TÔI MUỐN LÀM TRÁI ĐẤT VẺ VANG


Liễu Ngọc Hàm chuẩn bị rất đơn giản, chọn đúng thời điểm Tần Mạc có vẻ rất dễ nói chuyện, nói kết quả mình nhận được cho anh nghe.
Thật ra cậu biết mình nói dối trước mặt Tần Mạc cũng chả có tác dụng gì vì thế quyết định nói thật.
Dù sao tâm trạng của Tần Mạc đang tốt, cũng không đến mức nổi giận với cậu, nhiều lắm cũng chỉ lạnh mặt mà thôi, sau đó lại có cảm giác như con thú săn mồi đói bụng tám trăm năm, cậu cũng đã quen rồi, nên cũng chả thấy sợ bao nhiêu cả.
Đã sắp biến thành tiếng cười trong miệng người khác rồi, có gì mà sợ nữa?
Thật ra đúng là thế, Tần Mạc đã biết trước chuyện của Liễu Ngọc Hàm, nhưng thấy cậu nguyện ý nói cho mình nghe, chẳng những không tức giận mà còn thấy vui hơn.
Nói thật, Tần Mạc rất vui khi Liễu NGọc Hàm quan tâm đến mình, điều này chứng tỏ Liễu Ngọc Hàm đang từng bước đặt anh ở trong lòng, cho dù lộ ra tính toán nhỏ của mình cũng phải giúp anh.
Khi Liễu Ngọc Hàm đang xúc động kể chuyện cho Tần Mạc, nhìn thấy ánh mắt đầy ý cười của Tần Mạc mới đột nhiên nhớ đến khả năng của Tần Mạc, nói không chừng đã sớm biết chuyện của mình, chỉ chực chờ mình chui vào lưới.
Buồn bực với chỉ số thông minh của mình, Liễu NGọc Hàm thở dài, cảm thấy nếu cứ tiếp tục như này cậu sẽ tự đào hố chôn mình, quyết định ra vẻ mắt không thấy tim không đau, dứt khoát chuyển đề tài.
"Tóm lại, tôi chỉ tò mò thôi, không có ý gì hết." Liễu Ngọc Hàm nói tiếp, "Tôi đã xem qua lịch trình làm việc, cảm thấy thời gian livestream bị giảm bớt đi, có chuyện gì à?"
Tần Mạc chưa bao giờ ép Liễu Ngọc Hàm quá chặt, lúc này liền theo ý của cậu chuyển đề tài, gật đầu trả lời: "Rèn luyện thể chất của cậu đã đến thời điểm quan trọng.

Khi khóa huấn luyện kết thúc, cậu sẽ điều dưỡng cơ thể của mình và mở khóa GEN cho cậu."
Liễu Ngọc Hàm không ngờ sắp xếp của mình về sau là như này, hơi ngạc nhiên một chút rồi hỏi tiếp: "Nhưng không phải bác sĩ nói tôi không thể tự tiện mở khóa GEN rồi à?"
Tần Mạc trả lời: "Có bác sĩ hướng dẫn, cậu không cần phải lo lắng.


Mặc dù hoạt động não bộ của cậu rất kinh ngạc, mạng lưới thần kinh của cậu đã hình thành cấu trúc topo, và hiện tại tác động của chuỗi GEN an toàn hơn trước rất nhiều."
Liễu Ngọc Hàm hoàn toàn không hiểu cấu trúc topo là gì, nhưng cậu nhớ rõ chẩn đoán của bác sĩ, nói cậu không mắc bệnh nhẹ gì cả, có thì chỉ có thể là bệnh nặng, cho nên sau khi suy nghĩ lại hiểu ra: "Khoảng thời gian huấn luyện này, chẳng lẽ đã cố giảm bớt khả năng rủi ro cho tôi à?"
Tần Mạc giơ tay sờ trán cậu, ánh mắt dịu dàng sắp không giấu nổi nữa: "Ừm.

Cậu yên tâm, tôi sẽ không để cậu xảy ra chuyện."
Giáo sư già đã nói qua, Tần Mạc sẽ không để Liễu NGọc Hàm xảy ra chuyện gì cả, Liễu Ngọc chỉ cần nhớ đến lời này, liền thấy sống mũi hơi cay, thắc mắc trong lòng không giấu nổi nữa: "Anh trai tôi nói chắc chắn gần đây tôi có sử dụng đồ ăn đặc chế, thiếu tướng Tần...Tại sao anh lại làm thế?"
Cậu có gì tốt đâu?
Tần Mạc thấy cậu không giấu nổi nữa phải hỏi mình, bên môi nở nụ cười, gương mặt đẹp tai càng thêm thu hút, gần như nhìn thẳng vào mắt Liễu Ngọc Hàm: "Không phải em muốn tự tìm đáp án sao? Anh không ngăn cản em, em có thể tìm người giúp em, anh đợi ngày em biết hết thảy."
Tần Mạc biết rõ Liễu Ngọc Hàm luôn có lòng hiếu lỳ rất mạnh mẽ, anh không muốn bóp chết sự hứng thú của Liễu NGọc Hàm, muốn để cho cậu thấy vui vẻ, nhất là vào thời gian này cần thả lỏng, cho nên mới đưa ra đảm bảo.
Nhưng Liễu NGọc Hàm không hiểu sự dịu dàng mơ hồ trong lời nói của Tần Mạc...Hoặc là nói may mắn cậu không hiểu, nếu không sẽ tưởng tượng ra rất nhiều chuyện đáng sợ, lúc ấy sẽ từ chối Tần Mạc.
Ai mà rảnh đi chơi trò chơi "Cậu đoán thử xem" này?!
Hiện tại trong lòng cậu tràn đầy thắc mắc làm cho tim gan khó chịu, thầm nghĩ sao không nói luôn ra đi? Thiếu tướng Tần thích để cậu đoán tâm tư người khác, không biết còn muốn có đối tượng hay không nữa!
Đương nhiên, bởi vì không biết, Liễu Ngọc Hàm còn tưởng rằng trong đó còn giấu ý gì đó, nghiêm túc đồng ý, sau đó nhanh chóng dời sự chú ý vào chuyện này.
Tần Mạc nhìn dáng vẻ hưng trí của cậu, nói trong lòng không vui là giả.
Anh vẫn thích dáng vẻ tràn đầy sự sống như này của Liễu NGọc Hàm hơn, lúc trước ngày nào cũng là dáng vẻ lo lắng làm cho anh nhìn không vửa mắt.
Quả nhiên, một đứa trẻ ngoan như Liễu Ngọc Hàm vẫn thích hợp sống vô tư hơn.


Những thứ muốn làm tổn thương cậu, không phải đã có bọn họ đứng ra chắn rồi sao?
Liễu NGọc Hàm:...Tôi đã trưởng thành rồi, cảm ơn.
May mà Liễu Ngọc Hàm không biết, nếu không người nhà cậu có thể đã mắng Tần Mạc là lưu manh, ba Liễu và Liễu Ngọc Hiện cũng sẽ đuổi Tần Mạc ra khỏi nhà họ Liễu.
Ở tinh tế, hai mươi lăm mới là trưởng thành, với những người biết Tần Mạc thầm mến cậu, chắc chắn anh thích Liễu Ngọc Hàm không phải là sau khi cậu tốt nghiệp đại học.
Nói cách khác, không có ai hoàn hảo, rất có thể thiếu tướng Tần đã vừa mắt cậu từ khi cậu đang là trẻ vị thành niên.
Đó không phải là lưu manh thì là gì?
Yêu đương với người chưa thành niên, không phải mặt dày à?
Đương nhiên, đây là phía ba ngốc và anh trai ngốc muốn gả em trai, mà bản thân Tần Mạc cũng biết ba mẹ nửa kia làm khó người theo đuổi là chuyện thường gặp, cho nên không muốn tạo cho mình nhiều trở ngại, anh phải nhịn đến khi Liễu Ngọc Hàm tốt nghiệp đại học mới tiếp xúc với cậu.
Dù sao chỉ cần anh không nói, không ai dám để lộ chuyện trước kia của anh, ba Liễu và Liễu Ngọc Hiện sẽ không biết anh có ý với Liễu Ngọc Hàm từ khi nào.
Nhưng giữa người yêu với nhau, để xua tan nhưng lo lắng bên yếu thế hơn, một số chuyện vẫn phải thẳng thắn.
Ví dụ như chuyện xa xưa của anh và cậu, Liễu NGọc Hàm là ân nhân cứu mạng anh.
Đúng thế, mặc dù nghe khó tin, nhưng Liễu Ngọc Hàm chưa từng ra chiến trường đã thật sự cứu Tần Mạc một mạng, thậm chí phần ân tình này không chỉ với Tần Mạc và cả người dưới tay Tần Mạc cũng mang ơn cậu.
Nếu như không phải những người đó không làm việc ở Nguyên Khang, thì ở Nguyên Khang Liễu Ngọc Hàm là người được bảo vệ ưu tiên thứ hai.

Nhìn từ góc độ nào đó mà nói, Tần Mạc thấy may mắn khi họ không làm việc ở Nguyên Khang.

Nếu không chỉ với lá gan nhỏ như Liễu Ngọc Hàm đã sớm sợ chết rồi.
Đối với tất cả những thứ này, Liễu NGọc Hàm không biết gì cả, Liễu Ngọc Hàm bị Tần Mạc dẫn hướng đi tìm sự thật.
Nhưng mà đã vượt qua dự tính của Tần Mạc, Liễu Ngọc Hàm không biết mọi chuyện qua quan hệ của anh mà từ phía từ trường không đồng nhất tra ra chuyện ở Tưu Khê.
Công trình ở Tưu Khê có ba chủ đầu tư, nguyên nhân bên ngoài có vẻ rõ ràng nhưng điều tra kỹ mới thấy gì đó không đúng.
Ví dụ như nhà đầu tư đầu tiên, lúc hắn lên phi thuyền vũ trụ của mình đi bàn chuyện làm ăn, ở trong vũ trụ mênh mông bị đối thủ chặn giết, sau đó mất tích.
Nhìn có vẻ chuyện này giống như cạnh tranh thương mại độc hại, người chặn đầu hắn là đối thủ của hắn, nhưng thật ra, khu vực vũ trụ nơi hắn gặp chuyện vẫn luôn rất an toàn, lực lượng tuần tra rất lớn.

Nếu chuyện này do kẻ thù của hắn làm, như vậy kẻ thù của hắn có quan hệ với quân bộ hoặc là có người quen trong quốc hội, nếu không sẽ không có chuyện yên lặng né được tàu tuần tra.
Đáng tiếc, nhìn qua tất cả kẻ thù của hắn, cũng chỉ là người dân bình thường, muốn đạt đến trình độ như trên là không có khả năng.
Việc này dân chúng bình thường không biết, nhưng người có chỗ đứng nếu muốn tra là có thể tra được.
Ý định ban đầu của Liễu NGọc Hàm chính là qua cảm giác tương tụ tìm ra nguyên nhân, tên anti cậu nhờ vả cũng dựa vào hướng này điều tra, rất nhanh đã có kết quả kỳ lạ gửi cho Liễu NGọc Hàm, làm cho suy đoán của cậu càng đúng.
"Việc công khải chuyện của hắn không tiện, có thể vì liên quan đến mấy sự kiện khá nổi lúc đó.

Tôi sẽ sắp xếp lại sau."
Suy đoán của cậu có thể đúng, không chỉ chứng cứ phạm tội của nhà đầu tư thứ ba kỳ lạ mà còn danh tính của hung thủ giết nhà đầu tư thứ hai càng chứng minh quan điểm của cậu.
Tên hung thủ buộc phải đi đến con đường cùng giết người, trước khi xuất ngũ là một thành viên của quân đoàn thứ ba Liên Bang do Tần Mạc lãnh đạo!

Hung thủ xuất ngũ khá sớm, cũng là nguyên nhân bị thương khi chiến đấu, cơ thể không còn phù hợp trong quân đội, dưới sự giới thiệu của bạn bè tiến vào công ty cùa nhà đầu tư thứ haim trở thành nhân viên bộ phận kinh doạn.
Tố chất quân nhân Liên Bang đều rất cao, người này cũng đa tài, nhanh chóng dựa vào năng lực trở thành con át chủ bài trong tay nhà đầu tư thứ hai, mang về rất nhiều lợi ích.
Nhưng một nhân viên như thế sao có thể so với lòng người của nhà đầu tư thứ hai, sau kho đối phương kết hôn, vợ của hắn bị nhà đầu tư thứ hai tìm cách đẩy lên người một nghị sĩ, đứa con cũng bị nhà đầu tư tìm đủ loại thuốc độc chết.

Bị người ta hãm hại, chồng sống chết không rõ, con bị ngộ độc chết, vợ hung thủ treo cổ ở nhà nghị sĩ, doa cho tên nghị sĩ chết khiếp.
Từ đó về sau nghị sĩ kia càng ghét Tần Mạc, nhanh chóng muốn hại chết hung thủ kia, xóa bỏ tội danh của mình.

Nhưng hắn còn chưa kịp hành động đã bị đối phương xuống tay trả thù trước.
Mà thời điểm đó, vừa lúc Liễu Ngọc Hàm ngất ở Tưu Khê lần thứ hai.
Là một cấp dưới của Tần Mạc, hung thủ có thể cầu cứu cấp trên, bởi vì xem tư liệu có thể thấy hắn và Tần Mạc có quan hệ khá thân cận.

Thế nhưng hắn lại chọn hướng đi bi thương như vậy có lẽ là có nguyên nhân khác.
Dựa vào tài liệu anti chỉnh sửa, Liễu Nhọc Hàm có tể thấy chuyện lớn xảy ra mấy năm đó, bao gồm cả tổng tuyển cử quốc hội, quân bộ, cấp huân chương quân công và...Tòa án quân sự được mở phiên tòa.
So với các sự kiên thường xuyên mỗi năm, các tòa án quân sự mở phiên tòa ít hơn rất nhiều và xét xử các vụ án khá kỳ lạ.
"Toàn án quân sự khi đó...Thẩm vấn mấy tên phản quốc đặt từ trường không đồng nhất bên người thiếu tướng Tần?" Liễu Ngọc Hàm đọc tài liệu, vẻ mặt kỳ lạ, "Cho nên lại là từ trường không đồng nhất?"
Không thể nghi ngờ, từ trường không đồng nhất có vấn đề rất lớn, kết hợp với những sự quen thuộc Liễu Ngọc Hàm cảm nhận được ở bên ngoài phòng nghiên cứu...
Liễu NGọc Hàm cảm thấy, cậu cần phải tham khảo ý kiến thiếu tướng Tần lần nữa..


Bình luận

Truyện đang đọc