Lời này giống như một cái công tắc, dễ dàng mở ra tuyến lệ của Kiều Tịnh Tuyết.
Cô khóc lóc nhào vào trong ngực Triệu Hàn Trầm, giọng nói nghẹn ngào: “A Trầm, em hận anh, anh lúc đầu tại sao không thể vì em mà kiên trì thêm một chút?”
Lúc đầu hôn ước giữa Kiều Tịnh Tuyết và Châu Tư Hoành, là vì Kiều gia suy tàn nên muốn bám lấy Châu gia.
Châu Kinh Duy có tiếng nói mạnh mẽ trong Châu gia, thân phận tôn quý, Kiều gia không dám trèo cao, nên đặt chủ ý vào Châu Tư Hoành, con trai trưởng dòng bên có quan hệ gần nhất với Châu gia.
Lúc đó Kiều Tịnh Tuyết đã là bạn gái của Triệu Hàn Trầm, chỉ là năm đó Triệu công tử mới chỉ 20 tuổi, ở Triệu gia không có được chỗ đứng vững chắc, cưới một cô gái không có bất kì giúp đỡ nào cho con đường sự nghiệp của mình, không chút nghi ngờ sẽ bị tất cả mọi người phản đối.
Thế là một mối tình đầu, kết thúc một cách đột ngột.
Chia tay không quá mức khắc cốt ghi tâm, nhưng cũng rất khó quên.
Triệu Hàn Trầm đối với chuyện năm đó, thực ra luôn cảm thấy hổ thẹn, vậy nên mấy năm nay tìm bạn gái, ít nhiều đều có bóng dáng của Kiều Tịnh Tuyết.
Anh không có cách nào bồi thường cho cô, lúc ở bên cạnh những người phụ nữ tương tự cô, cảm giác tội lỗi mới giảm bớt đi một chút.
(Huhu ngồi dịch mà tức ói máu:.