Editor: Aki Re
Sự thật chứng minh, trực giác của Tịch Y không có sai.
Hắn không có phòng bị liền đã bị cô nương nhón chân hôn lên môi, hắn biết nàng là cô nương chủ động, cũng nhắm mắt lại tính toán hưởng thụ nàng hôn, nhưng mà, nàng lại ôm thân thể hắn xoay một phương hướng, chỉ nghe thấy thanh âm "Xôn xao" chén cùng ấm trà rơi xuống đất, thời điểm hắn ngã xuống đất đụng phải cái bàn, chén cùng ấm trà trên bàn toàn bộ đều rơi xuống mặt đất đến vỡ nát.
Tịch Y vừa mới mở mắt ra, bên tai hắn đã "Bang" một tiếng, Tô Mộc đè ở trên người hắn, một cái tay khác luồn vào quần áo hắn, nhưng mà quần áo lụa của hắn cởi quá nan giải, nàng liền dùng răng cắn, nói là tư thế nhanh như hổ đói vồ mồi cũng không quá.
Tịch Y: "......"
Làm sao bây giờ?
Hắn có loại ảo giác chính mình là phụ nữ nhà lành đang bị ác bá khi dễ, nhưng hắn cũng không nghĩ muốn thay đổi tình huống hiện tại này.
Tô Mộc thật vất vả mới cởi bỏ một tầng trung y của hắn, bên trong lại còn có một tầng áo trong, nàng ngồi ở trên người hắn phát điên, "Tịch Y, ngươi như thế nào so với hành tây còn khó lột hơn!?"
Tịch Y yên lặng, mắt nhìn cổ áo nàng bị mở, mơ hồ lộ ra một mảnh xuân sắc, hắn nghiêm trang nói: "Luyện tập nhiều vài lần thì tốt rồi."
"A!!!" Vì động lực Tô Mộc hóa cuồng, bắt đầu chiến đấu hăng hái đi cởi bỏ áo trong của hắn.
Hắn nằm yên nhìn nàng hồ nháo, thẳng đến khi nàng rốt cuộc cũng cởi bỏ một tầng quần áo cuối cùng của hắn, bàn tay đặt trên bờ ngực lạnh lẽo của hắn, hắn mới nhịn không được đè tay nàng lại, nói chậm rãi: "Được rồi, không cần náo loạn nữa."
"Ta không có hồ nháo......" Tô Mộc hừ một tiếng rút tay ra, chợt chú ý tới phòng phát sóng trực tiếp truyền đến thanh âm "Bùm bùm", nàng ngước mắt nhìn vừa thấy...
Tô đại sắc:【 Lão bản, cho ta bình dinh dưỡng mau lên, dinh dưỡng ta theo không kịp! 】
Cái này sát thủ không quá ấm:【 Ghi lại màn hình. 】
Nhị mao:【 Quẫy nhiễu! Làm càn tiếp đi! Không cần lo lắng có công mài sắt, có ngày nên kim! 】
Hài tử ta phóng tủ lạnh:【 Ta tán đồng chuyện này (????)】
......
Tô Mộc lúc này mới nhớ tới phòng phát sóng trực tiếp vẫn còn mở, nàng lại cúi đầu nhìn bộ dạng quần áo nửa hở của Tịch Y, hơn nữa hắn làm mặt lạnh tính tình lại bạc tình, thật đúng là một cái dụ...... Công?
Như này không thể được!
Tịch Y là người của nàng, liền tính là dụ cũng chỉ có thể dụ một người là nàng! Nàng quyết đoán đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp, cũng tạm thời cắt đứt thanh âm số 38 trong đầu, ngay sau đó nàng không hề do dự đem quần áo của mình cởi ra.
Tịch đại boss hô hấp cứng lại, hắn gặp qua sóng to gió lớn thật sự là quá nhiều, lại vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có một vị cô nương đầu tiên lột quần áo hắn ra, sau đó lại lột quần áo của mình, muốn lấn tới mạnh hơn nữa.
"Đủ rồi!"
Một tiếng rống này của hắn thành công làm nữ nhân chỉ còn lại áo yếm đang ngồi trên người mình ngây ngẩn cả người.
Tịch Y không rõ đây là phẫn nộ hay cảm xúc gì khác, có lẽ, chính hắn không hề muốn đối mặt với khủng hoảng có quan hệ với cái kia...... Về thân thể tàn khốc hiện giờ của hắn.
Hắn ngồi dậy, gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực, hắn thấp giọng nói: "Đủ rồi...... Không cần tự khinh bạc chính mình."
"Ngươi làm sao vậy?" Tô Mộc ngước mắt nhút nhát sợ sệt, chỉ có thể nhìn đến đường cong hoàn mỹ kia của cằm hắn, nàng nói: "Ta chỉ là muốn cùng ngươi nấu cơm mà thôi, cũng không phải tự khinh bạc chính mình nha."
Nấu cơm......
Nhờ nàng ban tặng, không khí nặng nề này hơi tan một chút.
Tịch Y cũng trầm mặc trong chốc lát, "Ta không có đồ vật ngươi muốn."