SAU KHI TRỞ THÀNH BẠO QUÂN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 TrướcSau 

Một đội xe khác chuẩn bị sẵn sàng xuất phát từ thượng du nơi đóng quân, đội tàu này khác với đội bè tiên phong vừa rồi, khoang thuyền rất rộng và thân thuyền khá bằng phẳng. Trên những chiếc thuyền đáy bằng chất đầy những tấm ván gỗ dày đã qua xử lý. Người đội thuyền chia làm hai loại, một là binh lính cầm khiên cản mưa tên, một loại là công binh dày dặn kinh nghiệm.

(*) 工兵: Công binh là một binh chủng trong quân đội, có chuyên môn kỹ thuật với chức năng bảo đảm công binh trong chiến đấu và xây dựng, có thể trực tiếp chiến đấu bằng vũ khí công binh.

Đội tàu thứ hai không chút trở ngại xuyên qua khối cọc gỗ bị lửa thiêng cổ xưa thiêu đốt, bất chấp mưa tên bắn ra từ pháo đài đá đen mà đến gần hòn đảo biệt lập giữa sông.

Tất cả tàu đều xếp thành một đường thẳng trên sông, thân thuyền xếp sát nhau tạo thành một vành đai ngang nối liền bờ sông Lessy bên phải với hòn đảo nhỏ giữa sông. Khi các thuyền cạnh nhau, người trên thuyền nhanh chóng ném dây thừng về phía thuyền bên trái và phải. Sợi dây buộc chặt cả một đội thuyền lại với nhau, mũi thuyền và đuôi thuyền lớn hơn những chiếc khác một chút, ném những chiếc neo nặng xuống nước.

Trên pháo đài đá đen, mũi tên sắt "vù vù" rơi xuống, dù có mấy binh lính giơ khiên lên để ngăn cản, nhưng mưa tên dày đặc vẫn tạo ra uy hiếp cực lớn với những binh lính xây dựng cầu.

"Vù vù", "vù vù".

Liên tiếp có binh lính bị tên bắn trúng, ngã xuống dòng sông đang chảy xiết. Mặt nước lập tức nhuốm máu, nước sông bắt đầu trở nên đục ngầu.

Quốc vương ở bờ sông theo dõi tiến trình xây dựng cầu phao giữa sông Lessy.

Dưới làn mưa tên của quân địch, số lượng công binh và khiên trên thuyền Legrand ngày càng ít đi.

Tướng quân Skien giương cờ hiệu với đội thuyền dự bị.

Để tấn công vào ngày hôm nay, đội công binh của Legrand như đều được tướng quân Skien phái đi đốn gỗ để chế tạo thuyền chiến tạm thời và các thiết bị công trình khác. Nhận được mệnh lệnh của tướng quân Skien, đội thuyền dự bị nhanh chóng chèo khua mái chèo lao đến khu vực cầu phao đang dần được dựng lên.

Lúc này đội thuyền trước đó gần như bị tiêu diệt hoàn toàn dưới cơn mưa tên từ pháo đài. Nhưng chẳng mấy chốc lại có giọt máu rơi xuống, nhuộm cả khúc sông thành màu đỏ nhạt không thể tan.

Trên pháo đài, tướng quân Kền Kền tổ chức một đội binh lính, hạ một cây cầu treo, đám quân phản loạn cầm trong tay rìu bén lao đến chiếc thuyền dẫn đầu trên đảo.

Trường cung thủ chờ đợi từ lâu kéo ra dây cung mà không hề do dự.

Quân phản loạn như những binh lính xây cầu phao của Legrand, mạng sống của bọn họ bị những mũi tên nhọn cướp mất, liên tục ngã xuống trên đường đến chiếc thuyền dẫn đầu.

Trên mặt sông Lessy rộng lớn, cây cầu nối đang dựng lên từng chút, đây là một cây cầu bị máu nhuộm đỏ.

"Đi qua!"

Khi tấm ván cuối cùng đã được đặt xong, quốc vương không hề do dự ra lệnh.

Đội quân đông đảo đã chờ từ lâu, dưới sự chỉ huy của quốc vương tiến nhanh về phía trước từ cầu phao.

Đây là lúc để thử thách lòng can đảm của một người. Tuy cây cầu phao bắc qua sông Lessy chảy xiết, tuy nó được cố định bằng dây thừng, nhưng khi kỵ binh đi qua. Mặt cầu vẫn liên tục nhấp nhô theo sự giẫm đạp của ngựa sắt, nước sông bắn lên từ dưới cầu, rơi lên giáp của các kỵ sĩ.

Trên tầng cao nhất của tòa tháp, tướng quân Kền Kền trông thấy quốc vương được vương kỳ đỏ rực bao quanh, chỉ huy thiết kỵ Tường Vi, bất chấp mưa tên tiến về phía trước. Bọn họ nhanh nhẹn lại được trang bị giáp tốt, quân phản loạn không có cung thủ giỏi như trường cung thủ của Legrand, mà mũi tên rơi xuống từ trên cao, không thể bắn trúng chiến mã của kỵ binh như trên mặt đất bằng phẳng để ngăn cản họ tiến lên.

Thiết kỵ Tường Vi nhanh chóng đổ bộ lên hòn đảo biệt lập giữa sông.

Pháo đài đá đen nằm ở trung tâm hòn đảo biệt lập, tổng thể là một pháo đài hình bát giác, mỗi góc có một tòa tháp cao.

Xung quanh pháo đài có hai lớp cọc gỗ để phòng thủ, một khi quân địch đến gần tấn công pháo đài thì đầu tiên phải đột phá cọc gỗ phòng thủ, nhưng dưới chân tháp cũng có rất nhiều lỗ bắn cung, một khi bộ binh đến gần để tấn công pháo đài thì sẽ phải đối mặt với tấn công dày đặc bay ra từ các lỗ bắn cung ở khoảng cách gần và dầu nóng nhựa đường đổ xuống từ tầng trên.

Nhưng thiết kỵ Tường Vi phi nhanh như gió lại không thể bị những mũi tên phần đáy chặn lại, kỵ binh chạy vòng quanh tháp pháo đài, bắn tên lửa liên tục trên ngựa.

Quốc vương chỉ huy kỵ binh hạng nhẹ, mũi tên sau lưng họ là tên lửa đặc biệt, đầu mũi tên không phải sắt tinh luyện, mà là nhiên liệu đặc biệt được bọc trong giấy dầu.

Mũi tên cấp tốc bay ra, lửa "vù vù" bùng cháy trên những mũi tên, những mũi tên mang theo lửa bắn vào cọc gỗ xung quanh tháp cao, mũi tên bắn trúng mục tiêu ngày càng nhiều, ngọn lửa dần bốc lên, cuối cùng hướng lên trên trong cơn gió thổi. Trong lỗ bắn cung phía sau cọc gỗ hai tầng, các cung thủ của quân phản loạn bị sóng nhiệt thiêu đốt, khói đen tràn vào lỗ bắn cung, toàn bộ tầng dưới chót của pháo đài đá đen ngay lập tức ngập trong khói mù mịt.

Các cung thủ quân phản loạn phải chạy lên trên từ những chiếc thang trong tháp, những cọc gỗ tầng dưới chót ban đầu dùng để phòng thủ vào lúc này ngược lại đã giúp một tay cho quân địch.

Hôm nay không có tuyết, ngọn lửa nhờ gió trợ giúp càng đốt càng vượng, cuộn đến thật cao giữa không trung, khói đen bốc lên các tầng trên của tòa tháp. Cản trở tầm nhìn của các cung thủ làm mưa tên rơi xuống từ trên cao bị ảnh hưởng mà trở nên yếu hẳn. Tận dụng cơ hội này, tướng quân Skien bên kia sông đã chỉ huy bộ binh còn lại đẩy chiếc xe công phá tổ bố vượt qua sông Lessy từ cầu phao.

Lúc này mấy kỵ sĩ thệ ước của quốc vương được cử đến để bảo vệ James.

Dù là kỵ sĩ cao ngao nhất cũng phải thừa nhận, tuy James không thể vung kiếm giết quân địch, cũng không thể cưỡi ngựa tấn công, nhưng chắc chắn bản thân anh ta có đủ dũng khí để sánh vai với bất kỳ kỵ sĩ nào.

Hầu như ngày nào, James cũng có nguy cơ bị các cung thủ của pháo đài bắn chết, quan sát pháo đài đá đen bằng nhiều cách khác nhau từ mọi góc độ. Anh ta đã thành công khôi phục lại kết cấu của pháo đài bằng kinh nghiệm xây dựng và quan sát của mình, đánh dấu vị trí của tất cả lỗ bắn cung trên pháo đài, cuối cùng đã thành công tính toán nơi yếu ớt nhất của pháo đài.

Đầu tiên công binh bịt kín miệng mũi bằng vải đến dưới thành, họ lấp đầy các chiến hào trước pháo đài đá đen bằng đá tảng, đất và cành cây.

Sau khi lấp đầy chiến hào, các công binh tiến đến đáy của pháo đá đen cứng kiên cố, trong khi ngọn lửa vẫn đang bốc cháy ngùn ngụt, các công binh dội nước lạnh vào ngọn lửa tại điểm tấn công do James lựa chọn và bắt đầu đào đường hầm từ điểm đó [1]. So với chính pháo đài đá đen kiên cố, nền móng của pháo đài không vững chắc như vậy.

Lớp đất nhanh chóng được đào lên, các công binh cẩn thận lấy ra thuốc nổ khỏi hộp phía sau họ.

Hiện giờ trên chiến trường, thuốc nổ không khác gì con quái vật ồn ào tỏ ra nguy hiểm trước một tòa thành kiên cố, ngay cả khi hai anh em nhà hóa học viện khoa học tâm thần của quốc vương đã cải tiến thuốc nổ từ dạng bột thành hạt cũng vậy —— chúng không đủ mạnh để làm rung chuyển cả một pháo đài kiên cố. [2]

Nhưng quốc vương cũng không định dùng chúng nổ luôn pháo đài đá đen, mà là dùng thuốc nổ mạnh hơn trước để mở rộng phá hư góc nền của pháo đài.

Các công binh đặt thuốc nổ xong thì nhanh chóng lùi lại.

Trong tiếng nổ "ầm ầm", đất và một ít đá vụn bị nhấc lên cao, vài công binh đã đánh giá thấp sức mạnh của vụ nổ, rút lui cũng không xa nên bị liên lụy ảnh hưởng, họ bị vụ nổ đánh bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất, trên mặt và đầu đều là máu tươi.

Không có ai đi đỡ họ, tính mạng là thứ không đáng giá tiền nhất trên chiến trường sinh tử, búa công thành to tướng đẩy tới từ phía sau, thậm chí còn nghiền nát một công binh đang tê liệt.

Bất chấp mũi tên của quân địch, đạp lên máu của đồng đội, các binh lính đẩy búa công thành to kềnh tiếp cận đáy tháp đã bị thuốc nổ thổi bay phần móng.

James là người chỉ huy đội quân phá thành, anh ta đã cải tiến các máy móc to đùng trong quân đội theo lệnh của quốc vương.

Khi công thành thì thường dùng ram đập và máy ném đá thật lớn, ngoài ra còn có tháp công thành. Nhưng lần này họ phải tấn công pháo đài làm bằng đá đen, loại đá này rất cứng và máy ném đá thông thường không có tác dụng lớn lắm. James cải tiến ram đập của quân đội, giảm phạm vi phá hủy, nhưng tăng cường sức mạnh tác động của nó.

Phần thân chính của ram đập làm bằng thân gỗ lim nghìn năm cứng cáp của Anghel, quấn bằng xích sắt đặt trong khung hình tam giác cao bằng hai người, đầu sắt nhọn có vẻ lạnh lẽo dưới ánh mặt trời. Ở thời đại này, vũ khí khổng lồ như nó đã phá nát bao bức tường thành kiên cố.

Lúc này hơn sáu mươi tên võ sĩ cao lớn cường tráng đã đẩy ram đập đến vị trí do chính James xác nhận, cùng nhau kéo dây thừng, hò hét khẩu hiệu rồi mạnh mẽ rút lui. Dây treo ram đập phát ra tiếng "kẽo kẹt", chiếc ram đập nặng nề được kéo lùi lại từng chút một.

Tướng quân Kền Kền ở chỗ cao đã phát hiện tình hình chiến đấu ở góc pháo đài này, ông ta vừa vẫy làn khói trước mặt, vừa chỉ huy các cung thủ nhanh chóng áp sát vào tòa tháp kia.

Cơn mưa tên và đá rơi xuống từ tòa tháp.

James cười đắc thắng trong ram đập.

Để đạt được yêu cầu của quốc vương, James đã lắp đặt một boongke (*) tương tự như mái che nghiêng trên đỉnh của ram đập, mái che nghiêng bao phủ bánh xe và cần đẩy của ram đập, bảo vệ những binh sĩ dưới mái che nhiều nhất có thể. Nhưng tuổi thọ dùng của thiết bị này có hạn, một khi bị tấn công quá lâu thì có thể sụp xuống và đập bị thương binh lính phe mình.

(*) 掩体: Trong quân sự, boongke là công sự để ẩn nấp và chiến đấu, được bố trí trong trận địa phòng ngự hoặc tại các cứ điểm.

Nhưng trước đó, các công binh đã cho nổ tung nền móng ở dưới cùng của góc tháp này bằng loại thuốc súng mới dành cho ram đập!

"Trời cao phù hộ Legrand!"

Nhóc sĩ quan chỉ huy rống to, lệnh kỳ vung lên, hơn sáu mươi binh sĩ cùng buông lỏng tay.

Chừng như trong nháy mắt dây xích bị kéo căng về phía trước, tiếng dây xích sắt "rầm rầm" chọc thủng màng nghĩ mỗi người. Ram đập nặng nề đập vào bức tường tháp đá đen với tiếng xé gió kinh khủng.

Ầm —— ầm ——

Đầu ram đập đập mạnh liên tục vào điểm mà James đã dày công tính toán. Trên trán các binh sĩ toát đầy mồ hôi, họ gào khàn cả giọng.

Vết nứt như mạng nhện xuất hiện trên tường tháp.

Khi ram đập đập lần cuối, âm thanh hoàn toàn khác với những lần trước. Bức tường của tòa tháp rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, ầm ầm vỡ nát, dây xích kéo theo ram đập bay thẳng vào tháp, đá vụn bay tán loạn khắp nơi.

"Ta tính đúng rồi!"

Giữa tiếng ồn ào, James hớn hở reo lên, chộp lấy cây bút, bắt đầu viết nguệch ngoạc trên tờ giấy rơm mà anh ta mang theo bên mình. Ngay khi James đang quên mình cố ghi lại kết luận, thì các kỵ sĩ thệ ước đang nhìn chằm chằm anh ta đã giơ khiên lên rồi lôi anh ta ra khỏi dưới mái che của ram đập.

Kèm theo tiếng rầm vang thật lớn, mái che của ram đập rốt cuộc không còn chịu nổi đòn tấn công nên đã đổ sập xuống, khiến binh lính phải bỏ chạy tán loạn khắp nơi.

Bên kia, quốc vương chờ đã lâu dùng trường kiếm của mình chỉ về phía trước:

"Tấn công!"

___________________________

Tác giả có lời muốn nói:

[1] Trong các cuộc chiến tranh công thành thời Trung cổ, bên tấn công và phòng thủ thường đào đường hầm, bên tấn công hy vọng dùng cái này để phá hư công sự của quân địch, bên phòng thủ hy vọng dùng địa đạo để cản việc đào bới của đối phương. Thậm chí hai bên có thể sẽ trực tiếp giao chiến trong địa đạo. Về việc dùng địa đạo, phải trở về trận chiến William người Normandie chinh phục Exeter vào năm 1067. Nó là một trong những phương tiện chiến tranh chủ yếu lúc bấy giờ để tạo khoảng trống tấn công bằng cách đào hầm và phá móng công trình, ngoài ra còn có râm đập và dùi công thanh đã đề cập trong truyện.

[2] Những cải tiến về thuốc súng đã được đề cập trong chương 40, mức độ dùng thuốc súng và tiến bộ công nghệ vào lúc đó đã được giải thích đơn giản trong chương 41.

Edit: Hình minh họa ram đập



Bình luận

Truyện đang đọc