S. A



-Cậu làm gì ở đây vậy hả, thằng nhóc này?
Bỏ tiết để vô phòng chủ tịch nằm ngủ.
= =”
-Sao bỏ tiết đến đây hả? Lại còn gây chuyện ngoài sân vận động là sao?
Ko nói gì cả, chỉ nằm yên.
-Sao ko nói gì hả?
-Con nhỏ Hà Vân My gì gì đó dám coi thường chiếc khăn của con.
Nghe thế, ngài chủ tịch ko nói gì cả.
Lát sau ngài mới nhẹ nhàng nói.
-Đi học tiếp đi.
-Ko!
-Có đi ko hay là để ta phải kéo con đến đó. Muốn mất mặt nữa sao?
Chủ tịch gắt lên, mỗi lần ngài nổi cáu thì cậu ta đều phải nhượng bộ.
-Con biết rồi.
-Và quên chuyện lúc đó đi.
-Sao con phải quên chứ? Cậu ta đã ko coi con ra gì thì tại sao con lại phải nhượng bộ cho qua, đến ông cũng bênh vực vì cậu ta giỏi giang hơn con sao?
-Có nghe ko? >”

Bình luận

Truyện đang đọc