THIÊN NINH KỲ HẬU


Kiệu giá lộng lẫy, xa hoa tiến đến trước cửa cung, rồi dừng lại ở trước đại môn.

Nữ tử trong xe bước ra khỏi kiệu, bước từng bậc thang đến chính điện.
Bên trong có rất nhiều đại thần quan lại đã đứng chờ để xem dung mạo của công chúa hòa thân.

Từ khi mối liên hôn này được đề ra, đã có không ít lời đồn về nàng.
Người ta cho rằng nàng vô cùng xấu xí, bởi vậy đã hơn hai mươi tuổi rồi vẫn chưa xuất giá.

Nhưng nàng sẽ dập tắt những lời đồn ấy ngay khoảnh khắc này.
Nàng kiêu ngạo bước đến trước mặt hoàng đế Thiên Ninh quốc.

Xung quanh bắt đầu xuất hiện không ít lời bàn tán.
“Không phải lục công chúa Đông Lương quốc này xấu xí lắm sao? Vậy mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn này là ai đây?”
Nàng chẳng thèm để tâm đến sự ngỡ ngàng của đám người kia, điềm nhiên hành lễ theo nghi lễ của quê hương nàng, rồi bình tĩnh thỉnh tội với hoàng đế.

“Thần nữ Liễu thị Thanh Nghi tham kiến Bệ hạ! Thần nữ xin tạ tội trước với Bệ hạ.”
Hoàng đế bình tĩnh hỏi,
“Lục công chúa sao lại nói thế?”
“Thần nữ vốn được gả tới Thiên Ninh quốc đây, nhưng vì thời gian không kịp nên thần nữ chưa học hết được các lễ nghi phép tắc của quý quốc nên vừa rồi mới hành lễ theo nghi thức của Đông Lương, mong Bệ hạ có thể thông cảm với thần nữ!”
Hoàng đế gật gù cười.
“Chỉ vậy thôi sao? Công chúa không cần phải để tâm những nghi lễ này.

Đông Lương hay Thiên Ninh giờ đã là đồng minh, không cần thiết phải phân chia như vậy.”
Nàng tiếp lời,
“Tạ Bệ hạ đã cảm thông cho thần nữ! Nếu vậy thần nữ còn một điều vẫn cảm thấy nên nói ra.

Nói đến phép tắc của Đông Lương, trong ngày lễ đại hôn, tân nương cần đeo mạng che mặt và mạng ấy phải do chính tân lang tháo ra, nhưng trên đường tới đây thần nữ đã gặp một vài sự việc ngoài ý muốn, nên mạng che mặt đã bị tháo.”
Vừa đúng lúc, Thái tử Thiên Ninh từ đại môn bước vào.
“Nhi thần tham kiến phụ hoàng!”
Rồi quay sang phía nàng,
“Vừa rồi bản cung có hiểu lầm với công chúa nên đã thất lễ, mong công chúa đừng để trong lòng.”
Không ngoài dự đoán, hắn đã chủ động đến thừa nhận.

Nàng cũng không nói tiếp, để tất cả cùng có đường lui.
Hoàng đế cho người sắp xếp nơi ở tạm thời cho nàng, để nàng sống ở đây một thời gian rồi mới quyết định mối hôn sự này.

Thiên Ninh Thái tử là người được giao phó về nơi ở của công chúa.

Hắn dẫn nàng tới một dịch quán gần hoàng cung, ân cần trình bày,
“Công chúa thứ lỗi, nơi ở của công chúa hiện tại vẫn chưa hoàn thiện, tạm thời công chúa hãy ở lại Như Ý quán trước, vài ngày nữa hãy chuyển đến nơi ở mới.


Như Ý quán này là nơi nghỉ chân của các sứ thần ngoại quốc tới Thiên Ninh nên được chuẩn bị rất chu đáo, nhưng nếu công chúa cảm thấy còn thiếu sót điều gì cứ báo với bản cung, bản cung nhất định sẽ cho người làm ngay.”
“Điện hạ khách sáo rồi, Thanh Nghi ở đâu cũng vậy thôi.

Đa tạ quý quốc đã tiếp đãi chu đáo!”
Một ngày nhanh chóng qua đi, nàng đã trải qua những rất nhiều chuyện, cần phải nghỉ ngơi cho ngày tiếp theo.

A Ly theo hầu hạ nàng rửa mặt, nghỉ ngơi.

Khi đang chải tóc cho nàng, A Ly thắc mắc,
“Công chúa, kế hoạch của người……”
Nàng lập tức kéo tay áo A Ly, chặn lời nàng.
“A Ly, đừng lớn tiếng!”
Nàng thoáng nhìn xung quanh, thấy không có ai mới tiếp tục nói,
“Sao ngươi lại bất cẩn như vậy chứ? Không phải hôm nay Đường Thiên Hàn đã nói rồi sao, đây chính là Như Ý quán, là nơi các sứ thần ngoại quốc nghỉ chân khi tới Thiên Ninh, vậy nên nơi này chắc chắn có không ít người do hoàng tộc Thiên Ninh cài vào để thám thính, vậy nên bất kỳ lời nào cũng đều phải cẩn trọng, đâu thể để người khác nghe được.”
A Ly quỳ xuống, run rẩy.
“Công chúa, nô tỳ có tội.”
“Không sao, ta không trách ngươi.


Cho dù là không phải Như Ý quán, sau khi chúng ta chuyển tới nơi mới cũng cần phải cẩn thận, Đường Thiên Hàn chắc hẳn sẽ cài người để theo dõi nhất cử nhất động của chúng ta.

Sau khi chuyển tới đó, ta sẽ tìm cách để tản người của hắn ra, sẽ dễ hành động hơn.”
A Ly tiếp tục chải tóc cho nàng, trong lòng vẫn chưa hết thắc mắc.
“Nhưng tại sao hoàng đế lại đưa người đến biệt phủ kia, chúng ta tới đây không phải để hòa thân sao?”
Nàng im lặng không nói, nhưng trong lòng nàng biết rõ, Thiên Ninh hoàng đế này quả là một lão hồ ly.

Mối liên hôn này vốn là do Thiên Ninh đưa ra trước, thông qua đó có thể mượn được thế lực của Đông Lương để đối phó với Bắc Hà, nhưng lại trực tiếp nhắc đến nàng trong thư: “Nghe danh quý quốc có lục công chúa xinh đẹp, dịu dàng tựa mực nước, mong có được cơ duyên gặp gỡ công chúa.”
Lời lẽ xem có vẻ rất khen ngợi nàng danh tiếng đã vang đến Thiên Ninh, thực chất là đã sớm nhắm nàng chính là đối tượng hòa thân lần này, nếu không sao lại nói rằng dung mạo nàng xinh đẹp trong khi lời đồn khắp thành trước khi nàng đến đều nói rằng nàng xấu xí, không thể gả đi.

Tới cũng đã tới nơi này rồi, nàng sẽ không phó mặc bản thân cho hoàng tộc Thiên Ninh quyết định số phận mà nhất định sẽ sớm ngày kiểm soát được nội cung Thiên Ninh.
Nàng nghĩ ngợi một hồi, lại nhớ đến lúc sáng gặp Đường Thiên Hàn, rồi tức khắc sai A Ly,
“A Ly, ngươi hãy nhanh chóng điều tra cho ta xem Đình Đình mà Đường Thiên Hàn nhắc tới lúc đó là ai!”.


Bình luận

Truyện đang đọc