TÔI MUỐN LÀM TRÁI ĐẤT VẺ VANG


Liễu Ngoc Hàm làm vẻ mặt không tin nhìn anh trai mình, dáng vẻ muốn nói "Anh nói dối, anh nói dối."
Không thể trách Liễu Ngọc Hàm có phản ứng lớn như vậy, mặc dù Liễu Ngọc Hiện là người anh trai tốt, nhưng từ khi còn nhỏ rất hay đùa dai, ngày xưa rất hay trêu chọc em trai mình.

Liễu Ngọc Hàm đã quen, không còn bị anh trai mình lừa nữa, hơn nữa tình tiết mất trí nhớ hoàn toàn không có trong truyện, cậu còn lâu mới tin lời anh trai nói.
Cậu chẳng nhớ gì về chuyện đó cả.
Nhưng nhìn phản ứng của Liễu Ngọc Hiện chứng tỏ anh mình đang rất lo lắng.
Ngồi xuống bên cạnh em trai, Liễu Ngọc Hiện ôm lấy vai cậu, một tay sờ trán cậu, chắc chắn cậu không bị sốt mới yên tâm.
"Chuyện này anh mới biết từ ba." Có vẻ mới biết chuyện lớn như này, vẻ mặt Liễu Ngọc Hiện rất nghiêm trọng, "Nếu không phải bây giờ ba không thể rời công ty, chắc vẫn còn lừa anh."
Thật ra Liễu Ngọc Hiện biết chuyện em trai mình ngất ba lần, nhưng anh biết tình huống còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Từ nhỏ sức khỏe Liễu Ngọc Hàm không được tốt, thậm chí có thể nói là ốm yếu, vì thế lần đầu tiên biết em trai bị ngất, Liễu Ngọc Hiện không cảm thấy bất ngờ lắm.
Nhưng mà khi ấy ba là người đưa em trai đi khám, nên anh chỉ biết em trai mình bị ngất, cũng không biết rõ nguyên nhân tại sao, lúc ấy anh cho rằng ba mình nói thế để mọi người không quá lo lắng về Liễu Ngọc Hàm.

Nhưng thật ra, nguyên nhân Liễu Ngọc Hàm bị ngất vẫn không tìm ra.
"Tìm không ra?" Liễu Ngọc Hàm khó tin, "Đến bây giờ vẫn chưa có kết luận gì sao?"
Liễu Ngọc Hiện lắc đầu: "Nói thật, anh cũng không biết nữa."
Chuyện này nói ra thì rất dài, không phải nói một hai câu là xong, bắt đầu từ lần đầu tiên Liễu Ngọc Hàm ngất xỉu.
Lần đầu tiên Liễu Ngọc Hàm ngất chính là lần cậu thi khảo sát đầu vào, khi có kết quả, cậu cùng với bạn bè ra ngoài ăn mừng, kết quả gần đến nửa đêm, bạn học gọi cho ba Liễu, nói rằng không hiểu tại sao Liễu Ngọc Hàm lại ngất.
Ba Liễu cố gắng nhanh nhất có thể đến chỗ Liễu Ngoch Hàm, phát hiện tình trạng con trai lúc đó rất kỳ lạ.

Tình trạng ngất của cậu lúc đó rất giống như đang giải mã đoạn Gen, nhưng kỳ lạ lại rất giống như bị sốc.
Thời đại tinh tế, kéo theo hàng loạt kỹ thuật khoa học mới ra đời, thể chất của con người được tăng lên rất nhiều, giải mã đoạn Gen là một trong những cách đó.

Những đứa trẻ khác khi đến mười lăm tuổi, sẽ giải mã đoạn Gen ít nhất một lần, nhưng Liễu Ngọc Hàm không trải qua quá trình ấy, bởi vì người nhà sợ não cậu không chịu nổi áp lực ấy!
Giải mã đoạn Gen sẽ kích thích tiềm năng ẩn sâu bên trong mỗi người, so đó cần phải nguồn năng lượng bên ngoài rất lớn, khiến các tế bào biến đổi để đạt mục đích tăng cương thể chất.

Nguồn năng lượng lớn sẽ tác động toàn cơ thể, bao gồm cả não bộ.
Từ khi mới sinh ra, não bộ Liễu Ngọc Hàm hoạt động rất bất thường, vì thế cậu không thể giải mã đoạn Gen, một khi tiến hành giải mã, não bộ cậu không thể chịu được hoạt động quá lớn, nhẹ thì biến thành đứa ngốc, năng thì trực tiếp tử vong.
Nhưng cho dù không nói về chuyện này, ba Liễu cũng chưa từng nghe thấy ai giải mã đoạn Gen sẽ bị sốc, lập tức do dự, đành phải hỏi tình huống trước.
Bạn học của Liễu Ngọc Hàm nói cho ba Liễu đại khái tình trạng lúc nãy.
Sau khi liên hoan xong, mọi người quyết định đưa mấy bạn học ở chỗ vắng vẻ về trước, nhưng khi vừa đi đến khu công trình ở Tưu Khê, Liễu Ngọc Hàm bỗng nhiệt giật một cái, không hề báo trước ngã ra đất.

Bạn học tưởng cậu sau rượu nên đi lên thử gọi cậu, không ngờ phát hiện hơi thở của cậu rất yếu, lập tức hoảng sợ không dám di chuyển cậu, dùng tốc độ nhanh nhất gọi cho ba Liễu.
Ba Liễu nghe lại tình huống cảm thấy rất bình thường, không phát hiện gì bất thường, chỉ có thể đợi kết quả từ bác sĩ.

Cấp bậc Gen của Liễu Ngọc Hàm vẫn như cũ vừa đạt ngưỡng D, thể chất cũng không thay đổi, cấp C, chỉ có não bộ hoạt động đạt đến trạng thái khó tin, khiến bác sỹ có kiến thức sâu rộng cũng giật mình.
Lo lắng có chuyển biến bất thường, bác sĩ kiểm tra toàn diện cho Liễu Ngọc Hammf, cuối cùng vẫn không phát hiện ra vấn đề, đành quy nguyên nhân bệnh là do bị kích thích mạnh, không có cách nào kết luận bệnh án, đành phải đợi Liễu Ngọc Hàm tỉnh lại.
Nhưng đợi đến khi Liễu Ngọc Hàm tỉnh lại, cậu không nhớ gì cả, thấy mình đang nằm viện, câu đầu tiên hỏi là, "Con sốt sao?"
Đột nhiên mất trí nhớ, nhóm bác sĩ tiến hành kiểm tra lại cho Liễu Ngọc Hàm, nhưng kết quả vẫn như cũ.
Liễu Ngọc Hiện nói: "Sau đó hoạt động não bộ của em giảm dần, nhưng dần quên đi ký ức ở bệnh viện.

Lúc ấy, anh với mẹ không biết tình huống cụ thể, còn chê cười cơ thể em yếu ớt, cho nên sau này em không nói về chuyện này nữa.

anh còn tưởng em cảm thấy xấu hổ nên không muốn nhắc lại, chỉ có ba vẫn luôn chú ý đến tình hình bên công trình ở Tưu Khê."
Bác sĩ dặn không được để Liễu Ngọc Hàm chịu kích thích mạnh nữa, ba Liễu ít nhiều vẫn để ý mảnh đất Tuue Khê kia, Liễu Ngọc Hiện phát hiện ba rất quan tâm nên bản thân cũng bắt đầu để ý.
Vì thế anh mới biết chuyện ba nhà đầu tư xảy ra chuyện.
Liễu Ngọc Hiện nói: "Chỗ đó chắc chắn có vấn đề, ba biết em đến chỗ đó nên rất lo lắng, bảo anh nhanh chóng đến tìm em."
Vừa mới tiếp nhận lượng thông tin mới, hai anh em đều hốt hoảng, sau khi nói chuyện xong, nhanh chóng chạy đến bệnh viện kiểm tra.
Người kiểm tra cho Liễu Ngọc Hàm là vị bác sĩ ngày trước khám cho cậu, sau khi có kết quả nói: "Tất cả đều bình thường, đừng lo lắng, lần này không sao, có thể không có gì kích thích."
Liễu Ngọc Hàm và Liễu Ngọc Hiện nghe bác sĩ nói liền thở ra nhẹ nhõm: "Cảm ơn bác sĩ!"

Mặc dù kết quả không sao, nhưng chuyện đã xảy ra khiến tinh thần và cơ thể Liễu Ngọc Hàm đều mệt mỏi, vừa về đến nhà không còn sức để chuẩn bị đi phỏng vấn, quyết định lên giường nằm lướt Weibo.
Sau đó, cậu phát hiện có người tag chửi cậu trong nhóm, còn kèo theo ảnh chụp màn hình.
"Cá mặn hiện hình, chửi tổng giám đốc công ty mình phỏng vấn là lệ quỷ, cũng phải thôi, người ta không biết gì cả mà, có phải cậu chơi rất vui không? À, buồn nhỉ, cái gì mà huyền học của cậu chưa bắt đầu đã thất bại mất rồi.

@Một con cá mặn có thể hét lên 666.[ảnh chụp][ảnh chụp][ảnh chụp]
Mấy lời nói này chỉ rõ ràng, trong lòng Liễu Ngọc Hàm cảm thấy không ổn, run rẩy bấm vào ảnh chụp, quả nhiên thấy được hình ảnh người nổi tiếng trên mạng là ai.
Cậu biết mấy người ghét mình đều nói lý, bọn họ không rảnh để nói dối trong chuyện này.

Liễu Ngọc Hàm rên một tiếng, quang não liền rơi xuống mặt, mặc dù đau nhưng cậu không rảnh để xoa, trong lòng cảm thấy không yên.
Trời ơi, tôi chết đây!
Người dẫn Trái Đất ơi, con cá mặn lại phạm sai lầm rồi, khiến mọi người xấu hổ rồi!.


Bình luận

Truyện đang đọc