THÁNH VƯƠNG

Sau khi thi triển hết uy lực của chiêu “Bất Bại Vương Quyền” thì sắc mặt Dương Chiến cũng trở nên tái nhợt, chứng tỏ, loại lực lượng này hắn chỉ có thể thi triển một lần mà thôi!

Sau đó, hắn đem phương pháp tu hành, vận hành chân khí, vận chuyển kinh mạch của sáu chiêu pháp ấn đó đều nhất nhất nói cho Dương Kỳ, đến khi Dương Kỳ hoàn toàn khắc cốt ghi tâm môn võ công này, hắn mới có thể yên tâm.

“Kỳ nhi, con hãy chăm chỉ luyện tập, lần này cha phải đi điều tra xem, rốt cuộc là ai đã giở thủ đoạn để đối phó với Dương gia chúng ta, sao lại hướng đại ca, nhị ca hạ độc thủ, đồng thời phải nghĩ biện pháp khu trừ Ảnh độc trong người bọn họ”

Dương Chiến vung tay lên, lão quản gia từ bên ngoài chạy vào, “Lão gia có việc gì phân phó?”

“Ngươi đem toàn bộ châu báu trong bảo khố, còn thêm một ít sản nghiệp, tất cả đều kiểm kê, rồi đến phủ Thành chủ thương lượng, xem xem phải bồi thường như thế nào về Phục Long đan đó”

Nghe phụ thân nói thế, sắc mặt Dương Kỳ bỗng trở nên tái nhợt, âm thầm nắm chặt nắm tay.

Dương gia của hắn là một chi, lại là chi trưởng, tài phú hùng mạnh, nhưng lần này e rằng phải táng gia bại sản. Nào là cửa hiệu tơ lụa, nông trang, hiệu thuốc, cửa hàng vũ khí, vàng bạc châu báu… Mọi thứ đều phải giao cho phủ Thành chủ, mới có thể đền bù tương xứng với giá trị của một quả Phục Long đan kia.

Phục Long đan là cái gì, trong lòng Dương Kỳ rất rõ ràng, nó đích thị là đan dược thượng thừa, nghe đồn rằng nó được luyện chế từ máu rồng trong truyền thuyết, sau khi phục dụng nó, máu trong cơ thể sẽ sinh ra một tia Long lực, uy lực vô cùng, hơn nữa còn gia tăng tuổi thọ.

Nghe nói Thành chủ Yên Đô thành đã chiếm được hai quả, bản thân hắn sau khi dùng một quả, tu vi liền đột phá cảnh giới Khí Tông, quả còn lại được cất giữ trong mật thất, sau bị Dương Kỳ dung thủ đoạn mua chuộc người trông coi bảo khố, rồi lẻn vào đánh cắp, muốn cho Vân Hải Lam có được niềm vui, nhưng đáng tiếc lại bị lừa gạt.

Để đền bù viên đan dược đó, toàn bộ tài sản của gia chủ Dương gia sẽ trở thành hư không, e là sau này toàn bộ kẻ ăn người ở trong phủ đến bữa cơm hằng ngày cũng là vấn đề nan giải.

Bởi Dương gia to lớn như thế, nên từ trên xuống dưới phải hơn một ngàn miệng ăn.

“Con à, con đừng bận tâm, chỉ cần người còn, cho dù ngàn vàng có mất hết ta cũng làm lại được. Có thực lực mới là quan trọng nhất, một quả Phục Long đan kia, Dương Chiến ta miễn cưỡng cũng có thể đền bù được.”

Dương Chiến vỗ vai con trai.

“Ta nhất định sẽ đem Phục Long đan trở về.”

Dương Kỳ đi ra ngoài.

Lúc này, bên trong Yến Đô thành, cách Dương gia phủ hơn mười con đường, ước chừng hơn mười dặm, có một tòa đại phủ, phía trên đề hai chữ Trần phủ.

Đây cũng là đại phú hào của Yến Đô thành - Trần gia.

Lúc này, bên trong đại sảnh hội nghị của Trần gia đang ngồi ngay ngắn bốn vị gia chủ, theo thứ tự là: Vương gia, Lưu gia, Lý gia và gia chủ Trần gia!

Gia chủ Trần gia là người mặc bộ đại bào rộng thùng thình, khí công thâm hậu, tùy ý vừa động, trên người liền xuất hiện từng vòng khí bao quanh, đó đích thị là điểm đặc biệt của “Tam Hoàn Khí Công”, là một môn công pháp thượng thừa của hắn.

“Các vị, lần này Dương gia xảy ra chuyện lớn, điều này chắc hẳn mọi người đều đã biết?”

Gia chủ Trần gia chậm rãi nói.

"Đã sớm biết, hơn nữa hiện tại kết quả, ta đại khái cũng suy đoán được khoảng tám chín phần rồi"

Gia chủ Vương gia xoa xoa bàn ghế: “Cao thủ từ các chi nhánh của Dương gia tập trung bức bách Dương Chiến thoái vị, các ngươi có thấy trên bầu trời không, Kim Điêu cũng đã xuất hiện, đó chính là đoàn nguyên lão đến để hòa giải. Tuy nhiên, trong hội nghị đã xảy ra chuyện gì thì ta không rõ lắm. Hiện tại, đám người Dương gia đã rời khỏi Yến Đô thành, nên không có cách nào điều tra được.”

“Dương gia tại Yến Đô thành có rất nhiều nhân tài kiệt xuất, tu vi của Dương Chiến lại trên chúng ta, đây là điều không thể chối cãi. Bất quá lần này con thứ ba của hắn võ công bị phế, con đầu với con thứ thì bị trúng Ảnh độc… theo tin mà người của ta nghe được thì hắn đang ra lệnh cho thủ hạ và quản gia kiểm kê sản nghiệp các nơi, liên lạc với phủ Thành chủ chuẩn bị bồi thường tổn thất, có lẽ sẽ táng gia bại sản.”

Gia chủ Lưu gia nói: “Dương gia yếu thế, chúng ta bình thường cùng với hắn có chút cừu hận, lần này chúng ta liên hợp lại, đánh chó cùng đường! Chỉ đáng tiếc Dương Chiến không có bị thương, nếu hắn cũng bị trúng Ảnh độc, vậy thì vô cùng hoàn mỹ rồi”

"Hừ! Hắn trúng Ảnh độc chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi."

Gia chủ Trần gia cười âm hiểm.

Tiếng cười đó làm cho các gia chủ khác đều không rét mà run.

"Chẳng lẽ…"

“Không sai, Trần gia ta đã liên lạc được với Ảnh Độc môn.”

Gia chủ Trần gia đứng lên, ngắm nhìn bốn phía rồi vỗ tay, đột nhiên từ các gian phòng rất nhiều người bước ra, bọn họ đều mặc quần áo màu đen, che mặt, trên người tỏa ra âm hàn, điều này chứng tỏ, khí công bọn họ tu luyện là thuần âm chi khí.

“Vị này chính là sứ giả của Ảnh Độc môn, Kịch Độc tôn giả, tu vi xuất thần nhập hóa, đã đạt cảnh giới Hóa Khí đỉnh phong, chỉ kém Khí Tông có một bước.”

Gia chủ Trần gia Trần Chính Hạo nói.

Mấy vị gia chủ còn lại đều ngơ ngác nhìn nhau.

"Hắc hắc hắc, hắc hắc hắc...."

Kịch Độc tôn giả kia nở nụ cười, giọng cười của hắn làm cho tất cả đều sởn gai ốc. “Lần này chúng ta tới đây là để đối phó với Dương gia, mà người đầu tiên sẽ là Dương Chiến, hắn nội công thâm hậu, đã từng dùng hơn một quả Nhiếp Không Thảo, là tài liệu tốt nhất luyện chế khôi lỗi Phi Thiên độc tôn, thứ hai là võ công bí truyền cấp Vương của Dương gia “Bất Bại Vương Quyền”, thứ ba: người mà Môn chủ Ảnh Độc môn ta chủ định đối phó chính là nghĩa muội của hắn, nữ đệ tử của Thiên Vị môn - Dương Tố Tố. Đối Thiên Vị môn chúng ta không thể vào, nhưng nếu là Dương gia xuất hiện nguy hiểm, ta nghĩ rằng Dương Tố Tố kia nếu vẫn còn mang họ Dương, chắc chắc sẽ đến tương trợ, đến lúc đó…”

Nói dứt lời, Kịch Độc tôn giả tiếp tục rộ lên tràng cười lạnh lẽo.

“Này… Chuyện này sao lại liên quan đến đấu tranh của hai đại môn phái…”

Các vị gia chủ ngơ ngác nhìn nhau.

Tại đại lục Phong Nhiêu này, gia tộc giàu có đều có thế lực không nhỏ, tuy nhiên chỉ bằng một nửa của Thành chủ thôi, mà Thành chủ thì chỉ bằng một nửa tông môn, chỉ có Thánh Tổ vương triều mới có thể cùng tông môn đối chọi nhau.

“Các vị, lần này chúng ta phải đem Dương gia san thành bình địa, chỉ cần đối phó được Dương Chiến thì những chi nhánh Dương gia khác cũng trở nên dễ đối phó hơn, cái gì là nguyên lão đoàn kia, cứ để cao thủ của Ảnh Độc môn đến tiêu diệt đi! Trần gia ta cùng Ảnh Độc môn sẽ không bạc đãi gia tộc các vị!”

Gia chủ Trần gia tiếp lời: “Hiện tại, chúng ta cùng nhau thương lượng kế hoạch đối phó với Dương gia đi."

Âm mưu liền được đám người hưởng ứng đưa ra ngay lập tức.

Cuộc họp của gia tộc Dương gia đã trôi qua được mấy ngày, chuyện Dương Chiến sai quản gia kiểm kê toàn bộ sản nghiệp của Dương gia ở trong thành để giao cho phủ Thành chủ đã lan truyền khắp mọi ngóc ngách của Yến Đô thành. Người người đều biết, chi trưởng của Dương gia lần này sẽ táng gia bại sản. Không những thế, con trai thứ ba bị phế, con trai cả và con trai thứ thì lại bị trúng kịch độc.

Khắp nơi đều loan truyền tin tức “Dương gia suy tàn.”

Còn tại phủ Dương gia, một số nha hoàn, người hầu, hộ vệ… như bị đám mây đen bao phủ, về phần Dương Chiến, một mặt lo kiểm kê tài sản, đồng thời phái người điều tra đến tột cùng là ai ra tay hạ độc hai con trai của mình, mặt khác cũng cho người đi khắp nơi, hòng tìm kiếm phương thuốc hoặc linh dược để giải độc, do đó hắn bận tối tăm mặt mày.

Tất cả những chuyện này Dương Kỳ đều biết, nhưng hắn không thể giúp được gì, điều duy nhất hắn có thể làm chính là ẩn mình trong tối, âm thầm tu luyện, với mong muốn tăng thêm tu vi, đạt tới cảnh giới tối cao để phụ giúp cho gia đình.

Vào một buổi tối, bóng đêm yên tĩnh như mặt nước.

Trên bầu trời, dãy Ngân Hà vắt ngang phía chân trời, lóe lên những ánh sáng huyền ảo.

Ngoài thành Yến Đô, trên dãy núi không có dấu chân người qua lại, Dương Kỳ rảo nhanh cước bộ như chạy trốn, tốc độ của hắn đã đạt tới cực hạn, bên ngoài cơ thể khí lưu cuồn cuộn, cơ thể hắn cắt một đường thẳng tắp, di chuyển với tốc độ cao như thế nên cơ thể hắn giống như xé toạc không khí gây nên một tiếng nổ vang.

Hiện tại hắn hoàn toàn có thể ngày đi ngàn dặm, đêm đi tám trăm dặm, thể lực của hắn quá cường hãn.

Mấy ngày qua, cứ đêm đến là hắn lại chạy đến dãy núi hoang vu cách Yến Đô thành mấy trăm dặm này để tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kính. Sở dĩ hắn phải đến nơi hẻo lánh như thế này là bởi vì hắn sợ viên bi nhỏ bé trong cơ thể một khi thức tỉnh thành cự Tượng, mà cự Tượng này khí tức quá mãnh liệt, sẽ khiến cho nhiều cao thủ chú ý.

Hắn tu luyện trong sáu ngày liên tiếp, chân khí trong cơ thể cơ hồ đã sung mãn, hắn cảm giác dường như có cái gì đó đang tìm cách xé rách cơ thể để chui ra ngoài, hắn biết rằng cơ hội đột phá tu vi đã tới rồi.

Dừng lại cước bộ, hắn đi tới một cái sơn cốc.

Sơn cốc này giống như một cái miệng hồ lô, thập phần tĩnh mịch, mãnh thú thường hay lui tới, cự mãng tới ngủ đông, tuy nhiên lúc này, tất cả đều lặng ngắt như tờ, bởi vì Dương Kỳ vừa phóng xuất ra khí tức của Thần Tượng Trấn Ngục Kình. Hơi thở Thần Tượng trấn áp hung sát trong địa ngục không phải mãnh thú nào cũng có thể thừa nhận được, cho dù đó là mãnh thú được coi là mạnh nhất trong đám yêu thú, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Tốt lắm.”

Đứng ở miệng hồ lô trong sơn cốc, Dương Kỳ nện bước chân nặng nề, giống như chân voi, hai tay hơi cong giống như vòi voi, đột nhiên hắn hét lớn, âm thanh vang vọng trong sơn cốc, rất nhiều tảng đá lớn vỡ vụn rồi dồn dập rơi xuống.

“Thần Tượng Trấn Ngục, cự Tượng thức tỉnh!”

Hắn đem khí công tăng lên đến cực hạn, lôi đình cự Tượng trong cơ thể điên cuồng mà chạy, phóng thích ra từng đợt tinh hoa lôi điện, tiếp tục bổ sung vào trong cơ thể của hắn.

Răng rắc!

Thanh âm phá kén thành bướm vang lên.

Trong cơ thể Dương Kỳ, cảm giác như có trứng gà vỡ vụn, hay một loại phôi thai thức tỉnh, một luồng hơi thở bàng bạc thâm nhập vào thiên linh cái, bay thẳng đến chân trời, nhất thời trong lúc điên cuồng, dòng khí lưu tạo thành bão tố, tại thân thể hắn sau khi loạn chuyển, mơ hồ có thể thấy được hai cái đầu cự Tượng thời cổ xưa, mang theo dã tính, sự cuồng bạo, giày xéo hết thảy mọi khí tức, từ hư không ầm ầm đi ra.

Một viên bi nhỏ bé vừa thức tỉnh.

Hiện tại, Dương Kỳ đã có được sức mạnh của hai đầu cự Tượng.

Viễn cổ cự Tượng cũng không phải là con voi như hiện tại, cái vòi của nó hơi chuyển một tí là có thể nhổ tận gốc những cây đại thụ chọc trời, hiện tại cơ thể của nó to gấp ba, bốn lần bình thường, thêm vào đó nó còn có mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, chỉ cần có cự Tượng thì có thể thao túng thiên địa nguyên khí, phát ra khí công giống như con người, là viễn cổ ma thú bá chủ.

Trong truyền thuyết, viễn cổ cự Tượng là hậu duệ của Thần Tượng.

Sức mạnh của hai đầu viễn cổ cự Tượng, duy trì trên cơ thể của Dương Kỳ, có thể tưởng tượng ra được, khi phát ra tiếng nổ, uy lực sẽ kinh khủng đến mức độ nào?

Ông… toàn bộ lỗ chân lông của hắn đều đồng loạt phun ra khí lưu, giống như là còi hơi, nổ vang một tiếng thật lớn, hai tay của hắn đan chéo vào nhau.

Trong nháy mắt, chân khí toàn thân vốn vô hình, nhưng dưới sự ngưng tụ cao độ, nó đã trở nên hữu hình.

Hơn nữa, chân khí trên bàn tay tập trung lại chứ không tán đi, cuối cùng cả lượng và chất đều biến đổi, sau một hồi rung động, chân khí dường như cô đọng lại không còn là khí thể, mà trở nên thể rắn, cứng như sắt thép.

Một thanh chiến mâu mang phong cách cổ xưa, đồng thời mang theo khí tức từ thuở hồng hoang xuất hiện trong tay Dương Kỳ.

Khí công tầng sáu cảnh giới Binh Khí.

Ngưng khí thành binh.

Bình luận

Truyện đang đọc