Qua một lúc lâu, đệ tử tạp dịch của học viện mới cầm bức thư đi ra ngoài.
"Ngươi tên là Dương Kỳ đúng không? Theo ta vào trong, học viện đã đồng ý tuyển ngươi làm đệ tử, nhưng mà còn phải thông qua đợt kiểm tra tu vi khí công."
"Được."
Trong lòng Dương Kỳ thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ sợ mình bị ngăn cản khi tiến vào học viện Thiên Vị, mọi chuyện cho tới bây giờ xem như là tương đối thuận lợi. Tốt nhất là im lặng theo dõi kỳ biến, dù sao với tu vi như hắn thì trong học viện cũng nhiều như mây, vào được đã rồi hãy tính tiếp.
Hắn đi theo đệ tử tạp dịch này vào trong học viện.
Đây là một trong những tòa phủ đệ đơn giản của học viện Thiên Vị, chức năng chủ yếu của nó là để tuyển chọn đệ tử, phủ đệ này cao tới mười mấy tầng, toàn bộ đều dùng ngọc thạch xây thành, bốn phía treo đầy tranh chữ đẹp đẽ, trên tường khắc các loại võ học, kiếm chiêu, còn có những lời răn, danh ngôn của các bậc tiền bối.
Đi theo đệ tử tạp dịch bước lên một cầu thang hình tròn, phải leo tới tầng 18 mới tới một gian phòng khá rộng, vật liệu trong phòng dường như được làm từ gỗ đàn hương quý giá, trong đó có mấy giá sách ước chừng hơn 10 vạn cuốn.
Ở giữa phòng có một nam tử đang đứng, thân thể cao gầy, tay cầm một quyển thư tịch, dường như đang cẩn thận suy nghĩ điều gì đó. Ở trước mặt hắn là một cánh cửa sổ nhìn ra ngoài cảnh sắc mỹ lệ, có thể quan sát được các tòa nhà, bình nguyên, trường giang …v…v
Dương Kỳ âm thầm rùng mình một cái, bởi vì hắn nhận ra khí tức của nam tử này chính là khí tức của Khí Tông. Hơn nữa còn là một Khí Tông vô cùng lợi hại, chân khí hùng hậu, mạnh hơn Dương Chiến đã sử dụng Nhiếp Không thảo vài lần.
Vốn Dương Kỳ cho rằng cao thủ cấp bậc Khí Tông mạnh nhất cũng chỉ giống như phụ thân Dương Chiến mà thôi.
Bây giờ xem ra nhận thức của hắn đúng là quá ít rồi.
Khí Tông cũng chia làm ba bảy loại, Dương Chiến chỉ mới đạt tới sơ thấp mà thôi.
Sau khi suy nghĩ một hồi, trong lòng Dương Kỳ tạm thời bình tĩnh lại, bản thân hắn cũng là một yêu nghiệt, chẳng nhẽ những yêu nghiệt khác không được phép xuất hiện?
Đây là học viện Thiên Vị, một tồn tại cự phách đứng đầu đại lục, chuyện kỳ dị gì mà chẳng có thể phát sinh.
"Sở sư thúc, chính là đệ tử này muốn gia nhập học viện, có thư giới thiệu của học viện."
Đệ tử tạp dịch nhìn thấy nam tử kia lập tức khom người, nói:
"Đệ tử đã dẫn hắn tới."
"Được, ngươi ra ngoài cửa chờ."
Nam tử này nhẹ nhàng phất tay một cái, cuốn thư tịch chậm rãi bay vào trên giá sách. Sau đó hắn cầm lấy lá thư đọc lướt qua, ánh mắt nhìn Dương Kỳ rất quái lạ.
"Người trẻ tuổi, ngươi tên là Dương Kỳ?"
"Vâng."
Dương Kỳ kiệt lực ẩn dấu tu vi của mình, chỉ để chân khí của Bất Bại Vương Quyền vận chuyện trong cơ thể, những chân khí còn lại toàn bộ được dồn xuống Khí Hải, ngưng tụ thành một hạt bụi rất nhỏ.
Tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kính có thể đem chân khí hóa thành hạt bụi, khi bùng nổ thì hạt bụi biến thành cự Tượng.
"Tu vi khí công của ngươi đã đạt tới tầng 8, đúng là không tồi, hiện giờ ngươi mới mười tám tuổi? Có thể ở trước 20 tuổi tu luyện tới đạt tầng 8 khí công, tư chất coi như là trung bình. Nhưng mà, thành Yến Đô chỉ là một địa phương nhỏ, ngươi đã có được kỳ ngộ gì?"
Nam tử này tuệ nhãn như đuốc, chỉ hơi chút đã nhận ra điều đáng ngờ.
"Vâng, lão sư thật là lợi hại, đệ tử đã từng bị sét đánh cho nên kinh mạch được cường hóa, sau đó mới tu luyện tới mức nào."
Dương Kỳ nghiêm túc trả lời.
"A? Bị sét đánh không chết?"
Nam tử này nảy sinh hứng thú, đột nhiên đưa tay bắn ra, một cỗ chân khí tiến nhập vào trong kinh mạch của Dương Kỳ.
Trên mặt của Dương Kỳ hiện lên sự kinh ngạc, hắn âm thầm thu nhỏ kinh mạch của mình, chỉ còn lại 1/10 lúc bình thường.
Chân khí của nam tử kia giống như một con cá linh hoạt tự có trí tuệ của bản thân nó, nó chạy dọc theo kinh mạch một vòng, sau đó tiến vào Khí Hải của Dương Kỳ, rồi mới thoát ly thân thể hắn trở về trong tay nam tử kia.
"Kinh mạch cường tráng, tố chất thân thể cũng không tệ. Ngươi học loại võ công gì? Diễn luyện một lần cho ta xem."
Nam tử này tiếp tục nói.
"Vâng."
Dương Kỳ thi triển Bất Bại Vương Quyền, uy vũ sinh phong, sáu chân khí cánh tay xuất hiện, mỗi chiêu đều liên tục không dứt, sinh sôi mãi không ngừng, rất có khí độ tông sư.
"Bất Bại Vương Quyền."
Nam tử này nhận ra loại vô công Dương Kỳ đang thi triển, nói:
"Đáng tiếc là bộ võ học tu luyện của ngươi không được đầy đủ, đây vốn là một bộ Vương cấp khí công, tổng cộng có 9 chiêu, trong khi ngươi chỉ biết có 6. Ở trong Tàng Kinh các của học viện Thiên Vị có bộ này đầy đủ, nhưng mà cần phải có cống hiến cho môn phái mới có thể học được, hiện giờ ta cũng không thể truyền cho ngươi. Hiện giờ ngươi lên ra ngoài thay một bộ quần áo, từ giờ trở đi trở thành đệ tử tạp dịch của môn phái, sau này cố gắng từng bước đi lên, có biết không?"
"Đệ tử tạp dịch?"
Dương Kỳ trong lòng sửng sốt, hắn không ngờ rằng địa vị của mình lại thấp như vậy.
"Thế nào, ngươi không hài lòng?" Nam tử kia dường như hiểu thấu cách nghĩ trong lòng của Dương Kỳ:
"Ai vào học viện Thiên Vị đều là đệ tử tạp dịch, sau đó mới từng bước tấn chức, chỉ cần ngươi làm ra công lao, thực lực mạnh mẽ, tốc độ học tập nhanh. Thôi ra đi, sư huynh bên ngoài sẽ dẫn ngươi đi đổi thân y phục, tắm rửa, sắp xếp chỗ ở, đồng thời ghi tên ngươi vào trong hồ sơ, đợi có thời gian sẽ tiến hành kiểm tra."
"Vâng."
Dương Kỳ vốn cho rằng mình lập tức có thể nhìn thấy cô cô, thậm chí thấy Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn, thế nhưng hiện giờ mới biết là mình suy nghĩ quá đơn giản, học viện Thiên Vị tồn tại quy củ rất nghiêm khắc.
Trước tiên phải thuộc các quy định ở học viện Thiên Vị, sau đó sẽ chậm rãi thăm dò tình hình, bây giờ còn chưa quen cuộc sống nơi đây, an phận thủ thường là tốt nhất.
Trong học viện, hắn không dám dùng chân khí cảm nhận xung quanh, nếu bộc lộ khí tức cường đại bị cao thủ biết được, vậy thì phiền toái sẽ tới thăm.
Đi ra ngoài thấy đệ tử tạp dịch lúc trước đang cúi đầu suy nghĩ, thấy hắn xuất hiện người này gật đầu:
"Sư đệ, chúc mừng ngươi trở thành thành viên của học viện Thiên Vị chúng ta."
"Cảm ơn, sau này còn phải nhờ sư huynh chiếu cố nhiều hơn, xin hỏi tôn tính đại danh của sư huynh? Đây là một chút quà nhỏ gọi là ra mắt, xin hãy nhận lấy, sau này xin hãy chiếu cố cho ta nhiều hơn."
Dương Kỳ mỉm cười, đưa tới một tấm ngân phiếu Tụ Khí đan trên đó có ghi con số mười vạn viên.
Con số không nhỏ.
Người đệ tử kia vừa nhìn thấy đã âm thầm gật đầu, biết Dương Kỳ là một người thức thời, liền nói:
"Đây là đương nhiên. Đi, ta mang sư đệ đi thay quần áo, đeo phù hiệu, lúc đó mới chính thức là đệ tử học viện Thiên Vị. Vi huynh là Lý Hạc."
"Đệ mới đến, không học viện Thiên Vị này có quy định gì, kính xin Lý sư huynh cho nói cho đệ biết một chút, tránh việc ta phạm phải sai lầm mà không biết mình mạo phạm."
Dương Kỳ đi bên cạnh Lý Hạc, hỏi thăm tin tức.
"Không có gì, không có gì."
Lý Hạc dẫn đường xuống lầu đi tới một nơi trong học viện, trên đường đi, đình đài lầu các cao to rộng lớn, nếu như so sánh Phủ thành chủ của thành Yến Đô chỉ là một con kiến mà thôi.
Đi lại trong học viện Thiên Vị, Dương Kỳ có cảm giác mình đang đi lại trong thiên đường.
"Trong học viện Thiên Vị chúng ta, đẳng cấp nhất thấp chính là đệ tử tạp dịch, nữa, tiếp nữa là đệ tử ngoại viện, sau đó mới tới đệ tử nội viện, trên nữa là đệ tử tinh anh, cấp cuối cùng là đệ tử hạch tâm. Mà đệ tử hạch tâm sẽ được học viện sắc phong là Thánh Đồ."
Lý Hạc ước ao nói:
"Ai, ta ở trong học viện 8 năm rồi vậy mà còn chưa gặp loại nhân vật này bao giờ."
"Cái gì?"
Dương Kỳ lấy làm kinh hãi:
"Lý sư huynh học tập ở đây 8 năm, vậy mà chưa tấn chức đệ tử ngoại viện, học viện Thiên Vị tấn chức khó khăn như vậy sao?"
"Khó, rất khó...."
Lý Hạc cay đắng nói:
"Trừ phi đệ là tuyệt thế thiên tài nổi tiếng, tu vi đột nhiên tăng mạnh mới có thể trực tiếp tấn chức, những người như chúng ta thuần túy học tập chỉ làm tăng kiến thức và kinh nghiệm. Dựa theo quy định của học viện, học viên nào có đủ cống hiến, sau đó tu luyện tới đạt tầng 9 cảnh giới Khí Tông, trải qua các loại kiểm tra, mới có thể tấn chức đến đệ tử ngoại viện."
"Cái gì, cao thủ cấp bậc Khí Tông mới là đệ tử ngoại viện? Vậy đệ tử nội viện có mạnh tới mức nào?"
Dương Kỳ chấn động hỏi.
"Nội viện thì đại đa số đều là Khí Tông, nhưng mà là tuyệt đỉnh trong Khí Tông, ví như vị lão sư thu nhận đệ vừa rồi kỳ thực chính là đệ tử nội viện, đệ tử tinh anh phải vượt qua cảnh giới Khí Tông, đạt đến cảnh giới Đoạt Mệnh."
Lý Hạc được ngân phiếu mười vạn viên Tụ Khí đan của Dương Kỳ nên tận tâm tận lực giải thích cho hắn về những quy định của học viện.
"Nếu sư đệ muốn nhanh chóng tấn chức, đầu tiên là phải có cống hiến lớn cho học viện, sau đó cố gắng gia tăng tu vi thật nhanh. Nếu có thể vượt qua đẳng cấp Khí Tông hướng thiên đoạt mệnh, vậy thì học viện nhấn định sẽ tăng cấp đệ lên hàng đệ tử tinh anh, đây là lối tắt, cũng là con đường khó khăn nhất."
Lý Hạc cười cười cay đắng:
"Ta chỉ là khí công tầng 8, chậm chạp không tu luyện thành Khí Tông, đại đa số đệ tử tạp dịch đều là khí công tầng 7, tầng 8."
"Học viện Thiên Vị đúng là học viện Thiên Vị..."
Dương Kỳ lắc đầu thở dài, ngẫm lại ở thành Yến Đô, khí công tầng 7, tầng 8 đều là gia chủ, mà ở đây chỉ là tạp dịch:
"Ở chỗ này hẳn là có thể nhìn thấy nhân vật cảnh giới Đoạt Mệnh."
Dương Kỳ đã nhìn thấy cảnh giới Khí Tông, nhưng chỉ nghe đồn tới tồn tại vượt qua Khí Tông, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh hắn còn chưa nhìn thấy nên muốn chứng kiến một chút.
Chỉ chốc lát sau, Lý Hạc đã dẫn Dương Kỳ đi tới một gian phòng, trong đó có giường có bàn, các loại vật dụng tương đối đầy đủ, vô cùng rộng rãi.
"Đây là phòng ngủ của đệ, bên trong có y phục để thay, sau khi thay xong đệ chính là đệ tử học viện Thiên Vị, mỗi ngày phải làm những gì sẽ có sắp xếp cụ thể. Đệ tử tạp dịch chúng ta cũng có trưởng nhóm, ngàn vạn lần không nên đắc tội."
Lý Hạc ở bên ngoài đợi Dương Kỳ thay đổi y phục rồi đi báo danh.
Dương Kỳ thay một bộ y phục màu trắng rộng thùng thình, được làm từ tơ tằm, nhẵn bóng, đông ấm hè mát, ở thành Yến Đô nó cũng xem như là bảo bối hiếm có.
Ngoài ra còn có một miếng ngọc bội, trên ngọc bội khắc một chữ “Thiên”.
"Được rồi, Lý sư huynh, huynh có biết trong học viện có nữ đệ tử nào tên là Vân Hải Lam không? Hình như mới gia nhập học viện tháng trước?" Dương Kỳ hỏi.