Vừa ra khỏi biệt thự anh ta vừa lẩm bẩm “nợ cũ, nợ mới là nợ gì” anh ta vỖ trán rồi như chợt nhớ ra điều gì anh ta cười không khép miệng lại được.
Nợ cũ anh ta không rõ nhưng nợ mới nhất định là liên quan tới ly rượu trong bữa tiệc từ thiện.
Đúng là Lăng Quốc Thiên, tuyệt tình, tính toán, nhớ lâu thù dai mà anh ta biết.
Lăng Quốc Thiên trầm ngâm nhìn đống ảnh đang ở trên bàn.
Hành trình 6 năm ở nước ngoài của Trương Tú Anh như thước phim quay chậm hiện ra trước mắt anh.
Ban đầu anh cho Đặng Việt điều tra Trương Tú Anh vì tính cẩn trọng, dù gì cô cũng ở bên cạnh anh một năm.Anh không muốn có bất kì điều bất trắc gì.
Ít nhất anh phải biết được một phần bản chất con người cô để có thể yên tâm chung sống.
Một năm là thời gian vừa đủ
để anh che mắt thế gian bằng cuộc liên hôn giữa hai nhà Trương - Lăng.
Không ngờ, đằng sau Scandal của cô sáu năm trước có kẻ khác nhúng tay vào sắp xếp, cô thực ra chỉ là người bị hại.
Còn rất nhiều điều cần phải tìm hiểu thêm.
Việc cô sở hữu tấm thẻ đen của ngân hàng ASC cũng đã sáng tỏ.
Duy có việc cô là nhân tài trong giới tư vấn đầu tư thì có gây cho anh sự bất ngờ.
Một cô gái trẻ quen sống trong nhung lụa và những lời tán dương, trải qua biến cố khủng khiếp như vậy lại chịu thêm sự ghẻ lạnh của chính những người thân trong gia đình.Vậy mà cô vẫn vươn lên trở thành người xuất sắc như vậy, quả là đáng nể.
Tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt luồng suy nghĩ của Lăng Quốc Thiên, anh cất gọn tất cả hồ sơ của cô vào ngăn bàn, khóa lại sau đó ngồi ngắn trên bàn làm việc mới điều khiển cho mở cửa ra.
Vì Lăng Quốc Thiên bị thương ở chân nên mọi cánh cửa, rèm, hệ thống âm thanh, ánh sáng trong nhà đều đã được thiết kế lại để có thể điều khiển từ xa, tránh những bất tiện trong sinh hoạt cho anh.
Trương Tú Anh bước vào, bế theo một ly sữa nóng.
“Anh uống ly sữa cho dễ ngủ, tình hình trị liệu thế nào?”.
- Trương Tú Anh đặt ly sữa trước mặt Lăng Quốc Thiên.
“Trị liệu thuận lợi, cô có điều gì muốn thương lượng với tôi?” Lăng Quốc Thiên cầm ly sữa, anh chưa uống ngay mà xoay xoay trong lòng bàn tay.
“Tôi có thể ra ngoài làm việc được không?” - TRương Tú Anh mở lời, cô không tự tin lắm khi nói chuyện này với anh.
“Sao Ở nhà cô không thấy thoải mái? Hay cô thiếu tiền? tôi nhớ có đưa thẻ cho cô, cô cứ việc tiêu không cần phải tiết kiệm cho tôi.”
“Không ý tôi không phải vậy, chỉ là ở nhà nhiều cũng buồn chán, tôi cũng sợ sẽ mai một kiến thức nếu cứ không làm gì như thế này”
“Cô là vợ tôi, để cô ra ngoài làm cô không sợ người khác cười nhạo tôi, cười nhạo Lăng gia sao?”
“Tôi...!tôi sẽ hóa trang, anh yên tâm tôi sẽ không làm anh mất mặt, với lại tôi chỉ chọn công việc linh động về thời gian chỉ chiếm khoảng bốn giờ một ngày thôi.”
“Cô muốn làm công việc gì?”
“Tôi có chút kiến thức về tư vấn đầu tư, nên tôi muốn làm đúng chuyên nghành của mình.”
“Nhắm tới công ty nào rồi?”
“Tôi qua vòng loại hồ sơ ở BIS rồi” - Thấy Lăng Quốc Thiên hỏi tỉ mỉ, lòng Trương Tú Anh nhen lên hi vọng anh sẽ đồng ý, cô liền thành khẩn trả lời hết các câu hỏi của anh.
“BIS? Không tồi.” - Ánh mắt Lăng Quốc Thiên lóe lên, rất nhanh anh trở lại trạng thái bình thường.
Nếu có biết được đó là công ty trực thuộc của Thịnh Thiên Vĩ không biết cô có còn muốn đi làm nữa không.
Dù sao anh cũng nên tỏ ra mình là người rộng lượng, tôn trọng tự do của cô.
Lăng Quốc Thiên cười thầm trong lòng.