“Ừm, nói vậy nghe còn được.
Em chuẩn bị tinh thần, lúc anh bỏ mặt nạ ra đừng có say mê anh quá đấy.” Lăng Quốc Thiên bất ngờ ghé sát tai cô thì thâm.
Giọng nói mê hoặc của anh cùng với hơi thở ấm nóng phả vào tai cô khiến Trương Tú Anh có chút thẹn thùng.
Đầu óc cô lại hiện ra những cảnh
hai người thân mật, trường Tú Anh lắc mạnh đầu xua tan đi hình ảnh cứ thình lình xuất hiện trong đầu cô suốt mấy ngày hôm nay.
Tại bất giác nóng lên.
Lăng Quốc Thiên thấy biểu hiện của cô, không biết cô gái ngốc nghếch này lại vừa nghĩ ra thứ gì trong đầu.
Nhiều khi anh chỉ muốn chui vào đầu cô khám phá những ý nghĩa phong phú trong đó.
“Lại nghĩ đi đâu rồi?” Lăng Quốc Thiên khẽ nhéo tai Trương Tú Anh.
“Chỉ là nghĩ tới chuyến công tác mấy ngày tới có chút căng thẳng” Trương Tú Anh không thể thú nhận những thứ vừa xuất hiện trong đầu cô cho anh.
“Có gì mà hồi hộp, em sẽ làm tốt” Lăng Quốc Thiên đã đặt cô ngồi lên đùi mình từ lúc nào.
“Chỉ là em muốn dự án này nhanh chóng được triển khai, để hoàn thành tâm nguyện của ông nội” Trường Tú Anh khẽ nghịch tay anh.
Bàn tay anh rất đẹp, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt tỉa gọn gàng.
Lăng Quốc Thiên để mặc cô “hành hạ” bàn tay mình.
Anh khẽ siết eo cô.
“Tâm nguyện của ông, ước mơ của em.Với trình độ của em, em còn không tự tin sao?” Giọng nói của anh đã có chút khàn.
“Em có tự tin, nhưng người hợp tác lần này chính là Trương Tú Linh, mặt khác nếu em cảm nhận không sai thì cô ta còn có ý đồ khác với Thịnh Thiên Vĩ” Trương Tú Anh nói thẳng nghi ngờ trong lòng mình cho Lăng Quốc Thiên.
“Cô ta có ý đồ khác với Thịnh Thiên Vĩ là việc của cô ta? Em quan tâm tới việc có người có ý đồ khác với Thịnh Thiên Vĩ làm gì? Hay em cũng quan tâm tới anh ta?” Lăng Quốc Thiên buông lỏng vòng ôm một chút.
Sao nghe thế nào cũng thấy có vị dấm chua thế nhỉ.
Trương Tú Anh khẽ cười thầm trong lòng.
Không lẽ là anh ấy đang ghen.
“Không phải là em quan tâm tới Thịnh Thiên Vĩ, mà em lo Trương Tú Linh sẽ cản trở công việc của em.
Còn về phần quan hệ của hai bọn họ em không quan tâm” Trương Tú Anh khẳng định.
“Mà sao em ngửi thấy mùi dấm chua ở đâu đây thế nhỉ?” Trương Tú Anh muốn trêu anh một chút.
“Dấm chua đấy, thì sao nào?
Vừa dứt lời, Lăng Quốc Thiên liền nhấc bổng Trương Tú ANh lên ném cô xuống chiếc giường lớn êm ái, cả người anh đổ ập lên người cô.
Môi khóa chặt môi cô, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt khiến Trương Tú Anh không kịp phản ứng.
Khi cô nhận ra sắp có chuyện gì sẽ tới thì cũng là lúc môi cô đã bị môi anh nuốt trọn.
Bàn tay không an phận của Lăng Quốc Thiên bắt đầu hoạt động.
Hơi thở thơm mát của anh, quyện với mùi sữa tắm đầy nam tính khiến Trương Tú Anh không cưỡng lại được.
Hình ảnh quấn quýt của hai người lần trước lại hiện ra trong đầu cô, khiến cơ thể mẫn cảm của Trương Tú Anh bắt đầu nóng rực.
Sự thân mật với Lăng Quốc Thiên giống như một liều thuốc gây nghiện, thử một lần rồi khiến nó cứ vướng vật trong đầu óc cô.
Có lúc đang làm việc cô cũng bất giác mỉm cười vu vơ khiến Nguyễn Anh trêu cô không thôi.
Lăng Quốc Thiên dừng lại, cả cơ thể to lớn vẫn đang đè lên người cô, anh nhìn gương mặt đỏ hồng dưới thân mình mái tóc dài xõa trên ga giường như dòng suối mềm mại.
Cô gái này như liều thuốc độc, biết là độc nhưng càng uống càng say mê.
“Em thật đẹp!”
Giọng nói khàn đặc của anh vang lên bên tai cô.
Bàn tay với những ngón thon dài của anh bắt đầu gấp gáp cởi từng hàng cúc trên bộ đồ mặc nhà của cô.
Cởi tới đầu môi anh in dấu trên cơ thể cô tới đó.
Cảm nhận từng đợt rung cảm của da thịt cô dưới làn môi mình.
Lăng Quốc Thiên càng nhẹ nhàng mơn trớn.
Tay anh xoa nắn nơi mềm mại đầy đặn trước ngực cô.
Nơi này của cô thật mẫn cảm, chỉ cần một cái chạm nhẹ của anh cũng khiến nó vểnh lên kiêu hãnh.
Trương Tú Anh được anh dẫn dắt cũng trở nên thuần thục hơn, có vòng tay qua cổ anh lùa ngón tay vào mái tóc trơn mượt của anh tận hưởng cảm giác thăng hoa anh đang mang lại cho cô.
Từng chút từng chút một, hai cơ thể giao hòa vào nhau da thịt trơn láng của anh áp lên làn da mịn màng của cô, sưởi ấm cho cô.
Cảm nhận từng rung cảm nhỏ nhất của cô.