Chương 26: Tiểu huyệt ngứa
+ ở trên xe buýt dùng ngón tay chọc vào tiểu huyệt cô.
Thích Âm càng ngày càng dâm đãng.
Trước khi Kỷ Lưu Thành phá thân cô chưa bao giờ phát hiện cô còn một mặt lẳng lơ như vậy, chỉ coi cô là một cô bé.
Bây giờ phát hiện ra một điểm này, anh thấy mình hoàn toàn không có năng lực chống cự được với một Thích Âm như vậy.
Tựa như vào giờ phút này, Thích Âm chỉ cần nói vài lời khích bác, “cậu em” dưới thân liền mơ hồ có khuynh hướng chào cờ.
Vì vậy Thích Âm đánh một cái lên mông Thích Âm.
“Sao cậu lại đánh tớ?”
“Không phải cậu dụ dỗ tớ trước sao?”
“Nhưng lúc cậu đánh không cần dùng lực, chỉ cần vỗ nhẹ một chút, vỗ khiến huyệt của tớ ngứa ngáy thôi.”
“Đệt!”
“Kỷ Lưu Thành, gần đây sao cậu hay chửi bậy vậy, trước kia rõ ràng cậu không như vậy.”
“Cậu im miệng cho tớ.”
“Còn hung dữ với tớ.”
Thích Âm ấm ức thút thít đứng tại chỗ, nói cái gì cũng không chịu tiếp tục đi về phía trước, Kỷ Lưu Thành hết cách, chỉ có thể bất đắc dĩ mà dỗ dành cô: “Tớ sai rồi, bà cô của tớ ơi, cậu rốt cuộc muốn tớ phải làm thế nào?”
Thích Âm vừa liếc mắt, khẽ đảo mắt rồi cười nói: “Cậu ngồi xe buýt cùng tớ đi.”
Từ trường về nhà chỉ có một đoạn đường, không cần thiết phải ngồi xe buýt, nhưng Thích Âm muốn ngồi, Kỷ Lưu Thành chỉ có thể chiều theo ý cô.
Khoảng thời gian này, học sinh vẫn chưa tan học, những người đi làm vẫn ở chỗ làm, đoạn đường này lại không phải khu vực sầm uất náo nhiệt, cho nên trên xe căn bản không có mấy người.
Khu vực phía sau hoàn toàn trống không, Thích Âm liền kéo Kỷ Lưu Thành đến hàng ghế cuối.
Trán Kỷ Lưu Thành nổi lên gân xanh, lờ mờ đoán được Thích Âm muốn làm chuyện gì, mà quả nhiên một giây sau, Thích Âm đẩy anh ngồi vào ghế trong cùng, sau đó ngồi lên đùi anh.
Kỷ Lưu Thành không dám cử động, chỉ đè thấp giọng nói: “Cậu muốn làm gì?”
Thích Âm lại rất vô tội: “Không làm gì cả, chỗ ngồi quá cứng, tớ không muốn ngồi.”
Bây giờ phía trên xe buýt cũng chỉ có hai bác gái, một người đang ngủ, một người nghe thấy tiếng hai người nói chuyện, chỉ quay đầu lại nhìn thoáng qua, rồi lại tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhưng trong xe không phải không có ai, có hành khách, có tài xế, tiếng loa vẫn còn bật, xe vẫn đang chạy về phía trước, Thích Âm vừa nói lời vô tội, vừa vén váy lên, phơi bày toàn bộ cảnh tượng ra ngoài không khí, tiểu huyệt cà vào đầu gối Kỷ Lưu Thành.
Kỷ Lưu Thành dường như trong nháy mắt liền cứng lên.
Thích Âm cảm thấy, bèn ngồi lên vật đang cứng lên, tiếp tục đung đưa eo nhẹ nhàng ma sát.
Cô đưa lưng về phía Kỷ Lưu Thành, không có cách nào nói chuyện với anh, liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho anh: [Trên xe còn có người, cậu không thể làm tớ.]
Kỷ Lưu Thành cầm điện thoại lên nhìn tin nhắn, lại nổi giận, một tay anh nhéo eo Thích Âm để cô không lộn xộn nữa, một tay nhắn lại: [Vậy cậu đang làm gì thế? Không phải đang dụ dỗ tớ đâm tiểu huyệt của cậu sao?]