THẾ GIỚI DỊ BIẾN



- Này! Chuyện quái gì thế hả.
- Phát dù là thế nào, mau làm gì đó đi chứ?
Hoảng loạn, tất cả võ giả ở đây đều bắt đầu hoảng loạn, họ liên tục chất vấn người đứng đầu ở đây, Mạc.
- Trật tự.
Một cỗ khí tràng cấp Chiến tướng được thả ra từ người Mạc chỉ huy, rõ ràng người dẫn đầu chiến dịch trên chuyến bay lần này có tu vi mạnh nhất ở đây.

Ông liếc nhìn bọn võ giả ở đây một lược, tâm trạng của ông cũng không tốt chút nào khi phải nói ra những lời này, nhưng mọi người ở đây có quyền biết tình huống bên ngoài.

Dấu diếm không phải là sách lược khôn ngoan trong hoàn cảnh này.

Phía bên ngoài bọn yêu thú kia không ngừng tấn công, ở phương xa còn có một con có đẳng cấp chiến tướng vẫn đang không ngừng lượn lờ xung quanh máy bay, nó vẫn chưa có ý định tham dự tấn công.
- Chúng ta đang ở trên máy bay với độ cao hơn 10 000m, nếu lồng phòng ngự mất, thì dù chiếc máy bay này có kiên cố thì với lực va chạm giữa máy bay và bọn yêu thú kia thì chẳng mấy chốc chiếc Z320 này sẽ bị xé toạc.
….
- Tôi sẽ cố gắng cản bước chân con yêu thú Chiến tướng kia nên các vị có tu vi Đại chủ ở đây hãy ráng mở đường máu mà thoát ra.
….
Nói xong Mạc quay trở về khoang điều khiển, ông không có tâm tư trấn an bọn người này nữa, là võ giả sinh tử khó lường đã quyết định ra khỏi sự bảo bọc thì phải có ý thức được nguy hiểm.
- Làm sao đây Long?
Lâm cố gắng cho bản thân không mất đi bình tĩnh mà hỏi Long.
- Cậu và Hoa cứ cầm sẵn dù đi, nếu chiếc máy bay bị phá hủy thì nhảy ra ngoài, nhớ dùng chân khí hộ thể, còn bọn yêu thú bên ngoài tôi sẽ cố gắng cản chúng lại tranh thủ thời gian cho hai người hạ xuống mặt đất.

Tạm thời cứ thế đi.
- Cậu?
Long đưa tay ngăn lời nói của Lâm, cậu nghĩ đây đã là biện pháp tốt nhất.
Ầm!
Rắc!
Rắc!
Bên ngoài Z320 lồng phòng ngự của nó đã vỡ thành từng mảnh.

Bầy yêu thú như thấy được cơ hội, chúng nhanh chóng lao thẳng vào, những chiếc móng vuốt sắc nhọn nhắm ngay vào cánh và thân chiếc Z320.
Ầm!
Ầm!
Chiếc Z320 liên tục xuất hiện các vết lõm.

Keeeéeet!
Đột nhiên trên nóc của khoang hành khách xuất hiện một vết rách lớn, một chiếc móng vuốt cắm thẳng vào bên trong khoang.

Áp suất không khí thay đổi khiến cho mọi thứ dường như sắp bị cuốn ra ngoài theo vết rách.
Keeéeet!
Càng ngày càng nhiều vết rách xuất hiện trên thân máy bay.
- Mọi người mau phản kháng.
Một vài người hô to lên.

Có một số ít đã rục rịch vận chân khí của mình.
- Điên à nếu dùng chân khí trong này sẽ có nguy cơ làm hư hại thêm đấy.
Một số ít lại phản bác.

Đang phân vân giữa hai luồn ý kiến thì những vết rách được mở rộng ra.
Xoạt
Xoạt
- Không tốt, bọn chúng đang cố xé chiếc máy bay này ra.
Từ trên không trung nơi xa, một con chim lớn mang bộ dáng có chút tàn tạ vẫn đang theo dõi tình huống chiếc máy bay kia.

Nói con chim này tàn tạ vì toàn thân nó như bị ăn mòn và mục nát, ngay cả lông trên người nó cũng hiện rõ thiếu đi vài phần, nó chính là bá chủ trên vùng không phận này tu vi đạt đến Chiến tướng sơ kỳ.

Sau khi phá vỡ lồng phòng hộ đến giờ thì nó vẫn chưa hành động tiếp, bởi vì nó bắt đầu cảm giác được bên trong chiếc máy bay kia có một sinh vật có đẳng cấp ngang với nó.

Không phải nó kiên dè mà chỉ là nó muốn nhìn xem những sinh vật kia giãy giụa mà thôi.
- Mọi người mau chuẩn bị rời máy bay.
Tất cả những người dẫn đội có tu vi Đại chủ họ bắt đầu lên tiếng.
Ầm!

Tiếng nổ lớn vang lên, một chiếc cánh của máy bay đã bị phá hủy khiến nó mất trọng tâm mà xoay vòng rơi xuống.
A A A!
Máy bay vừa lật khiến mọi người bên trong bắt đầu mất chỗ đứng, khiến họ bị văng ra tứ tán.
- Coi chừng.

Long dùng hai tay ôm lấy anh em Lâm, cậu không thể để hai người gặp nguy hiểm được.

Cảm thấy không thể tiếp tục ở trong này nữa Long vận dụng chân khí trong cơ thể lên đến cực hạn lập tức khí tràng cấp Đại chủ viên mãn ồ ạt trào ra, một số người chú ý đến tình huống bên này khiến họ giật mình.
- Này đó không phải là ba tên nhóc từ chối chúng ta sao, khí thế này?
Người không nhịn được lên tiếng trong hoàn cảnh này chính là cô gái trước đó hỏi thăm về ba người Long thuộc nhóm của người đàn ông có khuôn mặt phúc hậu.
- Còn mạnh hơn cả ta, không là mạnh hơn tất cả các vị lĩnh đội ở đây.
Một vài vị lĩnh đội không khỏi có chút đánh giá thực lực của Long.
Long cũng không quan tâm đến nhận xét của họ, tình huống nguy cấp không thể phân tâm.

- Hai người bám chặt lấy tôi.

Nghe thấy vậy lập tức Lâm vội vàng ôm lấy eo của Long còn Hoa thì ôm lấy phía sau bả vai.

Thấy hai người đã ôm chặt lấy mình Long lập tức dùng tinh thần lực dò xét tình huống bên ngoài máy bay.
“Khoảng trống”
Phong bộ.
Chớp lấy thời cơ Long phi ra ngoài một vết rách lớn.

Là người đầu tiên rời khỏi máy bay, điều này khiến cho không ít yêu thú chú ý đến ba người.

Một vài con đang lượn lờ xung quanh chủ yếu là cấp Tinh anh bắt đầu lao tới Long, mấy con này do không có đủ sức phá vỡ thân máy bay nên nãy giờ chúng chỉ bay vòng ngoài cảnh giới, thấy được con mồi đầu tiên nên rất hưng phấn mà không phát giác được con mồi này có thực lực vượt xa chúng.
“Tới tốt”
….……………
Đám võ giả đang cố gắng đu bám bên trong máy bay khi thấy Long phi ra ngoài thì một mực xem thường, tu vi cao thì đã làm sao nhảy ra làm chim đầu đàn, quả thật không có cái ngu nào hơn cái ngu này.

Nhưng mà suy nghĩ chưa dứt thì bên ngoài đã phát ra âm bạo quét ngang không trung, một vài người đưa mắt qua lỗ thủng thì thấy được một màn rung động.
- Trời ạ! Ác ma hàng lâm.
Cậu thanh niên kia trên người còn bị hai người khác ôm lấy nhưng mà xung quanh họ thì phảng phất có một trận mưa máu nhuộm đỏ cả sắc trời này.
Động tĩnh quá lớn khiến cho lũ yêu thú cấp Đại chủ cũng dừng động tác phá hủy chiếc máy bay lại mà liếc nhìn qua tên nhân loại kia.

Một vài con trong mắt có kiên dè, một vài con thì lại tràn đầy chiến ý.


Yêu thú trong tự nhiên, muốn mạnh mẽ chỉ có đánh giết mà tiến lên, đặc biệt năng lượng từ khí hải của con người luôn khiến chúng có xúc động muốn hấp thu.
Lệ!
Tiếng kêu cao vút hai con yêu thú không nhận nhịn được bản năng mà lao đến chỗ Long.

Nhưng Long không mấy quan tâm đến hai con yêu thú đó, thứ mà cậu quan tâm chính là ngay lúc cậu diệt sát bầy tạp ngư thì có một cỗ khí thế khóa chặt lấy vị trí của cậu.
“Chiến tướng”
….………………………
- Là ai mà có khí tức Đại chủ viên mãn, bên trong máy bay còn ẩn giấu người có thực lực này.
Mạc đứng ở bên trong khoang điều giờ đã trở thành một đống hỗn độn, ông vẫn luôn đề phòng con yêu thú chiến tướng kia đột kích, chiếc Z320 này vẫn còn trụ được một lúc trước khi bị tan thành từng mảnh trên không trung.

Bỗng nhiên ông chợt cảm thấy có một luồng khí tức mạnh mẽ phát tra từ bên cạnh chiếc máy bay, rõ ràng đây là chân khí của con người điều này khiến ông không khỏi phân một ít lực chú ý qua.
….……………
Anh em Lâm chỉ biết ôm chặt lấy Long và dùng chân khí bao phủ người chứ không biết phải làm gì cả.

Cả ba người đang lao thẳng xuống mặt đất và đang từ từ cách xa ra khỏi chiếc Z320.
Rắc!
Ầm!
Chiếc Z320 đã không trụ vững nữa, nó đã bị tách thành từng mảnh lớn, võ giả bên trong lần lượt rơi ra ngoài bay tứ tán.

Lũ yêu thú lộ ra ánh mắt kinh hỉ, ngay lập tức nhào đến đám người.
Roẹt!
Bành!
Cũng không nên kinh thường võ giả, tâm lý không vững nhưng thực lực vẫn còn đó.

Dù rơi tự do trên không bọn họ vẫn phản ứng theo bản năng vận dụng chân khí hộ thể và dùng thân pháp giữ thăng bằng.

Một vài võ giả còn có khả năng phản kích yêu thú ở trên không.

Từ xa chỉ thấy một màn huyết tinh giữa không trung, khi liên tục tay chân, đầu thân, lông cánh của người và yêu thú liên tục tách rời khỏi thân thể.
- Cút!
Tiếng quát vang vọng cả khoảng không, một con yêu thú bị xé ra làm đôi.

Có thể có khí thế như thế này ngoài chỉ huy Mạc thì còn ai.

Vừa ra sân khí tràng của Chiến tướng sơ kỳ thả ra không một chút thu liễm.


Cường giả Chiến tướng ra tay, tràng diện lập tức thay đổi.

Ông ta chính là người mạnh nhất trên chiến trường này.
Nơi xa cặp mắt của con yêu thú chiến tướng kia bỗng sắc bén lên.
Lệ!
Một tiếng quái kiếu vang vọng bầu trời, như muốn nói cho lũ sinh vật kia một sự thật, bá chủ nơi này phải là nó.
Vù!
Không khí chấn động bởi cú vỗ cánh, từ chiến trường nhìn sang thì chỉ thấy một đạo bóng đen lao tới bên này như thiểm điện, chưa tới gần chiến trường mà khí thế của nó đã bao phủ tất cả.

Mọi người ở đây ai nấy cũng đều lo sợ nhưng bọn họ cũng không thể làm gì khác bởi vì xung quanh vẫn còn có bầy yêu thú vây quanh, một ý nghĩ xuất hiện và ngày càng phóng đại trong đầu họ.
“Chúng ta xong”
….………………..
Đứng trước hai con yêu thú cấp Đại chủ trung kỳ này Long cũng không biểu lộ gì nhiều, chỉ thấy cậu vung kiếm của mình lên dùng kiếm khí đón đỡ.
Bành!
Bành!
Hai con yêu thú nhất thời bị đẩy lui.

Cùng cấp độ nhưng yêu thú so với người thì thể chất mạnh hơn với lại ở độ cao này giao chiến thì không có lợi cho cậu, bởi vì bọn chim kia sẽ luôn bay một vòng lớn lấy đà rồi lao vào.

Phút chốc Long đã mất đi hình bóng trong phạm vi tinh thần lực của mình.
- Coi chừng bọn chúng gọi thêm ba con nữa tới đây.
Hoa dùng chân khí truyền âm cho Long.

Cô nhớ rằng là Long từng nói bán kính phạm vi tinh thần lực của cậu chỉ có 500m nên lúc phối hợp với cậu thì phải luôn nhớ tới điểm này.
Long cố gắng dùng thân pháp bình ổn thân thể giữa không trung, cố gắng chốn chạy thì chẳng khác nào tìm chết, trên bầu trời này Long vẫn còn chưa tự tin đến mức Phong bộ của mình nhanh hơn hai cái cánh của chúng.
Lưu tinh kiếm, tinh không vạn lý.
Hàng ngàn đạo kiếm quang quay xung quanh ba người tạo thành một vòng phòng hộ.
Lệ!
Năm con yêu thú lấy tốc độ cao nhất lao thẳng vào vòng phòng hộ kia, chúng vận dụng yêu khí của mình lưu chuyển toàn thân tạo thành một lớp giáp phòng ngự.

Nhân loại có thể dùng chân khí hộ thể thì không có lý nào yêu thú không biết dùng yêu khí hộ thể.
Ầm!
Đối đầu với 5 con phi hành yêu thú cấp Đại chủ trung kỳ trên không trung vẫn là quá sức đối với Long, lực phản chấn hất bay ba người bọn họ.

Lâm và Hoa cũng chịu ảnh hưởng, bất giác tay của họ buông lỏng, lập tức ba người bị tách ra khỏi không trung.
“Mẹ nó”.


Bình luận

Truyện đang đọc