NHẬT KÝ DƯỠNG THÀNH LIẾM CẨU

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit: Vũ Quân

Hạ Nhai nhìn trên mặt Đường Miên đỏ bừng một đường đến tận lỗ tai, cũng có thể tưởng tượng tính cách thẹn thùng lại mềm ấm giống như cô muốn hỏi ra những lời này đã phải lấy ra dũng khí lớn như thế nào.

Anh luyến tiếc lại trêu chọc cô, chỉ tiến lại gần ở khóe miệng cô hôn một cái: "Miên Miên, em có biết em nói như vậy là có nghĩa gì không?"

Trên tóc Đường Miên còn dính tinh dịch của anh, quần áo cô bị anh chà đạp đến hỗn độn bất kham, Hạ Nhai nhìn thôi cũng cảm thấy cả người nóng lên, vừa rồi rõ ràng đã dùng ngực cô thư giải một lần, nhưng lại vẫn như cũ không nắm chắc có thể tại đây ở trong đêm dài từ từ nhịn xuống không chạm vào cô hay không.

Đường Miên thò đầu lại gần cọ cọ mặt Hạ Nhai: "Anh thật sự nhịn không thoải mái đi......"

Mỗi lần côn th*t đều trướng đến toàn bộ hành thân đỏ bừng, cứng giống như sắp thoát khỏi da thịt.

"Em biết anh đau lòng cho em, nhưng em cũng đau lòng cho anh mà."

Giọng nói của Đường Miên nho nhỏ, giống như lúc cô đi dạy, chưa bao giờ gân cổ lên kêu như các giáo viên khác, nhưng âm thanh nhè nhẹ mềm mềm kia có thể gãi đúng chỗ ngứa làm Hạ Nhai ngồi ở cuối cùng cũng nghe đến rành mạch.

Tim Hạ Nhai như bị rót một ly nước đường ngọt lịm, anh ôm chặt người trong lòng ngực: "Ngu ngốc."

Bước chân vốn hướng về phía phòng tắm nay thay đổi trở về phòng ngủ, bức màn trong phòng ngủ vốn đang che lại, chỉ để một khe hẹp, đem ánh đèn đường ngoài cửa sổ tiến vào, phủ lên phòng ngủ một lớp sáng mỏng.

Đường Miên bị đặt ở trên giường, tuy rằng đêm nay là cô chủ động muốn làm bước cuối cùng với Hạ Nhai, nhưng rốt cuộc cô không thật sự quá say nên vẫn cảm thấy khẩn trương.

Thân hình nóng bỏng của thiếu niên đè ép lên, trong nháy mắt khi da thịt chạm nhau Hạ Nhai đều có thể cảm giác được tiếng tim đập của Đường Miênt anh nhịn không được cười nhẹ một tiếng: "Có phải có người đang bồn chồn không, tim đập vang như vậy."

Mặt Đường Miên càng đỏ lợi hơn, cô còn không kịp cho tên tiểu tử thúi này mấy quyền, viên quy đầu nóng hầm hập kia đã chọc vào quần lót của cô, nhét vào khe thịt mềm mại chật hẹp.

"Khi nào đã ướt thành như vậy rồi, Miên Miên lẳng lơ?"

Quy đầu dọc theo hình dáng khe thịt lại nghiền lại áp, quần lót ướt cực kỳ, trơn không chịu được, Hạ Nhai thật vất vả mới tìm được viên thịt nhỏ, anh dùng quy đầu để bắt nạt một trận.

Thật ra Đường Miên cũng không biết sao lại thế này, rõ ràng cô không cảm giác được khoái cảm gì, nhưng tiểu nhục huyệt cứ bất tri bất giác mà chảy nước, vừa rồi lúc nói với Hạ Nhai câu kia, trong chốc lát lại còn bị đè lên giường thì càng ướt lợi hại hơn.

Âm đế bị quy đầu bắt nạt, từ chỗ kia không ngừng truyền đến dòng điện khoái ý, Đường Miên vặn vẹo eo, giống như trốn tránh lại giống như đón ý nói hùa: "Em, em cũng không biết, chỉ là nghĩ...... nghĩ đến côn th*t của anh sẽ cắm vào thì đã ướt......"

Lúc Đường Miên nói Hạ Nhai đang nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, cô xấu hổ không chịu được, đầu nhắm thẳng trong lòng ngực anh trốn: "Anh nhìn cái gì......"

"Nhìn xem Miên Miên dâm đãng lúc nói lời nói thô tục sẽ có biểu cảm gì." Tay Hạ Nhai vuốt cái mông tròn của Đường Miên, với vào trong quần lót của cô, anh lại dùng ngón tay đè ép cửa huyệt, nơi đó vừa mềm vừa ướt, đầu ngón tay anh thoáng dùng sức đã đè ra nước.

*Bản edit đăng duy nhất tại Wattpad Vũ Quân, các nơi khác đều là ăn cắp*

"Em nhìn xem huyệt nhỏ dâm đãng của em đang hút ngón tay của anh, là muốn bị cắm hửm?"

Đường Miên bị câu nói thô tục của Hạ Nhai chọc ghẹo đến độ không dám nói tiếp, Hạ Nhai cũng không ngại, cười nhẹ đem quần lót của cô kéo xuống, quy đầu dính d*m thủy từ cửa huyệt không ngừng nhẹ đâm lên.

Đường Miên bị va chạm rất nhỏ kia khiến cho huyệt nhi càng ngứa khó nhịn, cửa huyệt không ngừng co rút lại, cắn mút lấy quy đầu, khiến cho Hạ Nhai phải lén lút cắn chặt răng nhịn lại.

Mặc kệ vài lần chiến tích trước như thế nào, lần này anh tuyệt đối phải nhịn xuống!

Tuy rằng vừa rồi nói lời cợt nhả trôi chảy, nhưng thật vất vả mới đem quy đầu nhét vào, Hạ Nhai mới biết được phương diện này cái cảm giác chật hẹp ướt nóng là gì, bên trong mỗi một tấc thịt non đều trơn trượt, trơn đến căn bản không đứng được, thậm chí áp lực co rút kia còn đang không ngừng đem anh đẩy ra bên ngoài, mày rậm trên trán Hạ Nhai đều nhăn thành cái bánh quai chèo, sau đó anh cắn chặt mới đẩy mạnh một chút vào bên trong.

"Hạ Nhai em... Em... Tiểu huyệt rất căng......" Đường Miên còn chưa cẩn thận quan sát dương v*t của Hạ Nhai, cô cũng không có khái niệm đặc biệt gì về lớn và nhỏ, cho đến giờ phút này tiểu huyệt ăn quy đầu vào, bị chống đến cực hạn, cô mới tự biết chính mình.

"Huhu, có chút đau......"

Hạ Nhai cúi xuống hôn, dùng tay không ngừng sờ đầu Đường Miên, bây giờ anh cũng không biết nên đi nơi nào mới tốt, quy đầu bị huyệt thịt co rút lại kẹp đến trướng đau, khoái ý và thống khổ đồng thời buông xuống, làm phần cơ bắp ở lưng anh hoàn toàn căng chặt lên.

Tuy rằng anh cũng không có kinh nghiệm, nhưng Hạ Nhai cũng biết việc này càng rối rắm càng khó chịu, anh hít sâu một hơi: "Miên Miên, chờ lát nữa có lẽ sẽ càng đau, nếu em không chịu nổi thì bảo anh, được không?"

"Em chịu được......" Tay Đường Miên vịn vai Hạ Nhai, cái mũi đều đã mang lên chút giọng mũi, trong bóng đêm Hạ Nhai không cần nhìn quá cẩn thận cũng biết Cừu nhỏ nhút nhát chắc chắn đang hồng đôi mắt.

"Anh cứ làm của anh đi...... Em không sợ đau......"

Không sợ đau? Hạ Nhai cũng không biết là ai trước kia nấu ăn bị dao nạo* cọ vào một chút nho nhỏ đã đau đến nước mắt lưng tròng, bẹp miệng thiếu chút nữa bật khóc lại còn quay người đi không cho anh xem.

*dao nạo



Anh từ từ thở dài, lại cúi đầu hôn đôi môi Đường Miên, đầu lưỡi tiến vào, muốn dời đi một chút lực chú ý của cô, đồng thời điều chỉnh tốt tư thế, bên hông phát lực một cái, đột nhiên va chạm đi vào.

Đường Miên đau muốn chết, cô cảm giác tiểu huyệt của mình bị Hạ đại lang đâm xuyên qua, đau đến ngón chân cô cuộn lại, đại não đều trống rỗng, toàn bộ cơ thể cô căng chặt, huyệt nhỏ co rút lại đến lợi hại, cơ hồ muốn đem toàn bộ gậy th*t của Hạ Nhai xoắn ở bên trong.

Hạ Nhai thở hổn hển, mồ hôi trên mũi chậm rãi chảy thành một vũng trên chỗ lõm xuống ở xương quai xanh của Đường Miên, anh vẫn như cũ ngay cả một cử động cũng không dám, sợ lại tăng thêm thống khổ cho cô.

Không biết qua bao lâu, Hạ Nhai mới cảm giác được Cừu nhỏ run rẩy sờ mặt anh.

"Không đau như vậy đâu......"

Trong nháy mắt vừa rồi ngay cả nói cô cũng không nói ra được, cho tới bây giờ mới miễn cưỡng tìm về giọng nói của mình, nhưng lại không khắc chế được dây thanh quản run rẩy.

Hạ Nhai đau lòng vì cô, đôi môi hôn mồ hôi và nước mắt trên mặt cô, mơ hồ không rõ trả lời cô hai tiếng, trên eo thử thọc vào rút ra hai cái.

Kỳ diệu là cảm giác tê mỏi nhanh chóng đuổi đi đau đớn, trong nháy mắt cả người Đường Miên nổi da gà, vô thố mà ôm chặt Hạ Nhai.

"Làm sao vậy, còn đau không?" Hạ Nhai lập tức gắt gao ngừng lại.

"Có phải anh cắm quá nặng?"

Đường Miên lắc đầu, không biết nên hình dung như thế nào cái loại khoái cảm khi nhục huyệt bị lấp đầy này, cô chỉ muốn Hạ Nhai lại động một cái.

"Em cảm thấy...... Có chút thoải mái......" Khi Cừu nhỏ nói huyệt thịt còn hơi hơi run lên, d*m thủy nóng bỏng sền sệt từ trong chỗ sâu chậm chạp chảy ra, đem quy đầu của Hạ Nhai bao vây dày đặc.

Hạ Nhai bị d*m thủy của Đường Miên làm cho nóng một chút, quy đầu run lên, nó giống như tự có ý thức đột nhiên đụng vào phía trong vài cái.

Đường Miên bị dọa mông rụt về sau, lại bị Hạ Nhai một phen ôm trở về: "Đừng sợ, đau xong rồi nên sẽ thoải mái."

***

Bình luận

Truyện đang đọc