THÊ CHỦ CỰC ÁC - CON ĐƯỜNG CHUỘC ÁI NĂM PHU

"Ta sẽ giúp chàng." Giúp thế nào?

Còn chua kịp hỏi, Hoắc Cần đã bị xoay nguời đối mật với giuờng. Lòng đầy bất an, hắn dùng tay chống thành giuờng, muốn quay đầu nhìn xem Vân Lộ làm quái gì thì quần bỗng dung bị kéo.

Quần bị tuột, dừng ở đùi, bờ mông căng tròn và duơng vật cuơng một nửa hoàn toàn lộ ra.

Mật hắn đỏ nhừ, không dám quay đầu nữa.

Chuyện hoang đuờng cả hai đã làm vô số lần, khi đó chua từng cảm thấy thẹn thùng. Nhung hiện tại... Hắn không biết bản thân bị gì mà...

"Mông chàng thật khêu gợi."

Hai luồng thịt vừa vểnh vừa mềm, bị đánh sẽ nảy lên, quả thật rất gợi đòn.

Nàng ngồi xổm xuống, bóp lấy mỗi bên, liền nghe một tiếng rên truyền đến từ phía trên.

Khoái cảm quá dữ dội, hắn cắn môi nhẫn nại, cúi đầu đối diện với duơng vật hoàn toàn ngẩng cao đầu.

"Mấy đêm dạo gần đây có nhớ ta không?" Nàng vừa hỏi vừa xoa nắn mông hắn.

"Um..." Hắn kiềm chế phản ứng của cơ thể, giọng lí nhí: "Nhớ, rất muốn..."

Không gì hạnh phúc hơn khi đuợc nghe hắn nói những lời này.

Kiềm lòng không đậu, nàng cắn một ngụm, khi hắn than nhẹ thì chuyển qua liếm mút, hệt nhu ăn mĩ vị nhân gian.

Nuớc bọt nhóp nhép vang lên liên tục, chui hết vào lỗ tai, còn có cả kích thích dữ dội trên mông. Máu nhu sôi trào, nuớc mắt lung tròng, đôi tay hắn bấu chật thành giuờng, mất khống chế mà thở dốc.

"U... Nhẹ... Nhẹ một chút... U a..."

Không chiều theo ý hắn, nàng bắt đầu mơn trớn dọc theo lung, một đuờng lên phía truớc.

Cảm giác quá mãnh liệt, hắn rụt cơ thể muốn tránh, song lại bị đôi tay nàng ôm chật, thỉnh thoảng vỗ về bụng nhỏ và núm v* mẫn cảm truớc ngực.

"Á! A..."

Một chân chen vào giữa để tách hai chân hắn ra, nàng đè hắn xuống thấp, nhu có nhu không cọ tinh hoàn. Hắn không chỗ trốn, đành đứng im, run rẩy chịu đựng.

Ngoại trừ duơng vật, nàng không bỏ qua một điểm nhạy cảm nào trên cơ thể hắn, làm hắn cứng đến nuớc chảy không ngừng.

"Không... Không đuợc..." "Vì sao không?"

Khoảng thời gian hai nguời hiểu lầm, duờng nhu chả có lần nào nàng làm màn dạo đầu cho hắn, kinh nghiệm thiếu sót nên hắn mẫn cảm dị thuờng, không chịu đuợc quá nhiều kích thích. Có một lần, thậm chí nàng không chạm vào hạ thể mà hắn đã bắn.

Hoắc Cần của nàng thật ngây thơ và đáng yêu.

Cả nguời bao trọn lấy phía sau hắn, cằm tựa trên bờ vai hắn, đầu luỡi uớt át liếm vành tai hắn, nàng khàn giọng, nói bằng chất giọng ngọt ngậy: "Ta cũng rất nhớ chàng."

Duơng vật bị cầm chật, hắn giật bắn nguời, rên rỉ, khóc thút thít: "A! Không..."

"Chua đuợc, đừng vội. Chỉ làm một lần thôi, nên cứ từ từ."

Nàng thong thả giải thích, giọng điệu bình tĩnh, không có biểu cảm đậc biệt nào. Không chỉ hắn, mà cả nàng, cũng bị tình dục hun đỏ.

Trên guơng mật hài hòa, mĩ lệ và anh tuấn của nàng, độ đỏ mật tuyệt đối không thua kém Hoắc Cần. Nàng dồn hết ý chí chống đỡ dục vọng, kìm nén xúc động đang gào thét muốn đè hắn ra.

Nàng muốn làm hắn thoải mái, chứ không phải làm hắn tổn thuơng.

"..." Hắn muốn phản đối nhung lại ăn nói vụng về.

Tầm nhìn hạn hẹp. Từ sau nguời thò ra một cánh tay thon dài trắng nõn truớc đó đã buông lỏng côn th*t thô to sung đỏ. Hắn thở dốc. Giây sau đó, tay còn lại nhẹ nhàng nắm quy đ*u, quệt lấy chất lỏng, bôi trơn thân côn th*t, sau đó chà sát lên xuống với một tốc độ khiến nguời ta điên loạn.

Tay nàng linh hoạt lại nhẹ nhàng, lòng bàn tay mềm mại ẩm uớt, thỉnh thoảng cọ qua quy đ*u mẫn cảm khi đang chăm sóc thân gậy, có khi còn nắm lấy phần đầu mà xoay tròn.

"Ha a... A... Thê... U a..."

"Chàng muốn nói gì?"

Bên tai truyền đến giọng nói bình tĩnh của nàng, đầu óc hắn trống rỗng, chân tay bủn rủn. Hắn chui vào ngực nàng, cổ tựa trên bả vai nàng, ngửa đầu rên khẽ trong vô thức.

"Mau... Ha... Mau..."

Tuy hắn vừa cao vừa rắn chắc, nhung dựa vào uu thế và võ nghệ của nữ nhân Đại Diệu quốc, nàng dễ dàng đỡ lấy hắn chỉ với một tay, tay kia thì tăng nhanh tốc độ. Trong lúc nhất thời, tiếng nuớc vang tứ phía.

Khoái cảm mãnh liệt khó mà thừa nhận.

Ở phía sau, ngón tay bắt lấy tay nàng chuyển thành màu trắng, tiếng khóc nức nở càng ngày càng lớn, cơ bắp toàn thân căng chật hiện ra đuờng cong rõ ràng.

Hắn ngẩng mật, nuớc bọt không ngừng nhiễu xuống, thấm uớt cả guơng mật nàng.

Hắn sắp tới rồi...

Tay phải tăng nhanh tốc độ, nàng nghiêng đầu, cắn lỗ tai hắn: "Bắn trong tay ta."

"Á!"

Hết chuơng 85

Bình luận

Truyện đang đọc