Gió thu mát mẻ vờn qua, cuốn theo bụi mịn và một vài chiếc lá nho nhỏ, cùng bay múa trên không trung. Bay một vòng rồi lại một vòng, cuối cùng chúng kết thúc điệu nhảy bằng cái đáp nhẹ nhàng lên mặt mặt nước yên bình của Hồ Đen dưới chân lâu đài Hogwarts.
Levy vừa từ Hẻm Xéo trở về ngôi nhà gỗ nhỏ của Hagrid, tay lỉnh kỉnh đầy những món đồ ăn vặt lạ mắt, trên miệng nhỏ còn đang ngậm một que kẹo, chuẩn bị xếp đồ chuyển vào kí túc Slytherin.
Tối nay Levy sẽ dự lễ nhập học thứ hai kể từ khi cô trở thành một phần của thế giới phù thủy.
Nếu năm trước lứa bọn cô phải đi qua Hồ Đen thì mới được vào Hogwarts, thì năm nay, sau khi xuống tàu tốc hành, những phù thủy đã 12 tuổi này sẽ được ngồi trên xe do vong mã chuyên chở, một đường đi thẳng vào trong lâu đài, sau đó cất đồ, tiến về sảnh đường để các giáo sư ổn định và cùng họ chờ đợi chào đón lứa tân sinh nữa đến với Hogwarts để học tập.
Vì Levy ở sẵn trong Hogwarts, nên không có các bước như những phù thủy đó.
Cô chỉ cần đem đồ cất vô kí túc liền có thể tung tăng đến sảnh đường quan sát cả quá trình các giáo sư tạo nên một buổi lễ long trọng.
Từ sớm,
Bác Hagrid đã được giáo sư Mc.Gonnagall gọi tới sảnh đường để giúp đỡ trang trí và chuẩn bị mọi thứ.
Khi Levy xuất hiện ở sảnh đường, bác ấy đã hoàn thành xong công việc của mình, các học sinh của các năm lớn hơn đã lục tục xuất hiện chủ động ngồi vào chỗ.
Cả một mùa hè đã không gặp nhau, phù thủy lớn nhỏ ở đây đều đồng dạng nô nức tụm năm tụm bảy kể lại những câu chuyện lí thú mà bản thân đã gặp trong quá trình được nghỉ này.
Các học sinh năm ba, năm tư và năm năm thì chủ yếu bàn về chủ đề tình yêu, Quidditch và chuyện gia đình. Còn các học sinh năm cuối thì chủ yếu là về thi cử và tương lai.
Trẻ con ở phương Tây phát triển rất sớm nên Levy không hề bất ngờ về việc các cô cậu phù thủy ở lứa tuổi 14 đến 16 xuất hiện những dấu hiệu của một người muốn yêu đương.
Như ở phái nữ thì có dấu hiệu là biết chăm chút bản thân hơn, thường xuyên có biểu hiện đỏ mặt khả nghi, đã bắt đầu biết sử dụng đến mĩ phẩm, tìm hiểu về hàng loạt những câu chú có thể khiến toàn cơ thể có thể thơm như một đóa hoa, tươm tất từ lông tóc tới chân tay thì mới chịu đi gặp người,...
Còn ở nam thì đơn giản hơn, phần lớn các cậu chỉ chú ý vấn đề tắm rửa hơn, sau đó là đầu tóc và cuối cùng là chỉnh lại cách đối xử với phái nữ sao cho giống một quý ông lịch lãm, hoàn hảo nhất trong mắt người họ thầm mến hoặc đã cùng họ có một mối quan hệ nhất định. Chỉ có một số ít những cậu nhỏ sinh ra đã có vận đào hoa, liền mới chú ý làm hoàn mĩ các thứ khác như bên phái nữ, người như thế thường rất dễ nhận biết bởi chỉ cần trong lúc đang dạo trên đường đến những chỗ hay tập chung đông người như sảnh đường, liền có thể dễ dàng nhìn thấy cậu ta như phát sáng mà đi giữa đám đông, có các cô gái giả bộ trùng hợp đi cùng đường để len lén chỉ để ngắm cậu ấy.
Nói chung, khi quan sát bọn họ, Levy cảm thấy vô cùng thú vị. Bởi từ trước tới giờ, tính cả mấy kiếp trước, cô chưa từng yêu đương bao giờ cả, tuy bây giờ nếu tính tuổi tác linh hồn thì Levy đã là một bó tuổi.
Đối với Draco, Harry hay thậm chí cả Tom bé nhỏ hiện tại, Levy cảm thấy vẫn chưa có một mối quan hệ nào gọi là trên mức tình bạn đủ để làm cô cảm thấy không thể thiếu được.
Đối với Tom thì có lẽ cô có cảm giác đặc biệt hơn những người khác.
Tuy nhiên, Levy nghĩ nó sinh ra là xuất phát từ suy nghĩ trách nhiệm, chứ không thực sự là do yêu thích cùng rung động sinh ra. Với bản tính ham mê sắc đẹp của bản thân, Levy cũng không biết đến bao giờ trên thân cây khô héo già cỗi của bản thân nở ra đóa hoa mùa xuân nữa, nhưng cô cũng không trông mong lắm. Đối với bản thân cô, cứ tự nhiên mà tới là tốt nhất, càng huống chi thân thể hiện tại của cô mới chỉ có 12 tuổi non tơ. Thời điểm chín mùi thì tình yêu cũng tự nhiên tới thôi.
Phải nói, chính Levy cũng rất phục sự lạc quan vô địch của mình cực kì, chính nó đã giúp cô vực dậy từ gục ngã vô số lần, giúp cô có thể sinh long hoạt hổ ở bất kì hoàn cảnh nào, kể cả chuyện huyền huyễn như ở một thế giới hoàn toàn xa lạ mà sống như hiện tại.
Sảnh đường ồn ã một hồi, tất cả liền dừng lại khi cánh cửa lớn được cố ý đóng lại của căn phòng được mở ra và bóng dáng cô Mc.Gonnagall xuất hiện, gương mặt mỉm cười với tấm da dê ghi danh sách trên tay.
Tiếp sau đó, tiếng gõ ly yêu cầu phát biểu của cụ Dumbledore lanh canh vang lên. Các học sinh triệt để ổn định. Nghi lễ phân nhà truyền thống của Hogwarts lại một lần nữa tuần hoàn lặp lại, như một lời chào mừng thành kính nhất mang theo hi vọng về một năm học tập và sinh sống yên bình cùng khỏe mạnh.
Cánh cú trao đảo giữa không trung, lướt qua ánh trăng treo trên cao, bay vào tận sâu rừng cấm, cánh sổ ra những sợi lông vũ li ti bay bổng.
Một năm học nữa vậy là đã chính thức bắt đầu rồi...
----
Gỗ: Chương nữa nè :3
Ngày 1/4 vui vẻ nha các nàng :)
Vài ngày đã tới chương 30 :))) tự cảm thấy bản thân supper vl ?
P/s: Chuyên mục Spoil
Chap 31: Giáo sư Gilderoy Lockhart bóng bẩy.