THE GAMER HỆ THỐNG

Năm học thứ 2 được bắt đầu với chương trình học nặng hơn hẳn năm thứ nhất khiến cho đám học sinh kêu trời kêu đất khi bị các giáo viên giao cho 1 đống bài tập.

Nhưng trong khi đám học sinh còn đang phải gãy tay để viết mấy bài luận dài hơn cả cuộn giấy vệ sinh thì hắn đã sớm hoàn thành đống bài tập đó bằng cách sử sụng ảnh phân thân.

Hắn cũng không sử dụng ảnh phân thân để tăng tốc độ đọc vì những cuốn sách nằm trong khu vực hạn chế chỉ có thể mượn mỗi lần 1 cuốn mà thôi.

Và cũng không cần nghĩ tới chuyện lén lút đem nó ra khỏi khu vực hạn chế bởi mỗi 1 cuốn sách ở đó hoặc là cực kỳ hiếm và có giá trị hoặc là chứa đầy những phép thuật hắc ám nguy hiểm và đen tối nên tất cả bọn chúng đều đã bị đánh dấu bằng phép thuật.

Với trình độ phép thuật của hắn hiện tại thì đừng trông mong vào việc phá giải những bùa phép được ếm trên những cuốn sách đó.

Mặc dù với lượng INT của mình hắn có thể cưỡng chế loại bỏ những thứ bùa phép được ếm trên những cuốn sách nhưng làm như vậy sẽ khiến cho người khác phát hiện ra.

Hơn nữa số lượng sách trong khu vực hạn chế cũng không nhiều bằng sách trong thư viện chung. Với số lượng đầu sách hạn chế và quá nửa là những bộ sách quý hiếm đều có bản sao được đặt trong thư viện chung nên chỉ có 1 nửa còn lại là những quyển sách mà hắn không thể tìm được ở ngoài khu vực hạn chế mà thôi.

Bây giờ cứ vài ngày hắn lại tìm tới Lockhart 1 lần để xin chữ ký của ông ta để mượn lấy 1 cuốn sách trong khu vực hạn chế.

Mặc dù Lockhart có vẻ ngu ngốc nhưng nhiều lần xảy ra như vậy nên ông ta cũng bắt đầu chú ý đến tên những quyển sách mà hắn muốn mượn. Bản thân Lockhart là 1 tên lừa đảo nhưng nhờ vào việc lắng nghe những câu chuyện từ những kẻ xấu số bị tên này xóa ký ức thì lão ta cũng biết được tên 1 số những đầu sách quý hiếm hoặc nguy hiểm.

Sau 1 lần bị Lockhart hỏi vặn về quyển sách “Ma Thuật Hắc Ám thời Trung Cổ” thì hắn đành phải đánh lạc hướng ông ta bằng 1 vài lời tâng bốc nhưng những lần sau hắn cảm thấy mình cần phải cẩn thận hơn với những tựa sách nói về ma thuật hắc ám.

Sau đó hắn liền mượn 1 vài ấn bản quý hiếm mà đã có sẵn bản sao ở khu vực bình thường với lý do “để so sánh hai bản với nhau” rồi thi thoảng xen kẽ 1 vài cuốn sách mà hắn thực sự muốn đọc vào thì Lockhart cũng chẳng để tâm nữa.

…………

Vào 1 buổi tối khi mà hắn vừa mới dùng bữa tối xong thì liền kêu Hermione trở về ký túc xá trước còn bản thân hắn thì cầm tờ giấy đã được Lockhart ký tên để xuống thư viện lấy sách thì bỗng nhiên hắn bị cản lại.

- A!! Anh Harry!! - 1 tiếng gọi í ới vang lên từ phía sau hắn.

Hắn quay lại và nhìn thấy 1 thằng nhóc thuộc nhà Gryffindor tay cầm 1 cái máy ảnh chạy về phía hắn.

- Anh làm gì ở đây vậy, anh Harry? Em mới đi gửi thư cho ba mẹ em mấy bức ảnh phù thủy mà em mới chụp được - thằng nhóc này liến thoắng.

- Anh đang đi tới thư viện để mượn sách, Colin - hắn nhìn thằng nhóc này nói - em nên trở về ký túc xá đi, nếu để lão Filch bắt được thì thể nào em cũng sẽ bị phạt đấy.

Thằng nhóc này chính là Colin Creevey, 1 phù thủy gốc Muggle, người cực kỳ hâm mộ cái tên Harry Potter.

Thằng nhóc này thường hay làm phiền những lúc hắn đọc sách nên hắn cũng không thích cho lắm. Có 1 lần hắn đã bực mình khi thằng nhóc Colin này cứ nhí nhéo bên tai hắn “Anh đọc sách gì thế?” nên hắn liền kêu thằng nhóc lại gần và cho nó đọc về lời nguyền hắc ám mà hắn đang đọc trong sách.

Sau khi đọc về lời nguyền đó thằng nhóc Colin này đã gặp ác mộng suốt 3 đêm liền và kể từ đó không dám làm phiền mỗi khi hắn đọc sách nữa.

Bây giờ khi nghe hắn nhắc tới từ “sách” thì Colin liền hiểu đó là những cuốn sách chứa đầy những lời nguyền tàn độc và kinh khủng nên lập tức mặt nhăn nhó lại và rời đi.

Không còn bị thằng nhóc Colin làm phiền nữa thì hắn liền tiếp tục đi tới thư viện để mượn sách. Hắn tới thư viện và đưa tờ giấy mang chữ ký của Lockhart cho bà thủ thư Pince để bà đi lấy sách cho hắn từ khu vực hạn chế.

- A, giáo sư Dumbledore thật là… tại sao lại thuê 1 tên giáo sư cho phép học sinh năm thứ 2 đọc những quyển sách này chứ - bà Pince nhìn thấy tựa sách mà hắn muốn mượn thì mím môi 1 chút sau đó liền đi lấy sách.

Đây không phải là lần đầu hắn tới mượn những quyển sách chứa nhiều ma thuật hắc ám nhưng việc đưa những quyển sách nguy hiểm như vậy cho 1 đứa học sinh năm thứ 2 thì bà Pince vẫn cảm thấy bứt dứt.

Nhưng mà hắn đã có chữ ký của 1 giáo sư nên bà Pince cũng không thể nói gì được mà chỉ có thể lấy cho hắn quyển sách mà hắn muốn.

Đã nhiều lần bà Pince thưa chuyện này lên với giáo sư Dumbledore những mỗi 1 lần đều chỉ nhận được 1 câu nói của ông là:

- “Nếu giáo sư Lockhart đã đồng ý thì không sao cả”.

Nên bà Pince đành chỉ biết ngậm ngùi bỏ về.

Hắn đứng đó 1 lát thì liền thấy bà Pince quay lại với 1 quyển sách cực dày và lớn chắc phải nặng đến cả chục kg và giao cho hắn.

- Một quyển “Pháp thuật cải tiến” của cậu đây - bà Pince nhăn nhó giao sách cho hắn.

Mặc dù tựa sách nghe qua thì có vẻ bình thường nhưng bà Pince làm thủ thư ở đây biết bao nhiêu năm thì biết rõ bên trong toàn bộ đều là những hướng dẫn để cải tiến uy lực của những phép thuật chiến đấu.

Nói trắng ra là nó ghi lại cách biến những phép thuật chiến đấu thông thường thành những lời nguyền cực kỳ nguy hiểm. Đây là 1 trong những quyển sách phải nói là hiếm có nhất và bà Pince dám đảm bảo ngoài thư viện của Hogwarts thì có lẽ chỉ có Bộ Pháp Thuật mới có được.

Hắn cầm theo quyển sách mới mượn được và rời khỏi thư viện.

Hắn đi dọc theo con đường quen thuộc để trở về ký túc xá của Hogwarts nhưng bỗng nhiên khi đang đi trên đường thì hắn lại nghe thấy 1 tiếng thì thầm rất nhỏ.

- Lại đây… lại gần tao… cho tao xé xác mày… cho tao băm vằm mày… cho tao giết mày.

Hắn lập tức cảm nhận được có 1 sinh vật đang di chuyển ở gần mình. Hắn hướng mắt về phía những đường ống nước ở trên tường.

Hắn biết đó chính là con Tử Xà Basilisk ở bên trong Phòng Chứa Bí Mật do Salazar Slytherin dựng nên. Hắn vốn dĩ có thể nói được mọi loại ngôn ngữ và tất nhiên là bao gồm cả ngôn ngữ của động vật nên mặc dù không phải là Parselmouth (Xà Khẩu) như Voldemort và Salazar Slytherin nhưng hắn vẫn có thể hiểu và nói được Parseltongue (Xà Ngữ).

Hiện giờ con Tử Xà được thả ra cũng đồng nghĩa với việc quyển nhật ký của Tom Riddle đã có thể khống chế được tâm tình của Ginny và điều khiển hành động của cô bé.

Ngay khi mà hắn phát hiện ra con tử xà Basilisk thì nó cũng đã nhận ra sự tồn tại của hắn.

Con Tử Xà Basilisk vốn là 1 sinh vật thần thoại thuộc họ nhà rắn nên có thể cảm nhận được những con mồi từ xa.

Và với bản năng của 1 con rắn thì nó cảm thấy cực kỳ e ngại sự tồn tại của hắn nên mau chóng bỏ chạy.

Hắn cũng chẳng buồn đuổi theo con Tử Xà Basilisk mà tiếp tục lên đường trở về ký túc xá của Gryffindor.

-------☆☆☆☆-------

Bình luận

Truyện đang đọc