THÁNH VƯƠNG

Dương Kỳ nói thật.

Chỉ là không ai tin tưởng lời của hắn, thậm chí là người tầng cao nhất cũng chưa gặp qua lão tổ Vô Địch của bọn họ, Độc Cô Vô Địch. Bởi vì Độc Cô Vô Địch đã ngã xuống ở thời đại Chúa tể, bây giờ có tồn tại hay không cũng là vấn đề. Nghe nói số mệnh Vô Địch Môn đang tẩm bổ cho lão tổ Vô Địch, chờ đợi thời gian sống lại quét ngang thiên hạ.

Nhưng mà rất nhiều người cho rằng, đây chỉ là một cái truyền thuyết lâu đời, cho mọi người một lòng tin. Trên thực tế Vô Địch lão tổ cùng như Chúa tể, đã không có khả năng sống lại.

- Hừ!

Dương Kỳ thấy Vãn Tình nghi ngờ mình:

- Sao bổn tọa lại lừa đám tiểu bối các ngươi? Lực lượng các ngươi quá yếu ớt, ta giết các ngươi chỉ là chuyện nháy mắt hít thở mà thôi. Huống chi, bổn tọa sẽ tùy ý nhận thức sư phụ? Ta nói cho các ngươi, bổn tọa phi thăng từ hạ giới lên, sư phụ Độc Cô Vô Địch của ta từng tồn tại ở Tiên giới, chẳng qua không cần thiết phải nói cho các ngươi.

- Ngươi phi thăng từ hạ giới lên?

Độc Cô Vãn Tình nói:

- Vì cái gì ngươi lại đối phó chúng ta? Cho dù là đồ đệ của lão tổ tông, cũng không nên đối phó chúng ta ở trong này. Ngươi đang phá hoại cơ nghiệp tổ tông. Có chuyện gì từ từ nói, dựa vào thực lực của ngươi, Vô Địch Môn chúng ta lôi kéo còn không kịp. Giết chúng ta, ngươi sẽ hoàn toàn cắt đứt con đường với Vô Địch Môn. Bây giờ chúng ta không phải kẻ địch, còn có thể đàm phán được.

- Cái gì? Ta đàm phán với các ngươi. Các ngươi cũng xứng? Ý của ta nói với các ngươi, đó là các ngươi đều là nô lệ của ta, ta mới là người kế thừa Vô Địch Môn chân chính. Bây giờ hàng phục hết cho ta, đầu tiên là ngươi, Linh Lung Cổ Nguyên!

Rắc!

Một tia sáng vàng từ trong bàn tay Dương Kỳ truyền ra, thẩm thấu vào thân thể Linh Lung Cổ Nguyên. Đầu hắn cúi xuống, đập xuống mặt đất, vẻ mặt sợ hãi, quỳ xuống liên tục dập đầu:

- Chủ nhân trên cao, tiểu nhân tội đáng chết vạn lần, không biết chủ nhân có đại thần thông như thế, chiếm được truyền thừa Chư thần ấn ký, tiểu nhân thật sự có mắt không tròng.

- Cái gì? Chư thần ấn ký.

- Ngươi nói hồ đồ cái gì, Linh Lung Cổ Nguyên.

- Linh Lung Cổ Nguyên, ngươi là đệ nhất cao thủ trong tiểu đoàn đội chúng ta, đừng không có tiền đồ như thế, lại đi quỳ xuống dập đầu, tôn nghiêm bộ tộc Linh Lung chúng ta còn đâu nữa?

- Đáng chết, giết!

- Chúng ta dốc hết sức đánh, không tin hắn thật sự dám giết chúng ta!

Rống!

Một cao thủ tộc Linh Lung, tu vi 7 tỷ khắc độ, lấy thân hóa kiếm, một đạo kiếm quang uốn lượn như rắn, quỷ dị xảo quyệt đánh về phía Dương Kỳ ở một góc độ khó tin.

Dương Kỳ cũng không nhìn tới, miệng phun một chữ "Phục", chấn động trên không, người này lặng lẽ dừng giữa không rung, không thể nhúc nhích chút nào. Sau đó Dương Kỳ búng tay bắn ra, một đạo hào quang rơi xuống, giống như đại năng vô thượng rửa tội cho hắn, hắn liền nhảy xuống đất, cũng quỳ xuống:

- Chủ nhân trên cao, chủ ta vô địch, tiểu nhân đáng chết vạn lần.

- Còn lại không có bao nhiêu cao thủ, hàng phục đi.

Ầm!

Dương Kỳ đột nhiên giơ một tay bùng lên, đông nghịt như Chúa tể vươn tay ra từ trong Thiên đường, chụp vào Địa ngục. Những người bộ tộc Linh Lung bị chấn đến trợn mắt há mồm, muốn động đậy, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay lớn kia chộp tới, không thể có động tác gì.

Thiên địa càn khôn, âm dương ngũ hành, đều trong lòng bàn tay.

Mọi người đều bay lên cao, lập tức rơi vào trong bàn tay Dương Kỳ, thu nhỏ lại, bị luyện chế như phù lục.

Sau đó phù lục nổ tung, rơi xuống đất, đều quỳ xuống hô chủ nhân.

Trong nháy mắt, Dương Kỳ cảm giác được số mệnh chấn động, dường như cảm giác được số mệnh hùng hồn của bộ tộc Linh Lung. Bộ tộc Linh Lung là tồn tại vĩ đại không thuộc Long tộc, bản thân tộc này có số mệnh rất lớn, chỉ là chia cắt rời rạc mà thôi, không thể tụ tập thành một, cứ năm bè bảy mảng. Nhưng mà chỉ cần là người thừa nhận đại số mệnh thiên địa, sẽ lập tức xây dựng thành công đế quốc khổng lồ, có được số mệnh vô địch.

Nhưng dù là thành lập được số mệnh vô địch, cũng không thể chống lại được ba đại vương triều, cho nên bộ tộc Linh Lung phải nương tựa vào một phe trong đó.

Bây giờ Dương Kỳ sẽ dốc hết sức xoay chuyển cục diện này, tất cả bộ tộc Linh Lung đều phải thuộc về mình thống trị, ai không phục tùng mình, lập tức sẽ chết, không được nói hai lời.

Hắc!

Hàng phục những người này, Dương Kỳ thở ra một hơi, bỏ thêm Vĩnh hằng thiên ca cho bọn họ, sau đó quay đầu nhìn mấy nữ Tế ti, mặt mỉm cười:

- Các vị, chẳng lẽ các vị không hàng phục hay sao?

- Ngươi...

Mấy nữ Tế ti Độc Cô Vãn Tình liên tục lui ra sau, cuối cùng hiện lên vẻ sợ hãi:

- Ngươi đừng qua đây.

- Đúng là ngoan cố ngu xuẩn.

Dương Kỳ thổi ra một hơi, lập tức sinh ra một thế giới như mộng ảo, trên bầu trời, Chúa tể thần thánh quảng đại viên mãn như phủ xuống bông tuyết, thẩm thấu vào trong thân thể các nữ Tế ti này, các nữ Tế ti không biết xảy ra chuyện gì, đã tự động quỳ xuống, bái lạy Dương Kỳ.

Vậy là hàng phục.

- Tốt, tốt lắm, tất cả thần chú Chúa tể thần thánh quảng đại viên mãn đã tu luyện được hỏa hầu nhất định.

Dương Kỳ lại mỉm cười:

- Có thể tạo thành tuyết rơi lớn, rơi xuống dính phải người nào, đều sẽ đắm chìm dưới rửa tội của ta, tốt lắm.

- Tham kiến chủ nhân.

Mấy nữ Tế ti quỳ xuống hô.

- Đứng lên.

Dương Kỳ vừa nói, Chư thần niết bàn biến mất, điện phủ khôi phục bình thường, mấy nữ Tế ti phất tay, hào quang lóe lên. Ầm ầm! Lưới phép số mệnh khổng lồ lại bao trùm nơi này.

Tâm linh Dương Kỳ tiếp xúc tới lưới phép số mệnh Vô Địch Môn, nháy mắt toàn thân chấn động, cảm giác tâm linh của mình thẩm thấu vào sâu trong vĩnh hằng, dường như nắm bắt được bản chất số mệnh Vô Địch Môn. Trên thực tế số mệnh mấy nữ Tế ti đều âm thầm quy về hắn, quyền lực của hắn vượt xa Tổng đốc.

Nhưng còn chưa đủ, hắn muốn hàng phục thêm nhiều cao tầng, cao nhất là cường giả 10 tỷ luỹ thừa năng lượng, khắc độ tinh thần, như vậy mới có thể đạt được số mệnh mạnh nhất, hoàn toàn tìm hiểu được căn nguyên lưới phép số mệnh Vương triều Vô Địch. Đến lúc đó, sẽ giống như ký sinh trùng, cắn nuốt lực lượng số mệnh, âm thầm thay đàn đổi dây, khiến cho Vương triều Vô Địch chuyển hóa thành Thánh Vương đế quốc.

Cái này không phải nói chơi, khi Dương Kỳ hàng phục thêm càng nhiều quan viên, thế lực càng lúc càng lớn, sau đó âm thầm tạo thành đảng phái bên trong tại triều, đảng Thánh Vương kết bè kết cánh.

Đảng phái vừa thành, sẽ là tập đoàn lợi ích to lớn, như khối u càng lúc càng lớn, cuối cùng không ai lay chuyển được, sẽ lấy mạng toàn bộ vương triều.

Bây giờ bên trong Vương triều Vô Địch cũng một số đảng phái, ví dụ Không đảng của Độc Cô Vân Không, còn có Nho đảng của Thượng đại phu... Những đảng phái này tổ hợp lại, sẽ thành lực lượng chấp chính chủ yếu của vương triều.

Còn đám người Độc Cổ cửu lão, sẽ không để ý triều chính, chỉ là nhận số mệnh, chậm rãi tu luyện, trừ khi vương triều xảy ra chuyện lớn chân chính, bọn họ mới ra mặt.

Chỉ là Dương Kỳ tuyệt đối sẽ không cho bọn họ cơ hội, gặm nhấm từ từ, bọn họ sẽ không biết, đợi cho đến khi biết được, đại thế số mệnh đã thay đổ, không cách nào xoay chuyển được.

- Các ngươi nên làm gì thì làm đó, nhớ kỹ một điều, từ nay về sau các ngươi là người Thánh Vương đảng, ta muốn thành lập Thánh Vương đảng bên trong triều đình Vương triều Vô Địch, cuối cùng trở thành đảng chấp chính!

Dương Kỳ nói:

- Chính là như thế, đây là kế hoạch của ta. Còn nữa, Linh Lung Tố Tố ở nơi nào?

Câu sau Dương Kỳ hỏi Linh Lung Cổ Nguyên.

- Khởi bẩm chủ nhân, hiện giờ công chúa vương nữ Linh Lung Tố Tố đang ở trong hành cung Tố Vân cung. Cung điện đó là do Vô Địch Môn xây riêng cho nàng. Trên thực tế chúng ta đều là hộ vệ của công chúa vương nữ, hiện giờ hoạt động xung quanh Vô Địch Môn mà thôi.

Linh Lung Cổ Nguyên nói.

- Đi!

Dương Kỳ nói:

- Bây giờ dẫn ta đi gặp nàng.

- Nhưng mà...

Linh Lung Cổ Nguyên nói:

- Hiện giờ công chúa vương nữ ở bên trong Tố Vân cung, sẽ không gặp nam tử nào. Trước khi đại hôn, dù là Độc Cô Vân Không cũng không thể gặp nàng, chúng ta chỉ có thể quanh quẩn ở ngoài Tố Vân cung.

- Không sao.

Dương Kỳ nói:

Dẫn ta đi, ta sẽ che giấu, lặng lẽ đi vào Tố Vân cung.

- Vâng!

Nhóm người tộc Linh Lung không dám nói gì, lập tức dẫn Dương Kỳ bay lên. Trong nháy mắt Dương Kỳ bay lên, người liền không thấy đâu, tiến vào một cảnh giới huyền diệu.

Dương Kỳ vừa đi, mấy nữ Tế ti liền xụi lơ, nhìn nhau, vẻ mặt còn hoảng sợ:

- Lần này xong rồi, chúng ta đều xong rồi, rơi vào trong tay ma đầu kia.

- Ôi, bây giờ chúng ta không thể chống cự, cứ làm theo lời hắn nói.

- Dã tâm người này thật lớn, muốn ăn mòn Vương triều Vô Địch chúng ta từ bên trong. Nhưng bây giờ chúng ta đã là người của hắn, đã gieo xuống hạt giống ở sâu trong linh hồn, chúng ta không có khả năng thoát khỏi tay hắn.

- Chúng ta thật sự phải làm theo lời hắn?

- Chỉ đành thế thôi...

Mấy nữ Tế ti hối hận không thôi, không nên chọc tới Dương Kỳ. Chẳng qua, dù cho các nàng không chọc tới Dương Kỳ, Dương Kỳ cũng sẽ chọc tới các nàng. Thần điện Số Mệnh này quá quan trọng, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Tiếp theo, là Tố Vân cung, cuối cùng hắn có thể gặp được Dương Tố Tố.

Lát sau, nhóm người tộc Linh Lung dẫn đường đi tới chỗ sâu trong Vương triều Vô Địch, nhìn một tòa cung điện mây tía quấn quanh, xoay tròn trôi nổi giữa không trung, giống như một hành tinh màu tímột, thật giống cầu dẫn lên Tiên giới năm đó.

Bên trong thời không xung quanh cung điện này, còn có đại quân đóng giữ.

Rất nhiều đại quân đều sẵn sàng trận địa, bảo hộ an toàn, những đại quân này đều là tinh duệ bộ tộc Linh Lung, là vệ đội của Linh Lung Tố Tố.

Linh Lung Cổ Nguyên là một vị tướng trong đó.

Vù!

Dương Kỳ thấy được Tố Vân cung, thân thể không động đấy, đã biến thành cái bóng, xâm nhập vào trong cung điện như hành tinh tím kia, không gây ra dao động gì. Thân pháp của hắn đã cực nhanh cực im lặng, dù cho cường giả 10 tỷ khắc độ tinh thần cũng không thể phát hiện ra.

Hơn nữa, bây giờ hắn còn là một phần tử trong lưới phép Vô Địch Môn, tuy rằng binh lính bộ tộc Linh Lung rất đông, nhưng không thể chống lại được.

Bình luận

Truyện đang đọc