NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC

"A......" Lâm Thiến liếc mắt nhìn Thân Tống Hạo, thất thố hô nhỏ một tiếng, đôimắt mê hoặc quấn lên Thân Tống Hạo không rời một giây.

Thân TốngHạo liếc nhìn cô một cái, đáy mắt ngả ngớn càng phát ra thêm sâu sắc:"Phụ nữ của anh đúng là nên ghen tị, Tống tiên sinh".

Thân TốngHạo miễn cưỡng tiến lên, anh so với Tống Gia Minh còn cao hơn nửa đầu,khí thế liền chiếm ưu thế, rất dễ dàng, Hoan Nhan bị anh kéo ra, giam ởtrong ngực, một đôi mắt hơi đỏ lên, cực hận nhìn anh.

Tống GiaMinh bị người đàn ông này tùy ý mà khiến người áp lực khí thế làm cho có chút mất nhuệ khí, anh ngượng ngùng quay người lại, cuối cùng không cam lòng nhìn Hoan Nhan: "Hứa Hoan Nhan, tôi chúc cô hạnh phúc".

"Cảm ơn" Hoan Nhan không chút khách khí mở miệng, bàn tay vòng trên eo Thân Tống Hạo, nhanh dán tại trong lòng anh.

"Thiến, chúng ta đi thôi" Tống Gia Minh xoay người muốn giữ chặt tay Lâm Thiến, lại bị cô theo bản năng né tránh, Lâm Thiến chút mất tự nhiên cười, ánh mắt vẫn lấp lánh điện quang khóa lại Thân Tống Hạo, người đàn ông này,quả thực là nhiều tiền vừa anh tuấn, mà người đàn ông như vậy căn bảnchính là vì Lâm Thiến cô chuẩn bị, Hứa Hoan Nhan kia cho dù là theongười có địa vị, cũng không được làm Phượng Hoàng!

Tuy là nghĩnhư vậy, tầm mắt dịu dàng và nhàn nhạt ngọt ngào ý cười cũng chưa từngmột giây biến mất, cô vén tóc thật dài, quyến rũ hướng hai người cười:"Như vậy, Nhan Nhi, tôi đi trước nha, không nên trách Gia Minh, anh ấyquá xúc động rồi....".

Tống Gia Minh có chút nghi hoặc nhìn LâmThiến đột nhiên hành động khác lạ, cũng không ngờ cô lại tiến lên mộtbước, bày ra dáng dấp khéo léo nhìn Thân Tống Hạo, dựa vào kinh nghiệmcủa cô, người đàn ông này tuyệt đối với cô có hứng thú, đương nhiên, côcòn chưa có gặp qua người đàn ông nào với cô không có hứng thú đâu!

"Vị tiên sinh này, tôi là một trong những bạn tốt Nhan Nhi, Nhan Nhi cực kỳ hiền lành đơn thuần, anh về sau hãy chăm sóc tốt cho cô ấy, kính nhờrồi.....".

Cô hết sức chân thành mở miệng, không chút nhát gannhìn chằm chằm thân vẻ mặt Thân Tống Hạo..... Quả nhiên, Thân Tống Hạodương môi cười, đôi mắt đen rực rỡ như đêm khuya, anh không chút nào keo kiệt biểu diễn hàm răng trắng tinh của mình, ứng phó người đàn bà thủđoạn trước sau như một ca tụng: "Nhan Nhi có người bạn xinh đẹp quan tâm thì tốt, quả nhiên là may mắn".

"Lâm tiểu thư, tôi cho tới bâygiờ chưa từng là bạn của cô" Hoan Nhan nghe sắp muốn ói ra, cô gọn gàngdứt khoát mở miệng, giãy người trong lòng Thân Tống Hạo ra thẳng ngồitrên xe, phịch một tiếng đem cửa xe gắt gao đóng.

Thanh âm ThânTống Hạo và Lâm Thiến cô nghe không rõ ràng lắm, chỉ là đáy lòng có mộttrận không thoải mái, phảng phất, còn có thể nghe tiếng cười duyên củaLâm Thiến, càng để cho cô thất hồn.....

"Thiến, đi thôi!" TốngGia Minh nhìn Lâm Thiến cùng Thân Tống Hạo nói chuyện vui vẻ vô cùngthân thiết với nhau, không khỏi một trận phiền lòng, anh bước qua, bắtlấy tay Lâm Thiến, hai đôi mắt nhiễm lên bất mãn.....

"Vậy, tạmbiệt...." Lâm Thiến có chút không cam lòng bị Tống Gia Minh lôi đi, cố ý gạt tay anh ra, thỉnh thoảng quay đầu nhìn người đàn ông đang cười ngọt ngào dựa xe bên cạnh.....

Ngồi trên xe, hai người cũng không nói, không khí trong xe quả thực là muốn đông đặc lại.....

"Cô.....".

"Vừa rồi.....".

Hai người đồng thời mở miệng, Hoan Nhan nở nụ cười, quay sang nhìn anh: "Anh nói trước đi".

Bình luận

Truyện đang đọc