PHU NHÂN EM THẬT HƯ HỎNG

Chương 19: Đưa đến trước mặt người khác cũng chưa chắc đã nhận

Nhưng mà bên ngoài cái cây to này còn có một lớp lưới, đừng nói là chui vào bóng râm để tránh nóng, ngay cả tới gần cũng rất khó.

Mộ Cẩm Vân có thể làm cho Tống Lâm nhìn mình với con mắt khác, vậy thì ông ta là ba của Mộ Cẩm Vân hiển nhiên sẽ có không ít lợi ích.

Tính toán của Mộ Đình Nam bị đánh vang lên tiếng bốp bốp bốp bốp, ông ta lại quên mất rằng Mộ Cẩm Vân không phải là con rối sẽ để mặc cho ông ta dắt đi.

Tiếng động cơ ô tô vang lên thì Mộ Đình Nam đứng dậy đi ra ngoài.

Bắt đầu từ sáng sớm Mộ Đình Nam đã nói với hai mẹ con Lương Thu Trà sau này phải đối xử tốt với Mộ Cẩm Vân, bất cứ việc gì cũng đều phải nhường nhịn nhiều hơn.

Mộ Tinh Anh kìm nén đến nỗi sắc mặt tái xanh, bây giờ cô ta nhìn thấy Mộ Đình Nam nghe thấy tiếng ô tô thì lập tức đi ra bên ngoài, cô ta vô thức nhìn về phía Lương Thu Trà: “Mẹ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sau này ở trong nhà, chúng ta còn có địa vị nữa hay không?” Sắc mặt của Lương Thu Trà cũng khó coi: “Con yên tâm, Mộ Cẩm Vân không thể kiêu ngạo được lâu nữa đâu!” “Con sắp không nhịn được nữa rồi!” “Không nhịn được cũng phải nhịn, bây giờ Mộ Cẩm Vân đang có quyền có thế, con không nhịn thì người chịu thiệt sẽ là conl” Mộ Tinh Anh không tình nguyện đáp lại một tiếng, Lương Thu Trà đứng dậy kéo cô ta: “Chúng ta cũng phải ra ngoài, bất kể như thế nào thì người đàn ông mà Mộ Cẩm Vân dựa vào là Tống Lâm!” Mộ Tinh Anh vô cùng không tình nguyện, nhưng mà Lương Thu Trà kéo cô ta nên cô ta cũng đành phải đi ra ngoài.

Mộ Cẩm Vân vừa mới xuống xe thì thấy Mộ Đình Nam đi tới.

Sắc mặt của cô lập tức lạnh xuống, sau khi nói cảm ơn tài xế, Cẩm Vân nhấc chân đi vào bên trong biệt thự.

Mộ Đình Nam đi tới nhìn thấy chỉ có một mình Mộ Cẩm Vân thì ngẩn người: “Cẩm Vân, tổng giám đốc Lâm đâu?” Mộ Cẩm Vân lạnh lùng nhìn ông ta: “Nếu ba muốn biết tổng giám đốc Lâm ở đâu như vậy, sao ba không ngồi xổm ở trước nhà của anh ta?” Mới sáng sớm mà giọng nói của Mộ Cẩm Vân đã hầm hầm, nếu như là lúc khác thì Mộ Đình Nam đã tức giận rồi, nhưng mà hôm nay ông ta vẫn nở nụ cười như cũ: “Cẩm Vân nói chuyện cười gì thế, ba cũng chỉ là đang quan tâm con mà thôi”.

“Đúng vậy, trái lại ba rất quan tâm con, quan tâm đến nỗi bỏ thuốc vào trong rượu của con!” Mộ Đình Nam bị vạch trần cũng không thấy xấu hổ hay tức giận, trái lại ông ta lại cảm thấy hơi kiêu ngạo: “Ba cũng chỉ là muốn tốt cho con, không phải bây giờ con rất tốt đó sao? Tài xế của tống giám đốc Lâm đưa con trở về, con có biết…” “Tôi không biết, Mộ Đình Nam từ hôm nay trở đi tôi và ông cắt đứt hết tất cả quan hệ. Mấy ngày nữa tôi sẽ để luật sư gửi văn bản pháp luật cho ông, từ nay về sau tôi không còn là con gái của ông nữa, ông cũng không còn là ^s ba của tôi”.

Lần này rốt cuộc thì Mộ Đình Nam cũng có phản ứng, nụ cười trên mặt dần phai nhạt: “Ý mày là gì? Từ xưa đến nay…” “Từ xưa đến nay tôi chưa từng nghe nói có người ba nào lại bỏ thuốc với con gái mình rồi đưa cho người đàn Ịự” ông khác “Chị, ba cũng chỉ là vì muốn tốt cho chị mà thôi, chị xem không phải bây giờ chị rất tốt đó sao? Chị cũng không mất lạng nào!” Mộ Tinh Anh đứng ở bên cạnh không nhịn được nói, Mộ Cẩm Vân nghiêng đầu lạnh lùng nhìn cô ta: “Nếu như cô cảm thấy tốt như vậy thì cô để Mộ Đình Nam bỏ thuốc rồi đưa cho người đàn ông khác đi, dù sao thì cũng sẽ không mất lạng nào, cuối cùng cô còn có thể kiếm được lời!” Nói xong cô hơi dừng lại: “Nhưng mà dựa vào dáng vẻ này của cô, nếu như đưa đến trước mặt người khác Ị” cũng chưa chắc đã chịu nhận “Ba! Ba nghe xem! Chị ấy nói năng thế nào kìal” Mộ Tinh Anh tức giận đến nỗi cả người đều run rẩy, nhưng mà ở trước Mộ Đình Nam cô ta lại không dám làm gì Mộ Cẩm Vân.

Lương Thu Trà đứng ở bên cạnh sắc mặt cũng không tốt hơn là bao: “Cẩm Vân, sao con có thể nói những lời như vậy chứ, em gái của con…”

Bình luận

Truyện đang đọc