THẲNG THẮN SẼ BỊ NGHIÊM TRỊ


Dương Quyển gọi video với Hạ Lãng liên tục mấy ngày liền, cuối cùng đến ngay cả Trác Lan gần đây hiếm khi trở về phòng cũng nhận ra cậu có chút khác lạ.
Ngày đó Trác Lan trở về tắm rửa thay đồ đúng lúc Dương Quyển đang mang tai nghe gọi video.
Trác Lan vừa xách túi vào cửa thì thấy cậu đang mở đèn học, ngồi trước bàn học bài.

Lúc đấy cậu ta cũng không nghĩ gì nhiều, vừa đi về phía bàn học của mình như bình thường vừa quay đầu lại thuận miệng hỏi: “Chuẩn bị sinh viên được nghỉ hè rồi đó, hè này cậu có định về nhà luôn không?”
Trả lời cậu ta là một tiếng vang to đùng đến từ phía Dương Quyển và bóng dáng cậu luống cuống úp điện thoại xuống.
Nhất thời trong lòng Trác Lan dâng lên một mối nghi ngờ: “Cậu đang xem cái gì đấy?”
Dương Quyển ấp úng đáp: “Tớ đang xem live stream học tập”.
Live stream học tập có gì khiến người khác không thể nhìn hả? Trác Lan không tin nhưng cũng không hỏi thêm gì.

Hắn đoán chuyện này có vẻ liên quan đến em gái gửi tin nhắn kia rồi.
Cậu ta cười híp mắt lại: “Tớ hỏi là hè này cậu có về nhà không?”
Lúc này Dương Quyển mới phản ứng lại: “Có thể sẽ không về, tháng 8 này tớ cũng phải đi công tác”.
“Mình cậu sao?” Trác Lan hỏi.
“Cùng với bạn học…” Dương Quyển nói.
Trác Lan gật đầu, quay người đi đáp: “Vậy thì khéo quá, tớ cũng không định về.

Tớ chuẩn bị đi tìm việc”.
Dương Quyển ồ một tiếng: “Hình như lâu rồi cậu không lên chơi game thì phải”
“Để xem cuối tuần này tớ có rảnh tí nào không…” Trác Lan mở tủ quần áo lấy quần áo, “cuối tuần này hình như tớ còn phải họp”.
Sau khi nói xong thấy người đằng sau không tiếp tục, cậu ta ôm quần áo xoay người nhìn lại.
Dương Quyển ngồi trên ghế dựa với tư thế đoan chính, khuôn mặt bị bao phủ dưới ánh đèn xuất hiện một chút căng thẳng mà nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhận ra.
Trác Lan cực kỳ kinh ngạc: “Sao trông cậu căng thẳng thế?”
Dương Quyển khô khan đáp: “Tớ không căng thẳng…”
Trác Lan càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.

Cậu ta còn đang định hỏi thêm thì bỗng nhiên có điện thoại.
Cậu ta bỏ quần áo xuống, đi ra ngoài ban công nhỏ nhận điện thoại.

Gọi điện thoại mất gần 10 phút xong Trác Lan cũng quên sạch béng luôn chuyện của Dương Quyển.
Thứ sáu này là Hạ Lãng sẽ thi xong toàn bộ, chủ nhất sẽ về thẳng nhà luôn.
Chủ nhật lên chơi game cũng vừa lúc nhận được phần thưởng từ hệ thống.

Phần thưởng có hai bộ đồ cưới đỏ rực, một thú cưỡi hai người hình Bạch thỏ, là phiên bản phóng lớn của NPC, còn có một đôi nhẫn.

Của nữ có hình hoa hồng, của nam là hình bụi gai hoa hồng.
Được cái hệ thống khá là khéo léo, nhẫn của nữ thì gửi đến tài khoản của Hạ Lãng, nhẫn của nam thì gửi cho tài khoản của Dương Quyển.
Dù sao cũng không phải là cô dâu thật nên Dương Quyển cũng không muốn chuyện kết hôn này quá mức phô trương ồn ào, Hạ Lãng cũng không chuẩn bị cho lễ cưới.
Sau khi hai người gặp nhau thì lập đội, sau đó định đi đến chỗ Nguyệt Lão đăng ký kết hôn luôn.


Không ngờ giữa đường họ bị Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt dẫn người tới cản lại.
Mấy ngày bọn họ không online, Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt đã tự mình sắp xếp người trong bang lên kế hoạch tổ chức lễ cưới xong xuôi, đến cả bản thảo kế hoạch cũng phải sửa sửa xóa xóa nhiều lần.

Thậm chí cậu ta còn tìm thành viên của bang làm việc tại công ty tổ chức lễ cưới, mời người đó làm MC đám cưới cho hai người họ.
Thế là Dương Quyển bị không trâu bắt chó đi cày, phải cử hành lễ cưới với ngập tràn người vây xem.
Địa điểm tổ chức lễ cưới là ở sườn núi tình nhân, Mọi người của bang Phong Hỏa Lang Yên đứng vây sườn núi tình nhân thành tầng tầng lớp lớp.

Hạ Lãng và Dương Quyển đổi trang phục tình nhân màu đỏ mà hệ thống tặng.
Khứu Sắc Vi loa trên kênh thế giới mời tất cả mọi người tới xem lễ kết hôn.
Dương Quyển nhìn thấy số người tới xem ngày càng đông thì dần trở nên khẩn trương.

Rõ ràng đây chỉ là chơi game thôi nhưng mà cảm giác trong lòng lại chân thật khó tả.

Thậm chí lúc này cậu cũng đang ngồi thẳng tắp trước bàn máy tính, khuôn mặt tràn đầy căng thẳng.
MC bắt đầu nghiêm trang tổ chức lễ cưới.
【Gần】 Đại diện ánh trăng tiêu diệt ông: Chào mừng bà con cô bác gần xa đã đến tham gia lễ thành hôn của bang chủ nhà chúng tôi.

Đầu tiên xin mời hai vị cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau.
Trước ánh nhìn của rất nhiều người, Dương Quyển và Hạ Lãng cùng trao nhẫn tình nhân cho nhau.
【Gần】 Đại diện ánh trăng tiêu diệt ông: Tiếp theo hai vị hãy đến trước mặt Nguyệt lão ký kết quan hệ tình duyên.
Hạ Lãng gửi yêu cầu kết hôn tới Nguyệt Lão.
Trước mặt Dương Quyển nhảy ra khung nhắc nhở của hệ thống.

Trên màn hình là câu hỏi cậu có đồng ý kết hôn với đối phương không.
Hệ thống đưa ra hai lựa chọn – “Tôi đồng ý” và “Tôi không muốn”.
Dương Quyển hơi ngập ngừng, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh hai người cùng tuyên thệ kết hôn.
Thấy mãi mà cậu không xác nhận, Hạ Lãng không đợi nổi nữa bèn nhắn tin riêng giục cậu.
【Bạn bè】 Lang Hành: Vợ ơi?
Bây giờ Dương Quyển mới hồi phục tinh thần, cậu nóng mặt nhấp chọn “tôi đồng ý”
Một giây sau, kênh thế giới phát ra thông báo hai người đã kết hôn thành công.
Dương Quyển nhận được thư chúc mừng riêng của hệ thống và cả những lời chúc phúc của những người chơi khác.

Trong một khoảnh khắc nào đó thậm chí cậu còn cảm thấy dường như mình đang kết hôn thật sự chứ không phải đang chơi game.
【Gần】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Chúc anh Lãng và chị dâu 99!
*99 là đồng âm của “jiujiu” thường dùng để chúc phúc đôi vợ chồng mãi mãi hạnh phúc bên nhau.
【Gần】 Khứu sắc vi: Chúc anh Lãng và chị dâu 99!
【Gần】 Lão Triệu cách vách: Chúc anh Lãng và chị dâu 99!
【Gần】 Bánh bao chỉ ăn cực ngon: Chúc anh Lãng và chị dâu 99!
【Gần】 Chè khoai dẻo: Chúc anh Lãng và chị dâu 99!

MC chặn lại hành vi spam chúc phúc của mọi người.
【Gần】 Đại diện ánh trăng tiêu diệt ông: Khụ khụ, chúng ta còn phần quan trọng nhất nữa.

Hiện tại xin mời cặp vợ chồng mới cưới trao cho nhau một nụ hôn!
Người chơi vây xem xung quanh bắt đầu ổn ào.
Cho dù biết rõ đây chỉ là kết hôn trong game nhưng mặt Dương Quyển vẫn đỏ lựng.
Hạ Lãng cực kỳ phối hợp mà làm hành động thân thiết với cậu.

Hắn chọn góc độ và động tác rồi điều khiển nhân vật game hôn lên môi nhân vật game của Dương Quyển.
Trên kênh nói chuyện lại bắt đầu ồn ào.
Đội ngũ hậu cần được chia việc từ trước bắt đầu thả pháo hoa.

Từng bông pháo hình trái tim nở rộ trên bầu trời rộng lớn.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt dẫn mấy thành viên kỳ cựu phát lì xì cho mọi người đến tham dự lễ cưới.
Hiện trường vừa đông nghìn nghìn vừa náo nhiệt.
Hạ Lãng thả thú cưỡi Bạch thỏ phiên bản lớn ra, sau khi vươn mình ngồi lên thì cúi người đỡ Dương Mao Quyển ôm vào lồ ng ngực.

Hắn lặng lẽ đưa cậu rời khỏi hiện trường hôn lễ tới thôn Tuyết yên tĩnh không người ngắm cảnh.
Trên kênh thế giới mọi người vẫn đang còn chat chúc phúc nhưng Hạ Lãng không có tâm trí trả lời.

Hắn đang vô cùng sung sướng nhắn tin riêng với Dương Quyển.
【Bạn bè】 Lang Hành: Vợ yêu, chúng ta lên yy nói chuyện đi.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Được nha.
Dương Quyển thu nhỏ màn hình game, mở yy lên.
Trác Lan vất vả mãi mới tranh thủ được chút thời gian rảnh rỗi để chơi game, vừa mới online thì thấy xung quanh tỏa ra bầu không khí lãng mạn vui vẻ, cậu ta chậm rãi chat một dấu chấm hỏi trên kênh thế giới.

Giữa đội hình toàn những dòng chúc phúc, dòng chat ngắn gọn của Trác Lan hiện lên cực kỳ nổi bật.
【Thế giới】 Nam tử hán đại đậu hủ: Chúc đại ca và chị dâu của em hạnh phúc! Mãnh nam như em cũng rơi lệ rồi 555
【Thế giới】 Viên viên không phải viên viên: Tân hôn vui vẻ, 99
【Thế giới】 Cam trong Cam: Tân hôn vui vẻ, 99
【Thế giới】 Dương Liễu Ti Nhi:? Có chuyện gì vui thế?
【Thế giới】 Có muốn thử chút không: Tân hôn vui vẻ, 99
【Thế giới】 Thần nói phải có ánh sáng: Tân hôn vui vẻ, 99
Đúng lúc Dương Quyển đăng nhập YY xong trở về màn hình game thì nhìn thấy dòng chat kia, cậu ngây người một khắc, theo bản năng quay người nhìn về phía sau.
Dương Quyển nở ra khung nhắn tin riêng với Trác Lan, lúc cậu đang còn chần chừ không biết nên giải thích thế nào thì Trác Lan đã gọi thẳng tới.
Dương Quyển cầm điện thoại ra ban công nghe máy, còn chưa kịp đưa điện thoại ghé vào tai thì đã nghe thấy giọng nói với tần số cao vút của đối phương: “Cậu kết hôn trong game với Lang Hành rồi?!”
Dương Quyển lí nhí đáp: “Đúng thế…”

“Hai người các cậu bắt đầu từ lúc nào?” Trác Lan ngẩn ngơ, “Sao tớ không nghe được phong phanh gì hết vậy?”
“Gần đây cậu không chơi game mà”.

Dương Quyển nhắc cậu ta.
“Không chơi game nhưng còn có QQ mà…” Mới nói được một nửa, Trác Lan đã biết điều ngậm miệng.
Bấy giờ cậu ta mới nhớ, dạo này đúng thật là bản thân bận đến bù đầu, ngay cả QQ cũng không online.
“Cậu tự nguyện hả? Hay là hắn ép buộc cậu?” Trác Lan nói trực tiếp vào chủ đề chính.
Dương Quyển nói: “Tớ tự nguyện…”
Trác Lan nghe vậy thì kiềm chế lại buồn bực nơi đáy lòng, cậu ta chậm rãi nhấn giọng nhắc nhở Dương Quyển: “Yêu qua mạng chỉ là để chơi đùa thôi, cậu đừng có mà xem là thật.

Lỡ như chính cậu thật lòng thật dạ mà đối phương lại không như thế, đến cuối cùng người chịu thiệt là cậu đó”.
Dương Quyển nói: “Tớ không xem là thật mà…”
“Được rồi…” Trác Lan cân nhắc hai giây, trong thời gian ngắn nhất thời cậu ta cũng không nghĩ ra được nên hỏi thêm gì đánh cầm điện thoại đứng dậy.

“Cậu ở yên trong phòng chờ tớ, giờ tớ về liền”.
Cậu ta cúp máy, đón xe từ nhà bạn về trường.

Trên đường đi cậu ta mới chậm chạp nhớ ra, không phải là Dương Quyển thích con gái ư? Xu hướng tình d*c thay đổi từ lúc nào nhanh thế?
Bên này Dương Quyển hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng Trác Lan.

Sau khi tắt máy thì ngồi trở lại trước màn hình máy tính.
Hạ Lãng đang gọi cậu trong tai nghe: “Tiểu Dương? Vợ ơi?”
Dương Quyển mở miệng đáp: “Ừm…”
Hạ Lãng cố ý trêu trọc, giọng nói tỏ vẻ đã hiểu ra: “Ồ, hóa ra phải gọi là vợ thì mới đáp”.
Lỗ tai Dương Quyển nóng lên: “Không phải…”
Hạ Lãng cũng biết da mặt cậu mỏng nên chuyển đề tài không trêu chọc nữa: “Em đang làm gì thế? Nãy giờ không thấy nói gì…”
“Nghe điện thoại…” Dương Quyển giải thích.

“Hôm nay chúng ta có làm nhiệm vụ hằng ngày không?”
“Anh dẫn em đi chạy thương”.

Hạ Lãng nói.
Dương Quyển đi chạy thương với Hạ Lãng, sau khi giao hàng xong ở cảng Nam Châu, Hạ Lãng dẫn cậu đi ngắm cảnh ở một khu ít người gần cảng biển.
Hạ Lãng thuận miệng hỏi thăm tình hình của Dương Quyển: “Nghỉ hè em có về nhà không?”
Dương Quyển nói dối: “Có về…”
Hạ Lãng lại hỏi: “Em là người bản địa hả?”
Dương Quyển nói: “Đúng vậy…”
Đối phương không hỏi thêm gi nữa mà thay đổi đề tài: “Tiểu Dương đã tới cơ sở mới của đại học A bao giờ chưa?
“Chưa từng…” Dương Quyển nói.
“Lần sau có thời gian thì có thể qua đây chơi, anh dẫn em đi tham quan.” Hạ Lãng đề nghị một cách thoải mái.
Từ cơ sở cũ tới cơ sở mới không có chuyến tàu nào đi thẳng cả.

Ngay cả dùng phương tiện giao thông công cộng cũng phải đổi hai chuyến.

Nếu không có chuyện gì Dương Quyển đương nhiên sẽ không chạy tới cơ sở mới.


Thế nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cậu vẫn đồng ý.
Chỉ là đáp ứng ngoài miệng mà thôi, cũng không phải hứa nhất định sẽ tới, cậu nghĩ.
Điều Hạ Lãng chờ chính là câu nói này của cậu, hắn kéo dài giọng: “Vậy lần tới anh đến cơ sở cũ có phải Tiểu Dương cũng nên đáp lễ không? Dẫn anh đi tham quan cơ sở cũ?”
Dương Quyển ấp úng đáp: “Lúc nào thì cậu qua đây? Tôi không đảm bảo lúc nào cũng có mặt được.”
Hạ Lãng cũng không ép người quá đáng, nói chuyện ba phải nước đôi: “Có thể là học kỳ sau, cũng có thể là sang năm, cái này khó mà nói trước.”
Dựa theo tình huống bình thường, nếu đối phương nói vậy thì khả năng tới thật cũng không quá lớn.

Dương Quyển yên lòng đáp ứng, nói liên tục: “Được nha…”
Mãi mới nhận được câu trả lời khẳng định của đối phương, Hạ Lãng hài lòng nở nụ cười.
Cười giữa chừng hắn mới chợt nhận ra bản thân như thế này cứ như thể bị quỷ ám.

Rõ ràng chỉ là yêu đương qua mạng hết sức bình thường, thế mà hắn lại mất công tưởng tượng dáng vẻ của đối phương, còn nghĩ đến cả chuyện đến cơ sở mới nữa chứ.

Thật sự có chút kỳ lạ rồi đó.
Hạ Lãng vờ như không có chuyện gì và không cười nữa.

Thế nhưng suy nghĩ mới nảy lên trong lòng lại có xu thế càng ngày càng mãnh liệt.
Hắn muốn nhìn thấy ảnh thật của Dương Mao Quyển.
Hạ Lãng khéo léo đổi cách hỏi chuyện: “Tiểu Dương à, em có muốn…”
Còn chưa đợi Hạ Lãng nói hết câu, Dương Quyển đã cắt ngang từ đầu bên kia: “Đợi một chút, có người gõ cửa phòng tôi.”
Hạ Lãng dừng lại, cực kỳ tốt tính đợi cậu đi mở cửa quay lại.
Bên này Dương Quyển đứng dậy đi mở cửa thì thấy Trác Lan đang đứng bên ngoài.
Trác Lan vào phòng, kéo Dương Quyển đến cạnh bàn, trông có vẻ như cậu ta muốn nói gì đó với Dương Quyển.
Dương Quyển vội ngăn cậu ta lại, cậu nhỏ giọng giải thích: “Tớ đang mở mic nói chuyện với Lang Hành”.
Trác Lan không thể làm gì khác ngoài việc bỏ ý định nói chuyện với cậu.

Cậu ta trầm mặc đi theo phía sau cậu.
Dương Quyển trở lại trước bàn học, đeo tai nghe lên hỏi Hạ Lãng: “Vừa nãy câu định nói gì?”
Trác Lan đứng sau tiện thể ghé đầu qua nghe xem hai người đang nói chuyện gì.
“Tiểu Dương…” Giọng Hạ Lãng trầm xuống, nghe có vài phần hàm ý dụ dỗ: “Em có muốn xem ảnh của anh không?”
Dương Quyển ngây cả cả người.
Cậu không rõ ý của đối phương là gì nhưng Trác Lan thì vừa nghe xong đã biết.

Đây rõ ràng là đang lừa Dương Quyển vào tròng sau đó đòi xem ảnh cậu đó mà.
Đàn ông đều chỉ là động vật nhìn vào nhan sắc.
Cậu ta âm thầm hừ nhẹ, sau đó lấy tay đè hai vai Dương Quyển lại, tắt máy thay đổi giọng nói của cậu rồi cao giọng gọi: “Cục cưng Quyển Quyển à…”
Giọng nói của người đàn ông xa lạ truyền vào trong tai nghe của Hạ Lãng, giọng điệu của người kia còn lộ ra sự thân mật với Dương Quyển.
Ý cười trên khóe miệng Hạ Lãng trở nên cứng ngắc.

Khuôn mặt hắn đen kịt.

“Vợ à, ai vừa gọi em thế?”
Tác giả có lời muốn nói:
Thay đổi một chút bug, tắt máy biến đổi giọng nói..


Bình luận

Truyện đang đọc