NỤ HÔN DÂU TÂY

Sự thật chứng minh, đề nghị của Lục Cẩm Bạch là đáng tin cậy.

Tô Mặc Yên trong trạng thái hơi say ở dưới ống kính có thêm vài phần quyến rũ.

Chiếc váy ngủ màu trắng tinh khiết tôn lên thân hình mảnh mai của cô, mái tóc dài hơi búi nhẹ, để lại một lọn tóc tôn lên khuôn mặt ửng hồng của cô.

Chỉ với một ánh mắt phong tình vạn chủng, đã có thể nắm chặt được trái tim mọi người có mặt ở đây.

Đặc biệt là Lục Cẩm Bạch người đang đóng cùng cô, liếc mắt một cái liền rơi vào trong ánh mắt quyến rũ phong tình của người phụ nữ, bị cô câu dẫn đến mức khí huyết dâng trào, ép cô ở cửa sổ thủy tinh sát đất, nhập vai  hơi sâu.

Bởi vì quy mô không thể vượt quá tiêu chuẩn, cảnh giường chiếu quay trong sự mờ ảo cùng với nghệ thuật.

Máy quạt thổi rèm cửa sổ trắng tinh khiết, rèm cửa bay nửa che nữa lộ nữa người trên cửa sổ thủy tinh sát đất.

Trong máy quay, đôi chân ngọc ngà mảnh khảnh của Tô Mặc Yên lơ lửng trên không, toàn bộ quá trình được diễn tả thông qua tần suất lắc lư của chân ngọc ngà ấy cùng với những ngón chân đang siết chặt của cô.

Kết hợp với đôi môi yêu kiều ấm áp khẽ nhếch,thở hổn hển cùng khuôn mặt trắng hơi ửng hồng của cô, đôi mắt phượng óng ánh dịu dàng hơi phiếm hồng…

Cảm giác hình ảnh trực tiếp bùng nổ, so với phương pháp quay chụp đơn giản lại càng lay động lòng người, khiến người ta cách một ống kính máy quay đều có thể cảm nhận được sự kịch liệt của hai người.

Trong quá trình quay phim, Tô Mặc Yên phải luôn luôn nắm chắc cảm xúc và trạng thái của mình.

Bởi vì tâm lý của Giang Cẩm có chút thay đổi, từ lúc bắt đầu giận dữ xấu hổ chống cự, đến đau đớn khó nhịn càng kịch liệt chống cự, cuối cùng bị chinh phục, dỡ bỏ tất cả phòng ngự, kìm lòng không được chìm đắm trong đó.

Tô Mặc Yên phải thể hiện hoàn hảo diễn biến tâm lý của Giang Cẩm dưới ống kính..

Thế cho nên cô cũng phải nhập vai cực sâu, thậm chí giữa lúc cùng Cố Bạch hôn môi, cô còn mang theo chút cảm xúc cá nhân.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Nụ hôn tràn đầy hung hãn đến nỗi làm cho Lục Cẩm Bạch vốn ang treo trên vách núi dục vọng trở nên trống rỗng, đem Tô Mặc Yên cả người đang nóng bừng lên đặt lên cửa sổ thủy tinh.

Mãi cho đến khi hô hấp của anh và Tô Mặc Yên sắp tắt, anh mới rời khỏi đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của cô.

Căn cứ vào diễn biến của bọ phim, sau đó Tô Mặc Yên phải nằm trên vai người đàn ông khóc đến khàn giọng, thậm chí cầu xin tha thứ.

Sau đó chuyển đến cuối giường quay một vài đoạn phim, cảnh giường duy nhất của cả bộ phim cuối cùng đã kết thúc.

Trong cảnh cuối cùng, Cố Bạch ôm Giang Cẩm vào phòng tắm.

Khi đó bọn họ vẫn là mặt đối mặt, trên người Tô Mặc Yên chỉ mặc một cái áo ngực, trên đường Lục Cẩm Bạch còn phải hôn nàng.

Nam nhân không khống chế được mà có cảm giác, Tô Mặc Yên giống như bị điện giật, ánh mắt mê loạn trong nháy mắt trở nên tỉnh táo.

Sau đó cô đỏ mặt, lúc đạo diễn hô dừng,lúc Lục Cẩm Bạch thả cô xuống đất, trừng mắt nhìn người đàn ông một cái.

Sau khi quay xong cảnh giường chiếu này, đạo diễn mời các diễn viên ăn khuya.

Tô Mặc Yên và Lục Cẩm Bạch một trước một sau quay về khách sạn, tắm rửa thay quần áo, nhưng cả  hai người đều không đi ăn tối.



Sau khi trở về phòng, Tô Mặc Yên ngâm mình trong bồn tắm.

Lúc tựa vào trong bồn tắm, cô nhắm mắt dưỡng thần một lát, nhưng trong đầu tất cả đều là hình ảnh Lục Cẩm Bạch hôn lên cổ, gặm xương quai xanh của cô.

Giống như là có một dòng điện chảy qua khắp cơ thể cô, nhịp tim của Tô Mặc Yên  càng ngày càng nhanh, toàn thân tê dại.

Sau đó cô không dám tiếp tục ngâm mình, bởi vì khi nước trong bồn tắm gợn sóng, gợn sóng lăn tăn trên người cô giống như bàn tay ấm áp của Lục Cẩm Bạch áp trên da thịt cô trong lúc quay phim.

Xúc cảm quá gần gũi, khiến lòng người nhộn nhạo.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sau khi tắm rửa xong Tô Mặc Yên đã sớm nằm trên giường, cô muốn đi ngủ một giấc, quên đi cảnh quay tối nay.

Nhưng sau khi nằm xuống, lại lăn qua lăn lại, trằn trọc thế nào cũng không ngủ được.

Vẫn là môi nóng lưỡi khô cực kỳ, trái tim rầu rĩ.

Đúng lúc này, điện thoại di động trên bàn cạnh giường ngủ vang lên, là âm báo tin nhắn wechat.

Tô Mặc Yên hô hấp gấp hơn một chút, nghiêng mắt nhìn về phía tủ đầu giường, tim đập thình thịch.

Gần như trong tiềm thức, cô đã nghĩ tới Lục Cẩm Bạch.

Giống như giác quan thứ sáu nói cho cô biết, là Lục Cẩm Bạch đã nhắn tin.

Cô tự dặn lòng mình không nên nhìn, không thể nhìn, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng cơ thể lại không nghe theo sự khống chế.

Lúc Tô Mặc Yên tỉnh tảo lại, cô đã cầm lấy điện thoại di động, nhấn vào WeChat.

Quả nhiên là Tin nhắn Lục Cẩm Bạch gửi: [Cái kia… Em ngủ rồi sao? 】

Là giọng điệu thăm dò, cũng không biết là đang ấp ủ chuyện gì ở phía sau.

Tô Mặc Yên cũng không vội trả lời, hoặc là nói lúc này trái tim cô đập có chút nhanh, đầu óc rối bời, cũng chưa sắp xếp hết nội dung thư trả lời.

Cũng chính vì  khoảnh khắc do dự này, tin nhắn của Lục Cẩm Bạch lại được gửi tới.

[Anh không ngủ được, tâm trí của anh chỉ toàn là em. 】

Tô Mặc Yên: “…”

Trái tim cô vốn dĩ đã đập đủ nhanh,nhưng lúc này bởi vì một câu nói của người đàn ông mà trực tiếp nhảy lên cổ họng.

Cắn cắn môi, Tô Mặc Yên trả bằng một nhãn dán: [mỉm cười.jpg]

Lúc trả lời tin nhắn, đầu óc cô trống rỗng, tùy tiện một biểu cảm đầu tiên trên thanh.

Hiển nhiên Tô Mặc Yên trả lời đã bật công tắc trên người Lục Cẩm Bạch.

Một loạt các tin nhắn được gửi đi.

[Anh biết em chắc chắn cũng không ngủ được! 】

[Cái kia… Anh cảm thấy anh cần giải thích cho em hiểu, anh đó chỉ là phản ứng sinh lý bình thường, nếu em hiểu …]

[Yên Yên, em tức giận sao? 】

[Anh thật sự xin lỗi anh, nhưng anh thực sự là một phản ứng theo bản năng!] Với loại tình huống như lúc đó, vừa ôm vừa hôn, huống chi người đó còn là em! 】

[Xúc phạm đến em rồi…][ Anh xin lỗi, Anh thực sự biết sai rồi. Quỳ xuống khóc.jpg]

Lục Cẩm Bạch đã gửi một gói biểu tượng cảm xúc do chính anh ấy tạo ra khi anh ấy đang quỳ và khóc trong mưa khi quay phim ở lúc trước.

Trên thực tế, cảnh đó là một cảnh khóc rất bi thảm, cốt truyện rất thảm thương.

Nhưng sau khi cảnh quay đó đó bị tạo thành một biểu tượng cảm xúc từ ảnh chụp màn hình, lại trở nên rất hài hước.

Tô Mặc Yên cong môi, xem như bị biểu tượng cảm xúc đó đánh bại.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Cũng chỉ có Lục Cẩm Bạch là một đứa ngốc to xác, có thể rộng lượng đến mức lấy hình ảnh của cư dân mạng đùa cợt hắn làm biểu tượng cảm xúc.

Tô Mặc Yên thu lại ý cười, kiểm tra tin nhắn anh gửi rất nhiều lần.

Ánh mắt dừng lại ở câu “Huống chi người đó còn là em “, trái tim cô giống như mặt hồ bị gió thổi lay động, hơi gợn sóng.

Cảm giác rung động này làm đầu óc cô nóng bừng lên, trả lời tin nhắn của Lục Cẩm Bạch.

Là một câu hỏi cô chôn chặt  trong lòng bấy lâu nay và rất muốn hỏi: [Lục Cẩm Bạch, anh có thích em không? 】

Trước khi tin nhắc gửi đi, Lục Cẩm Bạch ở bên kia đã ba năm phút không có nhận được tin nhắn mới được gửi tới.

Tô Mặc Yên nghĩ là anh đang chờ mình trả lời.

Nhưng khi hỏi câu hỏi do giây phút nông nổi kia, anh lại giống như đá chìm biển rộng, không có tin tức gì.

Vì vậy, cô đã rút lại, vào phút thứ hai sau khi tin nhắn được gửi đi.

Trong nháy mắt tin nhắn bị thu hồi, trái tim Tô Mặc Yên như chìm vào vực sâu.

Cô hối hận vì đã hỏi câu hỏi ấy, có lẽ Lục Cẩm Bạch đã bị cô dọa sợ, sẽ không bao giờ trả lời tin nhắn nữa.

Ngay khi Tô Mặc Yên hối hận đang vùi mặt vào đầu gối, cửa phòng bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.

Cô cố gắng bình tĩnh lại lại, chắc chắn rằng thực sự có người gõ cửa thật, mới đứng dậy đi ra cửa.

Sau khi cửa phòng được mở ra, cô từ khe cửa nhìn thấy Lục Cẩm Bạch che kín mít đang đứng ở ngoài cửa.

Trong nháy mắt bỗng sững sờ, cánh cửa bị người đàn ông  đẩy ra hoàn toàn, anh chen vào trong phòng.

Anh…

Cửa phòng bị đóng sầm lại.

Lục Cẩm Bạch  đang mặc một chiếc áo hoodie ngắn tay có mũ trùm đầu, vén mũ lên.

Mái tóc ngắn màu đen vừa tắm xong còn ẩm ướt lộn xộn lại không thẩm mỹ, mà làm nổi bật khuôn mặt đẹp trai như tượng tạc của người đàn ông còn có thêm vài phần gợi cảm.

Đôi môi mỏng của anh ửng hồng, cổ áo hoodie trang trí bởi dây kéo trượt xuống một đoạn, cổ áo mở một khoảng rộng rất lớn.

Tô Mặc Yên liếc mắt một cái liền nhìn thấy cơ ngực rắn chắc gợi cảm của người đàn ông, hình ảnh kia tựa như một ngòi nổ, trong nháy mắt thổi bùng cháy những hình ảnh tồn đọng trong tâm trí của cô.

Lúc quay phim, Lục Cẩm Bạch ở trần nửa người trên, cô thật sự cảm nhận được cánh tay mạnh mẽ của anh, cũng sờ qua khe rãnh cơ bụng của anh.

Thậm chí còn đã từng cắn bờ vai rộng của anh…

“Yên Yên, sao em không trả lời tin nhắn của anh?”

“Anh thật sự không phải cố ý xúc phạm đến em, anh chỉ là không khống chế được chính mình…”

“Em đánh anh đi, vật vai bao nhiêu lần cũng được hết.” Người đàn ông có chút lo lắng, giọng nói hơi trầm từ tính.

Không đợi anh tiếp tục giải thích, suy nghĩ của Tô Mặc Yên đã hoàn toàn hỗn loạn.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đôi mắt u ám của cô nhìn chằm chằm người đàn ông vài giây, khi anh cau mày còn muốn tiếp tục giải thích, cô đẩy anh vào bức tường bên cạnh lối đi.

Thanh âm Lục Cẩm Bạch đột nhiên dừng lại, trên đôi môi mỏng của cô phủ lên hai cánh môi nóng bỏng của anh, giống như điên cuồng gặm cắn mút cánh môi anh, thậm chí còn có ý đồ cạy mở răng ra.

Ngay sau đó Lục Cẩm Bạch liền nếm được mùi rượu nhàn nhạt trong miệng  củaTô Mặc Yên.

Anh cho rằng là lúc trước cô quay phim uống rượu sinh ra tác dụng chậm, mới làm cho Tô Mặc Yên sinh ra rụng động đối với anh.

Trong lúc đang đấu tranh tư tưởng, người phụ nữ trèo lên cổ của anh.

Sau khi tách khỏi môi và lưỡi, cô hôn lên yết hầu của anh.

Tô Mặc Yên nghĩ, nàng cũng không phải thánh nhân.

Giống như Lục Cẩm Bạch hết lần này đến lần khác cứ trêu chọc cô, vả lại hơn nửa đêm còn tự mình đưa tới cửa, nếu cô còn có thể vững như Thái Sơn, vậy chắc chắn cô đã bị gì rồi.

Cho nên đêm nay cho dù là ép buộc cũng được, cô nhất định phải trút lên anh hết tất cả tình cảm trong lòng trong những năm qua.

Trong lúc đó Lục Cẩm Bạch rất nhiều lần thất thần, đó là anh đang tự hỏi rốtcuộc Tô Mặc Yên đã tỉnh hay chưa.

Cho đến khi người phụ nữ ra lệnh ở bên tai anh: “Lục Cẩm Bạch, hôn em. ”

Nữ âm bá đạo lại nhu mì dễ nghe kia hoàn toàn mở ra cánh cửa trong trái tim Lục Cẩm Bạch.

Anh suy nghĩ một chút, nhân tiện nắm lấy chân rồi ôm người phụ nữ, giống như trong phim, hôn cô rồi đi đến cuối giường.

Lục Cẩm Bạch nghĩ, nhất định là Tô Mặc Yên đã nghĩ thông suốt.

Tình cảm bấy lâu nay của anh dành cho cô cuối cùng đã được truyền tải đến cô, và cuối cùng cô đã cho anh một câu trả lời mà anh mong muốn.

Cho nên khi anh đè cô ở cuối giường rồi hôn cô, càng ngang ngược làm càn.

Cố gắng gửi gắm tất cả tình yêu của anh suốt bao năm qua.

Bình luận

Truyện đang đọc