THẦN Y ĐỘC PHI

Hiếm khi Phượng Vũ Hành hồ đồ bị tiểu nha đầu kéo vào phòng, sau đó chợt nghe mọi người, nha hoàn kia và lão thái thái đang ngồi, nói: “Tử Dương đạo trưởng đến.”

Lão thái thái sửng sốt, mọi người cũng sửng sốt, Phượng Vũ Hành nhớ lại bốn chữ “Tử Dương đạo trưởng này trong đầu, nhớ mang máng ba năm trước khi Diêu gia gặp chuyện không may, có một vị tên là Tử Dương lão đạo đi vào Phượng gia, còn chỉ vào nàng bảo là tai tỉnh.

Không trách được tiểu nha đầu này nói sự tình có liên quan đến nàng, lúc lão đạo này đến đây, chỉ sợ không phải là chuyện tốt.

“Đạo trưởng ở đâu?” Lão thái thái rất cung kính với Tử Dương đạo trưởng.

Tiểu nha đầu đáp: “Đạo trưởng chờ ở trước viện.”

“Sao không mờ đến chính đường Mẫu Đơn viện ngồi?” Phượng Trầm Ngư vội vàng phân phó nha đầu kia: “Tử Dương đạo trưởng là khách quý của quý phủ, sao có thể để khách quý chờ trong sân.”

Lão thái thái cũng gật đầu theo, “Đúng vậy, nhiều năm qua Phượng phủ ít nhiều được đạo trưởng phù hộ, nay đạo sĩ không mời mà đến, chỉ sợ là...” Nói đến đây, lão thái thái nhanh chóng vịn vào Triệu ma ma, đứng lên, “Đi chút đi, lão thân tự mình đi nghênh đón đạo trưởng.”

Một đám người liền đứng lên, chậm rãi đi theo lão thái thái đến trước viện.

Phượng Vũ Hành vừa đi vừa nghĩ lời nói của lão thái thái, “Mấy năm nay ít nhiều được đạo trưởng kia phù hộ”, nói vậy có rất nhiều chủ ý đều do lão đạo sĩ kia đưa ra, sợ không chỉ nói nàng là tai tinh, nhất định còn có lời khác xuất ra từ miệng Tử Dương đạo trưởng kia.

Rốt cuộc đoàn người đi vào chính viện, nhưng chỉ thấy trong phòng có một người đang đứng, thân mặc tử sắc đạo bào, tóc búi lên gọn gàng, một tay cầm cây phất trần, một tay cầm la bàn đang không ngừng nhắc tới cái gì.

Lão thái thái đi nhanh hai bước, giương giọng nói: “Không biết Tử Dương đạo trưởng đến quý phủ, không thể tiếp đón từ xa, mong đạo trưởng không trách.”

Tử Dương đạo trưởng vừa thấy lão thái thái, phất trần trong tay vung lên, chắp tay trả lời: “Lão thái thái quá khách khí. Mấy ngày gần đây bần đạo đúng lúc giao du đến kinh thành, thấy Phượng phủ hình như ẩn hiện chút kỳ lạ, thì nhớ tới mấy năm nay cùng Phượng gia cũng coi như hữu duyên, nên mới vội vàng tới.”

“Kỳ lạ?” Lão thái thái vừa nghe lời này thì sợ hãi, “Theo như lời đạo trưởng thì dị động là gì? Bất lợi đối với Phượng gia?”

Tử Dương gật đầu, “Đêm qua bần đạo xem tử vi, tai tỉnh đã rời xa Phượng gia không ngờ lại lặng yên trở về, théo nó trở về, tinh bàn Phượng gia cũng sinh mấy phần dao động, thậm chí có mấy lá số tử vi rõ ràng đã không xong.”

Phượng Vũ Hành nhíu mày, tai tinh, là nói nàng sao?

“Tổ mẫu.” Phượng Trầm Ngư thản nhiên mở miệng: “Trước hết mời đạo trưởng đến chính đường ngồi, có việc gì chúng ta từ từ nói””Từ từ đã!” Phượng Trầm ngư bị Tử Dương kia ngắt lời, chỉ thấy lão đạo nhìn chằm chằm xem xét Phượng Trầm Ngư, vừa xem vừa cân nhắc, vừa cân nhắc, vừa lắc đầu.

Trầm Ngư lo lắng hỏi: “Đạo trưởng?”

Tử Dương đột nhiên chỉ vào Trầm Ngư nói: “Sao phượng hoàng dần tối, chỉ sợ số mệnh của đại tiểu thư bị ảnh hưởng khi gặp phải sao tai họal”

Một câu, tất cả mọi người ở đây đều cả kinh.

Nhiều năm trước, Trâm Ngư cũng được đạo nhân này chỉ ra mệnh phượng hoàng, mẫu nghi thiên hạ, hơn nữa Trầm Ngư sinh ra có ngoại hình như vậy, người trong Phượng phủ dĩ nhiên chắc chăn cho rằng nàng nhất định sẽ có tiền đồ.

Nhưng hiện tại, đạo nhân này còn nói sao phượng hoàng bị ám, thì phải nói là...

“Sao ngươi lại ở đây?” Tử Dương đem ánh mắt nhìn Phượng Vũ Hành, vừa thấy đã chấn động, “Trách không được tinh bàn Phượng gia lại thành vẻ như vậy, quả nhiên, tai tinh trở về, đầu ám mọi nơi!”

“Yêu ngôn hoặc chúng!” Hoàng Tuyền lạnh giọng mở miệng, “Đây là vương phi Ngự vương phủ tương lai, làm sao là tai tỉnh trong miệng ngươi? Phượng nhị tiểu thư đã đính hôn với Ngự vương điện hạ, canh thiếp đều đã đổi qua, đại sính đã hạ, cho dù là tai tinh, cũng không đến Phượng gia. Vì sao đạo trưởng không đến Ngự vương phủ xem nơi đó có bị ám không?”

Hoàng Tuyền cảnh cáo một phen, nguyên bản đã nói đến điểm đó thì lão thái thái cũng không lên tiếng. Chuyện Phượng Vũ Hành là tai tỉnh, trong lòng nàng đã sớm có chuẩn bị, nay có Ngự vương phủ ở trên, Phượng gia muốn đuổi Phượng Vũ Hành ra ngoài là vạn lần không được. Cũng may hiện tại Phượng Vũ Hành không ở cùng một chỗ với Phượng gia, tuy nói mở một cái cửa nhỏ, nhưng dù sao cũng coi như là hai phủ, khế đất cũng đều tách ra, hẳn là không sao.

“Nha đầu kia nói đúng.” Lão thái thái giảng hòa, “Ngự vương gia đã đính hôn với A Hành nhà chúng ta, tai tinh hay không, đạo trường đừng nhắc lại! Về phần Trầm Ngư...” Nàng nhìn Trầm Ngư một cái, “Trở về xin đạo trưởng làm phép cho Trâm Ngư, đảm bảo tiền đồ cháu gái ta bình an.”

Tử Dương không phải người ngốc, vừa nghe đã biết Ngự vương điện hạ là người Phượng phủ nhất định không thể trêu vào, thì cũng không ở đây gây thêm chuyện, chỉ là suy nghĩ, lại nói: “Gần đây trong phủ có chuyện lạ phát sinh? Có thể có người hành vi quỷ dị?”

Mọi người nghĩ nghĩ, như cũng không có gì có thể quỷ dị. Đã thấy Phượng Trầm Ngư nhíu chặt lông mày, làm ra vẻ suy tư tỉnh tế.

Bình luận

Truyện đang đọc