TÔI KHÔNG PHẢI LÀ VAMPIRE, TÔI CÒN HƠN VẬY NỮA


Sáng hôm sau.
-Chị à, dậy đi, tới giờ đi học rồi kìa,...-Kim lay người nó.
-Kim ra đây, hồi nữa chị ấy cũng dậy, em thấy anh Franky đâu hok?-Dương đứng tựa lưng vào thành tường hỏi Kim.
-Dạ hok, hôm qua chị Kinara về một mình mà!-Kim ngây thơ trả lời.
-Hai em đang nói gì vậy?-nó từ đâu xuất hiện.
-Áa giật mình, chị dậy từ hồi nào vậy?-Dương ôm ngực
-Hồi nãy-nó trả lời
-Thôi chị mau đi học đi, trễ giờ rồi đó.-Kim mau chóng đẩy nó đi.
Nó thay đồ xong xuôi, đến trường, hình như hôm nay trường xôn xao hẳn lên, có chuyện gì vậy ta? Hơi nghĩ ngợi rồi cũng chả quan tâm mà bước về lớp. Nó bước xuống bàn cuối lớp, lôi đại một cuốn sách ra đọc, nó đang đọc cuốn...sách lạ, rất đẹp nhưng lại không có tựa sách, khá cũ nên nếu ai không am hiểu về sách thì sẽ nghĩ nó đang đọc cuốn sách cũ, còn ai yêu sách hơn cả mạng sống thì cuốn sách nó đang đọc không hề tầm thường, có thể nói là vô giá, và một người ngu ngốc đã xuất hiện.
-Đúng là người nào của nấy nhỉ?-giọng nói đanh đá của Mộc Kim vang lên. Nó cười thầm trong lòng, vừa nhắc những kẻ ngu về sách thì lại đến. Gấp nhẹ cuốn sách lại, nó nhìn xoáy sâu vào mắt của Mộc Kim làm cô lạnh sống lưng.

-Vậy cô thử đọc xem-nhỏ chìa cuốn sách cho Mộc Kim.
Mộc Kim đắc ý,
"Tôi thành thạo hơn 16 ngôn ngữ thế giới và 5 ngôn ngữ cổ xưa, để xem tôi lăng mạ cô thế nào"
Nhỏ giật lấy quyển sách trên tay Kami, lật từng trang sách. Mắt đảo qua đảo lại liên tục.
"Ngôn ngữ gì thế này, ngôn ngữ cổ xưa sao, nhưng nhỏ này thì làm gì có tiền mà mua được, vậy đây là gì?"
-Không đọc được chứ gì, Ngu ngốc" nó phán một câu rồi lấy lại quyển sách và tiếp tục đọc. Mộc Kim nhìn nó nghi ngờ, căm ghét và đầy mưu mô.
Hắn bước vào, vừa sáng sớm đã gặp không khí không mấy vui vẻ thế này, hắn quay đầu định bỏ ra ngoài.
-Định đi đâu, sao không vào?-giọng nó cất lên làm hắn giậ thót. Lủi thủi quay về chỗ của mình. Nhìn nó và Mộc Kim, anh thở dài, Mộc Kim thì nhìn anh thèm khát, nó thì chẳng thèm liếc anh. Không khí cứ như vậy cho đến khi tất cả học sinh đa ôn định chỗ ngồi. Bà cô giáo lại bước vào, nhưng lần này lại vui vẻ.
-Xin chào các em, hôm nay chúng ta sẽ có bạn cũ đi học lại, vào đi em
Từ ngoài cửa, một cậu trai đẹp ngời ngợi bước vào, tất cả các học sinh nữ reo hò(đương nhiên là trừ nó và Mộc Kim)

-Tôi là Nỉan (ai không nhớ thì coi lại mấy tập trước nhak:Niran, một trong những người mạnh nhất học viện), chắc mọi người cũng biết. Tôi mới đi học lại nên ai là học viên mới thì giới thiệu đi.-anh kiêu căng lên tiếng. Mộc Kim đứng dậy.
-Mình là Lý Mộc Kim, rất vui được làm quen-nhỏ cười tươi.
-Vam B+ à? Tầm thường, qua, còn ai không?-anh nhìn một vòng rồi nhìn lại ở nó.
-Cô kia, sao cô chưa thấy cô bao giờ, học viên mới thì đứng lên giới thiệu đi!-anh chỉ vào nó mà nói giọng hóng hách.
Nó nhẹ gấp cuốn sách, nhìn lên bằng ánh mắt băng lãnh ngàn năm, Niran bất giác rùng mình. Cô gái này, không cảm nhận được năng lượng ma pháp nhưng lại chắc chắn không phải con người. Bà cô lên tiếng.
-Cậu à, đừng đụng đến cô ấy, cô ấy là do tổng giám đốc sắp lớp đấy.- từng lời nói của cô làm anh ngạc nhiên, được đến tổng giám đốc ưu ái thì quả thật không hề đơn giản. Hơi có phần lo lắng nhìn nó, anh im lặng, bà cô nói tiếp.
-Cậu hãy ngồi kế cô Mộc Kim, cái bàn ở phía trước Kami và Ken đó cậu.
-Kami?
-Là cô gái đó.-bà cô trả lời
Niran lặng lẽ bước về chỗ, tuy không hứng thú khi bị ngồi kế con vam thường này nhưng anh đành chịu. Vừa đặt mông ngồi, bà cô lại lên tiếng.
-Các em, hai ngày nữa là tới vũ hội, các em nhớ tham gia, các em được quyền mời gia đình mình tới dự, nhưng nhớ phải mang theo mặt nạ nghe chưa?
Học sinh hứng khởi.
-Dạ


Bình luận

Truyện đang đọc