NHẤT THẾ TÔN SƯ (NHẤT THẾ CHI TÔN)

Dịch giả: Ranh

“Vẫn cho rằng Diêu sư đệ là một đứa nhỏ chuyên tâm võ đạo, không ngờ thời gian thấm thoắt, chớp mắt hắn đã không còn là tên tiểu quỷ tóc để chỏm năm xưa nữa.” Thần sắc Trương Viễn Sơn bình tĩnh, nhìn bóng dáng Diêu Tinh Lưu, cảm khái một câu, “Sau tiệc đính hôn, ta vội vàng xuống núi, quả thật gặp hắn, có lẽ sắc mặt ta không tốt, mà hắn lại quan tâm việc này cho nên lặng lẽ đi theo, mà ta không được tập trung tinh thần nên nãy giờ không phát hiện ra.”

Mạnh Kỳ nghĩ cẩn thận, bản thân mình ngược lại là có chú ý đến Diêu Tinh Lưu, nhưng căn bản không quen biết hắn, nhìn hắn vừa lùn vừa ngây ngô, còn tưởng rằng là tên nhóc nhà nào đó trốn nhà đi chơi mà thôi.

Nhìn vẻ mặt hoàn toàn không giống với lúc nãy của Trương Viễn Sơn, Mạnh Kỳ cười cười: “Trương sư huynh, nghĩ thông suốt rồi?

“Ừ.” Trương Viễn Sơn chậm rãi gật đầu, nhìn dãy núi liên miên phía xa, giống như đang nhấn mạnh, nói: “Khoảng thời gian này, ta muốn làm nhiều việc hơn vì gia tộc.”

Nghe huyền ca biết nhã ý, Mạnh Kỳ không ngốc đến nỗi đi hỏi đáp án cuối cùng là gì, cười ha ha nói: “Vậy chúng ta đi gặp Chân Chân cô nương đi, nàng chắc bây giờ cũng đã tỉnh táo lại, không có xúc động như vậy rồi.”

“Được.” Trương Viễn Sơn dùng lực gật đầu, không cần Mạnh Kỳ thúc giục, thản nhiên dùng sức, nhắm hướng am ni cô tại ngọn núi nhỏ này mà đi nhanh.

Một trận gió xẹt qua, Mạnh Kỳ bị bỏ rơi một bên, sắc mặt trở nên đờ đẫn, cái này hình như là hơi bị trọng sắc khinh bạn rồi!

Hắn thở dài một cách “Ai oán”, xoay người đuổi theo, dù mở hết uy lực của Phong Thần thối, nhưng so ra vẫn là kém Bát quái kinh thần bộ chân truyền của Chân Võ, luôn luôn chậm hơn một bước.

Đến trước am ni cô, Trương Viễn Sơn ngừng lại, lo lắng thấp thỏm nhìn Mạnh Kỳ: “Chân Chân liệu có phải vẫn không chịu gặp ta không nhỉ? Mạnh sư đệ, hay là đệ vào trước xem sao?”

Mạnh Kỳ ê răng nói: “Đã đuổi theo người ta đến đây rồi, chỉ cần Chân Chân cô nương thực sự có tình ý với huynh, chắc chắn mang trong lòng sự mong chờ, muốn nghe huynh giải thích một phen. Đặc biệt sau khi ta và huynh trò chuyện lại chưa từng ngăn cản huynh đi vào, Chân Chân cô nương có lẽ là càng thêm chờ mong. Mau, mau vào đi, cô ấy đang chờ huynh.”

Tên ngốc mới vào để dính líu vào mấy chuyện cẩu huyết như thế này!

Trương Viễn Sơn trước giờ luôn trầm ổn, làm việc lão luyện, lúc này áp chế nội tâm lo được lo mất, gật gật đầu với Mạnh Kỳ, xoay người bước vào am ni cô.

Mạnh Kỳ chậc chậc hai tiếng, quay đầu đi đến phía sau một gốc cây bồ đề, lẳng lặng nghe, phát hiện không có động tĩnh gì lớn hay cãi nhau, rốt cuộc yên lòng, khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện Kim Chung tráo tầng thứ sáu.

Một tầng này nếu là nhập môn, phòng ngự của Kim Chung tráo không chỉ càng thêm vững chắc, còn có thể có đủ lực phản chấn, nội lực tự thân càng thêm hùng hồn rắn chắc giống như tu luyện Long Tượng Bàn Nhược công.

Chẳng qua tu luyện Kim Chung tráo khá là thong thả, môn này thuộc loại trụ cột vững chắc, sau này rộng lớn, dưới tình huống không có kỳ ngộ hoặc Lục Đạo Luân Hồi chi chủ quán thể, Mạnh Kỳ tuy rằng từ sau khi rời đi Thiên Hải nguyên liền bắt đầu tu luyện, nhưng hiện tại đều còn chưa nhập môn, càng miễn bàn ngưng luyện các khiếu huyệt liên quan đến tị khiếu.

Chân khí vận chuyển, cải tạo da thịt kinh mạch, Mạnh Kỳ đang nhập tâm tu luyện, bỗng nhiên cảm giác được có chút mê muội.

Hắn mở hai mắt, trước mắt mây trắng mù mịt lượn lờ, là một quảng trường đầy khí thế Tiên gia, đủ loại Thần Thú tư thái khác nhau, và cột sáng cực lớn khiến người khó có thể quên được kia.

“Lại bắt đầu nhiệm vụ luân hồi...” Mạnh Kỳ cảm thán một câu, không biết là vui hay buồn.

Hắn đứng dậy nhìn chung quanh, lại không thấy đám người Giang Chỉ Vi, Trương Viễn Sơn đâu cả. Trong lòng có chút giật mình, phỏng đoán rằng nhiệm vụ lần này chẳng lẽ lại là nhiệm vụ một người, hay là nhiệm vụ có kèm theo việc dẫn dắt người mới?

Bên trong làn mây trắng buông xuống một cột sáng, sương mù bốc hơi xung quanh, lộ ra một bóng người, hắn mày rậm mắt to, dáng người khôi ngô rắn chắc, tự có một loại khí chất dũng cảm khiến người khác sợ hãi, chính là Thiết quyền vô địch La Thắng Y, trên nhân bảng bài danh trước hắn Mạnh Kỳ một bậc.

Hai người không quen, gật đầu xem như chào hỏi, thản nhiên phân biệt đi đến hai bên cột sáng trung ương.

Mạnh Kỳ một bên chờ đợi đám người Giang Chỉ Vi, một bên tranh thủ thời gian đem thu hoạch từ việc cướp sạch mã phỉ ném vào trong cột sáng, đổi lấy thiện công, hắn sớm đã muốn làm việc này, giống như đói khát không nhịn nổi, chúng nó giá trị ít nhất cũng là một hai ngàn thiện công!

“Thị Huyết kiếm, lợi khí, có thể đổi lấy chín mươi thiện công.”

“Băng ý trảm mã đao, lợi khí, có thể đổi lấy một trăm thiện công.”

“Hoành Cừ kiếm pháp, kiếm pháp Khai Khiếu kỳ, có thể đổi lấy một trăm ba mươi thiện công.”

......

“Dương Quan Tam điệp lãng, tuyệt chiêu Khai khiếu kỳ, có thể đổi lấy hai trăm hai mươi thiện công.”

......

“Hàn Phong đao pháp, đao pháp Khai khiếu kỳ, La Huy sáng chế, phẩm chất trung đẳng, sách hối đoái không có, giá trị gia tăng, có thể đổi lấy ba trăm ba mươi thiện công.”

......

Mạnh Kỳ tổng cộng từ trong tay mã phỉ chiếm được tám bản Khai khiếu bí tịch, một thức Khai khiếu tuyệt chiêu, năm bản Súc Khí bí tịch, hai thanh lợi khí, tổng cộng đổi lấy một ngàn tám trăm ba mươi thiện công. Mà niềm vui lớn nhất đến từ chính Hàn Phong đao pháp, nó do thủ lĩnh mã phỉ La Huy sáng chế chưa lâu, Lục Đạo Luân Hồi chi chủ nơi này không có, bởi vậy gia tăng trên diện rộng thiện công đổi được.

“Một ngàn tám trăm ba mươi thiện công...” Tuy rằng sớm có tâm lý chuẩn bị, Mạnh Kỳ vẫn là có chút kích động, đây là khoản thiện công lớn nhất hắn từng thu hoạch được, có thể bù lại phần lớn thiếu sót hiện tại của hắn.

“Nếu không phải có thù với đám Tắc La Cư, thật muốn trở về Hãn Hải.” Hắn có chút nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm, nói không chừng sau khi càn quét một lần, chính mình liền gom đủ thiện công đổi Tử Lôi thất kích cộng thêm Bát Cửu huyền công Súc Khí, công pháp Khai khiếu kỳ.

Hắn thở sâu, khôi phục tâm tình, nghĩ nghĩ, trực tiếp đem Hồng Nhật Trấn Tà đao cũng đưa vào cột sáng.

“Hồng Nhật Trấn Tà đao, lợi khí, có thể đổi lấy tám mươi thiện công.”

Một lần này, Mạnh Kỳ chuẩn bị đổi đao, bởi vì chính mình dù sao cũng đã đạt được bộ phận truyền thừa của Thần Tiêu cửu diệt, trên thân có Lôi Thần ấn ký, nếu không lợi dụng thật tốt, vậy thì có chết cũng không có ai cảm thông, cho nên, hắn tính toán đổi một thanh đao có tính lôi, khiến chính mình như hổ thêm cánh, hơn nữa lôi điện chí chính chí dương chí cương, là khắc tinh của tà vật, ô uế, khẳng định có đủ đặc điểm của Hồng Nhật Trấn Tà đao trên phương diện này.

Đương nhiên, hắn không có lập tức đổi, mà là lật xem thần công cấp Pháp Thân Thần Tiêu cửu diệt.

“Thần Tiêu cửu diệt, Pháp Thân cấp thần công, Viễn Cổ Lôi Thần sáng chế, luyện đến cực hạn, một đao diệt thế, nhưng phải có Lôi Thần chi thể làm căn bản, bằng không chỉ là chiêu thức, uy lực giảm sút trên diện rộng, giá trị mười ba vạn thiện công.”

Mạnh Kỳ cẩn thận nhìn giới thiệu của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ, phát hiện Thần Tiêu cửu diệt Tổng cương cần ba vạn thiện công, một thức cuối cùng Diệt thiên tích địa hai vạn thiện công, tám thức còn lại bao gồm cả Thiên đả Ngũ Lôi oanh, mỗi một thức đều là một vạn thiện công.

Hắn bước vào cột sáng, yêu cầu bổ sung đầy đủ.

“Thần Tiêu cửu diệt chân ý không trọn vẹn, chỉ có thể ngộ ra thức thứ nhất Thiên đả ngũ lôi oanh, bổ sung đầy đủ Chân ý truyền thừa, cần mười hai vạn thiện công.”

“Bổ sung đầy đủ Thiên đả ngũ lôi oanh tàn thức cần năm ngàn ba trăm thiện công.”

“Thiện công không đủ, không thể bổ sung.”

Mạnh Kỳ chỉ là thử một lần, không có mang bất cứ hi vọng, cũng không uể oải, bắt đầu chọn lựa lợi khí trường đao mình cần.

Bởi vì sợ nhiệm vụ tùy thời bắt đầu, Mạnh Kỳ không so đo quá nhiều, trực tiếp nhìn cái nào tốt, không tính toán đến chỉ số “p/p”(*), rất nhanh phát hiện một thanh trường đao rất tốt:

*Chú thích: p/p: hiệu năng/giá cả. Những người tiêu dùng thông thái và túi ko được dày lắm thì ưu tiên số 1 là cái thứ này đây.

“Tà Kiếp, lợi khí, giá trị sáu trăm bảy mươi thiện công, do Lôi Trì Kim Thạch chế thành, thân đao cứng rắn, không phải bảo binh không thể chém đứt. Lưỡi dao sắc bén, chém sắt như chém bùn, có thể đả thương tuyệt đại bộ phận nhục thân ngạnh công Khai khiếu kỳ, khi sử dụng sẽ phát ra từng tia điện, thanh đao có đủ tính chí chính chí dương chí cương của Lôi Đình, âm tà lui tránh, nhục thân tê liệt.”

Đây là một thanh trường đao toàn thân ngăm đen, hình dạng cổ phác, phủ đầy lôi ngân hoang mãng cổ lão, thường lưu chuyển thanh lôi chi sắc, từ ngăm đen chuyển sang ám thanh.

Có đầy đủ thiện công, Mạnh Kỳ không có do dự, lựa chọn trao đổi, lấy ra thanh trường đao này.

Đao mới vừa vào tay, Mạnh Kỳ nhất thời cảm giác hơi tê, nhưng điều đó vẫn chưa kích thích đến Kim Chung tráo, ngược lại khiến hắn nổi lên một cảm giác như huyết mạch tương liên, giống như Tà Kiếp là một phần kéo dài của chính thân thể mình.

Trên mu bàn tay trái của hắn, lôi ngân màu tím như ẩn như hiện, lại chậm rãi yên lặng.

“Hảo đao!” Mạnh Kỳ tâm tình thoải mái, muốn làm chuyện tốt thì phải có vũ khí tốt, có Tà Kiếp trên tay, thực lực của chính mình ít nhất tăng cường thêm ba phần.

Trường đao vào vỏ, Mạnh Kỳ tiếp tục lật xem sách hối đoái, không suy nghĩ gì nhiều, bởi vì sớm đã suy nghĩ kỹ cần bổ sung trên phương diện nào.

Đối với hắn mà nói, một thức kiếm chiêu cấp Ngoại Cảnh quả thật có thể bù đắp nhược điểm trên phương diện kiếm pháp của hắn, khi cần liều mạng không cần lúc nào cũng dùng đao. Nhưng kiếm chiêu cấp Ngoại Cảnh nếu không phải trực tiếp lựa chọn chân ý truyền thừa hoặc được quán chú, không thể giống như hai thức đầu của A Nan Phá Giới đao pháp, có thể trực tiếp ngộ được đao ý, bước đầu nắm giữ, chỉ có thể từng bước tập luyện đến khi tiểu thành, lại từng bước từng bước nắm giữ ý cảnh. Hơn nữa, cho dù thiếu nó cũng không phải là không có con bài chưa lật hay chiêu số bảo mệnh, cho nên trước mặt không tính là quá mức thiết yếu.

Lựa chọn chân ý truyền thừa thực ra không đắt mấy so với đổi bí tịch, nhưng có thể ngộ ra cái gì hay không thì phải dựa vào bản thân, có lẽ mất thiện công mà vẫn không thể hiểu chân ý, lãng phí không công, mà trực tiếp quán chú, giá cả gấp hai ba lần như thế thì thiện công còn thừa của Mạnh Kỳ căn bản không đủ. Hơn nữa cũng không phải do tự thân ngộ ra hay là tu luyện được, tất nhiên không được vững chắc, không được yên tâm.

Tử Lôi Thất Kích cũng được xem như một trong những mục tiêu của Mạnh Kỳ, đao pháp cấp Ngoại Cảnh không có bao nhiêu môn thích hợp với chính mình hơn nó, nhưng vấn đề tương tự với kiếm chiêu cấp ngoại cảnh, chính mình đã có A Nan Phá Giới đao pháp, nhất thời không đến mức không thể không có Tử lôi thất kích, nếu như có nhu cầu gấp rút tăng lên ở một điểm nào đó, liền không cần thiết phải suy nghĩ tới.

Mạnh Kỳ đã nghĩ kỹ, Súc Khí thiên của Bát Cửu huyền công khẳng định phải đổi, trước Ngoại Cảnh bắt buộc phải đổi xong công pháp chủ tu, hơn nữa tốt nhất là do chính mình từng bước từng bước tu luyện.

Tu luyện Bát Cửu huyền công cần thời gian, cho nên Mạnh Kỳ cũng sẽ không buông tay Kim Chung tráo. Trước khi đạt đến Ngoại Cảnh, tu luyện Bát Cửu huyền công chủ yếu là đề cao cường độ thể xác cùng năng lực chống đỡ âm tà uế khí, tăng cường sức lực và nhanh nhẹn, không động đến biến hóa, so với Kim Chung tráo cũng không có xung đột. Mạnh Kỳ có thể lấy Kim Chung tráo làm chủ, Bát Cửu huyền công làm phụ, cho đến khi tiến độ Bát Cửu huyền công vượt qua Kim Chung tráo, lại lấy nó làm chủ. Đây là kế sách thích ứng tạm thời để đối phó với nguy hiểm trong thế giới luân hồi.

“Trước tu luyện cho tốt Súc Khí thiên, lại đổi Khai khiếu thiên.” Mạnh Kỳ khẽ nói một tiếng, tiêu phí một trăm thiện công đổi Bát Cửu huyền công Súc Khí thiên, mà Khai khiếu thiên cần một ngàn thiện công, tạm thời cũng chưa tu luyện đến, cho nên tạm gác lại đợi lần sau.

Sau khi cất đi Bát Cửu huyền công Súc Khí thiên, hắn hơi suy nghĩ một chút, quyết định trước tiên không cần suy xét đến việc nâng cấp Thần Hành bách biến, bởi vì phong cách chiến đấu của chính mình đã thành hình, thân pháp kiểu khéo léo biến hóa cũng không cần gấp.

Hắn lẩm bẩm trong lòng: “Từ lúc nhập môn Độc Cô Cửu Kiếm, kiếm pháp Khai khiếu kỳ cơ bản không cần thiết phải đổi, mà đao pháp của ta lại khiếm khuyết rất nhiều, cho dù đã tập luyện Hàn Phong đao pháp, trong tình huống không dùng Đoạn thanh tịnh và Lạc hồng trần, vẫn là không so được với kiếm pháp.”

“Cho nên, cần một loại đao pháp hoặc tâm đắc khai khiếu kỳ cùng loại với Độc Cô Cửu Kiếm, có thể chạm đến Đao đạo chi lý, thế như chẻ tre hướng dẫn ta tu luyện đao pháp......”

“Hơn nữa, lấy của phong cách chiến đấu của ta, cần gấp một kỹ năng khống chế...”

Hắn dùng những từ ngữ của đời trước như thói quen.

Bình luận

Truyện đang đọc