THE GAMER HỆ THỐNG

- Ha ha ha, ngươi nghĩ rằng hợp tác với lũ người của Võ Lâm Minh sẽ khiến cho ngươi về phe của chúng sao? - Trương Bá Phong theo thói quen vẫn gọi liên đoàn võ thuật là Võ Lâm Minh - kể từ khi ngươi bắt đầu tu luyện môn ma công đó thì ngươi đã đứng ở thế đối lập với võ lâm chính đạo rồi, ngươi nghĩ rằng chúng có thể bỏ qua cho 1 nữ ma đầu đã dùng khí huyết của hàng vạn người để luyện công sao!?

Trương Bá Phong run rẩy đứng dậy, sống hàng trăm năm khiến cho ý chí của lão ta cực kỳ cứng cỏi, chỉ cần còn 1 hơi thở thì Trương Bá Phong sẽ tuyệt đối không chịu nằm im dưới đất.

- Ma công? Khí huyết? - Hà Thiên Vũ dường như nhớ ra điều gì đó - chẳng lẽ cô ta là…

Hà Thiên Vũ nhớ tới khi mình còn trẻ được sư phụ cất nhắc lên làm người quản lý việc xuất nhập cảnh tại hòn đảo tại Hawaii, đại bản doanh của liên đoàn thì ông đã từng gặp được 1 người đàn bà trông hết sức hốc hác mang theo 1 cô thiếu nữ khoảng 14-15 tuổi tới đòi gặp chủ tịch liên đoàn.

Lúc đầu Hà Thiên Vũ không cho 2 người này vào nhưng khi bà ta lấy ra 1 tấm lệnh bài thì ngay lập tức liền để cho 2 người vào.

Tấm lệnh bài đó chính là tấm lệnh bài đặc biệt mà trước đây Võ Lâm Minh đã sử dụng, nó là lệnh bài đặc biệt có đánh số từ 1 đến 10 và chỉ phát cho 10 người duy nhất tại Võ Lâm Minh.

10 người này được gọi là Võ Lâm Sứ, là những người đứng đầu chấp pháp đường của Võ Lâm Minh. Sư phụ của Hà Thiên Vũ cũng từng là Võ Lâm Sứ nên ông mới nhận ra tấm lệnh bài này.

Hà Thiên Vũ đưa người đàn bà đó vào gặp sư phụ mình cũng chính là chủ tịch lâm thời của liên đoàn nhưng sau khi tiến vào không lâu thì người đàn bà đó lại hằm hằm kéo cô thiếu nữ mặt đẫm lệ rời đi.

Lúc đầu Hà Thiên Vũ còn tưởng là sư phụ mình ở bên ngoài vui chơi ra sản phẩm giờ bị người ta kéo đến nhận cha nhưng sau đó mới biết được sự thật.

Sau khi ăn đòn gần chết vì tội dám suy diễn lung tung thì Hà Thiên Vũ cũng biết được phần nào về câu chuyện của người đàn bà đó. Ông vẫn nhớ như in vẻ mặt bất lực của sư phụ mình khi đó.

- Vũ nhi, không phải là ta không muốn giúp, mà là ta không thể giúp được… - sư phụ của Hà Thiên Vũ thở dài - cái chức vị chủ tịch này của ta sẽ không còn tồn tại được lâu nữa đâu, để có thể duy trì được liên đoàn thì ta phải nhường ra rất nhiều lợi ích cho họ…

Quả thật không lâu sau đó liên đoàn võ thuật quốc tế đã loại bỏ chức vị chủ tịch và tiến hành quản lý theo phương thức ban cố vấn như bây giờ để tránh việc quyền lực tập trung vào tay 1 người.

Đúng thật là sư phụ của Hà Thiên Vũ không thể nào giúp được bởi trong tay ông không có đủ quyền lực để điều khiển cả cái liên đoàn còn đang rời rạc lúc đó.

Sau đó Hà Thiên Vũ nghe tin người đàn bà kia qua đời và nhận lệnh sư phụ tới tìm cô con gái đã đi cùng bà ta và mang về để chăm sóc nhưng lúc này ông lại không tìm ra được bất cứ dấu vết nào của cô ta hết.

Vào thời gian đó thì việc người bị mất tích là không hề hiếm bởi khi đó nạn buôn người đang hoành hành ở khắp nơi. Dưới sự nỗ lực tìm kiếm mà không có kết quả thì Hà Thiên Vũ đã bỏ cuộc và điều đó cũng đã trở thành nỗi canh cánh trong lòng sư phụ của Hà Thiên Vũ khi ông không thể chăm sóc cho người vợ góa con côi của người đồng đội ngày xưa.

Giờ đây sau hơn 50 năm thì cuối cùng Hà Thiên Vũ cũng đã gặp lại được người mà mình đã cất công tìm kiếm lúc trước và ngạc nhiên hơn là cô thiếu nữ chỉ biết khóc lóc đi theo mẹ mình ngày nào giờ đây đã trở thành 1 cao thủ khét tiếng giới võ lâm.

- Cô là con gái của Hoàng Chí Công? - Hà Thiên Vũ bước tới hỏi.

- Ông là người đã đưa mẹ con ta vào gặp Trần Thiên Dực ngày đó à - Hoàng Hy hiển nhiên là nhận ra Hà Thiên Vũ - ngày đó ông đã cất công cho người đi tìm kiếm ta nhưng rất tiếc, kể từ khi mẹ ta nhắm mắt xuôi tay thì mục tiêu của cuộc đời ta chỉ có 1, đó là tiêu diệt Minh Thần Tông. Chính vì vậy ta không thể nào có được 1 cuộc sống bình thường như sư phụ ông mong muốn được.

- Tại sao? Tại sao cô lại tu luyện thứ ma công đó? Không phải cha cô đã phải trả giá bằng cả tính mạng để không cho thứ võ công tàn độc đó tái hiện trên thế gian sao!? - Hà Thiên Vũ kích động nói.

- Chỉ cần có thể trả được mối huyết hận, cho dù hóa thân làm ma thì cũng có đáng gì - Hoàng Hy hơi nhắm mắt lại nói.

Hắn nghe 2 người này đối thoại với nhau mà hơi gãi tai 1 chút, nếu như không có sự xuất hiện của hắn thì có lẽ giữa 2 người này hẳn là sẽ có 1 trang tình sử bi tráng lắm đây…

- Ha ha ha… sao vậy Hà Thiên Vũ, Võ Lâm Minh chẳng phải là luôn hô vang khẩu hiệu thay trời hành đạo, trừ gian diệt loạn sao? Ngươi còn chờ cái gì nữa mà không tiêu diệt con ma đầu này đi!?! - Trương Bá Phong quát lên khiến cho tất cả mọi người đều dừng tay lại và nhìn về phía 3 người này.

Trương Bá Phong, Hoàng Hy và Hà Thiên Vũ đứng đối diện lẫn nhau mà không có cử động gì. Trương Bá Phong thì đang bị thương không muốn ra tay trước, Hà Thiên Vũ thì còn đang xoắn xuýt về việc Hoàng Hy tu luyện Huyết Thần Kinh.

Trong những người này thì chỉ có duy nhất Hoàng Hy là không có khúc mắc gì nhiều nên cô cũng là người làm ra cử động đầu tiên.

- Lắm lời quá đấy lão già kia, công tử ra lệnh cho ta giết chết các ngươi mà ta đã làm lỡ quá nhiều thời gian rồi…

- Ngươi…

Trương Bá Phong lập tức trở nên cảnh giác, Hoàng Hy là 1 biến số quá lớn mà Trương Bá Phong không thể đo đạc được sức mạnh hay dự liệu những suy nghĩ của cô. Giờ đây dường như Hoàng Hy có ý định phá vỡ tình thế ở đây và cố tình nhắm tới lão ta.

Trong lúc Trương Bá Phong đang hốt hoảng lo lắng thì từ phía bên ngoài trang viên liền nổi lên những tiếng ồn ào.

- Xoạt!!! Xoạt!!!

Hơn 100 người bỗng từ bên ngoài xông vào trong trang viên và ⅔ trong số đó đều mặc những chiếc áo choàng màu đen.

- Cha!!! - 1 ông lão râu tóc cũng bạc phơ dẫn theo đoàn người này tới đằng sau Trương Bá Phong và hô lên.

- Bái kiến gia gia/ thái gia gia - mấy kẻ không mặc áo choàng đen cũng nhao nhao lên vấn an Trương Bá Phong.

- Lũ người kia… là người của hội Black Mamba? (Tên 1 loại rắn độc) - Hà Thiên Vũ nhìn thấy hình con rắn màu đen được thêu trên áo choàng của đám người kia thì lập tức nhận ra thân phận của chúng.

Những người khác cũng đã phát hiện ra sự hiện diện của đám người này thì lập tức cảm thấy hết sức lo lắng. Tại sao ư? Bởi vì Black Mamba là 1 tổ chức pháp sư thuộc giới lính đánh thuê của thế giới ngầm.

Có rất nhiều tổ chức pháp sư không thuộc quyền quản lý của Hội Pháp Thuật và phần lớn trong số đó đều các pháp sư tự biến mình thành lính đánh thuê. Black Mamba là 1 tổ chức phải nói là rất nổi tiếng trong thế giới ngầm bởi sự tàn độc và hung hăng của chúng giống hệt như loài rắn Black Mamba.

- Ha ha ha, ngươi tưởng ta tới đây mà không có chút chuẩn bị nào hay sao - Trương Bá Phong cười lớn.

- Lão già khốn kiếp, vậy mà lại lôi cả pháp sư vào trong cuộc tranh chấp trong giới võ lâm sao!? - Vương Chấn Hùng tức giận lao tới.

- Khởi động ma trận - bỗng lão già vừa mới gọi Trương Bá Phong là cha quay lại ra lệnh cho đám người phía sau.

Tất cả hơn 70 tên pháp sư của Black Mamba lập tức lấy ra gậy phép của mình và bắt đầu đọc chú văn.

- Xoạt!!!

Dưới mặt đất bỗng chốc nổi lên 1 ma trận cực lớn bao phủ khắp trang viên này.

- Hả…!? - Vương Chấn Hùng cảm thấy sức mạnh của mình như bị rút cạn và cơ bắp lập tức trở nên cực kỳ đau đớn - A A A!!!

- Ông nội!!! - Vương Linh Nhi và Vương Tuấn Vĩ vội vã chạy tới đỡ lấy Vương Chấn Hùng nhưng khi 2 người chạm vào người thì lập tức ông ta liền cảm thấy càng thêm đau đớn hơn nên cả 2 cuống quýt không biết làm gì.

- Vương Chấn Hùng, mặc dù tạo nghệ trận pháp của ngươi rất cao nhưng ngươi lại bất cẩn coi thường ma trận của pháp sư - Trương Bá Phong nói - sự thần kỳ của ma trận vượt xa những trận pháp mà ngươi vẫn hay tự hào nhiều. Đây là 1 phiên bản đảo ngược của kết giới tại Võ Lâm Minh, khi ở trong này ngươi hoàn toàn không thể sử dụng nội công nếu không sẽ phải chịu sự đau đớn tột cùng khi nội khí bị đánh tan ra. Mà không thể sử dụng nội công thì khi đối đầu với nhóm pháp sư này các ngươi chẳng khác nào như cá nằm trên thớt cả.

Mấy người võ giả bên phía Hà gia khi nghe thấy vậy thì tức giận chửi loạn lên.

- Câm mồm!!!! - Trương Bá Phong quát.

Dường như được chăm sóc đặc biệt nên Trương Bá Phong vẫn sử dụng được nội lực của mình, tiếng quát của ông ta khiến cho mấy võ giả không thể sử dụng nội lực để chống trả lập tức ôm đầu kêu la đau đớn.

- Ta sẽ cho các ngươi 1 cơ hội - Trương Bá Phong nhìn đám người này 1 lát rồi nói - nếu như các ngươi giết chết 2 lão già này… ta sẽ tha mạng cho các ngươi.

Mấy người kia lập tức sững sờ nhìn nhau, hầu hết bọn họ đều là bị cuốn vào cuộc phân tranh này giữa 2 nhà mà thôi, chứ thực chất họ không có bao nhiêu lòng trung thành đối với Hà gia mà chỉ đơn giản là vì lợi ích.

- Ngươi nghĩ chúng ta lại là kẻ ham sống sợ chết sẽ nghe sự điều khiển của ngươi sao? - 1 võ giả của Võ Lâm Minh quát lên nhưng trong lòng ông ta biết rằng ngoài trừ những võ giả thuộc Võ Lâm Minh ra thì những người khác đều có thể phản bội bất cứ lúc nào.

- Cơ hội ta đã cho các ngươi rồi, ta đếm đến 3, nếu ai quyết tâm chịu chết thì cứ đứng im ở đó - Trương Bá Phong nói - 1… 2…

Trương Bá Phong vừa đếm vừa nhìn về phía Hoàng Hy, vừa rồi lão ta không nhắc tới cô là bởi vì lão muốn đích thân trả thù cho 1 chưởng vừa rồi của cô.

Nhưng lúc này Hoàng Hy mặc dù không thể sử dụng được nội khí thì cô vẫn không hề có chút nào dao động cả.

- Lão già kia, ngươi nhảy nhót nãy giờ làm ta khó chịu lắm rồi đấy - giọng nói của hắn lập tức đánh tan sự im lặng đang bao phủ khắp trang viên.

- ------☆☆☆☆-------

Bình luận

Truyện đang đọc