NGƯỜI CẦM QUYỀN

- Tôi sẽ chú ý

Hàn Đông mỉm cười nói, trong lòng cũng là lơ đễnh. Người phụ nữ Thôi Khánh Oánh này, từ khi hắn vừa bước vào phòng cán bộ hai, ả liền chống đối với hắn, chờ hắn tìm được cơ hội, chắc chắn phải đẩy ả ra khỏi phòng cán bộ hai. Bây giờ không ngờ Tạ Á Băng còn bảo hắn hợp tác chân thành với Thôi Khánh Oánh, cũng quá tự cho là đúng rồi

Tuy nhiên, ngay trước mặt mọi người, Hàn Đông cũng chỉ là lá mặt lá trái với Tạ Á Băng, bề ngoài đáp ứng không sao cả, sau lưng hắn làm thế nào là chuyện của hắn

Hạ Kim Cường bây giờ cuối cùng đã nhìn ra vấn đề, tuy rằng Hàn Đông ở mặt ngoài đối với Tạ Á Băng khá khách khí, nhưng trên thực tế lại luôn luôn có cảm giác người khổng lồ ngàn dặm ở ngoài, không khí giữa hai người họ rất lạ

“Chẳng lẽ giữa Hàn Đông và Tạ Á Băng có khúc mắc?” Hạ Kim Cường thầm nghĩ. “Nếu quả thật là như vậy, vậy thì tối nay gọi họ cùng đến là thất sách rồi. Sớm biết thế này, nên nói một tiếng với hai người họ trước, như vậy biết được tình hình cũng không đến nỗi gọi họ cùng tới rồi”

Nhưng việc đã đến nước này, Hạ Kim Cường cũng không có cách nào thay đổi hiện trạng, chỉ tự trách mình quá sơ ý

Trên thực tế, Hạ Kim Cường sở dĩ gấp gáp như vậy, chủ yếu là trong khoảng thời gian y đến thành phố Tân Châu đảm nhiệm Chủ tịch thành phố, cảm giác bị Bí thư Thành ủy áp chế rất lợi hại, liền muốn nhân cơ hội lần này Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự, khiến Phó Chủ tịch thành phố Viên Chương Thụy ủng hộ y có thể tiến một bước, trở thành ủy viên thường vụ thành ủy. Như vậy, quyền lực của y ở thành phố Tân Châu sẽ lớn một chút. Nhưng trên mấu chốt này, nhân viên khảo sát của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy xuống đây khảo sát, Hạ Kim Cường vì để ngừa nếu chẳng may, liền đánh tiếng trước với Hàn Đông. Ban đầu cảm thấy lần này coi như cũng may mắn, Hàn Đông không ngờ đã trở thành Trưởng phòng cán bộ hai, chuyện của y hẳn là không có vấn đề gì lớn. Ai ngờ sau khi đánh tiếng với Hàn Đông, khi khảo sát, trình tự vẫn không có thay đổi gì, mà càng mấu chốt là Viên Chương Thụy trong lúc khảo sát quả thực đã xảy ra vấn đề, mà xem ý của Hàn Đông, dường như không có ý muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Cho nên Hạ Kim Cường trong lúc bất đắc dĩ, liền đưa Viên Chương Thụy đến Thục Đô, mời Tạ Á Băng và Hàn Đông ra đây trao đổi một chút

Bây giờ Hạ Kim Cường nhìn ra quan hệ giữa Hàn Đông và Tạ Á Băng có chút ngượng ngùng, trong lòng liền vô cùng buồn bực, nhất thời cũng không có cách giải quyết, thầm nghĩ sau chuyện này đành phải giải thích một phen

Ăn xong một bữa cơm, Hạ Kim Cường vốn muốn mời Tạ Á Băng và Hàn Đông đến nhà khách cục giao thông vui vẻ một phen, nhưng bây giờ xem ra, hai người họ chắc chắn sẽ không cùng làm chuyện gì thân mật với đối phương, cho nên y cũng không lên tiếng mời, chỉ là mời họ đi uống trà

Hàn Đông lấy cớ ngày mai còn có việc, liền cáo từ. Bởi vì uống rượu vào, Hàn Đông cũng không lái xe, trực tiếp đón xe đi về. Về chiếc xe, ngày mai đến lấy là được rồi

Tối nay, bốn người tổng cộng cũng chỉ uống hai chai rượu, chủ yếu là vừa bắt đầu đã uống quá nhiều, mà sau đó Hạ Kim Cường cảm thấy quan hệ giữa hai người Hàn Đông và Tạ Á Băng có chút khẩn trương, cũng không cực lực mời rượu nữa

Hàn Đông tổng cộng cũng chỉ uống không tới nửa lít rượu, cũng không có vấn đề gì lớn

Nhìn thấy Hàn Đông đi lên xe taxi, Tạ Á Băng nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng.

Hạ Kim Cường luôn đang chú ý, lúc này trong lòng một trận cười khổ, nghĩ thầm rằng xem ra y đã đoán đúng. Chẳng qua lúc này, y cũng chỉ có thể làm bộ như không biết, để tránh Tạ Á Băng buồn bực

- Trưởng ban Tạ, uống rượu rồi, chúng ta đi thả lỏng một chút chứ?

Hạ Kim Cường cười nói, y và Tạ Á Băng gặp đã qua nhiều lần, biết người này thích gì, hai người cũng coi như ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Trước kia ở tầng cao nhất của nhà khách cục giao thông, cũng là cùng nhau phóng túng qua vài lần, chính vì vậy, quan hệ giữa hai người mới rất tốt

Cùng nhau ở chung phòng, cùng nhau vác súng, cùng nhau chơi gái, cùng nhau chia của, mấy loại quan hệ này, là hình dung mấy loại quan hệ mật thiết nhất trong người hiện đại

Mà giữa Hạ Kim Cường và Tạ Á Băng, coi như cũng từng có quan hệ mật thiết, bởi vậy đối với chuyện của Hạ Kim Cường, Tạ Á Băng cũng cực kỳ ủng hộ

- Đi thôi

Tạ Á Băng thản nhiên nói. Gã cũng hiểu rõ, Hạ Kim Cường sở dĩ mời Hàn Đông cùng đến, e rằng cũng là vì không biết giữa gã với Hàn Đông có khúc mắc, bởi vậy gã cũng không có nghĩ nhiều.

Lập tức 3 người liền cùng nhau ngồi xe đến nhà khách giao thông, về phần đến nhà khách hưởng thụ phục vụ thế nào thì không được biết rồi

Buổi sáng ngày hôm sau, Hàn Đông đã ngủ một giấc thật dài, khoảng 10 giờ mới thức, tùy tiện ăn chút gì liền xuống lầu đón xe, đi đến chỗ chiếc xe Santana đã cải trang để lấy về

Hơn 11 giờ, điện thoại của Hồng Tiến Phong liền gọi đến, y đã đặt xong khách sạn, nhưng lại trực tiếp lái xe đến bên ngoài trường Đảng tỉnh ủy, y cũng biết Hàn Đông ở gần đây, là cố tình đến đón Hàn Đông

Nếu đã có việc nhờ vả Hàn Đông, thái độ của Hồng Tiến Phong tất nhiên phải khách khí một chút

Hàn Đông xuống lầu, chỉ nhìn thấy Hồng Tiến Phong đứng ngoài cửa xe, vội tiến lên trước, cười nói:

- Trưởng ban thư ký, anh quá khách khí rồi

Hồng Tiến Phong cười ha hả nói:

- Tôi làm vậy có gì là khách khí, thuận tiện qua đây đón anh một chút mà thôi

Hàn Đông ngồi vào vị trí phụ lái, nói với Hồng Tiến Phong:

- Đêm qua đã uống rượu, hôm nay còn đau đầu, trưa hôm nay, chúng ta ăn món đạm bạt đi, Trưởng ban thư ký không cần tranh với tôi, hôm nay để tôi mời

Hồng Tiến Phong nói:

- Làm sao có thể để anh mời chứ, nói thật, tôi đối với quán cơm của Thục Đô cũng không rành, cũng thật không biết ở đâu có chỗ thích hợp

Hàn Đông nói:

- Ngay gần đây có một nhà hàng cũng không tồi, anh lái về phía trước, rẽ phải, ở đó có một con đường nhỏ bong cây, vào đó có một nhà hàng

Hồng Tiến Phong dựa theo phương hướng Hàn Đông chỉ, rất nhanh thì tới nhà hàng đó, đây cũng là chỗ trước kia Hàn Đông học ở trường Đảng tỉnh ủy thường cùng người khác đến đây

Lấy một phòng, sau khi gọi món, hai người liền vừa ăn vừa nói chuyện

Tuy rằng Hàn Đông đã nói rõ buổi tối hôm qua đã uống rượu, hôm nay muốn ăn đạm bạt một chút, nhưng không có rượu không phải tiệc, bởi vậy Hàn Đông vẫn gọi một chai rượu vang, hai người cùng uống, cũng rất ngon

- Trưởng ban thư ký, tôi kính anh

Hàn Đông nâng ly lên nói

Hồng Tiến Phong cụng ly với Hàn Đông một cái, nói:

- Phải là tôi kính anh chứ, anh từ huyện Vinh Quang điều đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tôi còn chưa chúc mừng anh

Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:

- Chẳng có gì để chúc mừng cả, chỉ là một sự điều động công tác mà thôi

Hồng Tiến Phong nói:

- Đây không phải là điều động công tác bình thường, cấp bậc của anh tuy không đổi, nhưng tầm quan trọng của vị trí lại khác biệt rất lớn, bây giờ anh đã là người phụ trách khảo sát hàng trăm cán bộ cấp Giám đốc, Phó giám đốc sở toàn tỉnh

Hàn Đông cười nói:

- Trưởng ban thư ký đừng dán vàng lên mặt tôi nữa, phòng cán bộ hai tuy nói cái tên dọa người, trên thực tế cũng không có quyền lực thực tế gì cả

Hồng Tiến Phong mỉm cười, y biết Hàn Đông là khách khí, nhưng người thanh niên này cũng thật sự không tồi, một chút cũng không kiêu ngạo ương ngạnh như một số thiếu niên đắc chí khác, thành tựu sau này chắc chắn là vô cùng rộng lớn

Hàn Đông biết mục đích Hồng Tiến Phong lần này đến Thục Đô mời hắn ăn cơm, thấy y vẫn không nói ra, liền dứt khoác chủ động nhắc đến, nói:

- Trưởng ban thư ký, nếu có cơ hội, không biết Trưởng ban thư ký có muốn đến Thục Đô làm một thời gian hay không?

- Thục Đô?

Hồng Tiến Phong sửng sốt, lập tức trong lòng ngạc nhiên vui mừng, nếu như Hàn Đông đã nhắc đến chuyện này, xem ra hắn đã biết mục đích lần này y đến đây, hơn nữa đã nghĩ lối ra cho y

- Hàn Đông, anh có kiến nghị gì tốt?

Hàn Đông nói:

- Tôi nghe nói lần này trong tỉnh ủy muốn điều động nhân sự, có một chức Phó trưởng ban thư ký Ủy ban, tôi cảm thấy Trưởng ban thư ký cho dù là cấp bậc, kinh nghiệm lý lịch đều đủ, chỉ là phải rời khỏi thành phố Vinh Châu, đến Thục Đô, không biết Trưởng ban thư ký thấy thế nào?

Hồng Tiến Phong nghe vậy, trong lòng phấn khởi. Không ngờ Hàn Đông lại cho y một vị trí như vậy, Phó trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh, đây là một chức vụ vô cùng trọng yếu, tuy rằng cấp bậc cũng chỉ là cấp Phó giám đốc sở, cũng gần giống với y bây giờ, nhưng tầm quan trọng thì không cần nói cũng biết. Hơn nữa nếu y có thể thuận lợi tiến vào văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, như vậy con đường làm quan quả thực là rộng mở, điều này mạnh hơn vô số lần so với đảm nhiệm Trưởng ban thư ký văn phòng thành ủy, ủy viên thường vụ thành ủy ở thành phố Vinh Châu. Ở trên vị trí Phó trưởng

Giờ khắc này, Hồng Tiến Phong trong lòng quả thật có chút kích động. Khoảng thời gian này, y đối với tiền đồ của y vẫn tràn đầy lo lắng, cho nên mới cố tình đến Thục Đô tìm Hàn Đông, muốn thông qua Hàn Đông kéo quan hệ với Triệu Nhạc, như vậy có lẽ có thể di chuyển đến một vị trí tốt hơn một chút. Ai ngờ y còn chưa lên tiếng nói tình hình thực tế, Hàn Đông đã sắp xếp xong chuyện cho y rồi. Đừng nói chỉ là từ thành ủy thành phố Vinh Châu dọn đến Thục Đô, cho dù dọn xa hơn nữa, Hồng Tiến Phong cũng đồng ý

- Hàn Đông, cảm ơn!

Hồng Tiến Phong cảm kích nói. Giữa y và Hàn Đông vốn cũng không có quá nhiều qua lại tính thực chất, nhưng Hàn Đông có thể nâng đỡ y như vậy, khiến y trong lòng vô cùng cảm động

Hồng Tiến Phong hai tay nâng ly lên, nói:

- Tôi cũng không nói nhiều lời, mọi thứ đều ở trong rượu

Hàn Đông mỉm cười, nâng ly cụng với y một cái, nói:

- Trưởng ban thư ký không cần khách khí, chuyện này hẳn là không có nhiều biến số lắm, cuối tháng này tỉnh ủy sẽ điều động nhân sự, Trưởng ban thư ký chuẩn bị sẵn sàng trước đi

Hồng Tiến Phong gật gật đầu nói:

- Tôi biết, sau này còn hy vọng Hàn Đông giúp đỡ nhiều hơn

Y biết Hàn Đông và ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy quan hệ rất tốt, lúc đầu Phạm Đồng Huy còn cố tình đi huyện Phú Nghĩa thị sát căn cứ lao động làm mẫu mà Hàn Đông đã làm ra, nếu chính mình có thể đến Ủy ban nhân dân tỉnh, nếu được làm quen với Phó chủ tịch thường trực tỉnh, vậy thì có thể rất dễ dàng sống yên ở văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh

- Ừ, đến lúc đó tôi có thể giới thiệu Trưởng ban thư ký làm quen với Chủ tịch tỉnh Phạm

Hàn Đông khẽ mỉm cười. Giúp người chính là giúp chính mình mà.

Bình luận

Truyện đang đọc