TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHỒNG TÔI LÀ ẢNH ĐẾ ĐÂU

Suốt quãng thời gian sau đó thì Mộ Dung Hãn đều cố gắng né tránh Lý Nhược Hy nhưng anh cũng âm thầm giúp đỡ cô rất nhiều. Có lẽ anh nghĩ như vậy sẽ tốt cho cô nhưng thực ra chỉ khiến cô cảm thấy mình vừa vô dụng vừa yếu đuối mà thôi. Cô ghét cảm giác đó.

Hôm nay là ngày họ đến họp để thử vai diễn nữ phụ cho phim “Tiền kiếp”, vì nhân vật chính đều được chỉ định từ trước nên Mộ Dung Hãn cũng là một trong những ban giám khảo.

Bên ngoài hành lang, Bế Niên Hạ đang ngồi cạnh Lý Nhược Hy, bọn họ cùng nhau học kịch bản, trợ lý của cô cũng chỉ cho cô rất nhiều lưu ý hữu ích.

- Nhược Hy, đoạn này em nên thể hiện tâm lý của một nhân vật yêu một người không thể yêu, vì em đóng vai nữ hầu của nữ chính nên cái cảm giác khó chịu trong tâm lý càng phải thổ lộ vừa rõ ràng vừa mập mờ.

Lý Nhược Hy gật đầu, cô nghiêm túc nghiên cứu vai diễn, lời thoại một lần nữa. Cảm giác như vai nữ phụ này rất hợp với tình cảnh hiện tại của cô vậy, cô cũng giống như Tiểu Huệ này, là một người tốt bụng nhưng lại không thể chạm tới trái tim của người mà mình yêu.

Cô đã đọc sơ qua kịch bản, dường như là không khác nguyên tác là bao nên cô hoàn toàn dự đoán được kết phim như thế nào rồi. Nhân vật Tiểu Huệ mà cô thử vai sẽ mãi chỉ là một nhân vật đáng thương mà thôi.

Trong khoảnh khắc ấy, Bế Niên Hạ chạm mặt Mộ Dung Hãn, vì anh là sếp của họ nên Bế Niên Hạ nhanh chóng đứng dậy chào hỏi nhưng Lý Nhược Hy thì không, cô biết sự hiện diện của anh nhưng không quan tâm  đến mà vẫn tiếp tục học thuộc lời thoại. Bế Niên Hạ thấy lạ nhưng rồi anh cũng không muốn tọc mạch nên thu hồi tầm mắt lại.

Mộ Dung Hãn cũng cứ thế mà bước đi, anh vào thẳng phòng thử vai. Bên cạnh vị trí anh ngồi còn rất nhiều người có tên tuổi trong giới giải trí. Đạo diễn Trần nhìn thấy anh thì gật đầu chào hỏi, anh cũng nhanh chóng phản ứng lại.

Sau một hồi thử vai, đạo diễn Trần lắc đầu liên tục vì chưa tìm được diễn viên thích hợp, dù đây không phải là vai diễn chính nhưng bí mật là vai diễn này sẽ vô cùng bùng nổ, thoạt đầu sẽ nhu mì, yếu đuối nhưng về sau lại biến hóa thành một nhân vật nữ mạnh mẽ điển hình.

- Người tiếp theo, Lý Nhược Hy.

Trợ lý buổi thử vai gọi tên của cô, Bế Niên Hạ lập tức cổ vũ cô:

- Cố lên nhé.

Lý Nhược Hy cười nhẹ rồi tiến vào phòng thử vai, hai tay của cô run rẩy nên phải nắm chặt lấy nhau. Nhưng vì mục tiêu của mình nên cô sẽ cố gắng hết sức, một phần vì bản thân mình, một phần vì cô không muốn tiếp tục dựa dẫm vào Mộ Dung Hãn nữa. Trong cả căn phòng có rất nhiều người nhưng trong tầm mắt của cô chỉ có anh ấy, vì thế cô càng bối rối hơn.

Đạo diễn Trần chủ động lên tiếng:

- Lý Nhược Hy, cô bắt đầu được rồi.

Lý Nhược Hy thở dài một hơi, cô nhìn Mộ Dung Hãn một lần cuối nhưng anh ấy vẫn rất nghiêm túc, thấy vậy thì cô lại nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội hệt như những người khác, không ưu tiên không dồn ép, như vậy cũng tốt.

- Tôi xin phép dựa vào tường vì đây là cảnh cô ấy cô ấy ngồi dựa vào gốc cây.

Đạo diễn Trần gật đầu đồng ý, Lý Nhược Hy liền hành động.

Sau khoảng vài giây lấy cảm xúc, Lý Nhược Hy bắt đầu diễn bằng ánh mắt, vì cô là nghệ sĩ diễn tuồng nên khả năng diễn bằng ánh mắt khá tốt, sở dĩ lại có giọng hát phù hợp với thể loại phim cổ trang nên cô tận dụng triệt để mà cất giọng:

- Nếu như chàng ngoảnh đầu lại dù chỉ một lần thì liệu chúng ta có thành đôi hay không?

Sau khi tiếng hát cất lên, cô tự cảm thấy bản thân đã đạt được cảm xúc mong muốn thì cô lại bắt đầu đọc thoại:

- Nếu như chàng dành ánh mắt quan tâm cho Tiểu Huệ dù chỉ một lần thì có lẽ ta đã mãn nguyện rồi.

Kết thúc đoạn diễn là một nụ cười chua xót, nhân vật Tiểu Huệ dựa vào gốc cây rồi dần dần nhắm mắt, giọt nước mắt cũng như vậy mà rơi theo theo khoé mắt. Đôi mắt đỏ ửng vì khóc kia cũng rất thực, thực đến nỗi nhiều nhân viên trong phòng thử vai phải rơm rớm nước mắt theo cô.

Đây vốn dĩ là cảnh trước khi chết của Tiểu Huệ, cô chọn cảnh này để thử vai vì nó là cảnh mà cô tâm đắc nhất, trước khi ra đi, Tiểu Huệ chỉ có những mong ước nhỏ bé mà thôi, cô sẽ cố gắng nói lên nỗi lòng của cô ấy một cách điêu luyện nhất.

Chỉ với một câu hát, một câu thoại vậy mà cô liền được cái gật đầu của đạo diễn Trần.

- Tốt lắm. Cô Lý, dù vẫn mắc một vài lỗi nhỏ nhưng tôi tin cô sẽ sửa được thôi.

Mộ Dung Hãn lựa chọn im lặng, anh chỉ ngồi đánh giá phần diễn xuất của cô trong lòng, quả thực cô ấy rất có khiếu, lại càng phù hợp với vai diễn này hơn. Mặc dù diễn xuất của cô vẫn chưa thực sự bùng nổ nhưng rất có chiều sâu, nếu như duy trì thì sẽ gặt hái được nhiều thành công trong tương lai, tuy nhiên thì anh sẽ phải xây dựng một màu sắc riêng cho cô ấy.

Đạo diễn Trần không ngừng khen ngợi, từ đầu tới giờ ông chưa gặp được diễn viên nào có thể phù hợp với vai Tiểu Huệ hơn cô Lý Nhược Hy này. Tưởng chừng như vô vọng vì cô ấy là người cuối cùng thử vai, ai ngờ ông lại tìm được một viên ngọc sáng.

Sau khi buổi thử vai kết thúc, Lý Nhược Hy ở bên ngoài hành lang để hỏi về kết quả thử vai. Lúc này, đạo diễn Trần ra ngoài trước, khi nhìn thấy cô thì ông liền nói:

- Cô Lý, cô không cần đợi kết quả đâu, tôi quyết định rồi, vai diễn Tiểu Huệ này sẽ là của cô. Từ đầu anh Mộ đề cử cô tôi còn không tin tưởng anh ấy, bây giờ tôi hối hận rồi.

Lý Nhược Hy nghe thấy như vậy thì cô bị tụt cảm hứng, cô còn tưởng anh ấy chỉ sắp xếp cho cô đi thử vai chứ không hề nghĩ anh ấy đã có động thái khác với đạo diễn Trần, như vậy chẳng phải là công khai nâng đỡ hay sao?

Khi đạo diễn Trần nói xong thì Mộ Dung Hãn mới bước ra. Vì thế mà ánh mắt thất vọng của cô hoàn toàn đặt trên người của Mộ Dung Hãn, anh ấy cũng chẳng đáp lại mà lập tức rời đi ngay sau đó.

Bế Niên Hạ cúi đầu cảm ơn đạo diễn Trần, Lý Nhược Hy không nhịn được mà chạy theo anh tới tận ngoài cổng công ty, nhân viên phục vụ đi xuống xe thì anh lên ghế lái ngay, cô không suy nghĩ mà cũng lên xe theo.

Bình luận

Truyện đang đọc