TỔNG TÀI PHU NHÂN TRỞ VỀ


Cô nhìn con rắn lại thắc mắc
" vậy tao với mày xưng hô thế nào? Tao đặt tên nha "
"Mày là Thủy thủy, còn bé rắn kia màu đỏ phải không đặt nó Hỏa Hỏa đi, tao xưng chị nha "
Con rắn to lớn kia không tin được nó bự vậy mà kêu nó là " Thủy thủy "
nghe nó thuận tay mà sai sao á mà thôi kệ chủ nhân đặt mà
Nó mừng nói " Có thể kêu là tiểu Thủy không chủ nhân kêu Thủy Thủy nghe không thân lắm "
Cô hỏi nó " Kêu Hỏa Hỏa tới đi "
Con rắn kia nói
" Nó ra là cháy rừng á chủ nhân nó sống trong núi lửa "
Cô nhìn con sông rồi nói
" Kêu nó lội sông "
Tiểu Thủy cười trừ rồi ngóng lên trên " Khè Khè khè "
Bọn người kia hơi sợ rồi định hỏi cô
" Chuyện này là sao? "
Nhưng loài rắn cảnh giác rất cao bèn trườn xuống đám người kia "khè " cho cái
cô ra lệnh cho nó
" quay lại đây họ là đồng đội của ta "
rồi tiểu Thủy quay lại và nằm cạnh chỗ cô đứng.

Nó hỏi cô

" Sao chủ nhân đi với mấy người vô dụng họ vậy"
Cô đáp lạnh lùng
" Họ không vô dụng.

Họ là bạn bè và người thân của ta "
Kinh Lục nghe vậy chợt đau
" Thì ra cô chỉ xem anh là người thân.

Vậy anh sẽ nhìn cô hạnh phúc"
Dung Tề sáp lại hỏi
" Cô đang nói chuyện với nó hả? Sao anh cứ nghe nó khè khè mà "
Cô mất kiên nhẫn nói
" Anh muốn bị cắn không? "
Thế là anh ngậm miệng tổn thuơng quá rồi chạy về phía gốc cây ôm Kinh Lục
" em anh là ác quỷ à sợ quá huhu"
Vì nói nhỏ và xa nên cô không nghe được nhưng có con nghe được nha.

Nó nằm bèn quay đầu lại về phía Dung Tề " khè khè " , nó lấy đuôi quất mạnh vào cục đá trước chỗ ngồi của Kinh Lục và Dung Tề thể hiện sức mạnh của mình.

Dung Tề nhìn trợn tròn mắt căm nín.

Nó vui vẻ nằm lại chỗ cũ.

Cô cười rồi nói " làm tốt lắm Thủy Thủy "
Trong số đó có một anh lính gương mặt có vết sẹo ở gần má trái cười xấu xa.

Chỉ cần giết được cô ta và lấy cái vảy rắn là có thể làm cho con thủy mãn kia nghe lời.

Hắn sẽ làm cho 2 con rắn cắn nhau đấy lúc chúng suy yếu nhất giết chúng.

Đem chúng bán sẽ chấn động thế giới.
Bên khác những người kia không nghĩ rằng cái tình tiết này diễn ra, cái này chỉ có trong phim thôi chứ.

Giờ họ tin rồi vũ trụ này thật sự quá bao la và kì lạ rồi có thần chúa phật thì phải có ma quỷ và bọn hung thú này, điều gì cũng có thể xảy ra chỉ là con người chưa tìm được thôi.


Họ khâm phục cô thật rồi, nữ tử nhìn mỏng manh kia lại là quân hàm cao cấp quân đội đặc chủng, còn là sát thủ R làm cho thế giới ngầm kinh sợ, rồi còn có khả năng điều khiển và nói chuyện với trăn xanh xanh kia.

Thật kinh người quá rồi.

Có ai cho họ biết họ làm được gì trong chuyến đi này.
1 giờ sau
Cô không nhìn thấy bóng dáng Hỏa chậm chạp kia đâu hỏi con trăn
" Thủy nói nó là lửa mà lội sông nên hơi chậm , chủ nhân đợi chút "
Bỗng có tiếng " soạt soạt "
thấy con rắn màu đỏ đẹp kia mà nói
" mày là Hỏa Hỏa sao ?"
Con rắn kia gật đầu " khè khè "
nhưng nó vẫn không cúi chào cô do nó chưa thừa nhận cô là chủ nhân.
Cô hỏi tiểu Thủy
" Sao chị không nói nghe được lời nói của Hỏa như mày vậy "
Con rắn kia lắc đầu nói
" Nó phải tình nguyện ký mới được do tổ tiên Đông Phương gia thu phục nó, giờ đổi chủ nhân mới ngài phải chính minh cho nó thấy "
Cô thấy vậy không còn bộ dáng thiếu nữ nữa mà lấy lại dáng vẻ vốn có của cô.

Lúc này cô ngước nhìn nó lạnh lùng
" Mày muốn tao làm gì ?"
Con rắn đỏ thấy khí thế trên người cô đổi rồi.

Nó thấy sợ.


Nó nhìn con rắn xanh rồi nhìn về khu rừng.
Con rắm xanh phiên dịch
" Nó muốn Ngài vào rừng sâu tiêu diệt 3 con dã thú : Chim kềnh kềnh, Bạch Hổ và Sư tử, ba con đấy là ba con canh cổng của lăng mộ Đông Phương gia.

Mộ nhà chủ nhân do kim xà lục mãn giữ cùng với viên ngọc gia truyền "
Môi mỏng khẽ nói " Được" nói rồi cô lại chỗ đám.

Người lính kia nói
" Tôi đi một chút mọi người ở lại đây đi chúng sẽ bảo vệ mọi người "
cô quay lưng đi nhưng lại bị nắm kéo về lồ ng ngực ấm áp, cô ngước lên lại bị hôn.

Cô nhìn khuôn mặt điển trai của Kinh Lục rồi đẩy anh ra nhưng lại bị ôm chặt, anh kích dộng nói
" Chúc em bình an, về anh dẫn em ăn xiên que nhé "
Cô cười dịu dàng nói " dạ anh "
cô cũng không suy nghĩ nhiều về chuyện vừa xảy ra.
Cô nói con rắn xanh nói
" Bảo vệ họ và tự vệ bản thân "
cô nhìn tên lính mặt sẹo lạnh lùng, tên lính chột dạ nhìn chỗ khác.
Khi cô về sẽ hỏi về Kim xà lục mãn.


Bình luận

Truyện đang đọc