TOÀN CHỨC PHÁP SƯ

“ Khi trận đấu sắp kết thúc, bảo Vũ Ngang dừng tay lại. Nếu không sẽ đông cứng mặt Mạc Phàm khiến cho hô hấp đình trệ dẫn tới nguy hiểm tới tính mạng.”

Chu hiệu trưởng giống như đã biết trước kết quả, liền mở miệng nói với Đặng Khải.

“ Yên tâm, yên tâm. Học sinh Hỏa hệ thì làm sao có thể chết dễ dàng như vậy trước băng tuyết được cơ chứ.”

Mục Trác Vân cười cười, vuốt vuốt chòm râu.

Hắn quay sang nhìn quan khách ở xung quanh, thấy tất cả mọi người đều đang trợn mắt há mồm.

Ha ha ha, các ngươi bất ngờ lắm đúng không? Các ngươi không nghĩ tới chuyện Vũ Ngang mới có 18 tuổi mà đã nắm giữ được Băng Mạn cấp 3 đúng không!

Bình thường ở trong trường Thiên Lan ma pháp cao trung, trước lúc tốt nghiệp, nếu như có một học sinh có thể nắm giữ được kỹ năng cấp 2 thì người học sinh đó cũng được xem như là một học sinh kiệt xuất rồi. Những người học sinh này, nếu như sát hạch rèn luyện được điểm cao nữa thì hầu hết bọn hắn đều có thể tiến vào đại học ma pháp.

Còn về cái kỹ năng cấp 3 kia, thì không biết đến bao giờ bọn hắn mới có thể nắm giữ được!

Con nuôi của hắn Vũ Ngang, 18 tuổi đã nắm giữ được kỹ năng cấp 3, vượt trội hoàn toàn so với 1500 học sinh của trường Thiên Lan ma pháp cao trung, và cũng vượt trội hơn hẳn các đệ tử thế gia khác.

Thằng tiểu tử Mạc Phàm nho nhỏ này, thật không biết tự lượng sức mình. Cái loại ngu ngốc này còn tưởng mình cao thượng rồi chửi mắng Mục Trác Vân ta. Mục Trác Vân ta cũng không có dễ dàng buông tha cho hắn như vậy. Năm đó, không phải hắn mắng rất là sướng miệng sao? Ta còn không trị được ngươi sao, thằng ranh con!!

“ Vẫn là nhân tài xuất ra từ Mục Thị, bội phục, bội phục.”

“ Trác Vân lão ca, chiêu này của ngươi cũng bất ngờ quá à nha. Băng Mạn cấp 3, ngươi ẩn dấu quả thật rất sâu đấy. May mắn ta không cho khuyển tử nhà ta tỷ thí với Vũ Ngang nhà ngươi, chứ không thì kết quả cũng không khác thằng học sinh đáng thương này là bao.”

Một lão nhân cười ha ha nói.

“ Ai, Băng Mạn cấp 3 xuất hiện, thì coi như thống trị thế hệ trẻ của Bắc Thành rồi. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.”

Băng Mạn cấp 3 có lực chấn nhiếp quần hùng rất là mạnh. Nó khiến cho cuộc chiến này bất luận có thế nào đi chăng nữa đều không còn ý nghĩa. Thắng lợi đương nhiên thuộc về cấp 3 rồi. Các vị quan khách trên khán đài hầu hết đều thi nhau chúc mừng, nịnh hót Mục Trác Vân.

Mục Trác Vân thì đang còn âm thầm hưởng thụ lời khen ngợi. Hắn gióng trống khua chiêng cho cái buổi lễ thành niên này, còn không phải để cho tất cả mọi người ở Bắc Thành này biết tới người trẻ tuổi của Mục Thị nhà hắn cường đại hay sao?

“ Đặng Khải, tới lúc rồi.”

Chu hiệu trưởng vẫn rất quan tâm tới Mạc Phàm, liền nói.

“ Đặng Khải?? Sao còn không nhanh ngừng trận đấu lại?? Mạc Phàm hắn không có một ma cụ gì để chống cự lại. Chậm chễ một chút nữa sẽ khiến cho máu ngừng lưu thông đấy, đối với hắn mà nói sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.”

Trên sân quyết đấu, Đặng Khải cũng muốn cho trận đấu cách biệt quá xa này dừng lại. Nhưng bên trong băng tuyết mịt mù kia lại có một ngọn lửa lập lòe cực nóng. Điều này làm cho Đặng Khải hắn từ bỏ cái suy nghĩ thoáng qua này.

“ Lão Chu, thằng bé Mạc Phàm này sợ rằng không có đơn giản như chúng ta vẫn tưởng tượng đâu.”

Đặng Khải nhìn chăm chú Mạc Phàm không ngưng rồi nói.

Chu hiệu trưởng trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Vừa định nói thêm mấy câu nữa, thì trong băng tuyết mịt mờ xuất hiện một ngọn lửa vô cùng xinh đẹp khiến Chu hiệu trưởng hắn chú ý tới.

Dưới tình huống như vậy mà vẫn còn muốn kiên trì hoàn thành một Hỏa Tư sao?

Nhưng Hỏa Tư – Phần Cốt ở trong băng tuyết dày đặc như thế này e rằng uy lực của nó sẽ bị giảm xuống rất lớn. Cái uy lực nhỏ bé này mà đánh vào một cái ma cụ thì cũng như không đánh.

Hay nói cách khác, cho dù Mạc Phàm có thể hoàn thành xong một cái Hỏa Tư rồi bị đông cứng lại, thì cái Hỏa Tư kia của hắn cũng sẽ bị ma cụ phòng ngự chưa được sử dụng kia của Vũ Ngang cản lại, giãy giụa như vậy….

Ân, hình như không phảip!

Đạo Hỏa Tư này…

Đôi mắt Chu hiệu trưởng bỗng nhiên mở to ra. Sau đó, Hắn sử dụng cảm giác cường đại của mình để cảm nhận mọi thứ trong băng tuyết mù mịt kia. Từ trong băng tuyết hắn cảm nhận được một cỗ hơi thở vô cùng nóng, vô cùng cuồng bạo của Hỏa hệ!!

Đây không phải là kỹ năng cấp 2 Hỏa Tư – Phần Cốt!!

Ngọn lửa này tuy rằng nho nhỏ nhưng nó lại cực kỳ nóng và có lực xuyên thấu rất mạnh. Băng tuyết tràn ngập kia không có cách nào khiến cho nó tắt đi được!

Hỏa Tư lại một lần nữa hiện ra trước mặt Vũ Ngang, khi hắn đang còn thao túng băng tuyết.

Vũ Ngang khinh thường cười một tiếng. Sau đó âm thầm điều ra một ma cụ phòng ngự từ trong thế giới tinh thần.

“ Băng Ai Chi Thuẫn!”

Vũ Ngang đánh thức ấn ký Băng Ai Chi Thuẫn từ trong liên kết linh hồn của mình ra. Trong phút chốc, một dấu vết nhỏ liền xuất hiện. Nó nhanh chóng lớn lên và biến thành một cái lá chắn hình vòng cung làm từ băng. Cái Băng Ai Chi Thuẫn này hoàn toàn bảo vệ an toàn cho Vũ Ngang hắn.

Tất cả quan khách khi thấy một màn như vậy, có người thì thở dài, có người thì cười nhạo.

Cần gì phải dùng tới cái lá chắn này làm gì? Ngươi không khoe khoang sự giàu có của nhà mình thì thấy khó chịu sao!

“ Hỏa Tư……”

“ Bạo Liệt!!”

Từ bên trong băng tuyết lãnh khốc vô tình, mịt mờ. Một âm thanh cao vút truyền ra khắp sân đấu.

Vừa dứt lời, trong sân đấu đang còn một màu trắng xóa bỗng nhiên xuất hiện một màu đỏ ngầu đến kinh dị.

Màu đỏ ngầu lúc mới xuất hiện nó không khác gì một cây nến nhỏ bé. Nhưng chỉ sau giây lát thì những tiếng nổ vang rất lớn liền phát ra từ cây nến đó.

“~~~~~~~~!!!!”

Không hề có dấu hiệu báo trước, ngọn lửa bỗng nhiên nổ tung.

Lấy ngọn lửa vừa rơi xuống kia làm trung tâm. Từng vòng, từng vòng sóng lửa bắt đầu lan tràn ra xung quanh. Ngọn lửa cực nóng cuồng loạn bay múa.

Một nàu đỏ chói mắt, không khí xoắn ốc lại, Không khí dưới sức ép của cái nóng đột nhiên nổ vang. Những âm thanh nổ vang đó lan truyền tới chỗ quan khách đang ngồi trên khán đài.

Mọi người thấy vậy liền trợn mắt há mồm. Tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn chăm chú vào cái Hỏa Tư – Bạo Liệt cực nóng kia.

Trời ạ!!!

Cái này đâu phải là Hỏa Tư – Phần Cốt!!

Hỏa Tư – Bạo Liệt!!

Đây là kỹ năng cấp 3 Hỏa hệ đấy!!!

Mọi người còn chưa kịp khôi phục tinh thần lại khi thấy Vũ Ngang có kỹ năng cấp 3 Băng Mạn, thì ngay sau đó đã bị Mạc Phàm hắn làm cho một trận nổ tung. Nội tâm của tất cả mọi người vào lúc này không có cách nào bình tĩnh trở lại được.

Đội trưởng của Thành thị liệp yêu tiểu đội Từ Đại Hoang khi thấy một màn này, con mắt của hắn như muốn rơi ra.

Hỏa Tư – Bạo Liệt có thể coi như là tuyệt học của hắn. Ở trong thợ săn ma pháp sư, dựa vào cái kỹ năng cấp 3 này, hắn cũng được xem như là một trong những người thợ săn hàng đầu rồi. Nhưng vấn đề chính là, để có được cái kỹ năng này, hắn phải tiêu tốn hết 30 năm mới có thể nắm giữ được. Mà đâu phải dễ dàng nắm giữ đâu, hắn phải hao tổn hết tâm tư mới có thể đột phá tới Hỏa Tư – Bạo Liệt đấy. Thế nhưng một học sinh còn chưa có tốt nghiệp trường trung học lại có thể nắm giữ được nó…. Sự thật phũ phàng như thế này, làm sao hắn có thể tiếp nhận được chứ!!

Chu hiệu trưởng, Đặng Khải, hai người này cũng đã nhận ra đạo Hỏa Tư của Mạc Phàm này có vấn đề từ sớm rồi. Nhưng mà cho tới lúc này, tâm trạng của họ vẫn không thể khôi phục lại bình thường nhu cũ được.

Bọn họ quản lý trường học nhiều năm như vậy, một học sinh trước lúc tốt nghiệp có thể nắm giữ kỹ năng cấp 3 Hỏa hệ…. Hình như đã từ rất lâu rồi chưa có xuất hiện một người thì phải!!!

Phải biết rằng cách đây một giây, bọn họ đang còn cảm thán thế gia đệ tử chính là thế gia đệ tử. Dù cho học sinh trường mình có xuất sắc như thế nào thì cũng không thể nào đánh thắng được. Ai ngờ chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm lại làm cho bọn họ sửng sốt, bất ngờ ngoài dự đoán.

Tên tiểu tử này là quái thai hay sao vậy trời??

Tài nguyên của nhà trường có hạn như vậy mà hắn cũng có thể tu luyện tới cảnh giới này!!!

Trung cấp ma pháp sư Dương Tác Hà của Hiệp hội ma pháp cũng sửng sốt. Hắn nhìn lướt qua xung quanh thấy tất cả mọi người đều ngẩn hết cả ra, liền hỏi:

“ Tiểu tử này đã bị ai lôi kéo về chưa? Hình như chưa có ai đúng không? Ta muốn hắn rồi!”

Chu thị gia tộc Chu Minh Quân cười cười rồi quay sang nói:

“ Hiệp hội ma pháp sư của các ngươi thì thiếu gì Hỏa hệ ma pháp sư, thôi nhường cho Mục Thị của chúng ta đi.”

“ Tiểu tử này là người của quân đội chúng ta, các ngươi đừng có mà tranh giành!”

La Vân Ba nhịn không được, vội vàng lên tiếng.

Vũ Ngang là đệ tử của thế gia.Hắn xem như là nguồn tài nguyên tốt nhất của Bắc Thành rồi. Chỉ mới từng đó tuổi mà tu luyện ra tới kỹ năng Băng Hệ cấp 3 khiến cho mọi người cảm thán không thôi. Mà một học sinh từ Thiên Lan ma pháp cao trung lại có thể đạt tới cảnh giới này khiến cho cả tòa thành đều chấn kinh.!!

Bình luận

Truyện đang đọc