THẾ THÂN O LÀ VẠN NHÂN MÊ


Chu Hạc nghĩ rằng trải qua chuyện này ít nhất mấy ngày tiếp theo Phó Đoạn sẽ không lại đến biệt thự nhưng sự thật thì hoàn toàn trái ngược.
Hôm sau Phó Đoạn lại quan minh chính đại đến biệt thự.
Ngoại tình cũng có thể trắng trợn như thế sao? Cậu đúng là xem thường hắn rồi!
"Nhẫn của cậu đâu?" Phó Đoạn vừa  bước vào cửa liền hỏi, ánh mắt liếc xuống tay trái của cậu.
"Không biết." Chu Hạc đang ngồi trước bàn ăn sáng, đầu cũng không thèm ngẩng lên mà trả lời.
Phó Đoạn đi đến trước mặt cậu, bóng đen bao phủ lên người Chu Hạc, hắn trầm giọng hỏi: "Nó đâu?"
"Tôi đã nói là..." Chưa để Chu Hạc nói hết câu, Phó Đoạn đã cường thế nâng cằm cậu lên, buộc cậu phải đối diện với hắn.
Chu Hạc kinh ngạc khi hắn có thể chạm vào cậu, không lẽ Phó Đoạn đã qua thời kỳ đặc thù?
Không, không phải.
Theo Chu Hạc quan sát thì trên trán của anh có một tầng mồ hôi mỏng, nắm tay trái cũng siết chặt nổi lên gân xanh, chứng tỏ Phó Đoạn chưa kết thúc thời kỳ này nhưng hắn có thể nhịn xuống!
Khả năng thích ứng thật đáng sợ!
Chu Hạc cố gắng bình tĩnh nhìn vào đôi mắt Phó Đoạn trả lời: "Tôi không thích đeo trang sức.

"Phúc Hạ."
Phúc Hạ nghe hắn gọi, lập tức cung kính nghe lệnh đi lên phòng của Chu Hạc tìm nhẫn, rất nhanh chiếc nhẫn đã được đưa xuống.
Phó Đoạn nắm lấy tay Chu Hạc, tự tay đeo nhẫn lên cho cậu, nắm tay chặt đến mức Chu Hạc hít sâu một hơi, ngón tay bị anh nắm cũng ửng đỏ.
Phó Đoạn liếc mắt một cái rồi nói: "Đừng để tôi thấy tay trái của cậu lại không có nó."
Chu Hạc rụt tay lại, ngoan ngoãn ngồi ăn sáng, cũng không dám lại khiêu khích Phó Đoạn, hắn nếu nhịn xuống phản ứng s1nh lý của Alpha thì cậu không dám cược việc tiếp theo hắn sẽ làm gì.
Hắn ngồi nhìn Chu Hạc ăn sáng như chủ nhân đang quan sát thú cưng của mình, tầm mắt tr@n trụi không có ý định che giấu.
"Đừng nghĩ tới việc trốn chạy, hiện tại bên ngoài không còn chỗ cho cậu đâu." Phó Đoạn chờ Chu Hạc ăn xong bỗng nói.
Phó Đoạn đứng dậy muốn đi, trước khi ra khỏi nhà, hắn liếc nhìn Chu Hạc rồi nói: "Đừng đặt hi vọng vào Sở Tinh Châu và Hứa Kỷ Trạch, hai người đó thua rồi."
Chu Hạc ngơ ngác ngồi trên ghế, đến khi Phó Đoạn hoàn toàn đi mất thì cậu mới phục hồi tin thần lại.

Phúc Hạ nghe theo Phó Đoạn phân phó mà đưa điện thoại cho Chu Hạc, đương nhiên hắn sẽ đứng phía sau quan sát hành vi của cậu, đừng hòng gọi điện cho bất kỳ ai.
Chu Hạc khi nhận điện thoại liền lên mạng tra tin tức của Tinh Quang - công ty của Sở Tinh Châu và An Miên bệnh viện nhưng dù có tra như thế nào cũng không có bất kỳ một tin tức nào như có người cố tình che giấu đi.
Chu Hạc run tay, trong lòng khó chịu cực kỳ, là cậu liên lụy họ, nếu, nếu cậu không chạy, nếu cậu chưa từng ly hôn...
Phục Hạ đứng phía sau, rũ mắt nói: "Trên mạng tạm thời sẽ không tra được hai nơi này thưa Chu thiếu, tạm thời thì giá cổ phiếu của Tinh Quang đang kịch liệt dao động và giảm xuống, Lý gia chuẩn bị quy phục gia chủ."
Chu Hạc đầu óc như một mớ hồ nhão, không suy nghĩ được gì, cũng không để ý đến hai chữ "tạm thời" mà Phúc Hạ nói.

Cậu biết được hai người kia lại vì cậu liên lụy mà...
Thấy Chu Hạc không có ý định tiếp tục xem điện thoại, Phúc Hạ lấy lại điện thoại, nhấn vào hot search sau đó lại đưa cho Chu Hạc.
Chu Hạc vốn không có tâm tình xem tin tức, nhưng liếc nhìn thấy tên cậu lại chiếm 10 tin đầu đề của hot search thì hơi trừng mắt.
Nhân vật chính vẫn là Chu Hạc, lần này là tuôn ra việc cậu bị bao dưỡng.

Nói có sách mách có chứng, nếu Chu Hạc không phải người trong cuộc thì liền tin.
Lần này vẫn đưa ra nhiều chứng cứ như lần trước.

Bằng chứng là lần đầu Chu Hạc lên hot search thì vì tin đồn tiểu tam thì chỉ qua một đêm các tin tức đều như bị bốc hơi khỏi nhân gian.
Bằng chứng thứ hai là đoàn đội luật sư của Chu Hạc toàn là nhân sĩ cao cấp, có tiền cũng chưa chắc thuê được nhưng Chu Hạc đã làm được điều đó.

Top 3, là một bài viết phân tích thu nhập của Chu Hạc và phí luật sư, thật là một con số chênh lệch vì thế càng chứng minh rằng cậu bị bao nuôi.
Dựa theo tin tức bao nuôi này, thì quần chúng ăn dưa bắt đầu tưởng tượng ra vô số âm mưu luận, dương mưu luận, có thể ghép lại thành một bộ phim nhiều tập.
Vì sự não bổ của họ nên có thêm rất nhiều bài viết khác, lấy thân phận là "con nuôi" của Chu Hạc để "phân tích".
Tỉ như nói Chu Hạc được bao nuôi thì việc dùng quyền lực để đi cửa sau là chuyện dễ hiểu, có lẽ studio cũng bị "ba nuôi" của cậu thu mua rồi nên mới đứng ra giúp cậu.
Còn việc Chu Hạc có thể giả giọng nữ thì chỉ là trùng hợp.
Chu Hạc làm kẻ thứ ba phá hủy tình cảm người khác, sau khi Phó Đoạn phát hiện thì bị đuổi ra khỏi Phó gia.

Sau đó cậu không cam tâm leo lên đùi vàng mới, thấy hai người kia hạnh phúc thì lại ghen ghét phá hoại.

Ỷ vào ba nuôi nên hoành hành ngang ngược đạp đổ bát cơm của nhiều người.

Hiện tại sự thật được phơi bày cậu bên bị trừng phạt.
Mọi người đều tin rằng, cái mình "phát hiện" là chính xác, fan của Chu Hạc cũng không thể đấu với một tập thể não tàn lớn như vậy.


Họ trông chờ Chu Hạc có thể đứng ra phát sóng trực tiếp thanh minh như lần trước.
Nhưng Chu Hạc biết đây là chuyện không thể! Phó Đoạn sẽ không cho cậu có cơ hội làm như vậy.

Hắn đã cắt đứt mọi đường lui của cậu, hủy hoại thanh danh và sự nghiệp của cậu!
Chu Hạc mím chặt môi, hương vị rỉ sắt của máu thấm lên đầu lưỡi nhưng cậu không cảm thấy đau, cậu chỉ cảm thấy Phó Đoạn thật đáng sợ.
Phó Đoạn đã sắp đặt sẵn mọi thứ, việc này nối đuôi việc kia một cách hoàn hảo, ngay từ ngày cậu nhận bộ kịch này đều được hắn sắp đặt tất cả.

Từng lớp mạng nhện được giăng ra chỉ chờ con mồi sa lưới.
Cậu càng phản kháng thì tơ nhện quấn càng chặt, càng có lý do để chứng minh tất cả tin đồn đều là sự thật.
Dù phía trước cậu có cố gắng bác bỏ tin đồn như thế nào thì cũng là vô ích!
Sự phản kháng của cậu là một việc cỡ nào buồn cười, chỉ như chú cá vùng vẫy một lần cuối cùng trước khi chết..


Bình luận

Truyện đang đọc