Editor: Aki Re
Tô Mộc đang định đi chỗ khác tìm người, chợt truyền đến một tiếng "Lạch cạch", nàng nhìn khoá tự động rơi xuống mặt đất, run lên, "Tiểu, Tiểu Bạch...... Có quỷ?"
"Hoảng cái gì?" Số 38 bên kia còn có thanh âm gió biển truyền đến, cũng không biết hắn đang tiêu dao ở nơi nào, hắn nói: "Bất quá chỉ là khoá bị rỉ sắt ăn mòn mà thôi."
"Ngươi cảm thấy...... BOSS nhà ta sẽ thô tâm đại ý chuẩn bị một cái khoá bị rỉ sắt ăn mòn như vậy sao?"
Số 38 không kiên nhẫn nói: "Được được, không phải ta cũng đã nói với ngươi sao? Oán khí ở hiện thế sẽ ảnh hưởng đến các thế giới khác nhau, ngươi mau nhìn xem phòng phát sóng trực tiếp của ngươi."
Phòng phát sóng trực tiếp giờ phút này đều chỉ xoát một câu:【 Siêu tò mò trong căn phòng khóa lại có thứ gì a! 】
Khoé miệng Tô Mộc vừa kéo, "Thế này có ổn không?"
"Yên tâm đi, thế giới này cũng không có vật thể thần quái gì, ngươi không cần lo lắng có quỷ, thuận theo đại chúng, vào xem đi."
Tô Mộc nhìn phòng phát sóng trực tiếp, khẽ cắn môi, vẫn là dẫn theo đèn đi vào, căn phòng tối om bởi vì có ánh đèn nhất thời sáng lên không ít, đồng dạng, đồ vật bên trong cũng xuất hiện rõ ràng trước mắt người nhìn.
Hai người, một nam một nữ thẳng tắp đứng ở trong phòng, mở to hai mắt nhìn người vừa đi vào.
Tô Mộc lập tức hoảng sợ che đôi mắt lại, nhưng thực mau nàng liền phản ứng, người trước mắt có chút không thích hợp, nàng từ khe hở ngón tay nhìn "Người" kia, đi vào, mới phát hiện đó cũng không phải "Người", bởi vì bọn họ cũng không có hơi thở người sống trên người, nhưng lại không giống như tử khí trầm trầm của người chết.
Con rối?
Tô Mộc đánh bạo vươn một ngón tay chọc chọc nơi ngẫu nhiên trên mặt nữ nhân kia, thế nhưng lại có xúc cảm mềm như bông, nàng kinh hãi, "Oa, người này thật chân thật a! Làn da giống như người thật! Nguyên lai BOSS nhà ta còn có đam mê thu thập nhiều loại búp bê người khác nhau nha."
Hai người kia, nam thoạt nhìn chính trực có lễ, ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, nữ thoạt nhìn cũng khoảng bốn mươi, nhưng thật ra vẫn còn phong vận*.
*phong vận: tao nhã, thanh tao.
Nàng lại khó chịu nhấp môi, "Chẳng lẽ BOSS nhà ta thích loại nữ nhân này làm thê tử?"
Cái này sát thủ không quá ấm:【 Ngẫu nhiên thời điểm người này còn sống, chậm rãi uống dược chống phân huỷ xong, cuối cùng lấy ra hết nội tạng, mới có thể làm thành, ân...... Kỹ thuật cổ đại này, xác thật không được khinh thường. 】
Thân mình Tô Mộc cứng đờ.
Thật sự, lấy người làm thành con rối?
Ánh trăng mơ hồ chiếu vào trong phòng, đem bóng người kéo thật dài, Tô Mộc nhìn thấy trên mặt đất từ sau lưng có một đạo nhân ảnh khác, trái tim nàng liền run rẩy.
"Mộc Mộc......" Nam nhân sâu kín hỏi: "Sao nàng lại tới đây?"
Tô Mộc xoay người, nhìn không ra biểu tình của Tịch Y, nàng từ trên người hắn ngửi thấy được hương rượu nồng đậm, nàng nhất thời thế nhưng trả lời không ra một chữ.
Không khí hơi quỷ dị.
Sau một lúc lâu, Tịch Y ảo não đỡ trán nói: "Ta ghét nhất bóng tối...... Vì sao không thắp mấy cái đèn lên?"
Dứt lời, hắn chậm rì rì đi đến một bên, lấy ra mồi lửa thắp lửa đèn dầu.
Không khí càng thêm quỷ dị.
Cái này sát thủ không quá ấm:【 Tiểu Hung, phía sau cửa có một người đến theo dõi ngươi. 】
Thần kinh Tô Mộc căng chặt lên, nàng nhanh chóng đi tới cửa, cũng không biết lấy lá gan từ nơi nào, duỗi tay lên, liền bắt được cánh tay nữ nhân, lại là hung hăng lôi kéo, nữ nhân kia liền ngã xuống trên mặt đất.
Là Tú Nhi đã mất tích nhiều ngày.
Thắp xong đèn Tịch Y bất động thanh sắc đứng tại chỗ, ánh mắt thanh lãnh của hắn dừng ở trên người Tú Nhi, Tú Nhi liền quỳ xuống.
- ------
Re: Biệt danh Tiểu Hung mà mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp hay gọi Tô Mộc có nghĩa là "ngực nhỏ" đấy:))