Từng trải qua vô số cuộc chiến đấu cùng giết chóc, tâm trí của Nhạc Trọng đã biến thành cứng rắn như sắt thép, cho dù mỹ nữ tuyệt thế bao nhiêu cũng không khả năng làm cho hắn nhất kiến chung tình. Nhiều nhất chỉ làm cho hắn sản sinh ham muốn chiếm đoạt, tuyệt đối không thể làm cho hắn biến thành mầm móng si tình.
Nhạc Trọng nhìn Hồng Hà thánh nữ đang nhảy múa, trong lòng tràn ngập cảnh giác:
- Ma nữ thật lợi hại, nếu không phải ta tiến hóa tới Thất giai thần chiến sĩ, hơn nữa có được thân thể Thần Ma nhị cấp thật thần diệu, chỉ sợ sẽ bị nàng nắm giữ, biến thành thần tử dưới váy của nàng. Đáng sợ nhất chính là sau khi biến thành thần tử của nàng, ta còn cam tâm tình nguyện, cho rằng mình hoàn toàn đã yêu nàng!
Thiên Hương Vũ của Hồng Hà thánh nữ cùng Thiên Tiên Khúc của Đoan Mộc Băng Tuyết nếu kết hợp sẽ biến thành một loại mê tình đại pháp kỳ dị. Loại mê tình đại pháp này thập phần thần kỳ, hoàn toàn khơi dậy dục vọng yêu đương sâu nhất trong lòng nam nhân, đồng thời là một pháp môn đem sự mỹ lệ của mình bộc phát tới mức độ lớn nhất.
Bởi vì loại pháp môn kỳ dị này cũng không phải là tinh thần mị hoặc thuật hoặc mị hoặc thuật công kích, cho dù là cao thủ lục giai hay thất giai nếu nhất thời không cẩn thận cũng sẽ bị Hồng Hà thánh nữ khống chế, khăng khăng một mực yêu nàng, biến thành thần tử dưới váy của nàng.
Thân thể Thần Ma nhị cấp của Nhạc Trọng có thể chống cự nhiều loại pháp thuật mị hoặc hoặc kỹ năng, tuy nhiên nó lại không thể ngăn cản được loại pháp môn kỳ dị này. Nếu không phải hắn từng trải qua vô số cuộc chém giết, tâm vững như sắt, ở thời điểm sau cùng kịp thời tỉnh lại, chỉ sợ lúc này hắn đã thần phục với Hồng Hà thánh nữ.
Hồng Hà thánh nữ đang nhảy múa, dùng ánh mắt đảo qua Nhạc Trọng, liền phát hiện hắn đã tỉnh táo trở lại, trong lòng thầm giật mình:
- Thiên Hương Vũ của ta phối hợp cùng Thiên Tiên Khúc của Tuyết nhi chỉ có những kẻ không phải nam nhân là có thể ngăn cản, hắn lại có thể khôi phục lại, thật sự không tưởng nổi, ta cần phải dò xét hắn thêm một phen!
Hồng Hà thánh nữ tao nhã xoay người, hướng Nhạc Trọng mỉm cười, lộ ra nụ cười mị hoặc thiên hạ xinh đẹp vô song, đồng thời đôi mắt như bảo thạch của nàng chợt hiện lên dị quang hướng chỗ Nhạc Trọng công tới.
- Mị hoặc thuật? Quá xem thường ta! Phá cho ta!
Ngay khi Hồng Hà thánh nữ nhìn hắn mỉm cười, hai mắt hắn chợt mê loạn, cơ hồ cho rằng nàng chính là nữ nhân mà hắn yêu nhất trên đời. Nhưng thân thể hắn nháy mắt run lên, từ trong trạng thái mê hoặc liền tỉnh táo, trong mắt hắn chợt lóe hàn quang, trong thức hải hiện ra một hư ảnh Nhạc Trọng hướng cỗ tinh thần lực xâm lấn hung hăng oanh ra một quyền.
Ngay khi hư ảnh của hắn oanh thẳng một quyền đánh vào cỗ tinh thần lực xâm lấn, sắc mặt Hồng Hà thánh nữ chợt trắng bệch, thân thể run lên, tay ngọc liền xuất ra thủ thế.
Đoan Mộc Băng Tuyết đang khảy Thiên Tiên Khúc nhìn thấy thủ thế kia, ánh mắt lướt qua Nhạc Trọng, tiên khúc thật nhanh đi vào giai đoạn kết thúc.
Một khúc kết thúc, Hồng Hà thánh nữ lập tức ngồi lên chủ vị.
Tiếu Hải Phong thật lâu mới hồi phục lại tinh thần, chân thành cảm thán nói:
- Hay, hay, thật sự tuyệt vời vô cùng, Thiên Hương Vũ của thánh nữ điện hạ quả nhiên là tiên vũ. Mỗi khi xem một lần tôi đều luôn cảm động. Nếu như có thể thường xuyên thưởng thức Tiếu Hải Phong này chết cũng không tiếc!
Dứt lời Tiếu Hải Phong nhìn Hồng Hà thánh nữ ngồi bên trên, trong mắt chớp động tình cảm nóng rực. Lúc này hắn đã hoàn toàn yêu Hồng Hà thánh nữ, cho dù nàng muốn hắn đi tự sát chỉ sợ hắn cũng không chút do dự làm theo.
- Tiêu huynh khen quá lời!
Hồng Hà thánh nữ cười nhẹ, vẻ mặt có chút tái nhợt làm người ta không khỏi sản sinh cảm giác thương tiếc.
Mộ Dung Vương cũng nhìn nàng với ánh mắt cháy bỏng, cao giọng nói:
- Không, Tiếu cung chủ nói rất đúng. Đây chứng thật là tiên vũ nhân gian khó gặp, ngoại trừ thánh nữ điện hạ cũng không còn ai nhảy múa được tiên vũ như thế. Mộ Dung Vương có thể may mắn thưởng thức quả thật là tam sinh hữu hạnh!
Trương Hiên cũng chỉ ngắn gọn hai chữ:
- Đúng vậy!
Sóng mắt Hồng Hà thánh nữ lưu chuyển, ánh mắt rơi xuống Nhạc Trọng không nói lời nào, cười nhẹ:
- Nhạc Trọng tiên sinh, điệu vũ của tiểu nữ tử có nhập pháp nhãn của tiên sinh chăng?
Hồng Hà thánh nữ vừa dứt lời, từng ánh mắt liền rơi lên người Nhạc Trọng, giống như thanh đao nhọn tràn ngập vẻ ghen tỵ cùng phẫn nộ.
Dù là Trương Hiên cũng giao hảo với Nhạc Trọng hiện tại trong mắt đều hiện lên vẻ ghen ghét.
Ba người Trương Hiên, Mộ Dung Vương, Tiếu Hải Phong đều bị một khúc Thiên Hương Vũ hoàn toàn mê hoặc, tình căn thâm chủng, Hồng Hà thánh nữ chỉ vừa lộ ra chút ý tứ đặc biệt với Nhạc Trọng lập tức làm họ tràn ngập ghen tỵ.
Nhạc Trọng không màng tới ánh mắt của ba người kia, thản nhiên nói:
- Tôi hoàn toàn không hiểu gì về điệu vũ, chỉ sợ làm thánh nữ điện hạ thất vọng rồi!
Dứt lời Nhạc Trọng nhìn thẳng Hồng Hà thánh nữ, ánh mắt trong sáng:
- Hồng Hà thánh nữ, lần này tôi đến Thánh Địa là có việc cần thương lượng. Tôi muốn đạt được tài liệu khoa học kỹ thuật về một loạt binh khí chiến tranh như lạp tử pháo đan binh, chiến đấu cơ không người lái, súng trường cao tư, chiến hạm Thánh Địa Thủ Hộ Giả…Đương nhiên, tôi sẽ trả thù lao ngang giá, cùng các vị tiến hành trao đổi. Đây là một chuyện tốt đôi bên cùng có lợi!
Sắc mặt Tiếu Hải Phong đại biến, hướng Nhạc Trọng lớn tiếng quát lớn:
- Hoang đường! Những tài liệu này đều là khoa học kỹ thuật tuyệt mật của Thánh Địa chúng ta. Ngươi cho rằng ngươi là ai, cũng dám tới nơi này nói loạn?
Hồng Hà thánh nữ phất tay ngăn cản Tiếu Hải Phong nói tiếp, lúc này có chút hăng hái nhìn Nhạc Trọng hỏi:
- Anh có thể xuất ra vật gì trao đổi những khoa học kỹ thuật đó?
- Thật sự là không biết tự lượng sức mình, tự mình có được chút thực lực đã không biết trời cao đất dày, lại muốn lấy căn cơ của Thánh Địa chúng ta, thật sự là ngu xuẩn!
Nghe được lời nói của Hồng Hà thánh nữ, Mộ Dung Vương quét mắt nhìn Nhạc Trọng, trong lòng cười lạnh.
Tại Ô La tinh, hai nền văn minh tu luyện cùng khoa học kỹ thuật đều phát triển cùng nhau. Chẳng những tu luyện giả như mây, đồng thời khoa học kỹ thuật cũng thập phần phát đạt. Nhưng toàn bộ khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất đều nắm trong tay Thánh Địa, những thành thị khác bất quá chỉ sử dụng khoa học kỹ thuật tương tự địa cầu trước cuối thời.
Chính bởi vì nắm giữa bí thuật tu luyện cùng khoa học kỹ thuật vượt cấp, Thánh Địa mới có thể cao cao tại thượng, tự cho mình là thần linh quan sát người bên dưới.
Mộ Dung Vương cùng cao tầng Thánh Địa đều hiểu thật rõ ràng, khoa học kỹ thuật của Thánh Địa chẳng những là gốc rễ của bọn hắn còn là chỗ dựa, tuyệt đối không khả năng truyền lưu ra bên ngoài.
Trương Hiên cùng Tiếu Hải Phong cũng nhìn Nhạc Trọng cười lạnh, không nói tiếng nào.
Trương Hiên vốn thật hảo cảm đối với Nhạc Trọng, nhưng khi nhìn thấy Hồng Hà thánh nữ nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt khác, lòng đố kỵ dâng lên, làm cho hắn biến thành căm ghét Nhạc Trọng.
truyện hay hệ thống hợp lý