TÔI DIỄN BỪA MÀ CÁC ANH CŨNG COI LÀ THẬT



Cố ý à?
Nhưng mình và vị Giang thiếu này chưa bao giờ tương tác, chớ nói chi là từng đắc tội anh ta.
Vẻ mặt Chử Vi thoáng mất tự nhiên.
Sau khi nỗ lực giả đò làm mấy động tác, cậu ta đặt quả tạ trong tay xuống, đi tới chỗ máy ngồi tập cơ ngực một cách đầy quyết liệt.
Khoảng thời gian trước lúc tập luyện ở công ty, huấn luyện viên mà công ty mời về khen cơ ngực và bắp tay cậu rèn luyện đã có hiệu quả bước đầu.
Quản lý lập kế hoạch sẽ cho cậu ta vô tình làm ướt người trong chương trình truyền hình quay ở công viên nước nào đó, khi ấy "vô tình" để người hâm mộ nhìn thấy.
Bình thường cậu ta luôn theo phong cách trong sáng đơn thuần, bỗng dưng để fan phát hiện cậu mặc đồ thì gầy cởi đồ thì đô, nhất định sẽ hút một lượng fan nhờ sự moe tương phản đó.
Nhưng lúc này Chử Vi đã hết nhịn nổi.
Không có lòng hiếu thắng thì còn xưng là đàn ông gì nữa.
Cậu ta ngồi lên băng ghế, bả vai chùng xuống, hai tay nắm chuôi dụng cụ, phô tất thảy tư thế chuẩn mực nhất ra mà đẩy chuôi về phía trước, đồng thời chậm rãi hít thở.
Theo động tác của cậu ta, cơ ngực dần hiển hiện.
Nếu nhìn kỹ, còn có thể thấy cả cơ bụng.
[Hu hu thấy được cơ bụng của anh tui rồi!]
Chử Vi thở hắt ra, có vẻ hả hê nghiêng đầu sang.
Ngài Giang kia đâu?
Bị dọa chạy rồi à?
Nhất thời không tìm được Giang Thứ, cậu ta lại quay đầu về tỏ vẻ rất tận tụy tập luyện.
Nhưng Chử Vi vẫn không khỏi nghiêng đầu qua.
...!Và rồi trông thấy Giang Thứ ở cách đó không xa đang leo núi trong nhà bằng tay không.
Độ cao tám mét đâu đâu cũng là lối đi biến hóa, khe hở và chỗ trũng nom cũng khiến người ta sợ mất mật, nhưng anh đã sắp hoàn thành toàn bộ hành trình mà không có biện pháp an toàn nào, tấm lưng thẳng tắp, đường cong và cơ bắp cánh tay dưới lớp áo ngắn tay sau khi cởi áo khoác ra thật tuyệt đẹp hoàn hảo.
Ngay cả chân cũng dài hơn mình.
Chử Vi: "..."
[Đệch!]
[Hồi trước D chơi thể thao mạo hiểm mà đúng không? Anh tổng này điển trai hơn tui tưởng một trăm lần nha.]
[Nghe đồn trước kia đua xe ở nước ngoài, về sau mới thừa kế gia sản, tí chuyện này đối với anh ấy dễ như bỡn (xòe tay)]
Sắc mặt Chử Vi khá xanh xao, cậu có cảm giác Giang Thứ đang cố ý.
Cố Thanh Sương và Thẩm Phất bên ngoài phòng tập thể dục hình như cũng nhìn về phía bên này.
Cậu ta bèn vội vã tìm một cái cớ chuồn khỏi phòng.
Fan của Chử Vi cố nén xấu hổ, nỗ lực cứu vớt danh dự trong bình luận: [He he he chưa thấy Giang thiếu hào hứng với khách mời nữ mà đã hào hứng với anh mị làm chi thế!]

[Lòng ganh đua của các anh đàn ông há há, cả hai đều đáng yêu ghê!]
[Khai mau, có phải các anh đã trở thành bạn bè ở nơi camera không quay tới không?!]
Người hâm mộ của Hướng Lăng Vân thừa nước đục thả câu: [Tâng bốc bất chấp thế cũng được hả? Có sao nói vậy nha, Chử Vi nên tập gym nhiều hơn, mặt mũi lẫn chiều cao của người chuyên dựa vào nó để kiếm cơm lại bị đánh bại bởi con nhà tài phiệt không có ý định debut thì thôi đi, thậm chí ngay cả dáng vóc cơ bụng cũng chẳng bằng.]
[Lầu trên khùng à? Fan bọn tao thích thế đấy mày quản được chắc?]
Phần bình luận lập tức rùm beng.
Chử Vi không có quá nhiều thời gian để lúng túng, thoáng chốc đoàn phim đã lại triệu tập mọi người đến phòng ăn.
Thời gian biểu hợp tác nấu bữa tối quyết định bởi việc bốc thăm khi nãy đã được công bố trên màn hình.
Ngoại trừ điều này, tổ sản xuất còn tuyên bố về quy tắc hẹn hò ngày mai.
[Đậu móa cảnh chính rốt cuộc đã bắt đầu, tui kích động sắp bay luôn nè!]
[Để xem mục hẹn hò lần này có gì, đừng có đơn giản như show người thường yêu đương kỳ trước, chán ngắt!]
"Các vị khách mời hãy kiểm tra điện thoại do ê-kíp cung cấp cho mọi người, trong hộp tin nhắn đã có quy tắc hẹn hò ngày mai."
Thẩm Phất cúi đầu móc ra chiếc di động trong túi áo khoác.
Có lẽ để phân biệt với điện thoại thông minh bình thường, điện thoại do đoàn phim cấp mang hơi hướm kiểu xưa, mở mục tin nhắn ra, phía trên cùng chính là dòng “người liên lạc” được ghim đầu trang.
Sau khi khán giả phát hiện ra điểm này, trong tích tắc liền hóa thân thành Sherlock Holmes chụp ảnh phóng to màn hình di động của từng khách mời.
[Tên người liên lạc duy nhất của Cố Thanh Sương hình như là anh XX, chắc là anh trai cô ấy, đúng là hình tượng đại tiểu thư được cả nhà cưng chiều.]
[Của Giang Thứ...!không thấy rõ của Giang Thứ, ghét ghê, thái tử gia mở điện thoại nhanh quá!!!]
[Lầu trên ơi dù có thấy rõ thì e rằng tổ tiết mục cũng sẽ làm mờ thôi, mạng lưới giao thiệp của D đâu phải thứ người bình thường được nhìn khà khà.]
[Hu hu hu của anh Lăng cũng không thấy rõ.]
[Có vẻ ảnh đế ảnh hậu đều đặt bạn bè, hai người này ở trong giới quan hệ rộng, sợ là nhiều bạn thân đến mức không biết nên đặt ai đâu nhỉ?]
[Hình như người Hứa Điều Điều đặt là mẹ cô ấy, kế chú thích có một chữ "女".]
(*)Chú thích: Bộ 女(nữ) trong chữ 妈 (mẹ).
[Mị không nhìn nhầm chứ? Của Thẩm Phất là người quản lý?]
Phần bình luận nhất thời ngập dấu chấm hỏi.
[Chơi dơ?]
[Lúc đó là cô ta đọc quy tắc, ê-kíp đã nói người liên lạc duy nhất phải là người thân hoặc bạn thân, các khách mời khác dù địa vị cao hơn cũng phối hợp rồi, mỗi cô ta đặc biệt?]
[Ghét vãi, rốt cuộc cô ả có lai lịch gì, tiền bối như Ôn Tranh Hàn Tả Mân còn không như cô ta.]
Dung Hiểu Trăn đang vừa đọc lướt bài tập vừa cùng với vài fan trong nhóm xem livestream, mới ngẩng đầu lên đã trông thấy những lời mắng chửi khiếp đảm giăng đầy màn hình.
Sau bữa cơm chiều Thẩm Phất từ chối Chử Vi mấy lần, vất vả lắm mới không đứng mũi chịu sào nữa, sao giờ lại bắt đầu rồi?
Khi hiểu rõ chuyện gì xảy ra, Dung Hiểu Trăn có phần mờ mịt.
Là bất cẩn ư? Tại sao dưới tình huống biết rõ quy tắc của tổ tiết mục rồi còn đặt người liên lạc duy nhất thành quản lý?
[Cười sặc, nhắc mới nhớ mọi người có xem lúc nhà đài công bố phần phỏng vấn riêng các khách mời không.

Trong đó có một câu hỏi rất lúa là "Chuyện đang muốn làm nhất".]
[Khách mời khác đều đáp "Làm một diễn viên giỏi", "Mang đến cho fans sân khấu tốt hơn" các thứ, Thẩm Phất lưỡng lự lâu lắm, các bà biết cô ta thốt ra gì không?]
[Ừm cái này tui coi rồi, cổ nói "Kiếm tiền".]
Khán giả cạn lời một phen.
[Cô ta nói vậy thật á? Tui lười xem phỏng vấn của cô ta lắm nên không thấy.

Má nó bó tay, cô ta thẳng thừng như viết "Tôi cần tiền" lên mặt luôn mà.]
[Ê mà diễn xuất của bà chị này không tính là kém, sao cứ nhận mấy phim xàm nhỉ...!Thôi con người có chí hướng riêng.]
Phần bình luận đang chế giễu, âm thanh điện tử trên màn hình lần nữa vang lên: "Thưa tám vị khách mời, ngày mai chúng ta sẽ tiến hành vòng lựa chọn đầu tiên kể từ khi phát sóng "Thời Hạn Rung Động" tới nay.

Vòng lần này được đặt tên là "Một Ngày Hẹn Hò".

Bốn khách mời nữ xin hãy lựa chọn công khai địa điểm trước, bắt đầu chờ đợi, bốn khách mời nam sẽ lái xe đi mời hẹn hò."
"Nội dung cuộc hẹn sắp tới sẽ được đoàn phim gửi tin nhắn cho các vị sau buổi lựa chọn song phương vào ngày mai."
Cuối cùng sự chú ý của khán giả cũng bị dời đi.
[Đến rồi đến rồi thể lệ đến rồi.]
[Á đù! Kích thích vậy sao? Đồ quỷ sứ!]
[Tui không hiểu nhầm chứ?! Ý là khách mời nữ đợi ở bốn nơi, khách mời nam lái xe đi đón người mình muốn để hẹn hò? Lỡ bất hạnh mà có khách mời nữ đợi cả ngày cũng không đợi được khách mời nam nào thì sao? Lỡ đồng thời có hai khách nam mời cùng một khách nữ thì sao? Sẽ đánh lộn à?]
[Lầu trên không hiểu sai đâu hố hố, chính xác là cuộc so tài đó, hơn nữa hình như còn có tích điểm, ghép đôi thành công mới được điểm!]
[Náo nhiệt rầm rộ hốt hoảng hoang mang.]
[Dù sao ảnh đế ảnh hậu cũng chốt kèo rồi, những người khác thì chưa xác định, nhưng điểm duy nhất có thể xác định là, sẽ không ai đi tìm Thẩm Phất nhỉ?]
Quả nhiên là nam chọn nữ giống tin đồn, vừa mở màn đã tung chiêu, trước mắt Dung Hiểu Trăn tối sầm.
Công bố quy tắc hẹn hò lần đầu xong, trên bàn ăn đã chìm vào cảnh khói súng ngấm ngầm.
Hứa Điều Điều nằm nhoài lên bàn đọc hết quy tắc cụ thể trong điện thoại, ung dung liếc nhìn Cố Thanh Sương như bé thỏ trắng mỏng manh đang ngồi ở trong góc, rồi lại đảo mắt sang Tả Mân không biết đang nghĩ gì, cân nhắc chốc lát, cô nàng bỗng mỉm cười nói: "Các anh trai hãy làm thật tốt nha, ngày mai đừng để em bơ vơ đó, không thôi cái nghề của em chắc vứt xó luôn."
Chử Vi có thể tới đón cô nàng, nhưng cũng có thể đi đón Thẩm Phất.
Tóm lại không phải là một món hàng tồn ổn định.
Dĩ nhiên, cho dù ổn định, cũng không phải món hàng cô mong muốn.

Cô nàng thầm nghĩ nếu ngày mai con xe của người kia xuất hiện trước mặt mình, cuộc chiến này mới coi như thắng lợi.
Hướng Lăng Vân cầm ly cà phê đứng dậy, nói nửa đùa nửa thật: "Ngày mai nếu cô bơ vơ thì gọi cho tôi."
"Điện thoại của tụi mình bị tịch thu rồi, sao em gọi điện được cho anh hả!" Hứa Điều Điều vỗ bàn kêu rên.
[Ha ha ha lúc nãy Hướng Lăng Vân và Hứa Điều Điều thảo luận phân chia bữa tối bộ có tiến triển gì chăng? Sao tự dưng hơi ngọt nha?]
[Người ta từng quay phim chung đó biết chưa, tạm thời đừng có ship vớ vẩn.]
[Tôi muốn câm nín luôn, không dám tin CP Chử Vi Hứa Điều Điều của tôi vừa đi show đã bắt đầu toang...]
"Yên tâm đi, cô sẽ không bơ vơ."
Dứt lời, Hướng Lăng Vân không nhịn nổi nhìn lướt qua Thẩm Phất đang ngồi phịch trên ghế sofa.
Hướng Lăng Vân là khách mời thân thuộc của các chương trình thực tế, hiểu rõ ống kính như lòng bàn tay, hắn ta đưa lưng về phía máy quay gần nhất, khán giả chẳng thấy được gì, nhưng Chử Vi đang rót nước cách đó không xa lại chú ý đến tầm mắt của hắn.
Chử Vi đứng cạnh tủ lạnh nghi ngờ bèn xuôi theo đường nhìn của Hướng Lăng Vân, tầm mắt dừng trên người Thẩm Phất.
?
Hướng Lăng Vân ngắm nghía gì đấy?
Trước đây hắn ta chưa từng quay chung phim càng chưa từng hợp tác với Thẩm Phất, không thể hứng thú với Thẩm Phất một cách đột ngột được.
Chử Vi hoài nghi bản thân mình nhìn nhầm rồi, đoạn nhìn Hứa Điều Điều một cái.
Fan CP trong bình luận lập tức mất kiểm soát.
[Chử Vi nhìn Điều Điều kìa!! CP của tui real quá!]
[Ahihi nhịn cả một đêm, không nhịn được nữa chứ gì, ghen đi, sốt ruột đi!]
[Anh Lăng trợ công nữa đi nữa đi, trợ công tiếp một lúc là ngày mai Chử Vi nhất định sẽ đứng ngồi không yên đi tìm Điều Điều.]
Nhưng trong đó vẫn xen lẫn vài câu thắc mắc: [Xin lỗi chứ tôi cảm giác Chử Vi đang nhìn Thẩm Phất hay sao á...]
Thẩm Phất chính là phản ứng stress không được nhắc tới của fan Chử Vi, thoáng chốc đã có người hâm mộ Chử Vi nhảy ra mắng chửi: [Lầu trên phắn mau! Mắt hư thì vứt đi!]
Thẩm Phất đang ngồi trên sofa chơi tetris, cảm giác bị ba cặp mắt nhìn chòng chọc.
Cô ngẩng đầu theo bản năng.
Nhoáng cái đối diện với gương mặt hầm hầm dưới chiếc kính râm của Giang Thứ.
Thẩm Phất: "..."
Mình chọc anh ta hả? Trời tối mò mà đi đeo kính râm, người này mắc bệnh mèo à?
Tại góc bàn ăn, Tả Mân nhìn Ôn Tranh Hàn, ngẫm nghĩ trong giây lát, thấp giọng nói: "Em muốn đi hóng gió một chút, có thể đi với em không?"
Một ngày cô muốn hóng gió ba lần à.
Nhưng dù sao đang trên chương trình, Ôn Tranh Hàn đứng dậy, duy trì tác phong lịch sự nhã nhặn: "Được."
[Xỉu đây ảnh đế quá là dịu dàng.]
Ôn Tranh Hàn cầm ly rượu vang, cùng Tả Mân đi tới bên bờ suối nước nóng.
Tả Mân cười nói: "Anh tính ngày mai thế nào?"
Đây là nhằm thăm dò xem liệu ngày mai anh ta có đón mình hay không.
Trước khi đi show Ôn Tranh Hàn đã đồng ý sẽ phối hợp toàn lực.

Để Tả Mân đứng lên danh tiếng hiện tại của anh, đưa chị ta tiến thêm một bước.

Nhưng dưới tình huống đã nhận được câu trả lời chắc chắn rồi, chị ta vẫn dò xét tới lui, điều này bỗng khiến Ôn Tranh Hàn khá bực bội.
Anh ta đáp linh tinh không mặn không nhạt: "Chắc sẽ có người bơ vơ."
Hôm nay Chử Vi đi gặp riêng anh ta, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngày mai Chử Vi ắt sẽ xuất hiện ở chỗ Thẩm Phất.
Việc này làm Ôn Tranh Hàn thoáng yên tâm.
Tả Mân tiếp tục vòng vo: "Anh nghĩ Hướng Lăng Vân sẽ chọn ai?"
Ôn Tranh Hàn: "Có lẽ cô nên đi hỏi thẳng cậu ấy."
Tả Mân nghẹn họng: "..."
[Cười chết, ảnh đế ghen rồi đúng không.]
[...!Gì cơ, sao tui cảm giác bầu không khí hơi vi diệu, không giống ghen lắm.]
[Lại là mày hả lầu trên, tao phục nha, ghen đấy, không nhìn ra thì mau đi khám mắt đi.]
[Thú thật mị cũng thấy có hơi hơi, nhưng mọi người đừng nhạy cảm quá nha, đi show cả ngày ở trước máy quay livestream suốt, là con người đều khó tránh mệt mỏi, ảnh đế đâu phải thần thánh.]
Bên này Thẩm Phất bị Giang Thứ nhìn chằm chằm đến hoảng sợ, không khỏi rút trận trước, cô cất di động đứng lên tiến tới trước bảng nhiệm vụ, bên trên dán bốn địa điểm được lựa chọn.
Thẩm Phất nhìn qua nhìn lại cảm thấy có vẻ không khác nhau là bao, bèn chọn bừa một tấm.
Trong lòng Dung Hiểu Trăn và nhóm người hâm mộ căng như dây đàn.
Nơi ấy cách xa biệt thự của chương trình nhất, sớm muộn gì cũng toi, lần này xác suất có khách mời nam đến đón càng nhỏ hơn.
Trong bình luận cũng cười sặc sụa: [Thẩm Phất bị gì thế? Còn chưa bắt đầu đã định giơ cờ trắng?]
[Chẳng hiểu sao cảm thấy khá thảm, chắc là biết sẽ không ai chọn cô nàng nhỉ.]
Thẩm Phất xoay người đi về phía hành lang giữa các gian phòng.
Đi ngang qua cửa suối nước nóng chưa đóng lại, cô vô thức nhìn sang, bắt gặp Ôn Tranh Hàn và Tả Mân đang ngồi trên ghế sân vườn bằng sắt chuyện trò gì đó.
Ôn Tranh Hàn ngước lên đối mắt với cô.
"..." Thẩm Phất nhanh chóng đóng cửa giúp họ, vờ như không có gì xảy ra mà xoay người.
Vừa quay đi chưa được mấy bước đã trông thấy Hướng Lăng Vân và Hứa Điều Điều.
Hướng Lăng Vân nhìn cô.

Thẩm Phất: "..."
Cô bước nhanh hơn trở về phòng.
Sau khi Thẩm Phất hấp tấp rời đi, Ôn Tranh Hàn vẫn chưa thu hồi tầm mắt, chẳng những là khán giả mơ hồ, sắc mặt Tả Mân cũng không tốt lắm.
Con nhóc kia nói không cố ý thì ai tin?
Có nhiều nơi vậy không đi mà cứ phải lượn một vòng trước mặt Ôn Tranh Hàn? Rõ ràng tham gia show này chính là vì Ôn Tranh Hàn, còn làm bộ làm tịch không quen anh ấy, chẳng phải đang tranh giành với mình đây sao?
Chốc sau, Ôn Tranh Hàn hoàn hồn, chẳng rõ đang suy nghĩ gì, nhàn nhạt nói: "Tôi đi nghỉ trước, cô cũng ngủ sớm đi."
Chương trình này đâu đâu cũng lắp máy quay phim, dù tâm trạng Tả Mân đang kém cực kỳ vẫn phải nhoẻn miệng cười: "Vâng, ngủ ngon nhé."
[Ai bảo không ghen bước ra đây, sai bét nhá, đế hậu chúc nhau ngủ ngon kìa, có đôi nào ngọt được như này?!]
Tả Mân ở nguyên tại chỗ, giả vờ thưởng thức rượu vang, cố gắng để mình bình tĩnh lại.
Về đến phòng, chị ta cười nói với chiếc máy quay trong phòng: "Fan của chị đang xem livestream hết phải không? Đúng lúc hôm nay đi show có thời gian, thu hình cả quá trình tẩy trang cho các em nhé."
Cô vừa nói vừa đổ nước tẩy trang ra: "Nhớ đầu tiên là làm nóng trên lòng bàn tay, rồi xoa đều lên mặt..."
[Chị yêu chiều fan quá đi, chân thành nữa chứ huhuhu.]
Màn này đã được chuẩn bị từ sớm.
Hôm nay trước khi xuất phát, chị ta đã nhờ thợ trang điểm cho mình hai lớp, ở giữa dùng mỹ phẩm chống nước dặm đi dặm lại.
Bây giờ chỉ cần sử dụng nước tẩy trang độ sạch sâu không cao, lát nữa lúc dùng sữa rửa mặt cũng nhẹ nhàng hơn, đồng thời lấy khăn thấm khô thật nhanh, lớp trang điểm của chị ta sẽ không mất hoàn toàn.
Khi đó mặt mộc hậu tẩy trang sẽ đẹp hơn nhiều so với mặt mộc của nghệ sĩ bình thường.
Cùng lúc ấy, đạo diễn ở bên ngoài biệt thự chú ý tới Thẩm Phất trong một căn phòng khác cũng đang tẩy trang, bèn dứt khoát bảo ê-kíp sắp xếp hình ảnh hai người tẩy trang vào cùng một chỗ.
"Khán giả thích xem kiểu so sánh này."
Ê-kíp hơi chần chừ: "Nhà đầu tư đánh tiếng với chúng ta, kêu chúng ta chăm sóc Thẩm Phất hết sức mình mà ạ, anh đem cô ấy ra làm trò cười như thế đã hơn một lần rồi, phía bên kia sẽ không tức giận chứ?"
Đạo diễn xụ mặt: "Phía đầu tư còn bảo chúng ta âm thầm mai mối Thẩm Phất và Giang thiếu kia kìa, cậu thấy Giang thiếu có tình nguyện không? Vương tổng bên phía đầu tư đúng là đầu óc chập mạch, chẳng rõ cấp trên là ai mà để ông ta cầm tiền đi đốt khắp nơi.

Vả lại, trong chương trình của chúng ta có người của Giang gia mà, tỷ suất người xem tốt kiếm được tiền thì đến lúc đó đưa cho Giang thiếu xem, khi ấy bảo đảm rằng cậu ta không thể vứt show của chúng ta đi được, nói không chừng còn tống cổ họ Vương đi luôn."
Ê-kíp cảm thấy sai sai ở đâu đó, nhưng lại rất có lý.
Khi ống kính chuyển tới, rất nhanh khán giả liền thấy Thẩm Phất đi đến trước gương chuẩn bị tẩy trang.
Hải Đăng Chạy Băng Băng cố tình dẫn nhịp: [Thẩm Phất chưa mở tài khoản Tiểu Lục Thư, chẳng bao giờ thấy được mặt mộc của cô ta, xì, nghi cô ta không dám tẩy trang là hợp lý.]
(*)Chú thích: Tiểu Lục Thư là mạng xã hội được phát triển bởi công ty Weibo, có giao diện khá giống Instagram.
Lời này mới vừa xuất hiện trên màn hình, khán giả đã thấy Thẩm Phất cột tóc lên thành kiểu đuôi ngựa, tiện tay lấy ra dầu tẩy trang từ túi trang điểm, đổ một đống lên tay, bắt đầu xoa lên mặt một cách qua loa thô bạo.
Bình luận: [...]
Hải Đăng Chạy Băng Băng toan cất tiếng lần thứ hai: [Cô ta...]
Anti-fan của Thẩm Phất nổi điên: [Mi im miệng được không!]
Thẩm Phất tẩy trang xong, gương mặt trắng trẻo mịn màng, trừ phần mắt nhạt hơn một chút, hầu như chẳng khác mấy so với lúc trang điểm.
Cho dù là anti cũng không thể phủ nhận nét ưu việt của khuôn mặt cô, mỗi một phần của ngũ quan đều phát triển rất hoàn hảo, tinh xảo không tì vết.
Nếu như không đem cô ra so sánh, lớp trang điểm chưa tẩy sạch của Tả Mân trước ống kính có khả năng sẽ không bị phát hiện, nhưng vừa so hai bên một cái, cư dân mạng đã nhận ra độ sạch của làn da bên phía ảnh hậu khác hẳn.
Có bình luận nhịn không nổi thỏ thẻ nhắc nhở: [Chị chưa tẩy sạch hả?]
Còn chưa nói được đôi câu, ngay lập tức bị fan Tả Mân nhấn chìm: [Hỏi hỏi cái đầu bà á, ánh sáng mỗi phòng khác nhau hiểu chưa?]
[Thẩm Phất mới là đóng kịch ha, thực tế có minh tinh nào mà không dưỡng da thật khéo léo? Tẩy trang mà thô bạo vậy không sợ hư da hả? Không cần bông tẩy trang luôn?]
[Há há, hay có khả năng khác không, vì cô ta keo kiệt thì sao? Dù gì cũng là cái ngữ bạt mạng đóng phim rác vì tiền mà.]
Câu này vừa dứt, chiếc điện thoại Thẩm Phất đặt cạnh bồn rửa tay chợt sáng lên.
Là tin nhắn mới.
Thẩm Phất liếc nhìn, mau chóng nhấn tắt màn hình.
Bình luận nhất thời hăng máu: [Có bác nào soi được là tin nhắn gì, ai gửi tới không?]
[Sugar daddy? Người đứng sau? Trước đó Thẩm Phất nhận được tin nhắn cũng chẳng thèm đọc đã tắt máy cất điện thoại cả nhà nhớ không? Nghi ngờ có căn cứ đây là cái gì đó bẩn thỉu không thể nhìn nha ——]
Dòng bình luận này vừa xuất hiện trên màn hình, có người soi ra được tin nhắn bên bồn rửa tay.
[Ẹc, là người liên lạc duy nhất của cổ gửi thông báo đóng tiền ICU từ bệnh viện.]
(*)Chú thích: ICU (Intensive Care Unit) là phòng chăm sóc đặc biệt, khu vực điều trị cho các bệnh nhân nặng.
[Có hai tin, chắc là Thẩm Phất có hai người thân ở ICU.]
Bình luận bay đột nhiên trống rỗng.
Nhác thấy hai tin này, ngay cả Hải Đăng Chạy Băng Băng cũng chợt sửng sốt..


Bình luận

Truyện đang đọc