Triệu Nguyên Song trực tiếp gọi tới một gã Đại đội trưởng bộ đội đặc chủng ra lệnh:
- Trần Công Danh, anh lập tức mang một chi bộ đội đi tiếp viện Vũ Tướng quân đi.
Bộ đội đặc chủng ở đây đều là những Cường Hóa Giả trải qua huấn luyện quân sự hóa nghiêm khắc. Bọn họ đều là tinh anh, tinh thông sử dụng các loại hỏa lực hiện đại. Trong chiến tranh, uy lực có thể phát huy so v ới một đoàn cao thủ kỷ luật tản mạn còn mạnh hơn nhiều.
- Vâng! Thủ trưởng!
Trần Công Danh làm ra một nghi thức quân đội với Triệu Nguyên Song, lập tức dẫn người tiến vào trong phiến rừng rậm kia tìm tòi.
Qua một ngày, ngay khi Triệu Nguyên Song sắp không bình tĩnh được nữa thì Trần Công Danh vẻ mặt tái nhợt bưng lấy một cái hộp đi tới trước người của hắn nói:
- Thủ trưởng! Vũ Tướng quân đã hi sinh cho tổ quốc rồi!
Triệu Nguyên Song vừa nghe được tin tức này, đầu liền nổ tung một cái, phảng phất một quả boom nổ tung ngay bên tai hắn, thất thanh nói:
- Cái gì??? Vũ Tướng quân hi sinh cho tổ quốc rồi sao!
Vũ Thống Hùng chính là bộ hạ tâm phúc được Ngô Nham Hồng tín nhiệm nhất, giữa bọn họ thậm chí có thể dung huynh đệ sinh tử để hình dung. Vũ Thống Hùng chết trận, Triệu Nguyên Song làm phó thông soái của chi đại quân này tuyệt đối khó thoát khỏi liên quan. Triệu Nguyên Song thậm chí có thể tưởng tượng được sự tức giận của Ngô Nham Hồng sau khi nghe được tin tức này.
Triệu Nguyên Song cắn răng một hạ mệnh lệnh:
- Toàn quân dùng tốc độ cao nhất tiến về trước! Dùng tốc độ nhanh nhất đến Đại La Sơn! Lần này chúng ta nhất định phải toàn diệt đám Nhạc Trọng!
Dưới mệnh lệnh của Triệu Nguyên Song, chi bộ đội khổng lồ này liền chuyển động. 200 tên công binh gỡ mìn thoáng cái đi đến tiền tuyến bắt đầu thanh lý địa lôi chôn dưới đất
Nhạc Trọng ở trên đường đã chôn xuống không ít địa lôi, ngoại trừ địa lôi ra, hắn còn sai người chôn xuống rất nhiều vật quấy nhiễu, khiến tốc độ tiến lên của đám Triệu Nguyên Song trở nên chậm chạp hơn không ít. Nhưng Triệu Nguyên Song lại thập phần kiên địn, mang binh giết vào trong Đại La Sơn.
Dựa theo tình báo kia, Triệu Nguyên Song mang binh đi vào trong Đại La Sơn, phát hiện chỗ ẩn thân của bọn Nhạc Trọng, chỉ là ở đó hiện giờ đã người đi nhà trống, chỉ còn lại nguyên một đám sơn động cực lớn.
- Đáng chết! Hắn chạy thoát!
Triệu Nguyên Song nhìn đám sơn động kia vẻ mặt tái nhợt thầm nghĩ.
- Thủ trưởng! Bệ hạ có lời muốn nói với ngài!
Đúng lúc này, một gã Chiến Sĩ cầm một cái bộ đàm quân dụng đi tới trước người Triệu Nguyên Song.
Triệu Nguyên Song tiếp nhận bộ đàm cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Xin hỏi ngài có cái gì phân phó, bệ hạ?
Bên kia bộ đàm truyền đến tiếng ngưng trọng của Ngô Nham Hồng, đồng thời còn có tiếng hỏa lực nổ vang:
- Nguyên Song! Cậu lập tức mang binh trở về! Chúng ta có phiền toái!
Ở bên ngoài Đại La Sơn, hơn sáu trăm tên Chiến Sĩ trong băng thiên tuyết địa đang bốc xếp và vận chuyển lấy đại lượng vật tư.
Mỗi người, mà ngay cả tiểu hài tử mười một mười hai tuổi lưng đều mang súng ống và vật tư nặng hơn mười cân. Nếu là trước tận thế, vậy thì tuyệt đối sẽ có người nói Nhạc Trọng ngược đãi phụ nữ nhi đồng. Nhưng đây là trong tận thế, nếu ai lấy đi súng ống trong tay những tiểu hài tử kia, vậy thì những tiểu quỷ kia thậm chí còn dốc sức liều mạng nữa
Súng ống chính là đại biểu cho lực lượng, trong tận thế này, chỉ có người có lực lượng mới có thể sống tốt.
- Chủ nhân! Chúng ta trực tiếp đi như vậy, có phải không tốt lắm không?
Tân Giai Nhu thân mặc một thân quân phục, trong nhu nhược còn tăng thêm một tia khí chất oai hùng do dự một hồi đi đến bên người Nhạc Trọng trực tiếp hỏi.
Nhạc Trọng lúc trước kia đã đáp ứng người Thiên Đường Thần Quốc đánh lén tinh anh mà Ngô Nham Hồng phái ra. Nhưng Nhạc Trọng quay người liền trực tiếp dẫn người thoát ra ngoài Đại La Sơn, khiến Tân Giai Nhu có chút khó hiểu.
Nhạc Trọng nhìn Tân Giai Nhu thản nhiên nói:
- Tôi chỉ đáp ứng bọn hắn sẽ hung hăng trọng thương Ngô Nham Hồng, cũng không đáp ứng chết dập đầu với đám tinh nhuệ kia của Ngô Nham Hồng.
Thiên Đường Thần Quốc muốn dùng Nhạc Trọng làm đao hung hăng thu thập Ngô Nham Hồng thoáng một phát. Nhạc Trọng cũng có suy tính của mình. Dùng lực lượng trong tay hắn, cho dù đánh bại đám tinh nhuệ kia của Ngô Nham Hồng thì kết quả tốt nhất cũng là lưỡng bại câu thương. Muốn không tổn hao gì nuốt mất 2000 tinh nhuệ của Ngô Nham Hồng tuyệt đối không thể nào. Hắn ̉ không muốn làm chuyện ngu như vậy.
Bất quá bởi như vậy, Nhạc Trọng coi như đã hung hăng đắc tội thế lực khổng lồ Thiên Đường Thần Quốc kia. Bất quá hắn cũng không quan tâm, bởi vì hắn vẫn luôn xem thế lực mang tính toàn cầu như Thiên Đường Thần Quốc là quân xanh. Dù sao tương lai nếu Hoa Hạ quốc phục hưng quật khởi, tuyệt đối không thể thiếu tranh đấu với Thiên Đường Thần Quốc được.
Nghe xong lời Nhạc Trọng, Tân Giai Nhu thoáng trầm mặc, chỉ yên lặng đi theo bên người Nhạc Trọng đi về phương xa.
Bên ngoài thành phố Lan Sơn, một đám Chiến Sĩ trang bị tốt đang mãnh liệt tiến công lấy thành phố Lan Sơn, tiếng pháo ù ù, một phát phát đạn pháo đường kính lớn kéo dài vào trong thành phố Lan Sơn, phá hủy đại lượng công sự, kiến trúc.
- Vương bát đản chết tiệt! Trần Dũng Thắng cũng dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!
Trong một cao điểm bí mật trong thành phố Lan Sơn, Ngô Nham Hồng nhìn xem một đám Thái quân Chiến Sĩ giống như thủy triều dưới sự yểm hộ của hỏa lực ùa lên cướp lấy trong mắt tràn đầy âm trầm.
Ưng Vương Trần Thắng Dũng chính là Thái Lan kiêu hùng nằm phía thành phố Thái Sơn, thực lực của hắn không bằng Ngô Nham Hồng, trong tay chỉ có tám vạn người sống sót. Nhưng Trần Thắng Dũng phát triển mạnh quân sự, đúng là một chi đại quân quy mô một vạn người. Tỉ lệ quân dân cao tới 1: 8. Đại quân một vạn người kia tuy rằng thoạt nhìn rất nhiều, trên thực tế cũng chỉ có 2000 người trong tay có súng. Còn lại tám ngàn người chỉ là quân dự bị trong tay cầm vũ khí lạnh.
Dù như thế, Ưng Vương Trần Thắng Dũng ở trong phiến khu vực Bắc Thái này một gã nhân vật kiêu hùng cực kỳ cường hoành. Ngô Nham Hồng cũng không có tâm tư trêu chọc hắn.
Ngô Nham Hồng thế lớn không sai, nhưng nếu muốn sống mái với Ưng Vương Trần Thắng Dũng thì dù coi như thắng thì chính hắn cũng sẽ tổn thất thảm trọng. Mặc dù có Tang Thi cản đường.
Song phương cũng biết sự tồn tại của đối phương, bất quá đều một mực bảo trì khắc chế, Ngô Nham Hồng tuyệt đối không nghĩ đến dĩ nhiên là Trần Thắng Dũng đâm sau lưng hắn một đao. Hơn nữa một đao kia còn đâm cực kỳ đúng thời điểm, đúng lúc Ngô Nham Hồng điều đại quân càn quét đám Nhạc Trọng.
Trong thành phố Lan Sơn, trong tay Ngô Nham Hồng còn có sáu doanh hơn 2500 binh lực. Nhưng trong tay Triệu Nguyên Song lại mang theo sáu bộ binh doanh tinh nhuệ nhất dưới trướng Ngô Nham Hồng. Tuy rằng là sáu bộ binh doanh, nhưng luận sức chiến đấu, sáu bộ binh doanh trong tay Triệu Nguyên Song sức chiến đấu phải gấp hai lần sáu bộ binh doan htrong tay Ngô Nham Hồng.
Dưới trọng pháo dày đặc yểm hộ, bộ đối dưới trướng Ưng Vương Trần Thắng Dũng đâu vào đấy cướp lấy từng chút một.
Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z
Ước gì là dam my
Hu huhu ko phải dam my
truyện hay hệ thống hợp lý