PHƯỢNG HOÀNG PHƯƠNG NAM PHƯỢNG HOÀNG PHƯƠNG BẮC


Từ ngoài xa có hai bóng người nam nhân đang quan sát hai người.

Hắn lạnh lùng nói :
"Ngươi hãy đi tìm hiểu cho ta thân phận của hai cô nương kia,đi nhanh về nhanh,ta muốn biết toàn bộ".

Người nam nhân lạnh lùng này không ai khác chính là Hoàng thượng Lâm Hạo Thiên của Lâm quốc.

Y vừa mới lên ngôi hoàng thượng không lâu,muốn đi tìm hiểu tình hình cai trị các nước nên đã có một cuộc vi hành khắp sáu nước.

Ai ngờ bị binh lính ngộ nhận là thích khách và truy đuổi,do không muốn để lộ thân phận nên Y mới chạy trốn tuy nhiên lại có duyên gặp tam quận chúa của Tuyên Vương Phủ Tuyên Giai Kỳ.

Ngay từ lần đầu gặp ,Y đã bị dung nhan và tính cách của nàng hấp dẫn,không hiểu sao từ trước đén giờ Y rất ghét nữ nhân nhưng riêng với nàng Y lại không cảm thấy gì.

Có lẽ chính vì điều đó khiến Y mới nhận định nàng,có thể nói thích từ lần gặp đầu tiên, vì thế mới có cái gọi là nhân duyên tiền định.

Còn ánh mắt si mê của người nam nhân khác cũng đang nhìn về phía này.


Người đó chính là Hiên Viên Kiệt thái tử của nước Hoa quốc.

Lần này có chuyến ghé thăm nước Sở,Y đã trà trộn vào đoàn sứ giả để đi theo,Y cũng muốn tìm hiểu kĩ đội quân hùng hậu của nước Sở.

Muốn tìm hiểu Chiến thần nước Sở là một người như thế nào,cách hành quân của ông ra sao.

Y nhìn hai người nữ nhân giống nhau như đúc kia liền cảm thán,thật xinh đẹp,Y nhận ra nàng,đó là người con gái mà Y gặp trên cầu.

Chỉ một lần gặp mà khiến con tim Y ngẩn ngơ,Y muốn tìm hiểu về vị cô nương ấy.

Nếu Y không nhầm hai người nữ nhi song sinh ấy là quận chúa của Tuyên Vương phủ,Y đã tìm hiểu rất kĩ về chiến thần Tuyên Vương của nước Sở.

Vị Tuyên Vương đó có một người con trưởng và ba tỷ đệ song sinh gồm hai nữ nhi và một nam tử,nghe nói vị tiểu quận vương này mười lăm tuổi đã thi đỗ trạng nguyên là một người có tài.

Y càng nhìn càng chăm chú thầm hạ quyết tâm sẽ bằng mọi cách lấy được người con gái ấy về làm thái tử phi.

Thứ nhất là vì củng cố địa vị của mình,gia thế của nàng rất tốt có thể trợ giúp Y được nhiều việc.

Thứ hai là Y cũng có một chút tình cảm với nàng,không bài xích như những người con gái đã từng đến gần Y.

Đối với Y quan trọng hơn cả là ngai vàng,ngay từ nhỏ Y đã được nhận định là thái tử được dạy bảo vô cùng nghiêm khắc.

Không được vui chơi như những hoàng tử cùng trang lứa khác,Y biệt lập cách xa với mọi người, cuộc sống của Y rất tẻ nhạt và vô vị.

Suốt ngày chỉ biết đến kinh thư và đạo trị quốc, nên Y gần như vô cảm với mọi thứ.

Người Y để tâm và giành tình cảm nhất chỉ có mẫu hậu của mình ( là hoàng hậu của Hoa quốc ) còn lại là không ai cả.


Thả xong những ngọn đèn hoa đăng,Thiên Kỳ hộ tống mọi người quay về,Giai Kỳ muốn đi chơi tiếp nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của Dương Kỳ nhìn sang nên đành phải quay về.

Lúc trở về đến phủ ,quản gia đã đợi sẵn ở cổng,ông ta cung kính thỉnh an mấy vị chủ tử rồi vội vàng nói :
"Thế tử ,Vương gia có gửi thư về là sắp hồi phủ,có lẽ theo thời gian thì ngày mai Người cùng Vương Phi sẽ về tới nhà ".

Giai Kỳ nghe thấy thế thì vui mừng,ôm chầm lấy Giai Tuệ,nàng nói :
"Tỷ Tỷ vậy là mẫu thân và phụ thân cũng trở về rồi,muội nhớ hai người quá ".

Giai Tuệ nhẹ nhàng vỗ nhẹ vai muội muội rồi trả lời :
"Tỷ cũng vậy,nhưng cô nương ơi chúng ta về đến phủ rồi thì cũng xuống xe ngựa đã chứ ".

Dương Kỳ đã xuống xe rồi quay lại đỡ hai vị tỷ tỷ của mình xuống vẫn không quên nói :
"Thật là,lớn rồi mà như trẻ con không biết mẫu thân có nhầm không tại sao đệ không phải là ca ca của hai tỷ cơ chứ ".

Giai Kỳ gõ đầu cậu rồi nói :
"Đệ mơ đi,sinh sau vẫn là đệ đệ thôi đừng mộng tưởng nữa ".

Thiên Kỳ và Giai Tuệ nhìn nhau lắc đầu cười,hai người cùng đi về phòng.


Hai tỷ muội là song sinh cho nên ở cùng nhau không tách phòng ra,từ nhỏ Giai Kỳ đã bám dính lấy Giai Tuệ không rời.

Đã mấy lần Nhược Khê muốn tách phòng cho nữ nhi nhưng Giai Kỳ đều khóc ngáo nên cuối cùng Nhược Khê đành phải cho hai tỷ muội ở chung.

Nàng còn trêu hai nữ nhi sau này lấy phu quân không biết là có còn ở chung không nữa,lúc đó hai người chỉ xấu hổ cúi đầu.

Từ nhỏ hai tỷ muội đã được đích thân mẫu thân dạy dỗ từ cầm ,kỳ ,thi,họa và y thuật, phân biệt được các loại độc dược và cái gì cũng tinh thông.

Còn phần luyện võ thì nàng cùng Tuyên Triệt dậy con,cho nên hai tiểu quận chúa này mọi thứ đều tài giỏi.

Hai người liền về phòng ngâm mình trong phòng tắm một lát rồi thay y phục để đi ngủ,còn chuyện tối nay gặp hai người nam nhân kia thì quẳng ra sau đầu không nhớ gì cả.

Vì từ khi cập kê đến giờ đã không biết bao nhiêu công tử tìm cơ hội để gặp gỡ và nói chuyện với hai nàng rồi nên hai nàng cảm thấy chuyện tối nay cũng giống như vậy.

.


Bình luận

Truyện đang đọc