THÍCH KHÁCH

Tinh cầu Lama, thủ đô của Tinh Tế Đế Quốc, hôm nay phi thường náo nhiệt.

Một buổi sáng sớm, quảng trường Klappa bên ngoài hoàng cung bị vây chật như nêm, mà con đường từ hoàng cung đến quảng trường, dân chúng đã dậy sớm chiếm vị trí  chật kín hai bên đường, từ xa xa nhìn lại chỉ thấy toàn đầu tóc nhấp nhô, hoàng thất không thể không cử một binh đoàn đến giữ trật tự.

Sở dĩ xuât hiện trường hợp mọi người đều đổ ra đường như vậy vì hôm nay là ngày quốc khánh, trong ngày này sẽ có đại lễ duyệt binh cực kì long trọng, đại bộ phận hoàng thất cũng đều đến tham dự, nhất là hoàng tử alpha trẻ tuổi Thất hoàng tử, cơ hồ là thần tượng quốc dân, một cơ hội nhìn thấy thần tượng vô cùng hiếm có như vậy, do đó, cho dù chỉ là xa xa xa xa nhìn thấy, nhưng vẫn có rất nhiều quốc dân từ xa ngàn dặm tụ tập tại quảng trường, muốn chiêm ngưỡng phong thái của hoàng tử.

Lúc này trời còn chưa sáng rõ, so với tưng bừng náo nhiệt vui mừng ngoài phố, hoàng cung Klappa lại một mảnh yên tĩnh.

Các thành viên hoàng thất còn chưa rời giường, nhưng những người hầu trong hoàng cung cũng đã bắt đầu ngày làm việc. Vì là ngày quốc khánh, công việc hôm nay so ngày thường nặng nề hơn nhiều, bọn họ nhẹ tay nhẹ chân chuẩn bị buổi sáng, xử lý phục sức, dọn dẹp hoàng cung...Y hệt như người máy thông minh, mặt không đổi sắc, vô thanh vô tức bận rộn đi qua mỗi một cung điện trong hoàng cung.

Đại hoàng tử Carsen trời chưa kịp sáng đã tỉnh, nằm trên giường lớn trong tẩm cung hoa lệ, nheo mắt nhìn omega nam tính vừa mới chọn lựa hôm qua đang ngủ bên cạnh, hơi hơi gượng lên khóe miệng, trực tiếp xoay người đè lên.

Omega kia hẳn là tối hôm qua vừa bị gây sức ép không nhẹ, hơi hơi nhíu mi, nhưng khi ánh mắt xanh xinh đẹp của hắn mở ra, bên môi cũng đã hiện ra tươi cười thuận theo, ưm ah một tiếng.

"Ưm...Carsen điện hạ..."

Carsen sờ lên bụng omega, vùi đầu cắn hút cần cổ hắn, thấp giọng tán tỉnh:"Hôm qua vừa đút cho bụng ngươi to lên rõ ràng, vì sao chỉ mới qua một buổi tối liền xẹp xuống rồi, ưm?"

Hắn thích lưu lại dấu vết trên người omega, vết răn cắn dấu hiệu sau cổ cũng không thỏa mãn được dục vọng chiếm hữu cùng xâm lược của hắn, cho nên hắn thích cắn, tựa như mãnh thú, lưu lại một dãy hôn ngân xanh tím, thậm chí có chỗ còn có vết máu.

Omega chịu đau, nửa điểm cảm xúc không vui đều không dám biểu hiện ra, cẩn thận mà nghênh hợp vương tử Carsen, cặp đùi trắng nỏn đưa lên, thắt lưng dẻo dai hữu lực kiên cường của Carsen hạ xuống, nhẹ nhàng nâng mông, lấy lòng mà cọ xát đối phương, đồng thời vươn tay ôm lấy cổ Carsen.

Carsen cúi đầu cắn xé đôi môi omega sưng đỏ, vòng tay gắt gao nắm chặt eo hắn, phía dưới hung hăng đỉnh lên không chút thương tiếc, tùy ý phóng thích dục vọng sáng sớm nảy mầm.

Chờ ở trước cửa tẩm cung đại hoàng tử là một vị thiếu tướng, mang tin tức từ tổng bộ quân đế quốc, muốn nhanh chóng báo cho Carsen hoàng tử, thế nhưng hoàng tử còn chưa rời giường, hắn chỉ còn có thể qua lại đi vòng vòng trước của phòng ngủ. Mặc dù lòng như lửa đốt, nhưng thiếu tướng cũng không dám tùy tiện quấy rầy hoàng tử đang nghỉ ngơi. Chốc chốc lại liếc nhìn đồng hồ, sau ót chảy một tầng mồ hôi mỏng, không thể không cởi xuống quân mão quạt a quạt, sau đó lại đội mũ vào, tiếp tục vòng vòng trước cửa.

Đại hoàng tử điện hạ sáng sớm thức dậy không thích người khác đến báo tin quấy rầy, cho nên nếu không vào đường cùng, vị thiếu tướng này cũng sẽ không chạy đến, muốn tranh thủ thời gian xin chỉ thị vị này Thống soái binh đoàn Carsen điện hạ, đối với tin tình báo mới nhận được nên xử lý thế nào.

Đang yên đang lành, tinh cầu Mai Tả có một omega bỏ trốn, loại chuyện này vốn không cần làm phiền Carsen điện hạ tôn quý. Nhưng mà binh đoàn 25 còn báo thêm cái gì? Một omega phát điên, cư nhiên dám cướp một phi thuyền, đi về hướng đế đô! Nên biết hôm nay chính là quốc khánh nha, cho dù bọn họ biết chỉ một cái omega tép riu cũng không làm ra đươc cái gì mưa to gió lớn, nhưng bất cứ chuyện gì có khả năng phá hư lễ duyệt binh bọn họ đều phải xét đến, sai lầm nhỏ cũng không được phạm, nếu không, nếu thật sự có chuyện gì, biết đem mặt mũi Kelmis bệ hạ để vào đâu? Lúc đó bệ hạ nóng giận, không đối với điện hạ giận chó đánh mèo mới là lạ.

Chỉ chốc lát sau, thiếu tướng mơ hồ nghe thấy trong phòng ngủ điện hạ có tiếng rên, từng tiếng từng tiếng rên rỉ ngọt ngào, ngay cả thiếu tướng cũng nhịn không được mà liếm liếm đôi môi khô khốc. Hét cách, lực hấp dấn của omega thật mạnh mẽ mà, huống hồ, có thể vào tới phòng ngủ của hoàng tử điện hạ, tuyệt đối là cực phẩm.

Bên trong gây sức ép động tĩnh càng ngày câng lớn, thiếu tướng có chút ngốc không nổi nữa, đang cân nhắc có nên về trước hay không, đợi khi Carsen điện hạ rời giường lại đến, trong phòng ngủ vang lên tiếng gọi.

Đám người hầu mặt không đổi sắc vẫn chờ sẵn trước của lần lượt theo lệnh mà vào, còn mang theo hai người máy thông minh tiên vào dọn dẹp, đồng thời hầu hạ đại hoàng tử rời giường rửa mặt, thay quần áo. Mà omega vừa được sủng hạnh kia thì bị người trùm chăm mang ra ngoài. Trừ bỏ lúc thị tẩm, omega không có tư cách ở lại hoàng cung, bọn họ có chỗ riêng.

Lại đợi thêm nửa giờ, Carsen rốt cuộc từ trong tẩm điện đi ra, mặc một thân đế quốc quân quân trang, kim chương lóng lánh trên vai áo, huân chương rải trên ngực, quân hàm của hắn gần với Nguyên soái hoặc cấp bậc Thượng tướng, là Thống soái tối cao một trong ba đại binh đoàn đế quốc, bên ngoài quân trang khoác áo choàng đen có hình sư tử dũng mãnh chính là dấu hiệu của binh đoàn sứ mệnh.

Carsen nhìn người đứng chờ trước cửa, không chú ý mà vừa sửa cổ tay áo vừa hỏi: "Chuyện gì mà vội vã như vậy? Nghe nói ngươi đã đợi lâu rồi."

Thiếu tướng lấy lễ nghi quân đội chào Carsen, bắt đầu báo cáo tin tức từ binh đoàn 25: "Báo cáo điện hạ! Bộ chỉ huy Binh đoàn 25 đóng giữ tinh cầu Mai Tả vừa đưa đến tin tức, nói có một omega trốn thoát khỏi căn cứ, không, chính xác là... là trốn thoát khỏi tinh cầu Mai Tả, và còn...còn cướp một phi thuyền, đang bay về hướng đế đô."

Đại hoàng tử Carsen nổi danh tính tình không tốt, sau khi thiếu tướng báo cáo, thanh âm không giữ được mà nhỏ từ từ, nhìn trộm sắc mặt hoàng tử.

Người trong hoàng tộc cơ hồ không ai là không dễ nhìn, Carsen cũng vậy, thân thể cường tráng anh tuấn, làn da màu đồng cực kỳ có mị lực, tóc xoăn nâu sẫm, trong bảy vị hoàng tử chỉ có hắn giống với Kelmis bệ hạ nhất, ngay cả ánh mắt tự cao tự đại kia cũng giống như đúc.

"Một đám thùng cơm!" Carsen quả nhiên âm trầm lạnh mặt, mắng to một tiếng, "Thế nhưng để một omega chạy thoát khỏi tinh cầu Mai Tả, ngay dưới mí mắt nguyên một binh đoàn, còn cướp một phi thuyền? Ha ha, ta thật muốn chúc mừng bọn ho, đều có thể quang vinh mà ghi tên vào sách sử đế quốc."

Thiếu tướng giữ yên lặng, dù sao hắn cũng không phải là Thống soái binh đoàn 25, mắng cũng không mắng đến hắn.

Tiêp nhận tư liệu liên quan mà thiếu tướng đưa tới, lật lật, Carsen vốn muốn nói, cho người trực tiếp bắn hạ phi thuyền kia, bắn nát luôn cái omega muốn chết kia, miễn lưu lại vết nhơ ghê tởm này, trở thành nhược điểm bị công kích của hắn.

Nhưng mà khi hắn trông thấy hình ảnh omega gây chuyện kia qua màn hình toàn tức, nhướn mày lên, đổi ý.

"Theo dự tính thì bao lâu nữa hắn đến đây."

"Hiện nay dựa theo số liệu phân tích của máy dò trên phi thuyền quân dụng, còn khoảng hai canh giờ."

"A, phái ra hai phi thuyền chặn lại, trước khi hắn tiến vào tầng khí quyền tinh cầu Lama. Sau khi bắt được không cần trả về căn cứ Mai Tả, giải đến quân bộ, ta muốn tự mình xử lý.."

"Nhưng mà...điện hạ, chỉ phái có hai phi thuyền chặn lại thôi sao? Phi thuyền Cường Giả kia là phi thuyền quân dụng có 4 bộ hạt nhân."

" Một omega mà thôi, có thể có hại bao nhiêu? Hai chiếc là đủ rồi". Carsen khinh thường mà hơ tay, liền muốn đỉa ngoài.

Chỉ là thiếu tướng kia vẫn còn lo lắng, nhịn không được nhắc nhở: "Điện hạ, tên kia chính là omega đầu tiên từ trước đến nay trốn khỏi tinh cầu Mai Tả chạy đến, hắn một đường từ nội thành căn cứ trốn ra, tại mọi màn hình quan sát đều không có tung tích, quả thực bất khả tư nghị, còn có..."

"Đi!" Carsen rốt cuộc không còn nhẫn nại, mới sáng sớm đã bị việc nhỏ như vậy quấy rầy, hắn đã đủ phiền, huống hồ hiện tại có chuyện còn thú vị hơn đang chờ hắn, hắn sỡ dĩ cố ý dậy sớm như vậy, chính là muốn đi vui vẻ một chút, không nghĩ rằng lại bị một con ruồi bám chân không dứt. "Lui đi, làm theo lời ta là được! Đối phó một omega thôi, ngươi còn muốn phái ra bao nhiêu binh lực? Muốn chúng ta về sao thành trò cưới cho bọn hùng ưng ngu xuẩn kia sao?"

Đế quốc tổng cộng phân chia ba binh đoàn lớn, ngoài binh đoàn Sứ Mệnh, còn có binh đoàn Quang Vinh và binh đoàn Quang minh, hai dấu hiệu riêng biệt là chim ưng và gấu, các ti sở chức của ba binh đoàn, vẫn là bằng mặt không bằng lòng, âm thầm mâu thuẫn rất nhiều.

Thiếu tướng nghe giọng điệu của điện hạ, đã có ý nổi giận, liền không dám nói thêm, hành lễ lui ra, đi an bài thực thi mệnh lệnh.

Mà hoàng tử Carsen thì tìm một người hầu hỏi: "Thất hoàng tử có phải đi tới gác chuông không?"

Người hầu cung kính đáp: "Hồi điện hạ, trời chưa sáng đã có người thấy Thất hoàng tử đi về hướng tháp chuông, nếu thật vậy thì giờ này Thất hoàng tử đang ở đó."

Bên miệng Carsen giương lên một tia cười ý vị sâu xa, gật gật đầu, sau đó khoái trá chắp hai tay sau lung, đi về hướng tháp chuông.

Mà ngay lúc Carsen nói chuyện cùng bộ hạ, omega vừa mới bị dẫn đi kia lúc này đang tắm rửa trong phòng mình. Hắn đem gương sen trên vòi hoa sen tháo ra, ở phía trên ống nước trống không nhét vào một đống thuốc bột, sau đó đem ống nước cắm và hạ thể của mình, liều mạng tẩy sạch bên trong, dòng nước ấm áp nhanh chóng lấp đầy tử cung che dấu trong cơ thể, hòa tan dược tề, bụng hắn cũng nhanh chóng trướng lên, nhưng hắn vẫn hung hắng rửa sạch bên trong, đến khi có thể đầy không chịu nổi, mới rút qua ống nước, chậm rãi chờ chất lỏng chảy ra hết khỏi cơ thể, mang theo những thứ buồn nôn alpha kia lưu lại, lúc này omega mới suy yếu mà đứng lên, lại đem cơ thể mình rửa sạch thêm một lần, sau đó ra khỏi phòng tắm.

Nữ phó beta hầu hạ hắn đưa lên một tấm khăn ấm áp khô ráo, có chút không đồng ý nhìn vào trong ánh mắt của hắn, còn ẩn chứa mấy phần đồng tình cùng không đành lòng.

"Shia đại nhân, ngài tội gì phải vậy, như vậy ngài không cách nào hoài thai con của hoàng tử, đối ngài có chỗ nào tốt đâu."

Omega trẻ tuổi cười lạnh một tiếng, ánh mắt xanh luôn ôn thuận trước mặt đại hoàng tử lúc này tràn ngập chán ghét.

"Ngươi muốn tố giác ta sao?"

"Như sẽ nào sẽ chứ! Nếu ta muốn tố giác ngài, Carsen điện hạ đã sớm biết." Nũ phó kinh hoảng nói: "Ta...ta chỉ là,,, cảm thấy tiếc hận cho ngài, nếu ngài có thể mang thai con của điện hạ..."

"Cho dù như vậy, thì sao? Những omega bị đuổi đi kia, ngươi thấy còn ít sao? Bọn họ có ai là chưa sinh hài tử cho người kia?" Shia trầm mặc nói, "cho nên ta không muốn sinh dục, đặc biệt là cho tên bại hoại kia, chỉ cần nghĩ đến thứ hắn lưu trên gáy ta, ta liền cảm thấy ghê tởm. A, đúng rồi, ngươi nếu muốn tố giác ta, cứ việc, chết mà thôi, cũng tốt hơn làm một món đồ chơi."

Nũ phó tâm tình phức tạp nhìn thiếu niên omega xinh đẹp này, tuổi của hắn vừa bằng con nàng, khoảng hai mươi mà thôi, là thời gian đẹp nhât đời người. Nhưng là, trong đôi mắt xanh xinh đẹp này, một chút hy vọng cũng nhìn không ra.

"Có phải ngươi ngạc nhiên, ta muốn chết như vậy, vì sao không chết đi?" Shia lau khô tóc, cười nói với nữ phó, nụ cười của hắn thật gian xảo, làm cho hắn càng thêm đẹp "bởi vì, ta không biết nên chết như thế nào, ta sẽ không chết, không dám. Ngươi nói xem trên đời này liệu có còn cái nghề sát thủ không? Thật muốn thuê hắn tới giết ta, hoặc là giết quách tên hỗn đản kia cũng được."

Shia bỗng nhiên cười rộ lên, nũ phó nghĩ, có hơi thần kinh, bệnh hoạn.

Bất quá cũng phải hỏi ngược lại, nàng đã từng thấy qua người này chân chính thật lòng cười sao?

Hình như...không có.

Nàng đã thấy omega khác cười thật lòng sao?

Hoặc là, thân là omega, có thể chân chính thật lòng cười sao?

Nữ phó yên lặng thở dài, dọn dẹp đồ vật, lặng lẽ rời khỏi phòng.

Gác chuông.

Nơi cao nhất hoàng cung Klappa.

Nơi này bình thường cực ít có người tới, dơ bẩn rách nát, bị người quên lãng, ngay cả người máy dọn vệ sinh cũng bị cấm vào.

Bởi vì đây là cấm địa của hoàng cung, ngày này hai mươi năm trước, cũng là ngày quốc khánh, sau chuyện kia, bị Kelmis bệ hạ hạ lệnh, không cho bất cứ ai đi vào, vĩnh viễn phủ đầy bụi.

Mà lúc này, trên gác chuông, đứng một người, hắn mặc đế quốc quân quân trang, cũng không phải màu xanh sẫm thường thấy, mà là màu đen.

Từ đầu đến chân, tóc đen, áo đen, quần đen, giày đen. Phía sau còn có áo choàng đen, tại gác chuông trống rỗng, bay phất phơ trong gió, hùng ưng trên áo choàng đang bay trông sống động như thật., giống như chỉ trong một giây tiếp theo thôi là có thể thoát khỏi màu đen trói buộc kia, nhảy ra bay thẳng lên mấy tầng trời.

Người nọ đứng thẳng thật lâu, tóc đen tung bay, trong tay nắm một cành hoa hồng trắng, rũ mắt nhìn xuống lê dân thương sinh bên dưới.

Hai mươi năm trước một màn kia, lại một lần nữa xuất hiện trong đầu của hắn.

"Lezar, lui ra sau, đừng lại đây!"

Nữ nhân mang lệ, gương mặt chưa bao giờ rõ ràng như thế, gió to cuồn cuộn cuống lên lên mái tóc dài đen xinh đẹp, quần lụa mỏng màu trắng, giữa trắng đen hai màu, một khắc kia, đẹp đến nỗi lu mờ mọi nhan sắc trên đời.

"Đáp ứng ta, sau khi ta chết, ngươi và Ssard phải sống thật tốt."

"Lezar, ta chết, ngươi và Ssard sẽ có thể sống tốt, đáp ứng ta, phải sống tốt.."

Thời khắc đen tối nhất trước khi trời sáng, quốc vương tức giận, thân ảnh nàng rớt xuống đài cao...

Pháo mừng, chuông tang, dân chúng hoan hô, còn có trẻ con khóc thảm, cơ hồ đồng thời vang lên.

"Nữ nhân ti tiện kia nên chết."

"Nàng còn sống chính là nỗi nhục hoàng gia."

"Một omega không biết xấu hổ, đáng chết, hài tử của nàng cũng phải tử hình."

"Lezar.."

"Lezar, phải tiếp tục sống.."

"Phải tiếp tục sống..."

"Nhi tử, phải sống tiếp!, Tương lai nhất định báo thù cho mẫu phi."

"Thất điện hạ, sự tình bại lộ, ngài phải lựa chọn.."

"Giết hắn..!"

"Phải giết hắn...!"

Sông cuộn biển ngầm một đoạn, những thanh âm mơ hồ lẫn tạp trong trí nhớ, kêu gào đến toát cả đầu.

Thất hoàng tử Lezar khẽ nhíu mày, nhắm mắt lại, đột nhiên rút ra bội đao bên hông chém vào khoảng không.

Cánh hoa hồng trắng phiêu linh rơi xuống, chầm chậm bị gió thổi ra xa gác chuông, bay xa.

Lezar lần thứ hai mở mắt ra, mâu trung đã khôi phục bình tĩnh, nhưng đao laser trên tay vẫn chỉ về phía trước, đâm thẳng đến chân trời. Sống đao chính giữa, bên dưới, là chúng sinh cùng hoàng cung Klappa, bên trên, là con ngươi màu đen chiếu ra ánh sáng lạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc