NỮ CHÍNH, NAM CHÍNH LÀ CỦA TÔI



“Chúng tôi có thể mời em lên đây phát biểu đôi lời được không?” Thiên Tình khẽ cười, việc nhộn nhịp như thế này sao có thể thiếu cô được? Cô nhớ rất rõ, lúc trước thầy Chu đối xử với Dương Thiên Tình rất tệ. Ông ta thậm chí đã đình chỉ cô một tuần học vì đã gây sự với Cố Giai Giai, làm cô ta xước khuỷu tay. Lần này phải chơi ông ta một vố cô mới hả giận

“Cảm ơn thầy Chu đã làm sáng tỏ giúp em việc này. Em e là sẽ không thể tham gia cuộc thi với Lý Cẩn Phong được vì thực lực vẫn chưa được. Hơn nữa, thầy Chu hứa sẽ mời toàn thể học sinh đi ăn một bữa linh đình ở nhà hàng 5 sao, bây giờ chúng ta có thể đi luôn.”

“Yeah, thầy Chu muôn năm”

“Thầy Chu, bây giờ có thể đi luôn được không ạ?”


“Thầy Chu? Thầy Chu?”

“Ờ…ờ” Thầy Chu giờ đây không thêm nói được gì nữa

“Sao bà chơi ác vậy? Sợ từ lần sau thầy Chu sẽ trù bà luôn đó” Hạ Dực hớn hở chạy theo Thiên Tình. Cậu cũng không ưa gì thầy Chu, bởi thầy ta luôn coi thường cậu chỉ vì nhà cậu nghèo

“Kệ thầy ta. Tuần sau lớp mình tổ chức đi biển, ông có đi không?”

“Tôi không có tiền đi. Đành ở nhà thôi, cũng không có tiền mua đồ nữa”

“Chuyện đấy tôi lo, không có bạn đi cùng cũng buồn”

“Được thôi”

……. “Ngày mai lớp chúng ta sẽ tổ chức chuyến đi biển 3 ngày 2 đêm. Đề nghị các em tập trung đầy đủ vào 7 giờ. Bây giờ chúng ta vào tiết học” Thầy Chu thông báo cho toàn lớp


Đến hôm sau, Thiên Tình là người đến muộn. Lí do là cô nàng đã dành cả tối để đọc truyện tranh. Thầy Chu là người mừng nhất ở đây, Thiên Tình không đến, hắn càng không phải chạm mặt với cô.

“Còn thiếu Dương Thiên Tình. Bây giờ là 6.57 , chúng ta cũng xuất phát thôi”

“Không phải cũng chưa đến giờ sao thầy? Chờ một chút nữa đi ạ” Hạ Dực cau mày khó chịu

“Nhưng cũng không phải vì một người mà làm chậm trễ cả chuyến đi của mọi người được đúng không bạn học Hạ Dực?” Cố Giai Giai châm biếm cười

“Dù sao cũng chưa đến 7 giờ. Chúng ta cứ chờ thêm một lát cũng được” Lý Cẩn Phong lên tiếng

“Nhưng mà…..”

“7.02 rồi. Chúng ta cũng nên xuất phát thôi”

“Khoan đã!” Thiên Tình hớt hải chạy tới chỗ xe bus


“Mau lên, bà thì lúc nào cũng chậm chạp như vậy hả?”

“Sao ông không rủ tôi?” Thiên Tình bực tức trách Hạ Dực. Cũng may cô được Ngô quản gia đánh thức, chứ không đã trễ rồi.

“Tôi tưởng bà được A Đình chở đi trước nên không rủ bà”

“Thiên Tình, may mà cậu tới kịp lúc! Lần sau đừng đi muộn nữa, nếu không thì ảnh hưởng tới mọi người đấy” Cố Giai Giai tốt bụng nhắc nhở






Bình luận

Truyện đang đọc