THÍCH KHÁCH

Vào lúc Carsen đang ở đây ngắm trúng cặp mắt của Lezar, trong đầu luân chuyển vô số ý tưởng ác độc thì bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng thông báo, nói các nơi lại phát sinh bạo loạn, hoàng cung Klappa đã sắp bị dân chúng vây công, yêu cầu bệ hạ Kelmis vẫn luôn trong trạng thái gần như thoái ẩn phải giải thích, những việc xảy ra gần đây có quan hệ với trùng tộc hay không.

Sau khi Carsen nghe được tin tức, sắc mặt trở nên âm trầm, liếc nhìn Lezar một cái, "Hừ, coi như ngươi gặp may mắn, ánh mắt này ta trước giữ lại giúp ngươi." Nói xong, liền dẫn người đi khỏi phòng thẩm vấn, trước khi đi còn dặn dò để ý TTV, hắn sẽ nhanh chóng trở về.

Uy danh của TTV rất nhiều người đều đã nghe nói qua, vì để tránh cho hắn lại có cơ hội đào thoát, ngay sau khi Carsen đi khỏi, bọn thủ vệ liền trói xiềng xích điện từ khắp trên người hắn. Từ đầu tới cuối TTV đều không nói gì, mà những thủ vệ kia tựa hồ cũng quen với sự trầm mặc của hắn.

Lezar nhìn TTV, lúc này trong phòng đặc biệt giam TTV có camera xoay và máy nghe lén, nhất cử nhất động của bọn họ đều bị người khác nắm giữ, cho nên không thể nói thêm chuyện gì.

"Tu Vân." Lezar gọi tên TTV, trong ánh mắt tràn ngập tìm kiếm và nghi vấn.

TTV nâng mắt, ánh mắt thâm thuý nhìn thất hoàng tử đang bị cầm tù, tựa hồ cũng đang suy đoán chuyện gì.

"Thương thế của ngươi..." Lezar khẽ nhíu mày.

TTV thản nhiên liếc mắt xuống nhìn vết thương trên chân, nói, "Vẫn chưa chết được."

Nếu không phải Lezar đã biết TTV từ kiếp trước, chỉ sợ lúc này còn cảm thấy hắn đang cậy mạnh chống đỡ. Nhưng y và TTV đời trước đã kết bạn, y biết TTV là người như thế nào, biết hắn đã trải qua những chuyện gì, cũng từng thấy thân thể phủ kín vết sẹo của hắn ở kiếp trước, so với những việc mà hắn đã từng trải qua, hai dao của Carsen kia quả thực không tính là gì. Nhưng Lezar không biết vì sao, đời trước nhìn thấy cũng chỉ là thổn thức cảm thán cho tình cảnh của hắn, đến đời này, thế nhưng lại làm cho y cảm thấy như thể chính mình bị tra tấn.

"Sao ngươi lại bị bắt đến chỗ này?" Lezar hỏi.

TTV kéo kéo khoé môi: "Tài nghệ không bằng người."

Lezar không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn không dời khỏi người TTV.

Hai người trầm mặc một khắc, lúc này TTV lại hỏi: "Vì sao thất điện hạ lại ở chỗ này?"

Lezar nhìn TTV, cũng chỉ nở nụ cười, nói: "Bị người ám toán."

Đây là toàn bộ câu chuyện ngắn ngủi của hai người trong phòng thẩm vấn, sau đó TTV nhắm mắt dưỡng thần. Lezar biết, chung quy TTV sẽ luôn nắm chặt bất cứ khoảng thời gian nào có thể nghỉ ngơi, dự trữ tinh lực khôi phụ năng lực cơ thể, để đế khi có cơ hội liền có thể một kích tất thắng.

Sau vài giờ, Carsen quay trở lại, càng hùng hổ hơn so với lúc rời đi, giận không kềm được. Ánh mắt nhìn về phía Lezar cơ hồ chứa lưỡi đao, hận không thể lóc thịt y.

Nguyên lai, vừa rồi khi Carsen ra ngoài trấn áp đám đông vũ trang náo loạn tại quảng trường Klappa, kết quả nhìn thấy bạo dân bốn phía đều là hô hào để thất hoàng tử khôi phục quyền lợi chấp chính, quay trở về binh đoàn Sứ Mệnh, thế nhưng không có một âm thanh nào là ủng hộ hắn, không chỉ có vậy, hắn vừa xuất hiện, đã có người chửi rủa hắn, thậm chí còn có kẻ có gan nã súng laser về phía hắn! Nếu không phải nhờ hắn phản ứng nhanh, nói không chừng đã bị bắt nát đầu! Điều này làm cho Carsen vô cùng tức giận, dùng thủ đoạn tàn bạo trấn áp quần chúng náo loạn, bắn chết ngay lập tức hơn mười người, sau đó mang theo một thân sát ý quay về phòng thẩm vấn.

Mà lần này đi cùng với Carsen, còn có một vị quan quân cao cấp, từng là phân đội trưởng binh đoàn 25, hiện giờ lại được đề bạt làm đội trưởng, đại tá Vide.

"Vide, có phải ngươi nói, nếu để ngươi thượng omega kia, ngươi sẽ cam nguyện tiếp thu cải tạo gen không?" ánh mắt Carsen nhìn chằm chằm Lezar, trong khi vẫn đang nói chuyện với người bên cạnh.

"Điện hạ tôn kính, đúng là ta đã từng nói như vậy." Từ lúc quan quân kia bắt đầu tiến lên, cặp mắt hẹp tràn ngập sát ý đều không rời khỏi TTV, hắn liếm liếm môi đi đến bên cạnh TTV, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, hệt như hắn đang không mặc quần áo vậy.

Vide này cũng không phải ai xa lạ, chính là quan quân đến vây bắt TTV khi hắn trốn thoát khỏi căn cứ Mai Tả năm nào. Lúc đó Vide đã muốn động thủ với TTV, bắt hắn uống thuốc động dục, nhưng không ngờ lại bị TTV đánh một trận, thiếu chút nữa bị đá đến nỗi cả đời cũng không thể đi đường được. Kết quả không chỉ Vide để người chạy, còn tổn thất một phi thuyền, từ đó về sau hắn liền trở thành trò cười trong quân, chịu sỉ nhục. Cho nên Vide đối với TTV vẫn luôn canh cánh trong lòng, thậm chí nhất định phải đặt người dưới thân, dấu hiệu hắn, chiếm hữu hắn, nhìn hắn quỳ gối dưới chân mình, sống không bằng chết.

"Tốt lắm, hôm nay ta để cho ngươi được như mong muốn, thế nào?" Carsen nói.

"Không phải tướng quân Phạm Tư Đức đã nói, chúng ta không thể đụng vào người này sao?"

Carsen ha hả cười nói: "Hắn chỉ không cho giết chết lộng tàn thôi, về những chuyện khác, không sao cả."

TTV mở to mắt, nhìn Vide đứng trước mặt, thần sắc lạnh lùng, trong mắt hàn quang khiếp người.

Ánh mắt Vide nhíu lại, cởi dây lưng xuống, trực tiếp quất lên TTV, sau đó nắm tóc TTV kéo đầu hắn về phía trước, đến trước mặt hắn nói: "Tiểu mỹ nhân, chúng ta lại gặp, thật đúng là có duyên phận. Bất quá, nếu ngươi còn dùng ánh mắt không làm người thích đó nhìn ta, ta sẽ bực."

TTV trào phúng mà nhếch môi, nhìn Vide như nhìn một người chết.

Vide tát lên mặt TTV một bạt tai, cảnh cáo: "Ta nói, không được dùng ánh mắt này nhìn ta, nghe không hiểu sao?"

"Vide! Không cần vội vã xuống tay như vậy." Carsen cười cười nhìn Lezar, "Đánh chó còn phải nhìn chủ, chúng ta tốt xấu cũng phải hỏi ý chủ nhân chứ."

Ánh mắt Lezar gắt gao nhìn chằm chằm TTV, lạnh giọng nói: "Carsen, ngươi sẽ hối hận vì mọi chuyện ngươi làm hôm nay."

"Phải không? Sao ta lại cảm thấy, đây là ngày vui vẻ nhất trong suốt hơn ba mươi năm qua của ta." Carsen nói xong quay đầu lại nhìn Vide.

Vide nở nụ cười gian xảo, từ từ tiến đến phía trước, thô bạo xé mở quần áo TTV. Âm thanh vải dệt bị xé bỏ tan thành từng mảnh càng thêm chói tai trong căn phòng tĩnh lặng. Thân thể omega trắng nõn cân xứng hấp dẫn lập tức phơi bày, đôi tay dơ bẩn của Vide vuốt ve tứ phía, ra tay vô cùng mạnh, nhiều chỗ đã nhanh chóng nổi lên hồng ngân, làm cho người xem cảm thấy ghê người lại cũng cảm thấy tâm động khó nhịn.

Lezar cắn răng, hai mắt bốc hoả nhìn TTV. Y cỡ nào hy vọng trong giây tiếp theo, TTV sẽ giống như trong truyền thuyết mà mọi người hay nói vậy, vào những lúc mọi người không thể nghĩ tới, tránh thoát gông cùm xiềng xích, làm cho kẻ cặn bã dám khinh nhờn hắn phải chịu giáo huấn. Nhưng Lezar thấy được sát ý phẫn nộ trong mắt TTV, nhưng không thấy hắn phản kích, hắn chỉ là nhắm mắt lại, hai tay vô lực bị cột vào thập tự giá, ngay cả sức lực giãy dụa cũng không có.

Chẳng lẽ hắn bị hạ dược?!

Trong lòng Lezar cả kinh. Trong mắt y, TTV vĩnh viễn đều là một thích khách xuất quỷ nhập thần không gì làm không được, không thể ám toán, mọi hành động đều có kế hoạch, cho dù rơi vào tình huống như thế nào cũng sẽ có hậu chiêu. Nhưng y cũng nhớ tới, người lợi hại hơn nữa cũng sẽ có lúc lật thuyền trong mương, nếu không, đời trước, người này sao lại có thể chết trong tay y? Mắt thấy Vide đã sờ soạng đến sau cổ TTV, bàn tay TTV chậm rãi nắm lại thành nắm đấm, Lezar bỗng nhiên cảm thấy có thứ gì đang điên cuồng cào xé chính mình! Mỗi một tế bào trong cơ thể đều kêu gào muốn hai kẻ trước mặt phải tan xương nát thịt!

"Carsen! Ngươi muốn làm thế nào! Nói!"

"A? Thật đệ rất nóng nảy sao?" Carsen nhướng mày, "Muốn ngươi làm thế nào, không phải vừa rồi đã nói sao? Ta muốn cặp mắt của ngươi..."

Đôi mắt Lezar tối sầm lại.

Carsen cười ha ha. "Ta chỉ đùa một chút thôi, thất đệ." Nói xong, ra dấu bảo thuộc hạ lấy đến một bản văn kiện, đưa đến trước mặt Lezar: "Kỳ thật, ta cũng không muốn nhiều lắm, chỉ muốn ngươi ký tên lên văn kiện này."

Lezar nhìn đến văn kiện mà Carsen nói tới, là một văn bản từ bỏ quyền kế thừa vương vị, hơn nữa lý do cũng thật hiểm ác: huyết thống còn nhiều nghi vấn.

Một khi Lezar ký tên vào bản văn kiện này, không giống với những vị hoàng tử đã từ bỏ quyền thừa kế vương vị khác, với y mà nói, thừa nhận huyết thống có điểm đáng ngờ, không chỉ có nghĩa là vô duyên với ngôi vị hoàng đế, thậm chí có thể mất đi thân phận hoàng tử, bị giai cấp quý tộc triệt để xa lánh. Tới lúc đó, ngay cả một chút hy vọng y cũng sẽ không còn, bởi vì đảng phái sau lưng duy trì y cũng sẽ vì huyết thống của y mà vứt bỏ y. Mà Carsen và Phạm Tư Đức lại có thể càng không chỗ cố kỵ mà tra tấn y, thẩm vấn y, nghĩ cách moi thông tin mà chúng muốn từ miệng y.

Thấy Lezar trầm mặc, biểu tình của Carsen trầm xuống, "Xem ra, so với mỹ nhân, thất đệ vẫn tương đối để ý ngôi vị hoàng đế nha, chậc chậc, được rồi, Vide, omega này liền cho ngươi, nói vậy với thất điện hạ mà nói người này cũng không tính là cái gì, cho dù ngươi dấu hiệu hắn trước mặt y, hẳn là cũng không sao cả..."

Lezar nhìn vẻ gian xảo tham lam như linh cẩu kia của Vide, thấy hắn dùng miệng lưỡi ghê tởm lưu luyến liếm hôn lên cổ TTV, ánh mắt y dần đỏ lên, trong lòng như cất chứa một dã thú hung mãnh giận dữ. Mà TTV vẫn hơi nhíu mày, nhắm chặt hai mắt, một bộ dáng mặc kệ.

Trong lòng Lezar vội vàng, tia hy vọng y vẫn ôm trong lòng, hy vọng TTV có thể phản kích vào khắc cuối cùng, đã không xảy ra, mắt y mở trừng trừng nhìn Vide chuẩn bị cắn lên sau cổ TTV, dấu hiệu hắn! Muốn lấy khí vị dơ bẩn kia xâm nhập vào cơ thể TTV!

"Carsen, ta đáp ứng ngươi, buông hắn ra!" Lezar trước khi kịp ý thức, đã vội la lên.

TTV mở to hai mắt, nhìn thấy Vide như độc xà đang kề sát vào mình, thế nhưng không chút nào phản ứng, hắn chỉ thẳng tắp mà nhìn đến Lezar, trong đôi mắt đen cảm xúc dâng lên mãnh liệt.

Carsen cảm thấy mỹ mãn mà nở nụ cười, phất tay, sai người truyền tống văn kiện kia vào trong phòng giam kính.

Lezar cầm bút lên, trước mắt y, là thiết bị ghi hình mà Carsen đã đặc biệt chuẩn bị, ánh đèn đỏ nhỏ loé lên, giờ khắc này, Lezar biết, y đang đối diện với toàn dân đế quốc, làm ra một chuyện mà y không có cơ hội hối cải. Một khi y thừa nhận chính mình không phải là huyết mạch của hoàng tộc Zhethanon, cho dù y thoát ra khỏi căn phòng giam này, cho dù có một ngày cuộc chiến người và trùng thật sự bùng nổ, địa vị của y, quyền lợi của y, cùng với tài phú và danh vọng, toàn bộ cũng đã mất đi tính hợp pháp, từ nay về sau, tên của y sẽ không còn liên quan gì đến hoàng tử của đế quốc, kế hoạch mà y cực khổ gầy dựng suốt bao năm không có cơ hội thực hiện. Mất đi sự che chở của thân phận hoàng tử, những người trước mặt này sẽ đối xử với y thế nào, cũng không thể nào biết được.

Đời trước, vì mạng của mình, vì ngôi vị hoàng đế, vì quốc thổ, vì con dân, vì vô số cái được gọi là "đại cục", y không chút do dự lựa chọn hy sinh tính mạng TTV. Đời này, lựa chọn tương tự như vậy lại lặp lại trước mặt y, lợi thế của y, có lẽ là ngàn vạn sinh mệnh vô tội. Chỉ vì để cho omega này không bị dấu hiệu, liền phải mạo hiểm phá hỏng âm mưa bố cục cùng với nhân lực tài lực của nhiều người như vậy?

Tay Lezar nắm chặt bút, cúi đầu nhìn những chữ viết chói mắt trên văn kiện, nhíu mày thật sâu.

Đối với một omega mà nói, bị người dấu hiệu, liền có nghĩa là cả đời đều phải mang theo khí vị của người kia mà sống, bị một kẻ kinh tởm như vậy dấu hiệu, không lúc nào là không cảm thụ sự tồn tại của hắn trong người mình, đối với TTV mà nói, nhất định là một sự tra tấn không thể chịu nổi, một người như hắn vậy, căn bản không có khả năng sẽ sống tạm, là sẽ chết.

Nếu vậy, hy sinh lợi ích của một người vì lợi ích của nhiều người khác?

Thanh âm như vậy lại lần thứ hai xuất hiện trong đầu y, vang vọng bên tai.

Ngẩng đầu lên, ảnh ngược của chính mình trong cameras mơ hồ đạm bạc.

Trong nháy mắt Lezar bỗng nhiên cảm thấy, làm người hai kiếp, y tựa như chưa bao giờ thấy rõ chính mình.

Y luôn cảm thấy mình là người cầm cờ chơi cờ, có quyền quyết định tiến lùi đối với mỗi một quân cờ, kỳ thật sau khi nhận rõ mới phát hiện, y bất quá cũng chỉ là một quân cờ, một quân cờ có thể tuỳ thời thay thế mà thôi.

Mỗi một thời đại đều không thiếu anh hùng, nhưng y lại xem mình là một người không thể thiếu. Không biết rằng, cho dù không có y, cũng sẽ có người khác, y căn bản không có tư cách đứng trên chính nghĩa và đạo đức, quyết định giữa lợi ích lớn và nhỏ nên bỏ nên lấy.

Điều duy nhất có thể làm, chính là tuân theo ý muốn của chính mình.

Y nhớ rõ lúc mình trọng sinh trong đời này, trong lòng đã từng có một lời hứa: y muốn để hắn ở nơi mà mắt y có thể nhìn thấy, sống cuộc sống mà hắn mong muốn.

Lezar nhẹ nhàng nhắm đôi mắt.

"Hỡi các con dân đế quốc, ta, Lezar. Hôm nay, ta muốn công bố một tin tức với mọi người..."

Rốt cuộc, Lezar cũng liếc nhìn TTV một cái, chậm rãi nói với camera.

Cơ hồ đồng thời, các trang thông tin chính trị đều sôi nổi phát một đoạn video khiến cả nước chấn kinh, thất hoàng tử đế quốc Lezar thế nhưng thừa nhận chính mình huyết thống không thuần tuý, công nhiên tuyên bố buông tha ngôi vị hoàng đế!

Báo chí truyền thông, các đài truyền hình đều đồng loạt đưa ra những lời bình luận về sự kiện lần này:

"Từ sớm đã có tin đồn, nói sinh mẫu của thất hoàng tử Lezar trước khi vào cung đã từng bị người khác dấu hiệu, hiện nay huyết thống của thất hoàng tử bị nghi ngờ, bản thân Lezar lại tự mình ra mặt, thừa nhận huyết thống có điểm khả nghi, công khai từ bỏ quyền kế thừa ngôi vị hoàng đế..."

"Vào thời khắc bất an của toàn đế quốc này, hoàng thất lại một lần nữa tung ra tin tức giật gân, thất hoàng tử Lezar vừa mới tuyên bố..."

"Vẫn luôn nhận được lòng kính yêu và tin tưởng của toàn dân, thất hoàng tử Lezar, sáng sớm ngày hôm nay, thông qua video thông báo với toàn dân tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế ngôi vị..."

"Thất hoàng tử Lezar từ bỏ quyền thừa kế vương vị, cũng thừa nhận chính mình có thể không phải là huyết mạch của hoàng tộc Zhethanon, đảng Hoà Bình trọng thương, hội nghị lâm thời tiến hành họp khẩn cấp..."

Trong nhất thời, những tin tức liên quan đến việc thất hoàng tử Lezar từ bỏ quyền kế thường vương vị làm lu mờ tin tức về trùng tộc đã ồn ào huyên náo hơn một tháng qua.

Phạm Tư Đức ngồi trong phòng chỉ huy, không nhanh không chậm lật xem những tin tức này, lộ ra nụ cười thoả mãn. Nhờ vào ý thức chung của trùng tộc, hắn biến những quan quân alpha bị đồng hoá đã chiếm một nửa quân đội, ý cười bên khoé môi thêm sâu, đi đến bên cửa sổ, chắp tay hành lễ với phương xa mờ mịt, nhẹ giọng nói: " Mẫu thân vĩ đại của trùng tộc chúng ta, những chiến sĩ của ngài đã chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta sẽ tẩy sạnh biên giới của nhân loại dơ bẩn, sau đó phụng dưới chân ngài, thắng lợi và vinh quang vĩnh viễn thuộc về trùng tộc chúng ta, nhân loại thấp hèn, chỉ xứng để chúng ta dẫm nát dưới chân."

Trong phòng thẩm vấn bí mật của quân bộ đế quốc, Lezar vừa ký tên vào văn kiện xong, cũng đã phát biểu xong, ném bút qua một bên, nói với Carsen: "Được chưa?"

Carsen bĩu môi, tỏ vẻ đắc ý,:"Chuyện này..."

Ánh mắt Lezar lạnh lùng, nói: "Nếu các người muốn hỏi chuyện ta, thì thả hắn, nếu không đừng nghĩ nghe được thứ gì hữu ích từ chỗ ta."

"A? Thì ra thất điện hạ quả nhiên có bí mật cần chia sẻ với bọn ta?"

Đang lúc Carsen nheo lại mắt muốn nói điều gì, lúc này Phạm Tư Đức từ bên ngoài đi tới, nghe được Lezar nói như vậy, đôi mắt trắng quét qua TTV một cái, sau đó chuyển sang Carsen, nói: "Điện hạ, nếu ngài đã đạt thành hiệp nghị với thất hoàng tử, vẫn không nên đổi ý thì hay hơn, nếu không về sau truyền ra ngoài lại ảnh hưởng đến uy tín của ngài."

Carsen cười nhạo, "Nếu ta không muốn, lại có thể có năng lực thế nào?"

Phạm Tư Đức lạnh lùng liếc nhìn Carsen một cái.

Carsen còn chưa nói xong, đồng tử đột nhiên tán tán, tựa như đột nhiên mất tâm trí, không tiếp tục nói nữa.

Phạm Tư Đức sai người mang TTV đi.

Ánh mắt Lezar vô tình quét qua một trong những thủ vệ áp giải TTV.

Ánh mắt TTV cuối cùng cũng bắt gặp ánh mắt Lezar, nhưng, lúc này, hắn tuyệt không nghĩ đến, đây cư nhiên là lần cuối cùng hắn xuất hiện trong tầm nhìn của y, lần cuối cùng nhìn thấy đôi mắt quen thuộc thâm thuý tối tăm kia.

Thủ vệ mang TTV rời đi, Lezar vẫn luôn nhìn theo sau lưng bọn họ, cho đến khi bóng hình TTV biến mất sau cánh cửa hợp kim nặng nề, nhìn không tới nữa, mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.

"Như vậy, thất điện hạ, hiện giờ ngài có thể cho bọn ta biết, rốt cuộc là ngài có bí mật gì muốn chia sẻ vậy?" Phạm Tư Đức hỏi.

Lezar liếc nhìn Phạm Tư Đức, trầm mặc thật lâu, cho đến khi Phạm Tư Đức gần mất kiên nhẫn, mới gợi lên khoé môi, cười nói: "Bí mật của ta? Ngươi lại đây, ta nói cho ngươi."

Phạm Tư Đức đến gần một chút, hai tay Lezar chống lên tường kính, nhìn xuống Phạm Tư Đức, ánh mắt mang theo khinh thường cùng căm hận, thấp giọng nói: "Ta muốn nói là, đám trùng các ngươi, vĩnh viễn chỉ xứng làm sinh vật cấp thấp, sống trong bùn đất không thể thấy ánh sáng, muốn dùng thủ đoạn ti tiện như vậy để tiêu diệt nhân loại? Ha ha, vọng tưởng!"

Đôi mắt trắng của Phạm Tư Đức chuyển động, trừng Lezar, vẻ mặt âm hiểm, sau một lúc lâu, hắn bỗng nhiên cười lên khanh khách, lộ ra biểu tình dữ tợn, búng tay một cái.

Trong phòng giam đột nhiên xuất hiện xiềng xích bằng sóng điện từ trói chặt lấy Lezar, một mũi khoan laser xuất hiện bên cạnh, vươn đến bên mặt Lezar dừng lại vài giây, sau đó đột nhiên duỗi ra phía trước, ánh sáng xanh chói loá toát ra từ đầu mũi khoan, trực tiếp bắn vào mắt Lezar!

Tia laser nhanh chóng đốt hỏng dây thần kinh đáy mắt, cho dù với nền khoa học kỹ thuật phát triển như tinh tế đế quốc, loại thương tổn như vậy cũng không thể chữa khỏi được.

Lezar đau đớn la lên thảm thiết, muốn giãy dụa, nhưng toàn thân đề đã bị trói chặt, không thể động đậy.

Một thủ vệ đứng trong một góp phòng kín đáo, hơi hơi động, giây tiếp theo đã bị Lezar như vô tình lia mắt qua kìm lại.

Động tác nhỏ như vậy, không một ai chú ý tới.

Lezar đau nhức mà há miệng thở dốc, một con mắt đã mù triệt để, mồ hôi chảy trên trán, mà mũi khoan laser vừa lấy mất một con mắt của y lai thay đổi phương hướng, di chuyển về phía con mắt bên cạnh.

"Lezar điện hạ, kiên nhẫn của ta kỳ thật cũng có hạn, không nên dò xét điểm mấu chốt của ta nữa, được không? Ta hỏi thêm một lần, máu của ngươi rốt cuộc có cái gì đặc biệt, vì sao thể sống sơ cấp không thể tồn tại trong cơ thể của ngươi?"

Đôi môi Lezar bị cắn đến chảy máu, nói với Carsen: "Ta làm sao biết? Không phải đã nói với các ngươi rồi sao? Ta không biết."

"Vậy ngươi vừa mới nói, có chuyện muốn nói với bọn ta, là chuyện gì?"

Lezar tươi cười trào phúng: "Phạm Tư Đức, nhân loại là sẽ nói dối, đây là lý do vì sao, bọn ta là sinh vật cấp cao, mà các ngươi không phải. Lời như vậy cũng tin, khó trách các ngươi vĩnh viễn chỉ xứng làm vật kí sinh trong cơ thể nhân loại, khiến người ta buồn nôn."

"Ngươi càn rỡ như vậy, không sợ ta lại sẽ mời vị bằng hữu kia đến, để cho hắn bị đùa bỡn trước mặt của ngươi?"

Trong mắt Lezar mang theo khinh miệt: "Bằng hữu? TTV sao? Nếu đã ra khỏi cánh cửa này, các ngươi cảm thấy, còn có bản lĩnh bắt hắn trở về một lần nữa sao?"

Thần sắc Phạm Tư Đức biến đổi, lập tức phân phó người đi xem xét phòng giam của TTV. Sau đó quay đầu hung hăn trừng Lezar, mũi khoan laser lại một lần nữa tìm kiếm đến con mắt còn lại của y, bắn ra tia laser, đốt huỷ.

Song lần này Lezar lại không kêu thảm thiết, mà cắn chặt răng, câu lên khoé môi, giữ gìn tôn nghiêm của một hoàng tử.

Người được phái đi xem xét trở về bẩm báo, thì thầm vài câu bên tai Phạm Tư Đức, sau khi nghe xong, hắn nhoẻn miệng cười, đi đến trước mặt Lezar, nhẹ giọng cười nói: "Xem ra, thất điện hạ vẫn đánh giá cao vị bằng hữu kia của ngài rồi, hắn hiện giờ vẫn thành thành thật thật bị nhốt trong phòng giam, còn muốn trông thấy hắn không?"

Thân thể Lezar cứng đờ, cho dù đôi mắt đã không thể mở ra, nhưng vẫn không che dấu được thần sắc không thể tin của y.

Chuyện này sao có thể?!

Y rõ ràng đã bố trí nhân thủ...

Mấy ngày liền không ăn không uống, tra tấn tra tấn, hơn nữa lúc này cấp hoả công tâm, làm tâm Lezar chịu đả kích lớn, hôn mê bất tỉnh.

Phạm Tư Đức lạnh lùng nhìn Lezar, quay đầu hướng về Carsen đang có chút thẫn thờ, nói: "Sao, ngươi muốn ánh mắt hắn, ta tặng ngươi." Sau đó không tiếng động dạo bước ly khai.

Xiềng xích điện từ trên người Lezar được giải khai, y té mạnh trên mặt đất giữa phòng giam bằng kính, vô tri vô giác.

Y muốn hắn ở nơi mà mắt y có thể nhìn đến, sống cuộc sống mà hắn muốn.

Lời hứa này xem ra đã vô pháp thực hiện.

Bởi vì, đôi mắt y, cuối cùng đã không còn nhìn thấy gì nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc