TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHỒNG TÔI LÀ ẢNH ĐẾ ĐÂU

Trong bệnh viện thành phố, bọn họ đã đợi bác sĩ khám và đưa ra kết quả suốt hàng tiếng đồng hồ. Mộ Dung Hãn vẫn đang ngồi chờ cùng với Lý Nhược Hy, anh ngồi bên cạnh cô, an ủi cô như một người nhà.

- Nhược Hy, cô không cần lo lắng quá đâu, bà ngoại là một người mạnh mẽ mà.

Bây giờ Lý Nhược Hy cố gắng kiềm chế để mình không khóc vì cô biết cô chỉ có một mình, nếu như cô không khỏe mạnh, tinh thần không vững thì ai sẽ là người hậu thuẫn cho bà ngoại đây.

Cô đã gọi cậu mợ từ lúc họ đang đi trên xe cấp cứu nhưng dường như họ không quan tâm, thậm chí còn nói phải làm việc xong được thì mới tới.

Cô còn nhớ lúc đó, cậu đã nói:

- Hôm nay ta vẫn còn lịch diễn, vì mày xin nghỉ nên giờ công việc bừa bộn, khi nào rảnh thì ta đến. Chắc bà ấy chỉ bị huyết áp bình thường thôi.

Lý Nhược Hy nghe thấy như vậy thì cô chỉ hận mình không thể đến tận nơi mà kéo cậu ấy đến tạ tội trước mặt bà ngoại mình. Bàn tay của cô nắm chặt điện thoại sau đó thì cúp máy hẳn mà không thèm nói thêm câu nào với Lý Hải.

Bây giờ, cô đang nghĩ lại thì lại càng cảm thấy họ quá đáng, bất hiếu với bà của mình. Vì thế, từ giờ cô sẽ không bao giờ muốn họ có liên quan gì tới hai bà cháu cô nữa.

***

Lúc này, bác sĩ đi ra khỏi phòng cấp cứu để thông báo cho gia đình, Lý Nhược Hy và Mộ Dung Hãn lập tức đứng dậy rồi đối mặt với bác sĩ, anh biết cô đang run rẩy, cô đang sợ hãi không giống như vẻ bề ngoài của mình nên đã nắm chặt vai của cô ấy như đang chấn an.

Mộ Dung Hãn chủ động giúp cô hỏi bác sĩ trước:

- Bác sĩ, tình hình của bà ấy như thế nào rồi ạ?

Bác sĩ nhìn hai người họ rồi nói nhanh qua tình hình:

- Bà bị suy tim nên cần phẫu thuật gấp.

Lý Nhược Hy đã run lẩy bẩy, chân cô đứng cũng không còn vững mà chỉ còn cách dựa vào người của anh. Mộ Dung Hãn vẫn kiên trì vừa ôm chặt cô ấy rồi hỏi tiếp:

- Vậy chi phí phẫu thuật là bao nhiêu? Sau bao nhiêu ngày thì bà có thể hồi phục.

Bác sĩ liền lắc đầu rồi nói:

- Chi phí phẫu thuật lắp thiết bị hỗ trợ tim và chi phí ICU cùng các chi phí khác có thể lên đến sáu trăm, bảy trăm triệu tùy thuộc vào sự hồi phục của bệnh nhân nữa nên người nhà hãy suy nghĩ kỹ. Nếu như quyết định phẫu thuật thì thông báo với y tá. Tôi xin phép rời đi trước.

Mộ Dung Hãn gật đầu rồi nói cảm ơn bác sĩ sau đó anh dìu cô ngồi xuống ghế chờ.

Lý Nhược Hy bỗng thấy trước mắt mình là một màu đen, từ trước bà ngoại chỉ bị huyết áp, phù chân, cô còn tưởng là bệnh bệnh thường, thỉnh thoảng bà có đi khám ở trạm y tế nhưng bà cũng chỉ nói với cô là bệnh người già. Vậy mà bây giờ bà lại rơi vào trường hợp nguy hiểm như vậy. Hơn nữa, chi phí phẫu thuật quá đắt đỏ, vậy thì cô lấy tiền ở đâu được đây?

Mộ Dung Hãn cùng lúc đó nhận được điện thoại của bà nội. Bà nội ạnh liền hỏi:

- Lý Nhược Hy có ở đó không? Ta đã biết chuyện cháu vào bệnh viện rồi.

Mộ Dung Hãn liền đưa điện thoại cho Lý Nhược Hy theo lời dặn của bà nội:

- Nhược Hy, bà nội tôi muốn nói chuyện với cô.

Lý Nhược Hy cầm lấy điện thoại rồi nghe, bà nội của anh cũng thẳng thắn nói vào chủ đề chính để tránh tốn thời gian.

- Ta đã biết chuyện của bà ngoại cháu, ta sẽ cứu bà cháu với điều kiện là cháu chấp nhận kết hôn với Dung Hãn.

Lý Nhược Hy không trả lời ngay, cô suy nghĩ một hồi, bàn tay trái của cô liền tục nắm chặt lại rồi lại thả lỏng, từng ngón tay chà sát vào nhau. Mộ Dung Hãn ngồi bên cạnh, anh cũng không biết nội dung mà bà nội anh nói là gì nhưng anh chỉ thấy vẻ bối rối của Lý Nhược Hy thì liền nắm lấy tay cô rồi an ủi mà thôi.

Bà nội Bùi tiếp tục nói:

- Cháu suy nghĩ cho kỹ, nếu cháu đồng ý, ta sẽ tìm mọi cách cứu bà cháu cũng sẽ sắp xếp cho bà ấy những dịch vụ tốt nhất.

Lý Nhược Hy nghe đến đây thì cô đã sớm có câu trả lời rồi, kể từ cô sinh ra thì mẹ cô đã mất. bà ngoại là người nuôi cô khôn lớn, bà ngoại của cô cũng là nguồn sống của cô, nếu bà ấy mất thì cô chẳng còn ai nữa.

Lý Nhược Hy nhìn Mộ Dung Hãn, ánh mắt của anh thể hiện rõ sự quan tâm với cô, cô lập tức trả lời:

- Cháu đồng ý.

Lý Nhược Hy sau khi chào hỏi bà nội của anh xong thì đưa máy lại cho anh, Mộ Dung Hãn cất điện thoại đi rồi nói:

- Tôi không biết bà nói gì với cô nhưng cô đừng lo tôi sẽ giúp cô, bà ngoại của cô rồi sẽ khỏe lại sớm thôi.

Lý Nhược Hy chỉ nở nụ cười miễn cưỡng, cô không muốn người khác phiền lòng vì mình nên cô lập tức thể hiện sự cảm kích của mình:

- Cảm ơn anh nhiều.

Ngay sau đó vài phút, đội ngũ bác sĩ tốt nhất được sắp xếp để phẫu thuật cho bà ngoại của cô. Ngay cả Mộ Dung Hãn cũng không hiểu vì sao tốc độ làm việc của họ lại nhanh như vậy, anh nghiêm túc suy nghĩ thì phát hiện ra vấn đề, thì ra bà nội của anh đã lo toan tất cả cho cô ấy.

Bình luận

Truyện đang đọc