THIÊN NINH KỲ HẬU


“A Ly, kết quả điều tra như thế nào rồi?”
A Ly cẩn trọng báo cáo không sai một chi tiết, “Công chúa, người này là tam thiên kim của Cảnh Hữu Trung, hiện nay đang là tướng quân nắm giữ binh quyền phía bắc.

Cảnh thị này được ban hôn với Thiên Ninh Thái tử, trở thành chính phi của Đông Cung, nhưng không biết vì lẽ gì mà ba năm trước lại đột ngột ra đi.”
“Tam thiên kim của Cảnh gia sao? Vậy 2 nữ nhi lớn của Cảnh gia thì sao?”
“Sau khi tam tiểu thư Cảnh gia xuất giá, có nhiều lời đồn rằng đại tiểu thư bất ngờ phát bệnh nặng, đã trở về quê chữa trị.

Còn nhị tiểu thư Cảnh gia đã được gả vào phủ Thần vương trở thành trắc phi.”
Nàng nghe xong, cảm thấy thật nực cười.

Cảnh gia này, cũng thật khiến người ta tò mò, Cảnh Hữu Trung chỉ là quan võ, nhưng lại có hai nữ nhi được gả vào hoàng tộc, một người thì làm Thái tử phi, kẻ lại là trắc phi của Thần vương, không chỉ vậy, còn có cả muội muội là Quý phi Cảnh thị được hoàng đế nhất mực sủng ái trong thâm cung.
A Ly tiếp tục trình bày.

“Đúng rồi, nô tỳ có điều tra thêm về Đông Cung, biết được Thiên Ninh Thái tử còn có một vị trắc phi nữa, chính là Diệp Lương đệ, Diệp Quận chúa, nữ nhi của Diệp thừa tướng.

Diệp thị này mới là con dâu mà Hoàng hậu vô cùng ưng ý, nhưng sau đó Thái tử lại chủ động xin Bệ hạ ban hôn nên ngôi vị Thái tử phi mới rơi vào tay Cảnh thị.

Nô tỳ nghe nói sau khi Diệp thị được phong làm Lương đệ Thái tử vô cùng sủng ái, dù vậy cho đến nay Cảnh thị đã ra đi được ba năm nhưng Thái tử dường như không có ý định lập Diệp thị làm Thái tử phi.”
Thiên Ninh quốc này cũng thật thú vị, không ngờ lại còn nhiều chuyện đáng cười như vậy.

A Ly thấy nàng cười, thắc mắc,
“Công chúa, người đang cười điều gì?”
Nàng bình thản nhấp một chén trà, từ tốn kể chuyện.
“Đường Thiên Hàn đúng là một con hồ ly mà.

Hắn vì muốn mượn binh quyền từ Cảnh Hữu Trung mà chủ động xin hoàng đế ban hôn với Cảnh thị, lại nạp thêm nữ nhi của Diệp thừa tướng làm trắc phi, chính là để tăng cường thế lực chống lưng trên triều.”
“Vậy tại sao hoàng đế vẫn chấp thuận chuyện này?”
“Hoàng đế đó cũng là một lão hồ ly, bằng không sao có thể sinh ra con hồ ly Đường Thiên Hàn đó chứ? Bên cạnh đã có Cảnh Quý phi, nhưng vẫn đồng ý để nữ nhân Cảnh gia làm chính phi Đông Cung, thậm chí vẫn còn một trắc phi họ Cảnh của Thần vương.

Vừa nghe qua liền cảm thấy thiên hạ này Cảnh gia chỉ đứng ngay sau hoàng tộc Đường gia mà thôi, thực chất bên trong chính là để áp chế quyền lực của Diệp gia, cũng là kiểm soát để Cảnh gia không cậy trong tay có binh quyền mà lộng hành.”
Mấy ngày ở Như Ý quán, nàng đều không rời khỏi nửa bước, cả ngày chỉ nhốt mình đọc sách và thưởng thức trà, người hầu kẻ hạ trong dịch quán đều xì xào bàn tán, cho rằng nàng là kẻ kiêu ngạo, nàng nào có để tâm đến.

Những lời đồn về nàng từ khi tới Thiên Ninh này còn ít sao, cũng chẳng biết từ đâu mà có, chính là có kẻ không muốn nàng hòa thân.
Qua vài ngày, nơi ở mới của nàng đã được tu sửa xong, Đường Thiên Hàn đích thân tới Như Ý quán đón nàng về.
Đến nơi, nàng vừa vén màn nhìn, thấy bảng chữ lớn “Phủ công chúa” liền bật cười.


Đường Thiên Hàn, hắn cũng quá phô trương rồi, nàng chỉ là một công chúa hòa thân lại ở trong một biệt phủ rộng lớn như vậy, bên ngoài còn đề rõ tên nữa.
Xe ngựa dừng lại, nàng bước ra ngoài, hắn ân cần đỡ lấy tay nàng.
“Đây là biệt phủ của công chúa, bên trong bản cung đã sắp xếp rất tiện nghi, người hầu trong phủ cũng được điều động không ít, công chúa liệu có hài lòng?”
Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, rồi cúi nhẹ người đáp lễ, cử chỉ dịu dàng thực làm say đắm lòng người.
“Thái tử điện hạ đã có lòng rồi, Thanh Nghi tới đây là để hòa thân, phủ công chúa này xem chừng có hơi xa hoa, cũng không cần thiết phải như vậy!”
“Sao có thể chứ? Lục công chúa lặn lội đường xa đến Thiên Ninh, bản cung đương nhiên cần tiếp đón chu đáo.

Bản cung cảm thấy nơi này rất thích hợp với công chúa.

Chúng ta có thể vào xem thử!”
Vừa bước qua cửa lớn vào bên trong phủ, nàng có chút ngỡ ngàng với khung cảnh bên trong.

Nơi đây có rất nhiều cây xanh, còn có vườn hoa rực rỡ sắc màu.

Ở phía sau có có một chòi gỗ lớn, ban ngày có thể ngồi thưởng trà, ngắm hoa, trời tối cũng có thể ngắm trăng.


Nàng cảm thấy nơi này càng ngắm càng thấy có điều gì rất quen thuộc, nhưng không thể nhớ rõ ràng được.
Khi nàng vẫn đang chìm đắm trong cảm giác thân quen về cảnh sắc bên trong phủ đệ, lời nói của Đường Thiên Hàn đã đánh thức nàng.
“Nếu công chúa muốn có thể đi dạo quanh phủ đệ tìm hiểu một chút, để đám nô tỳ sắp xếp lại đồ dùng cẩn thận.

Phải rồi, hai ngày nữa trong cung có yến tiệc do Hoàng hậu tổ chức, bản cung sẽ cho người đón công chúa vào cung.”
Nàng vốn là lục công chúa của Đông Lương quốc, tới Thiên Ninh xa xôi ngàn dặm để hòa thân với mục đích minh chứng cho mối giao hảo giữa Đông Lương và Thiên Ninh.

Thiên Ninh hoàng hậu nghe danh nàng từ lâu, muốn gặp mặt một lần nên cố ý bày ra yến tiệc trong hoàng cung, cũng là để nàng cùng các thiên kim, quý nữ trong kinh thành so tài.
Ngày đầu tới Thiên Ninh, nàng đã từng vào hoàng cung để diện kiến hoàng đế, nhưng vẫn chưa có cơ hội vào nội cung.

Lần này tham gia yến hội nàng cũng muốn nhìn xem nội cung Thiên Ninh như thế nào, cũng nhân cơ hội điều tra thêm về các quý nữ Thiên Ninh..


Bình luận

Truyện đang đọc