PHƯỢNG HOÀNG PHƯƠNG NAM PHƯỢNG HOÀNG PHƯƠNG BẮC


Ngày hôm sau tin tức hoàng hậu được giải lệnh cấm tức,cả đêm qua tại Phượng Tê Cung tiếng đàn tiếng hát vang lên.

Từ sáng sớm mọi đồ đạc của hoàng thượng đều chuyển hết đến Phượng Tê Cung khiến cho hoàng cung lại được một phen sôi trào.

Từ trước đến giờ chưa bao giờ có tiền lệ hoàng thượng chuyển sang cung hoàng hậu cả.

Lúc lên triều bách quan có dâng tấu chương phản đối nhưng Lâm Hạo Thiên gật ngang nói :
"Cung điện của trẫm nhỏ,phong cảnh không đẹp và rộng rãi như Phượng Tê Cung của hoàng hậu.

Sau này sẽ có hoàng tử công chúa ra đời nên trẫm nghĩ ở đó là thoải mái nhất.

Điều trẫm muốn các khanh dâng tấu là nói rõ tình hình của dân chúng,những nơi nào đói khổ triền miên kia kìa chứ không phải soi xét chuyện nhà của trẫm ".

Các bá quan cúi đầu xấu hổ,hoàng thượng đã nói thế thì bọn họ làm gì có quyền lên tiếng nữa chứ.


Cứ tưởng thời gian qua đế hậu hai người bất hòa bọn họ sẽ có cơ hội dâng nữ nhi của mình nhập cung ai dè lần này hoàng thượng còn sủng hoàng hậu hơn trước.

Giai Kỳ từ sáng sớm đã thức dậy để đi thỉnh an và thăm thái hậu,nàng có mang một chút dược liệu và hương an thần mẫu thân tự chế để hiếu kính người.

Mẫu thân từng nói với nàng :
"Con có một bà mẫu tốt không giống với Tuệ nhi vì thế con cần phải hiểu thảo với bà ấy hơn ,coi bà ấy như mẫu thân ruột thịt mà đối đáp thì người ta cũng sẽ ngược lại với con.

Nếu Hạo Thiên đã nhận định một mình con là thê tử vậy con phải cố gắng là một thê tử tốt.

Con đã thành thân được một năm rồi,thời điểm này có hài tử là tốt nhất.

"
Lời nói của mẫu thân luôn văng vẳng bên tai nàng,trước khi rời đi mẫu thân còn không quên đưa cho nàng bao nhiêu là dược liệu quý và hương an thần.

Thái hậu vui vẻ nhận lấy và không quên thúc giục nàng có hài tử khiến nàng xấu hổ phải cáo từ về sớm.

Thời gian gần đây Hiên Viên Kiệt gấp rút làm nhanh tất cả mọi việc còn giang giở.

Cuối mùa thu hai phu thê họ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ để xuất cung vi hành.

Giai Tuệ rất háo hức cho chuyến đi này,thời gian gần đây nàng gần như trở lại tính cách thời kỳ còn chưa xuất giá,nàng mở rộng lòng mình hơn,không quy củ lễ giáo như trước nữa.

Ngày xuất cung hai người phải giả trang để trốn đi không muốn nhiều người biết đến.

Thừa tướng đứng lên giám quốc nguyên nhân do hoàng thượng trúng độc lần trước chưa hết phải nghỉ ngơi ở hành cung,hoàng hậu đi cùng để tiện chăm sóc sức khỏe cho hoàng thượng nên các quan lại không nghi ngờ gì.

Hai người chỉ mang theo đội ám vệ,đội quân đóng giả làm thương nhân cho tiện hành động.


Rời xa hoàng cung không khí thật sự trong lành và yên tĩnh,hai người tận hưởng những giây phút hạnh phúc ngọt ngào bên nhau.

Đúng thật Hoa quốc nằm ở phương nam vị trí vô cùng đẹp và thuận lợi,dân chúng ấm no hạnh phúc,thật đúng là không có gì bằng thiên thời địa lợi nhân hòa.

Hai người đi đến thành Lưu Châu ,là một trong những ngôi thành trù phú nhất của Hoa quốc.

Dân ở đây nhờ dệt vải,dệt tơ mà nổi danh.

Toàn bộ những bộ xiêm y của hoàng cung và tiểu thư quyền quý của kinh thành đều dùng tơ lụa của thành Lưu Châu.

Giai Tuệ lóa mắt bởi sự giàu có và xa xỉ của nơi đây,hai người vào thành rồi tìm một nhà khách để ở,nơi đây tất cả mọi thứ đều đầu đủ xoa hoa không kém kinh thành Hoa quốc và Sở quốc là bao.

Đúng là mẫu thân nói đúng chúng ta không thể ở mãi một nơi được,phải đi ra ngoài thăm thú thế giới xung quanh đó mới là hưởng lạc của thế gian.

Nàng lúc này mới hiểu câu nói của người,nàng đã hiểu vì sao phụ thân và mẫu thân hiểu biết rộng và sâu xa bởi vì người đã đi được rất nhiều nơi.

Hiên Viên Kiệt cũng ngạc nhiên không kém nàng,Y cũng chỉ được biết qua bài vở đã bao giờ được đi đây đi đó đâu.

Đặt phòng xong đâu đó,mọi người xuống lầu để dùng cơm và bắt đầu đi dạo nơi đây.


Tiếng xì xào bàn bên cạnh khiến cho hai người chú ý,người kia nói :
"Tối nay thành Thiên Châu có tổ chức lễ hội cầu may to nhất từ trước đến giờ mọi người có đi không ?".

Người kia đáp lại :
"Phải đi chứ nghe nói thành chủ kén rể cho Đại tiểu thư,nghe nói đại tiểu thư đẹp tựa tiên nữ,ta chưa có thê tử nên phải đi thử vận may xem sao ".

Người nọ lại nói :
"Chúng ta sợ rằng không có cơ hội đâu,nghe nói đại tiểu thư này từ nhỏ đã học cầm,kỳ ,thi ,họa được bồi dưỡng để tham gia tuyển tú trong năm nay nhưng ai ngờ hoàng thượng lại ra đạo thánh chỉ không lập phi nữa nên thành chủ đại nhân mới phải kén rể cho nữ nhi,hình như nghe đâu tên là Mộc Uyển Thanh hay sao đó ".

Giai Tuệ nghe thấy thế thì mỉm cười đẩy nhẹ Hiên Viên Kiệt một cái rồi thầm nói :
"Người ta chờ chàng đến nỗi bây giờ phải kén rể kìa,tối nay ta muốn đi xem cô đại tiểu thư Mộc Uyển Thanh này như thế nào ".

Hiên Viên Kiệt bất đắc dĩ gật đầu với nàng,Hoàng hậu của Y ngày càng thay đổi khiến Y cảm thấy vui vẻ vô cùng.




Bình luận

Truyện đang đọc