[PHẦN 2] BÁO ĐỘNG PHÍA TRƯỚC CÓ NĂNG LƯỢNG CAO!!!

Hạ Nhạc Thiên lãnh đạm nhìn hắn.

Trong lòng lại dâng lên cảnh giác.

Có vẻ như người tên Ám Dạ đã đoán được mình mới là Da Da Hạ, quan trọng nhất là, dường như đối phương không có ý tốt với mình.

Hạ Nhạc Thiên nói: "Xin lỗi, tôi không biết anh đang nói  gì."

Ám Dạ ý cười càng tươi, nhún vai nói: "Vậy xem ra chỉ có thể để tôi vạch trần bí mật đường sống lần này thôi."

Mọi người đều trầm mặc không nói.

Ám Dạ híp mắt: "Rất đơn giản, lệ quỷ trong sự kiện lần này chính là cô bé 4 tuổi kia, chủ nhà đã từng làm một ít chuyện không nên làm với cô bé, thậm chí có khi còn nhốt cô bé trong phòng tạp vật."

"Sau đó, có lẽ cô bé kia chạy ra ngoài, bị chủ nhà đuổi theo không cẩn thận đẩy ngã xuống lầu tử vong, thi thể cô bé hẳn là còn trong phòng, đây là nguyên nhân chủ nhà biết rõ cô bé biến thành quỷ báo thù nhưng vẫn không chuyển nhà."


Hắn nói, vẻ mặt bất giác trở nên hưng phấn lạ thường, liếm liếm môi, giọng nói khàn khàn: "Các người nói xem, thi thể của cô bé kia bị giấu ở đâu, liệu có bị ăn luôn rồi không?"

Trái Kiwi hoảng sợ nhìn Ám Dạ, thấy người này hệt như một tên sát nhân cuồng ma, người bình thường nhắc tới chuyện gϊếŧ người sẽ không hưng phấn kiểu này.

Trái Kiwi run bần bật, nhịn không được nhích lại gần Hàn Mai Mai.

Hàn Mai Mai không nói một lời, chỉ yên lặng che trước người Trái Kiwi.

"Vậy lục soát toàn bộ căn hộ đi, tuy nhiệm vụ yêu cầu phải chụp được quỷ, nhưng cũng chưa nói không thể chụp thi thể của lệ quỷ, cứ gửi vào nhóm xem có hoàn thành nhiệm vụ hay không đã." Hạ Nhạc Thiên nói.

Trước mắt thì đây là biện pháp ổn thỏa nhất rồi.

Trái Kiwi quay đầu nhìn về phía Hàn Mai Mai.


Hàn Mai Mai đồng ý: "Có thể."

Mọi người lập tức chia nhau tìm tòi, Jerry vẫn còn đứng ngoài phòng khách, phần lưng tựa vào vách tường, thấy mọi người đi ra thì vội hỏi: "Các người tìm được manh mối gì không?"

Hàn Mai Mai nhíu mày, "Sao anh còn đứng ở đó?"

Jerry nói: "Tôi cũng không muốn đâu, nhưng thứ kia cứ luôn đi theo tôi, tôi sợ tôi quay người lại thì mất luôn mạng chó."

Hạ Nhạc Thiên nói: "Chỉ cần không quay đầu lại ở ngoài hành lang thì sẽ không kích phát cơ hội gϊếŧ người, tạm thời anh vẫn an toàn."

Bởi vì tất cả manh mối hiện có đều chỉ về hướng thang bộ, đặc biệt là tiếng bước chân vang lên khi bọn họ đến gần lầu 4, cũng chính là chỗ tay vịn có vết máu.

Cho nên rất có thể cầu thang sẽ trở thành địa điểm lệ quỷ xuống tay với người chơi .

Jerry ngẩn người, phản ứng đầu tiên chính là nhìn về phía Hàn Mai Mai, "Hàn tiểu thư, cậu ta nói có đúng không?"


Hàn Mai Mai lãnh đạm ừ một tiếng.

Lúc này Jerry mới nhẹ nhàng thở ra, chạy chậm lại gần bọn họ: "Bây giờ chúng ta làm gì đây?"

Trái Kiwi nhỏ giọng đáp: "Chúng ta phải tìm ra thi thể bị giấu trong phòng."

Jerry giật mình, "Thi, thi thể?!! Thi thể của ai?"

Trái Kiwi có chút lo lắng nói: "Còn có thể là của ai, đương nhiên là của thứ kia."

Jerry trắng cả mặt, cuối cùng cũng phải cắn răng gật gật đầu.

Hắn biết rõ, lần này mọi người đến đây là vì chụp ảnh lệ quỷ, nếu không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị Trưởng Phòng gϊếŧ chết.

Mọi người tản ra tìm kiếm, tủ lạnh, đế giường, còn có ngăn tủ, những nơi có thể giấu đồ vật đều tìm.

Nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Hàn Mai Mai nói: "Nếu hắn không muốn bị người khác phát hiện ra thi thể, nhất định phải giấu ở một nơi hoàn toàn phong kín, hơn nữa phải thật bí ẩn."
Nhưng chỗ nào mới được?

Hạ Nhạc Thiên chợt nhìn về phía phòng tạp vật.

Lúc trước cậu vẫn luôn tò mò, vì sao chỉ có vách tường trong phòng tạp vật được tráng xi măng, giống như vừa trang trí lại trước đó không lâu.

Nhưng phòng khách và phòng ngủ lại dán giấy dán tường.

Lúc nãy cảm thấy có hơi đột ngột, nhưng lại không nghĩ ra nguyên nhân, nhưng hiện tại thì Hạ Nhạc Thiên đã hiểu rồi.

Phòng tạp vật kế bên đã từng được trang trí lại, nguyên nhân có lẽ là vì chủ nhà muốn che giấu tội gϊếŧ người nên đem thi thể giấu vào vách tường, cuối cùng mới trét thêm một lớp xi măng.

Chỉ là chưa kịp dán giấy dán tường, mặt tường xi măng đã xuất hiện hình ảnh mà cô bé vẽ lúc còn sống, đây chính chứng cứ cho những hành vi ác liệt của chủ nhà đối với cô bé.

Đứa nhỏ kia bị chủ nhà vô ý đẩy xuống lầu mà chết.
Chủ nhà sau khi nhận thấy được cô bé trở về báo thù thì trở nên thấp thỏm lo âu, viết những nội dung đó lên máy tính, cuối cùng lại sợ những câu chữ đó bị phát hiện, lựa chọn xóa bỏ.

Chủ nhà vì gϊếŧ người mà chột dạ muốn dọn đi, nhưng lại sợ bị người khác sau khi vào ở sẽ phát hiện không đúng, nên cắn răng ở lại.

Sau đó nữa, chủ nhà bị lệ quỷ gϊếŧ chết ở cầu thang giữa lầu 3 và lầu 4, gián tiếp khiến tiểu khu tiêu điều hoang vắng, hình thành cơ hội gϊếŧ người, bất kỳ ai quay đầu ở cầu thang lầu 4 đều chết trong tay lệ quỷ.

Phòng tạp vật có ba mặt tường, trong phòng không có cửa sổ, bởi vì vách bên phải liên tiếp với phòng khách, khả năng giấu thi thể không cao lắm, nhưng ai biết chủ nhà có phanh thây thi thể hay không, phải đập nát toàn bộ vách tường mới biết được.
Hàn Mai Mai lấy mấy cây búa và rìu từ Không Gian Bao Vây ra, nhàn nhạt nói: "Tôi chỉ có từng này, dùng đỡ đi."

Jerry nuốt nước miếng, "Không ngờ sức của cô lớn như vậy, vậy mà lại trang bị búa với rìu."

Hàn Mai Mai ừ một tiếng, "Nhà tôi mở võ quán."

Jerry: "......"

Hạ Nhạc Thiên không có công cụ thích hợp để đập tường, dứt khoát cầm lấy cây búa Hàn Mai Mai đưa cho, "Tôi dùng cái này."

Mọi người thấy thế cũng chia nhau mấy công cụ còn dư lại.

Hạ Nhạc Thiên nắm chặt cán búa, dùng sức đập vào vách tường, dễ như trở bàn tay đập ra một cái động lớn.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Đây, đây là sức người sao?

Hạ Nhạc Thiên như không phát hiện mọi người khiếp sợ, ngược lại lộ ra nụ cười vô hại, hỏi: "Sao lại ngây ra nhìn tôi vậy, không đập tường à?"

Jerry lại nuốt nước miếng, "Đại, đại ca, sức lực này của anh hơi khủng bố rồi đấy!"
Hạ Nhạc Thiên nói: "À, từ nhỏ sức của tôi đã mạnh."

Jerry cười khan vài tiếng, âm thầm quyết định tuyệt đối không thể chọc vào người này, để tránh bị một đấm chết tươi.

Nụ cười trên mặt Ám Dạ hơi cứng lại, gót chân khẽ lui về phía sau vài cm, sau đó quay đầu nghiêm túc đập tường.

Hạ Nhạc Thiên thấy thế thì che giấu lạnh lẽo trong mắt, tiếp tục nâng búa đập tường, dễ dàng đập ra một đống lỗ thủng lớn lớn bé bé, căn bản không cần người chơi khác.

"Tìm được rồi." Hạ Nhạc Thiên lại đập nát một khối tường, mơ hồ thấy được thứ gì đó như quần áo, mọi người lập tức khẩn trương lên, cẩn thận đến gần gỡ đá vụn xung quanh xuống.

Đây là một bộ phận cơ thể, không có tứ chi và đầu.

Mọi người mang bao tay nâng thi thể đặt lên mặt đất, quay mặt nhìn nhau.
"Tiếp tục đào đi." Hàn Mai Mai nói.

Hạ Nhạc Thiên tiếp tục nâng búa lên, đập ra vài cái lỗ trên vách tường. Tuy rằng dùng bạo lực đập vách tường là biện pháp tốt nhất, nhưng dù sao cũng là tường  trong nhà, nếu đập hết có khả năng trần nhà sẽ bị sụp xuống.

Bận rộn khoảng nửa tiếng, cuối cùng mọi người cũng gom đủ bộ vị cơ thể, bao gồm cả phần đầu.

Tuy rằng thời gian tử vong thời có lẽ đã qua vài tháng.

Nhưng vì vách tường ngăn cách không khí, trong phòng lại bật điều hòa lạnh, cơ thể của cô bé cũng không hư thối quá mức, chỉ là làn da đã khô quắt, mơ hồ nhìn thấy các vết thương ghê rợn.

"Cặn bã!" Mặc dù Trái Kiwi biết cô bé đã biến thành lệ quỷ, có thể gϊếŧ chết bọn họ, nhưng vẫn nhịn không được cảm thấy đau lòng, cắn môi rủa chủ nhà.

"Chụp ảnh gửi vào nhóm đi." Hàn Mai Mai nói.
"Chụp ảnh sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn gì chứ?" Jerry hơi hoảng loạn hỏi.

Lúc này rất có khả năng sẽ xảy ra một ít chuyện tương đối khủng bố, tỷ như cô bé đột nhiên xuất hiện trong phòng khách, trong ngực ôm đầu nhìn chằm chằm bọn họ.

Chỉ hình dung ra thôi mà Jerry đã sợ đến sởn tóc gáy, hận không thể lập tức chạy khỏi tiểu khu đáng sợ này.

"Sẽ không......" Trái Kiwi rụt cổ lắc đầu.

Tuy nói như vậy, nhưng vẫn có chút sợ hãi tới gần Hàn Mai Mai.

Hàn Mai Mai không để ý tới cô, trực tiếp móc di động ra chụp ảnh, sau đó gửi vào trong nhóm.

Trưởng Phòng [Group Chat Tử Vong] đột nhiên xuất hiện.

[Trưởng Phòng: Chúc mừng [a203] đã hoàn thành nhiệm vụ, xem ra Trưởng Phòng như tôi không có cơ hội đi tìm cô rồi, thật đáng tiếc.]
"Thật sự thành công." Trái Kiwi nhỏ giọng reo lên.

Hàn Mai Mai gật đầu: "Nhanh chụp ảnh đi, sau đó rời khỏi tiểu khu."

Trái Kiwi vội vàng ừ một tiếng, mau lẹ chụp ảnh, nhỏ giọng nói với thi thể: "Thật xin lỗi, em gái nhỏ, tha lỗi cho chị không được em cho phép đã chụp ảnh, thật sự rất xin lỗi."

Cô chắp tay trước ngực khom lưng, lúc này mới gửi ảnh vào group chat.

"Thật là ngây thơ, lệ quỷ sẽ không vì cô làm vậy mà buông tha cô đâu." Ám Dạ đứng bên cạnh cười nói, dường như buồn cười trước hành động của Trái Kiwi.

Trái Kiwi nhỏ giọng phản bác: "Mặc kệ có buông tha tôi hay không, tôi làm vậy cũng là điều tất nhiên, chỉ cần tôi không thẹn với lương tâm là được."

Trái Kiwi hiếm khi nói được những lời kiên quyết như vậy.

Ám Dạ nhếch khóe môi, nhìn chằm chằm Trái Kiwi, "Phải không......"
Trái Kiwi mím môi cảnh giác, sợ Ám Dạ tức giận đánh người, nhưng cũng may Ám Dạ không để ý cô nữa, lúc này cô mới âm thầm thở ra.

Ám Dạ cũng chụp ảnh, rất có hứng thú đánh giá thi thể, cười càng thêm tươi rói, cũng không biết nghĩ tới cái gì.

Jerry học theo Trái Kiwi chắp tay trước ngực xin lỗi với thi thể, sau đó mới trịnh trọng chụp ảnh gửi vào nhóm.

Hạ Nhạc Thiên cũng đã gửi xong.

Tất cả người chơi đều hoàn thành nhiệm vụ.

Hàn Mai Mai ngồi xổm xuống mình, lấy một khăn trải giường mới từ Không Gian Bao Vây ra, đắp lên thi thể bé gái, im lặng một lúc lâu.

Trái Kiwi có thể thấy được sự khổ sở qua gương mặt bình thản của Hàn Mai Mai.

Có lẽ cô ấy cũng cảm thấy bé gái nhỏ tuổi này rất đáng thương.

Jerry thúc giục: "Chúng ta đi nhanh đi, tôi một giây cũng không muốn ở lại đây."
Hàn Mai Mai đứng lên, "Đi thôi."

Mọi người lục tục kéo ra ngoài, Hạ Nhạc Thiên đi ở cuối cùng cùng, khi sắp ra khỏi phòng tạp vật thì cậu chợt dừng bước, quay lại bên cạnh thi thể, lấy ra một cái bánh kem ngọt từ Không Gian Bao Vây, đặt xuống bên cạnh cô bé, nhẹ giọng nói: "Hy vọng kiếp sau em có thể sống thật hạnh phúc, còn nữa, chúc em sinh nhật 4 tuổi vui vẻ."

Sau khi người ở thế giới Hiện Thực tử vong, sẽ vào thế giới Trò Chơi trở thành dân địa phương, vậy lệ quỷ ở thế giới Trò Chơi thì sao?

Có phải cũng như Trần Khả Mạn trong [Công Viên Chết Chóc]hay không, lúc còn sống gặp một ít chuyện không tốt, lòng có oán khí, sau khi chết thành lệ quỷ trong trò chơi.

Như vậy, những hình vẽ trên tường kia rất có thể đã từng xảy ra ở thế giới Hiện Thực.
Hạ Nhạc Thiên có thể tưởng tượng được lúc ấy cô bé đau đớn tuyệt vọng đến mức.

Dù cho hiện tại cô bé đã biến thành lệ quỷ, có lẽ không nhớ rõ chuyện lúc còn sống, Hạ Nhạc Thiên cũng biết cho dù mình làm những việc này thì lệ quỷ cũng sẽ không buông tha cho cậu.

Nhưng cậu vẫn muốn gửi cho cô bé một lời chúc: Sinh nhật vui vẻ.

Hạ Nhạc Thiên đóng cửa rời đi, cùng mọi người xuống lầu, thi thể trong phòng tạp vật vẫn không nhúc nhích, yên tĩnh nằm dưới khăn trải giường mới tinh.

***

Bình luận

Truyện đang đọc