SAU KHI NỔI TIẾNG, ĐẠI LÃO HÀO MÔN TRỞ THÀNH FAN ĐẦU TÀU CỦA TÔI!

Dịch: Bơ Mặn.

Chương 24: Thật hay thách?

Ban đầu Trình Tứ không thích mở mưa đạn, bởi vì dù thế nào mưa đạn cũng sẽ nói những chuyện mà hắn không thể hiểu được. Nhưng đôi khi trong mưa đạn cũng bình luận vài việc liên quan đến Giang Phóng, để hiểu rõ Giang Phóng hơn, hắn đã học cách mở mưa đạn.

Vài phút trước, trong mưa đạn vẫn tràn ngập vui vẻ, tất cả mọi người đều thảo luận về Giang Phóng, nhưng lúc sau đột nhiên xuất hiện một số người, bắt đầu nói rằng Giang Phóng và Tần Khả Khả rất có cảm giác CP.

Tuy không biết cảm giác CP có nghĩa là gì, nhưng hắn có thể mơ hồ đoán được ý nghĩa của những bình luận đó, có lẽ ý họ là hai người rất xứng đôi vừa lứa.

【emmm, với tất cả sự tôn trọng, tôi cảm thấy hai người họ không hợp nhau, đừng hỏi tôi vì sao, hỏi chính là bạn đúng (1).】


【 Vì sao lại không hợp, Tần Khả Khả rất ưu tú, cách đây không lâu cô ấy vừa đoạt giải Hoa Lan Vàng hạng mục ‘nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất’ nữa cơ.】

【 Giải Hoa Lan Vàng là giải thưởng có giá trị nhất trong nước ta, có thể nhận được phần thưởng này về cơ bản đều là phái thực lực, không thể phủ nhận rằng, có thể bật lên giữa một đám diễn viên kỳ cựu khác thì ít nhất khả năng diễn xuất của Tần Khả Khả đã vượt qua bài kiểm tra.】

【 Chuyện này không liên quan đến việc có ưu tú hay không, cảm giác CP là thứ rất khó để giải thích rõ ràng.】

【 Mọi người quên rồi à, Giang Phóng mà mấy người quen thuộc chỉ là thông qua biểu hiện ở hai tập gần đây, như chúng ta đã biết, các chương trình truyền hình thực tế đều có kịch bản mà.】

【 Trong thực tế Giang Phóng là người như thế nào, chúng ta chỉ biết cậu ta là anh trai của Giang Tề, vậy có ai biết điều gì khác nữa không?】


【 Có lẽ cũng giống như Giang Tề, nếu như thế thì hai người họ thật sự không hợp nhau.】

【 Tại sao mưa đạn bỗng nhiên lái theo hướng kỳ quái vậy...】

Trình Tứ nhìn chằm chằm vào Giang Phóng đang yên lặng dùng cơm trên màn hình, lại liếc nhìn Tần Khả Khả đang luyên thuyên, đôi mắt hắn rũ xuống, hắn cũng cho rằng Tần Khả Khả không xứng với Giang Phóng.

Tuy chỉ mới quen Giang Phóng được mấy ngày, nhưng ánh mắt của hắn sẽ không bao giờ sai, khí chất của Giang Phóng không phải là loại người bình thường có thể bồi dưỡng ra được.

Sự tự tin và ung dung trong từng cử chỉ của anh đủ để chứng minh rằng anh đã được hun đúc trong một nền văn hóa cực kỳ phát triển và có phẩm chất văn hóa khá cao.

Trình Tứ đã ngụp lặn trong giới kinh doanh nhiều năm, mặc dù không hiểu rõ về giới giải trí, nhưng hắn lập tức ngửi thấy mùi có người đang dẫn dắt bình luận trong mưa đạn, hơn nữa không chỉ là một nhóm người.


【 Điên à, vô duyên vô cớ ghép đôi cho Giang Phóng, sau đó lại bắt đầu hạ thấp cậu ấy xuống, muốn ‘kiếm chuyện’ cũng đừng rõ ràng như vậy có được hay không? Trong thực tế Giang Phóng xuất sắc cỡ nào mấy người cũng không biết, cho nên mấy người mới lảm nhảm ở đây?】

Một bình luận trôi ngang qua trên màn hình, từ trong lời nói cũng có thể khiến người khác cảm nhận được sự tức giận của chủ bình luận, nhưng thứ xuất hiện phía sau không phải sự cảm thông mà là sự châm chọc khiêu khích của đám antifan.

Bạn nói Giang Phóng trong thực tế xuất sắc thì cậu ta sẽ xuất sắc chắc?

Không có bằng chứng, ai biết điều bạn nói là thật hay giả.

Tốt xấu gì Tần Khả Khả người ta còn cầm giải Hoa Lan Vàng hạng mục ‘Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất’, đó là thành tích thật sự.
Ngoại trừ thân phận anh trai của Giang Tề và có chút thông minh thì Giang Phóng đã nhận được giải thưởng thực sự nào hay chưa?

Không có nhiều người tin là thật, nhưng Trình Tứ lại cảm thấy khi người này nói đến Giang Phóng thì trong giọng điệu lại mang theo sự quen thuộc, rất có thể là người quen của Giang Phóng ngoài đời thực.

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn lại có một loại cảm giác khó tả, ngoại trừ cái tên Giang Phóng thì hắn hoàn toàn không biết gì về anh cả.

*

Các khách mời không biết gì về chuyện trong phòng phát sóng trực tiếp, chờ sau khi Tần Viên Viên rửa chén xong rồi đi tới, Tần Khả Khả bảo thời gian còn sớm, cô đề nghị chơi một trò chơi.

Giang Tề vừa nghe đến trò chơi liền cao hứng, “Chơi trò gì?”

Tần Khả Khả mỉm cười: “ ‘Thật hay thách’ có được không?”
Giang Tề: “Tôi đồng ý.”

Giang Phóng liếc cậu một cái.

Giang Tề nói với vẻ đáng thương: “Anh hai, chúng ta chơi một chút đi, ngày mai em nhất định sẽ chăm chỉ học hành.”

Giang Phóng ngồi ở bên cạnh cậu, “Chỉ một lần này thôi, lần sau không thể làm như vậy nữa.”

Giang Tề lập tức giơ hay ngón tay hình chữ “V” ✌️với anh.

Tần Khả Khả bảo Tần Viên Viên lấy bài Tây (bài Poker) ra, ở tập trước ngay cả điện thoại cũng không có mà dùng, mấy ngày tiếp theo liền vô cùng nhàm chán, cho nên lần này cô đã chuẩn bị từ sớm.

Tần Khả Khả: “Em gái tôi chỉ biết chơi đấu địa chủ (*), chúng ta chơi đấu địa chủ bốn người đi, ai đánh hết bài trước thì người đó thắng, bên thắng có thể chỉ định một trong ba người thực hiện ‘thật hay thách’, mọi người thấy sao?”
(*) Đấu địa chủ [斗地主]: Do Trung Quốc phát minh, đạo cụ là 54 lá bài, trong đó có hai lá bài Joker lớn nhiều màu sắc (thường gọi là Vua lớn) và hai lá bài Joker nhỏ màu đen trắng (thường gọi là Vua nhỏ). Nhân số trò chơi có ba người, một người là Địa chủ, hai người là nông dân, khi hai bên đánh bài thì Địa chủ là người ra bài trước, bên nào đánh hết bài thì bên đó thắng.

Ba người đều không có ý kiến gì.

Tần Khả Khả tháo bao bì ra, hai bộ bài gộp chung một chỗ có hơi dày, nhưng tay cô lại khá nhỏ nên không thể cầm chắc.

Giang Tề chủ động xào bài: “Để tôi làm cho.”

Tần Khả Khả nhìn Giang Phóng, cười nói: “Okay, nam giới các cậu xào bài khá lợi hại, anh Giang Phóng biết chơi đấu địa chủ không?”

Giang Phóng: “Chị có thể gọi tôi là Giang Phóng, tôi từng chơi vài lần.”
Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp không còn mù mịt chướng khí như trước, khán giả đổ dồn sự chú ý vào bản thân chương trình và đều thích thú khi thấy bốn người chơi ‘Thật hay thách’, dù là phe nào thua thì bọn họ đều vui vẻ chứng kiến.

【 Mặc niệm cho nữ thần.】

Trình Tứ liếc nhìn bình luận này, trực giác nói cho hắn biết, bình luận trước mắt và bình luận khi nãy rất có thể là của cùng một người, xem ra người đó là người quen ngoài đời thực của Giang Phóng.

Mặc dù chơi đấu địa chủ nhưng hai nhóm khách mời đã ngầm thừa nhận trận doanh của mình từ lâu, vừa bắt đầu thì Giang Phóng đã là địa chủ.

Thân phận của Giang Tề là nông dân, để giành chiến thắng, chắc chắn cậu sẽ giúp đỡ Giang Phóng.

Nhưng cậu nhanh chóng phát hiện, dường như anh trai cũng không cần đến mình.
Thân là địa chủ, bài của Giang Phóng tốt đến mức bùng nổ, trên tay có tận mấy quả bom (*), khiến các quả bom át chủ bài (**) của Tần Khả Khả đều bị lu mờ danh tiếng.

(*) Bom [炸弹]: Tạo thành từ bốn lá giống nhau như 2222, 3333, 4444….

(**) Bom át chủ bài [王炸]: Hay còn gọi là ‘Vương tạc’, được tạo thành từ các lá Vua lớn và Vua nhỏ, là bài lớn nhất, có thể áp chế các lá bài khác.

Sau khi Giang Phóng đánh hết bài thì trên tay Giang Tề vẫn còn tận mười mấy lá.

Tần Khả Khả ném bài lên trên bàn, “Xem như cậu lợi hại!”

Tần Khả Khả: “Nào, tôi biết cậu nhất định sẽ chọn tôi, tôi chọn ‘thách’.”

Giang Phóng xếp những lá bài rải rác trên bàn thành một chồng, “Tôi chọn Giang Tề.”

Giang Tề: “???”

Giang Tề: “Anh hai, chúng ta chung một phe, anh chọn em làm gì chứ?”
Giang Phóng: “Ai cùng phe với em, thật hay thách?”

Giang Tề ấm ức gần chết, “Em chọn thách.”

Giang Phóng: “Vậy thì làm một đề thi toán học đi, nếu đạt tiêu chuẩn thì coi như em vượt qua ải.”

Giang Tề: “...Xem như em đã nhìn ra, đây mới là mục đích thật sự khi anh đồng ý để em chơi có phải không?”

Giang Phóng: “Nếu không, với điểm số chưa trên trung bình của em mà cũng muốn chơi trò chơi sao? Chú công an cho em tự tin à?”

【 Giang Tề thật là thảm hahaha!】

【 Khuyến cáo đừng nên chơi đánh bài với Giang Phóng, cậu ta tính bài rất giỏi, muốn chơi thì hãy chơi PUBG hoặc Vương Giả Vinh Diệu 2333 (hahahahaha).】

【 Mới chơi một ván mà đã nhìn ra Giang Phóng biết tính bài? Tôi không tin chút nào!】

【 Giang Phóng đã thành công trong việc đuổi em trai ra khỏi trận doanh, chơi thật là vui, khi gϊếŧ người phe mình cậu ấy thật sự không nương tay chút nào.】
Tần Khả Khả cũng không tin, cô lôi kéo Tần Viên Viên chơi tiếp, Giang Tề chạy đi làm đề toán, dù sao cậu có chơi có chịu, ba người còn lại đều đổi sang đánh một bộ bài, kết quả hai chọi một cũng không tốt hơn lúc hai chọi hai chỗ nào.

Tần Khả Khả nhanh chóng phát hiện: “Cậu biết tính bài ư?”

Giang Phóng vẫn ung dung thong thả: “Biết một chút.”

Tần Khả Khả ‘hừ’ lạnh một tiếng: “Nói đi, cậu chọn ai.”

Lần này cô thông minh hơn lần trước, không hề nói sẽ lựa chọn chính mình, dù sao cô cũng vừa bị vả mặt lúc nãy.

Giang Phóng nhìn về phía Tần Viên Viên, Tần Viên Viên bị anh nhìn đến nỗi đỏ mặt: “Thách sao?”

Tần Viên Viên nhận ra anh đã chọn mình, cô cúi đầu nhỏ giọng nói: “Được.”

Giang Phóng: “Đầu tiên hãy đến căn nhà số bốn, nói ‘chào buổi tối’ với Thư Bác Duệ và Đỗ Tử Minh, tiếp đó lại đi đến căn nhà số một, nói ‘chào buổi tối’ với Thị Hậu và Ảnh Đế, âm thanh nhất định phải đủ lớn để chúng tôi ở đây có thể nghe thấy được.”
Tần Viên Viên sửng sờ.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều cho rằng thử thách này quá đơn giản, nhưng họ lại không biết, tính cách của Tần Viên Viên vừa hướng nội vừa nhút nhát, kiểu người này thường có chút sợ xã hội và không giỏi giao tiếp với người khác, thực tế rằng thử thách này không quá dễ dàng đối với cô.

Vẻ mặt của Tần Khả Khả không còn phô trương như trước nữa, cô bình tĩnh nói với Tần Viên Viên còn đang do dự đứng tại chỗ: “Có chơi có chịu, đi thôi.”

Sau đó Tần Viên Viên đứng dậy đi ra ngoài với biểu cảm quẫn bách xấu hổ.

Mười phút sau, Tần Viên Viên trở về, sắc mặt cô đỏ bừng lên, ngoại trừ ngượng ngùng thì còn có sự hưng phấn khi đột phá giới hạn bản thân.

Thời điểm thực hiện được bước đầu tiên của một lựa chọn thì bước thứ hai sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Hai nhóm khách mời khác bị làm cho bối rối không hiểu gì cả, về sau khi đọc mưa đạn trong phòng trực tiếp thì bọn họ mới biết được Giang Phóng và Tần Khả Khả đang chơi ‘thật hay thách’.

Tần Khả Khả đột nhiên đứng lên: “Không chơi nữa, ngày mai còn phải dậy sớm làm nhiệm vụ, chúng tôi về đây.”

Giang Phóng thu dọn các lá bài trên bàn, “Còn bộ bài nữa này.”

Tần Khả Khả vốn muốn nói ‘cứ để đó đi, lần sau có thể sẽ chơi tiếp’, nhưng cô nhớ ra rằng Giang Phóng biết tính bài, lúc chơi với anh thì không có chút cảm giác trải nghiệm nào nên liền ra hiệu cho Tần Viên Viên cầm bài về.

Sau khi rời khỏi nhà của Giang Phóng và Giang Tề, Tần Khả Khả bảo Tần Viên Viên đi ở phía trước, cô đi ở phía sau, lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho người đại diện.
—— Tôi không muốn xào CP với Giang Phóng nữa.

Người đại diện nhanh chóng trả lời: Đã muộn rồi.

Sắc mặt Tần Khả Khả trầm xuống, mở hot search Weibo lên, quả nhiên nhìn thấy chủ đề của mình và Giang Phóng đã rộ lên, người trong nghề vừa nhìn là biết hot search này bị mua.

Trình Tứ nhìn thấy mưa đạn trong phòng trực tiếp thì mới biết được chuyện hot search, hiện tại hắn đã không còn là người không biết tìm hot search ở đâu vài ngày trước, tổng giám đốc bá đạo vừa liếc mắt đã nhìn ra, hot search này có thể là do chính đoàn đội của Tần Khả Khả mua.

Hắn mở Wechat, định gửi tin nhắn cho Từ Kiệt Lượng, nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó nên lại thoát ra ngoài, ánh mắt Trình Tứ rơi vào lịch sử trò chuyện với Giang Phóng nằm ở phía trên cùng.

Tin nhắn cuối cùng là vào lúc tám giờ sáng nay, cảm giác như đã trôi qua rất lâu.
Về phần dấu chấm đỏ trên sổ địa chỉ (2) thì bị hắn trực tiếp bỏ qua.

Sau khi tiễn khách, Giang Phóng vừa trông coi Giang Tề làm đề thi, vừa bắt đầu xử lý việc cá nhân, đúng lúc này Wechat nhảy ra một tin nhắn mới.

.: Cậu có thích Tần Khả Khả không?

Giang Phóng đoán rằng có lẽ đối phương đang xem livestream nên liền trả lời.

Giang Phóng: Không thể nói là có thích hay không, chỉ là cùng làm việc trong một chương trình mà thôi, vì sao lại hỏi như vậy?

.: Tôi nhìn thấy hot search của cậu và cô ấy.

Giang Phóng: Em chơi Weibo rất mượt.

Khuôn mặt căng chặt của Trình Tứ bỗng lộ ra ý cười khi nhìn thấy câu nói này.

.: Lúc mới bắt đầu thì không biết gì cả, nhưng bây giờ biết rồi.

Giang Phóng: Anh thấy em chơi rất giỏi.
Anh đột nhiên có chút tò mò, không biết ‘dấu chấm câu’ đang có tâm trạng gì mà có thể treo gương mặt đơ đó lên rồi gửi một tin nhắn như vậy.

Nghĩ thì nghĩ, anh cũng không mở miệng hỏi, có thể ‘dấu chấm câu’ vẫn cho rằng anh không biết gì, nếu nói thẳng ngay lúc này thì hẳn là đối phương sẽ rất xấu hổ.

Trình Tứ luôn cảm thấy câu nói này của anh dường như còn có ý khác, nhưng hắn không nghĩ nhiều, vì Giang Phóng không có hứng thú với Tần Khả Khả nên dòng hot search kia cũng không cần treo trên Weibo nữa, hắn gọi điện thoại cho Từ Kiệt Lượng.

“Gỡ hot search của Giang Phóng và Tần Khả Khả xuống.”

Hôm nay Từ Kiệt Lượng không tan tầm muộn, bởi vì Trình tổng cho phép mọi người về nhà sớm, sau khi về thì anh ta xem livestream cùng bạn gái, khi nhận được cuộc gọi, anh ta lập tức bắt máy trả lời.
“Vâng thưa Trình tổng, tôi sẽ đi làm ngay.”

Thì ra Trình tổng coi trọng anh trai Giang Phóng, nhưng nếu là anh ta thì anh ta cũng sẽ thích Giang Phóng thôi, với gương mặt đó, anh ta chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai hơn.

Sau đó, một số cư dân mạng cẩn thận phát hiện, hot search của Tần Khả Khả và Giang Phóng mới nổi lên chưa đến mười phút thì đã bị thu hồi chỉ trong vài giây.

Giang Phóng không biết rằng Trình Tứ gửi tin nhắn Wechat là để xác nhận thái độ của anh, chờ Giang Tề làm xong đề thi thì đã hơn mười giờ tối.

Dường như màn đêm ở nông thôn đến khá sớm, từng nhà bắt đầu tắt đèn, chuẩn bị đi ngủ.

Tổ đạo diễn để lại máy quay cố định trong nhà rồi cũng lần lượt kết thúc công việc.

Giang Tề cúi đầu chơi điện thoại, trong lúc vô thức liền đi theo vào phòng Giang Phóng, nhưng vừa tới cửa đã bị ngăn lại: “Phòng của em ở đối diện.”
Giang Tề vò đầu, nhớ tới một chuyện: “Anh hai, gần đây anh và fan đại gia trò chuyện như thế nào rồi?”

Giang Phóng: “Sao vậy?”

Giang Tề: “Cũng không có gì, trước đó vì anh nên cô ấy mới đập hai triệu doanh số cho em, anh Kỳ bảo em nói cảm ơn người ta nên em liền thêm cô ấy làm bạn tốt, nhưng cô ấy vẫn chưa chấp nhận lời mời kết bạn của em.”

Giang Phóng: “Em muốn anh nói giúp em?”

Giang Tề: “Vậy thì không cần đâu, sau đó em đã gửi tin nhắn riêng trên Weibo cho cô ấy, tụi em vừa thành công trở thành bạn tốt của nhau, em đang định trò chuyện với cô ấy một chút.”



(1) Đừng hỏi, hỏi chính là XXX: Là một mẫu câu nổi tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc, có ý nhấn mạnh XXX. Bắt nguồn từ giới Esport (Thể thao điện tử), một nhóm người đang chơi PUBG, người A hỏi người B khi nào nghỉ chơi, người B trả lời “đừng hỏi, hỏi chính là ván cuối”, nhưng thực tế họ lại chơi đến nửa đêm. Hay trong chương trình Produce 101 bản Trung, khi được hỏi sẽ bầu cho ai hoặc dự đoán ai có số phiếu bầu nhiều  nhất, fan của Dương Siêu Việt sẽ trả lời rằng: “Đừng hỏi, hỏi chính là Dương Siêu Việt”.
(2) Sổ địa chỉ [通讯录]: Là một cở sở dữ liệu tên cửa hàng, địa chỉ và thông tin liên lạc khác cho một người sử dụng máy tính. Sổ địa chỉ cho phép dễ dàng truy cập vào của người dùng bạn bè, gia đình, đối tác kinh doanh và những người khác bằng cách duy trì email của họ và chi tiết liên lạc khác trên máy tính của họ.

Bình luận

Truyện đang đọc