S. A



Hà Gia Bảo đã bị té.
Mọi người lập tức xúm vô.
Đội trưởng lên tiếng phàn nàn.
-Tôi đã nói hai cậu rồi, chơi bóng chứ có phải là đánh nhau đâu mà lúc nào cũng cạnh tranh như thế hả? Cạnh tranh để tốt cho đội tất nhiên là ko sai nhưng cạnh tranh vì mục đích riêng tư ko chỉ làm ảnh hưởng đến bản thân mà còn ảnh hưởng đến cả đội. Có biết ko mà sao cứ cố tình hả?
Gia Bảo đứng dậy và xin lỗi đội trưởng còn cậu ta thì có ý ko hợp tác.
-Lỗi ko phải ở tôi, là cậu ta ko giữ nổi người yêu giận cá chém thớt cứ cố gây sự với tôi.
-Lúc này rồi còn cứng đầu như thế à? Cứ xin lỗi đại đi cho qua chuyện.
Mọi người hơi nạt khiến cậu ta nổi cáu.
-Mắc mớ chi tôi phải xin lỗi, tôi mà nói với ông nội thì sẽ chẳng có đội bóng rổ hay thậm chí là đội thể thao nào hết.
Lại mang gia thế của mình ra uy hiếp doạ nạt.
Mọi người biết thế đành cho qua.
Còn cậu ta thì tôi biết thừa chỉ moi ông nội ra làm cao vậy thôi chứ cứ thử nói như thế với ông lão coi có bị cạo đầu luôn ko.
Vì Hà Gia Bảo bị thương đôi chút nên buổi luyện tập kết thúc sớm hơn dự kiến khá nhiều.
Cậu ta ra lấy xe thì Gia Bảo cũng đi theo.
-Lúc nãy chúng ta chưa nói xong chuyện.
Lại cái kiểu đàm đạo thế sự khi đang chơi bóng của hai cái người này. -____-
-Còn nói gì nữa, cậu tự nhiên kêu tôi tránh xa Vân My của cậu ra, có khỏi bị điên ko hả?
Gia Bảo đang định nói thì cậu ta lại giở trò cướp lới người khác.
-Thứ nhất, tôi ko có gì với con mèo đó cả, chẳng có gì mà cậu phải lo lắng này nọ như thể tôi sắp cướp con nhỏ đó đến nơi.
Ngừng một lúc, Gia Bảo đang định nhân lúc đó nói thì tiếp tục bị cướp lời.
-Thứ hai, tôi chẳng việc gì phải làm theo lời chỉ bảo của cậu cả, cậu có tư cách gì mà ra lệnh cho Hoàng Nam Nam này chứ?

-Tôi…
-Thứ ba!
“Vẫn còn thứ ba nữa sao? Có gì nói mau đi cho tôi còn nói. Đừng có cái kiểu cướp lời người ta như tên khốn vậy!”
Khổ thân Gia Bảo.
-Thứ ba, cậu và con mèo Vân My đó đã có gì với nhau, cậu ko phải là bạn trai cậu ta, nói tôi tránh xa cậu ta ra nghe thật vô lí à.
-Còn gì nữa?
-Hết rồi.
-Vậy thì đến lượt…
-Ah, vẫn còn!
- =_=
-Chắc cậu ko biết là con mèo Vân My đó…
Đang nói thì chợt nhớ đến vụ giao kèo với Vân My. Cậu ta tuy ko phải là 1 người biết điều hay thậm chí là biết lí lẽ nhưng lại tuyệt đối ko phải kẻ ko biết giữ chữ tín, vì thế mà ko thể tiết lộ việc Vân My thích mình như thế sẽ là trực tiếp can dự đến việc của cô ấy và Hà Gia Bảo.
Nói chung là ko nói nữa.
-Chị Vân My làm sao?
-Chẳng làm sao cả, tôi phải về.
Cậu ta đội mũ bảo hiểm vô, ngồi lên xe và chuẩn bị xuất phát.
-Anh đừng quên cái anh cần chỉ là trái bóng trong tay tôi chứ ko phải Vân My.
-Thằng điên!
Rồi cậu ta phóng vút đi như tên lửa do thám của Triều Tiên rớt xuống biển.
-So sánh thế hả??? >”_

Bình luận

Truyện đang đọc