, “Nói cho em biết một chuyện, mấy hôm trước, có fan độc duy của Lục Chi Nhiên gửi thư cảnh báo đến cho em, chị sợ làm em sợ nên không nói ngay cho em biết.”
Trì Yên kinh ngạc không ít
“Vốn dĩ không làm rõ cũng không sao cả, nhưng chị sợ lần sau lại có người đưa mấy cái khủng bố đến, khiến em sợ đẻn mức ngủ không yên, quay về Khương Dịch lại trách chị không chăm sóc em chu đáo.”
Trì Yên không dám nghĩ đến hình ảnh kia.
Lần trước Đỗ Vũ Nhu gửi ảnh khủng bố cho cô, đã làm cô sợ không ít, càng đừng nói mấy thứ khủng bố thấy được sờ được.
Cô lên tiếng đáp, thế nào cũng thấy không thể kéo dài việc làm sáng tỏ chuyện này được nữa.
Nhưng trước khi làm sáng tỏ, cô hỏi Khương Vận một vấn đề trước: “Chị, nếu em nói thẳng em có bạn trai sẽ thế nào?”
Khương Vận cũng hiểu ý cô, đơn giản rõ ràng phân tích tóm tắt cho cô: "Nam nữ diễn viên không giống nhau, nam diễn viên fans bạn gái quá nhiều, nếu công bố tình yêu quá sớm sẽ ảnh hưởng không tốt, nhưng nữ diễn viên thì có ít ảnh hưởng hơn. Em công bố mình có bạn trai cũng không phải không được, nhưng tiền đề là_____"
“Không thể nói bạn trai là Khương Dịch.”