Cuối tuần, đại tiểu thư không phải đi học lên muốn ngủ nướng, nhưng thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Lục Tu lại rất cố định, cho dù hôm nay không phải đi học, anh cũng vẫn dựa theo thời gian biểu cũ mà thức dậy, chỉ là anh sẽ không vội vã đi tìm bạn gái của mình thôi.
Thời điểm cuối tuần thật tốt, cô không ngủ đến 10 giờ chắc sẽ không dậy, Lục Tu cũng không phải mỗi ngày đều có thể ở bên cạnh Mễ Tửu, dù sao hiện tại cha của anh cũng bệnh nặng, hiện tại chỉ có thể để anh thay thế cha mình quản lý công ty nhà họ Lục một chút.
Bởi vì Lục Tu tuổi còn trẻ, những quản lý cấp cao này trong công ty cậy già lên mặt cũng sẽ không nghe theo sự sắp của anh, cũng không phải không có ai đoán được điều này, Lục Tu không có sự bảo vệ chống lưng của cha anh, anh chắc chắn nhanh chóng bị mất đi quyền lực, sẽ bị người ta dắt mũi, thế nhưng không ngờ là, đối mặt với đủ loại khó khăn, Lục Tu đều dùng gương mặt tươi cười để đối đãi, nhưng khiến cho anh bị người ta dắt mũi, thì không có khả năng.
Truyện được edit/dịch bởi team Griselda, theo dõi truyện tại
https://yonovel.com/truyen/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac để được đọc chương mới và các chương bị khóa nhanh nhất. Cập nhập lịch đăng và các hố khác tại
https://www.facebook.com/puputeamLục Tu vẫn chưa thành niên, nhưng tính cách và kinh nghiệm của anh bộc lộ ra bên ngoài, lại không giống như một người nên có ở độ tuổi này của anh, người ngoài cũng chỉ có thể suy đoán là năm đó cha của anh thật ra đã xem anh như người thừa kế mà đặc biệt bồi dưỡng anh.
Hôm nay trợ lý Triệu Nguyên Phong mang một đống tài liệu lớn theo Lục Tu ngồi trên xe, thật ra hắn vốn là trợ lý của chủ tịch Lục, cũng chính là cha của Lục Tu, Lục Tu có quan hệ bất hòa với cha của anh, người trong công ty cơ bản đều biết, ban đầu Triệu Nguyên Phong cho rằng sau khi Lục Tu nắm quyền sẽ cho thay hắn, nhưng khiến người ta không ngờ chính là, Lục Tu cũng không có cậy quyền mà điều chuyển hắn đi, Triệu Nguyên Phong vẫn là trợ lý chủ tịch.
Nói thật, đối mặt với giám đốc Lục tổng trẻ tuổi này, Triệu Nguyên Phong cảm thấy so với đối mặt với vị chủ tịch Lục kia còn khiến cho người ta cảm thấy áp lực hơn, bởi vì vị giám đốc Lục này khiến người ta hoàn toàn đoán không ra anh đang suy nghĩ cái gì.
Lục Tu ngồi trên xe vẫn còn lật xem tài liệu, Triệu Nguyên Phong quan tâm lễ độ nói một câu: “Giám đốc Lục, cậu đã xử lý công việc rất lâu rồi, vẫn nên nghỉ ngơi một chút đi.”
Nếu ông chủ liều mạng quá mức, áp lực đối với nhân viện bọn họ sẽ rất lớn.
Lục Tu nhìn Triệu Nguyên Phong, anh hơi mỉm cười: “Sớm xử lý xong những việc này, là có thể nghỉ ngơi sớm rồi, đây chỉ là thói quen của tôi, anh không cần để ý.”
Triệu Nguyên Phong trong lòng cảm thán một phen, nam sinh tuổi còn trẻ này thật đúng là ôn nhu khiến cho người ta giống như tắm trong gió xuân.
Bỗng nhiên, xe sắp đến nhà họ Lục thì phanh gấp một cái dừng lại.
Lục Tu hỏi: “Làm sao vậy?”
Chú Lý lái xe không chắc chăn nói: “Phía trước bỗng nhiên có một cô gái xông tới, hình như tôi đụng vào cô ấy.”
Lục Tu không có trách chú Lý bất cẩn, dù sao một người lái xe già dặn kinh nghiệm đến đâu cũng khó tránh khỏi sẽ gặp phải tình huống bất ngờ, buông đồ trong tay xuống, anh xuống xe, Triệu Nguyên Phong tự nhiên cũng vội vàng đi theo xuống xe.
Ngồi dưới đất là một cô gái mặc váy trắng, trong tay của cô ấy cầm dây dắt chó, lúc này con chó lớn đang lo lắng đi vòng vòng xung quanh cô ấy.
Lục Tu hỏi: “Vị tiểu thư này, cô không sao chứ?”
Cô gái ngẩng đầu lên, một khuôn mặt quá mức kinh diễm lọt vào ánh mắt người khác.
Cô gái có cái miệng nhỏ đỏ thắm, làn da trắng nõn, đôi mắt ngấn lệ, rất xinh đẹp, bởi vì sợ hãi, trên đôi má trắng như tuyết của cô ấy có chút ửng đỏ, nhưng lại càng có vẻ rực rỡ không gì sánh được.
Triệu Nguyên Phong trong lòng không nhịn được mà cảm thán, cô bé này thật sự quá xinh đẹp.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt của Lục Tu vẫn mang theo nụ cười không chút thay đổi.
Cùng lúc đó, cô gái cũng nghe thấy một giọng nói máy móc vang lên trong đầu.
【 Kẻ ác đã xuất hiện, mời ký chủ nắm chắc thời gian tấn công mục tiêu. 】